" Nha , toàn những thứ đẹp không " tiểu hồng hai mắt lấp lánh ánh sao mà nhìn từng họa tiết trong quyển sách , tưởng y nhiên cũng là lần đầu xem những bức hình này , nó giống như là thật , phía dưới mỗi bức hình là các chú thích về cách lựa chọn màu sắc chỉ hay loại vải để thêu , từng bước một làm cho tưởng y nhiên nhìn không rời mắt , đây có lẽ sẽ là món quà nàng quý trọng cả đời .
Hai cái tiểu cô lương lần đầu nếm mùi đời , liên tục ngồi mấy canh giờ chỉ để lật xem những họa tiết trên giấy cho thỏa thích . bỗng từ ngoài cửa có tiếng bước chân là của một nha hoàn
" tiểu thư , tin tức người muốn đã được nô tì sai người đi thăm dò , tất cả đều được ghi lại trong bức phong thư này " nghe tấy nữ nha hoàn nói đến việc mình nhờ đi làm , tưởng y nhiên như là có thêm sức mạnh , nàng cầm phong thư trên tay mà mở ra xem , nha hoàn thấy thế cũng không dám quấy rầy , hành lễ xong liền tiến ra ngoài .
Trong phong thứ có mấy lá thư đều là về thông tin những ngày qua của gia gia nàng , khi nhìn đến câu nói lão nhân và căn nhà đều đã bị hỏa hoạn thiêu rụi thì con tim nàng như muốn ngừng đập , hai mắt tưởng y nhiên vô thần mà cứ nhìn vào đó , đôi mắt trong suất tràn đầy hạnh phúc sau tai nạn của nàng kia giờ đã xám như tro tàn , gia gia là người thân duy nhất của nàng , nếu không còn gia gia thì nàng sống có mục đích gì , cổ họng nàng nghẹn ứ không thể phát ra âm thanh .
Giờ khắc này đây , có lẽ nàng đã thật sự tuyệt vọng ,mục đích sống của nàng đã không còn , người thân yêu nhất của nàng cũng đã không còn , nàng không còn gì cả , nhưng đôi mắt nàng chỉ đỏ lên mà không rơi một giọt lệ nào , nàng chắc chắn nếu gia gia còn ở bên sẽ không cho nàng khóc, nàng cố gắng dời ánh mắt xuống phía dưới thì thấy thêm một câu " đã chết trước khi bị thiêu " .
Cái này càng khiến tưởng y nhiên mất phương hướng , là kẻ nào đã hại chết gia gia của nàng , chẳng lẽ là đám buôn người biết nơi nàng sống , không muốn gia gia báo quan lên muốn giết người diệt khẩu , lại xem thông tin phía trước , là trước khi xảy ra hỏa hoạn ngày đó gia gia đã đi khắp nơi để hỏi tin tức của nàng ... nàng ngồi thẫn thờ ở trên giường .
Tiểu hồng thấy thế cũng không dám phát ra âm thanh chỉ nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi , nàng trước kia là cô nhi từ nhỏ đã sống lang thang không biết được cảm giác mất đi người thân sẽ đau khổ thế nào .
Trong một khu rừng nhỏ dưới ánh trăng đêm , một nữ nhân đang nằm trên thảm cỏ , tay nàng đang đặt lên mảnh ngọc bội được treo giữa ngực , nơi đây chính là lần đầu tiên của lăng tuyết nhu và vương hạo , thời gian đã qua thật nhanh , đã gần một tháng kể từ ngày đó ,
" tỷ tỷ , đã muộn rồi chúng ta lên đi về thôi , gió ban đêm không tốt cho sức khỏe " lăng sơn đi từ xa đến , ngày nào tỷ tỷ của hắn đều ra chỗ này để nằm khiến hắn rất là bất đắc dĩ , này đúng là thứ gọi là tình yêu a , mỗi lần thấy nàng vừa buồn , không lâu sau rồi lại hạnh phúc , cái vòng luổn quẩn cứ lặp đi lặp lại làm hắn là đệ đệ cũng không biết giúp thế nào .
" Ngươi a, hay là chúng ta đi đến kinh thành muột chuyến để tì chàng " lăng tuyết nhu quơ quơ mảnh ngọc bội trong tay mình , vương hạo đã nói nếu có nó thì bất cứ đâu đều có thể đi qua a , nàng rất nhớ hắn , cái gì đều nhớ , ngay cả bộ quần áo mà hắn từng mặc bây giờ nàng còn đang mặc trên người đâu.
" không được , hắn đã dặn ta phải trông chừng tỷ , nếu có chuyện gì xảy ra không chừng ta sẽ bay đầu " lăng sơn vẻ mặt đau khổ mà nói , trước khi đi vương hạo đã làm một mặt hung dữ mà uy hiếp hắn ,
" Hắn giám , hừm , chắc chắn là không cho ta đến kinh thành là vì hắn ở đó phong lưu đi " nàng giơ nắm tay nhỏ nhắn của mình lên một bộ sẽ đấm cho vương hạo một cái , nếu vương hạo giám làm gì hai tỷ đệ nàng .
" hắn nói bây giờ thế cục kinh thành rất loạn a , không phải vạn bất đắc dĩ thì chúng ta ở đây sẽ rất an toàn " lăng tuyết nhu thấy đệ đệ minh vẫn thế thì mặt ỉu xìu như là cái bánh bị dính nước , nàng hơi thở dài lê bước chân theo đi về căn nhà .
Trong hoàng cung một đám người tranh nhau bàn luận về những vấn đề vương họa nếu ra , thời này quan điểm có phần khá cổ hủ nên một số quan điểm khiến cho các quan thần tranh nhau sứt đầu mẻ trán .
" thưa bệ hạ , việc xây dựng đê điều mà người nói thì chắc chắn sẽ có tác dụng phòng tránh lũ "
" Nhưng việc này kinh phí rất lớn , hơn nữa việc vận chuyển nguyên liệu từ các vùng khác đến rất vất vả " lý uông chau mày mà nói
" Vấn đề kinh phí thì ta sẽ cung cấp , còn về nguyên liệu , như đã nói , tràn hay gây ngập lụt là do hệ thống sông ngòi ở nơi đó quá ít , quá nhỏ không thể chứa hết được lượng nước khi có lũ từ vùng khác tràn về , nếu ta tạo thêm các hệ thống kênh đào , hồ nước không những có thể làm giảm tình trạng ngập lụt ở một số vùng trũng , mà ta còn có thể tích trữ nước để sử dụng khi xảy ra hạn hán ở vùng cao ."
" các khanh cũng thấy vấn đề vận chuyển nguyên liệu bằng đường thủy sẽ rất tiện lợi , chỉ cần ta vận chuyển từ vùng cao về vùng đồng bằng là được " vương hạo thấy bọn hắn thắc mắc cũng không tức giận , bất kể lý do gì của đám quan này thì hắn đều giải đáp cả
"Thế còn về vấn đề nông nghiệp thưa bệ hạ " đông bá hùng nói , hắn khá là thích thú với cách canh tác cùng làm nông mà vương hạo nêu ra , còn có một số loại hoa màu hắn còn chưa thấy bao giờ , có lẽ đó là một loại mới .
" Cái đấy phải phụ thuộc vào từng vùng , như ở vùng hay xảy ra ngập lụt , nếu có hệ thống kênh đào , kiểm soát được mực nước thì việc các cây như gạo hay một số cây ưa nước sẽ được trồng chủ yếu , còn phía phía hay xảy ra hạn hán thì khánh có thể tham khảo các loại thực phẩm kia "
" mặc dù chưa phổ biến nhưng chắc chắn nó đã xuất hiện , ta đã sai người đi tìm kiếm , nếu có thể tìm được mà nói cái loại cây có củ khoai kia vừa có thể cho người vừa có thể cho gia súc ăn , sức sống của nó rất mãnh liệt ."
" Thế còn về vấn đề nạn châu chấu , bệ hạ nghĩ thật có thể ăn những thứ này sao " đông bá hùng lại hỏi ,
" Khanh có thể thử , một số cách làm ta đã ghi rõ , còn nếu xảy ra vấn đề ta sẽ chịu trách nghiệm a " Vương hạo nói xong thì hơi khát , hắn bê luôn cốc trà đã nguội mà uống ực ực mấy ngụm , lý bằng thấy thế liền cho cung nữ mang đến một chút nước giải khát , mấy ngày ngày lý bằng đều hầu tại bên người vương hạo , một người lõi đời như hắn càng nhìn càng thêm hài lòng với thay đổi của hắn , cách làm việc dứt khoát , rõ ràng , không vì bối phận mà luôn giải đáp tường tận những vấn đề đám người hỏi