Không thèm để ý đến những lời mời gọi kia , vương họa còn chẳng liếc mắt nhìn bọn chúng một cái khiến cho đường vân nhi phía sau cực kì hài lòng , khóe môi nàng nơi hơi nhếch lên , nam nhân mà nàng chọn đúng là không phải kẻ tầm thường , mặc dù quan niệm phong kiến tam thê tứ thiếp không là gì , hơn nữa vương hạo lại hà hoàng đế cả một vương triều , đường vân nhi cũng không muốn hắn lại đem mấy kẻ lầu xanh này về.
Vương hạo chọn một cái bàn ở giữa gian khách lâu mà ngồi , một số kẻ định lại gần nhưng đã bị khí thế tỏa ra từ cơ thể võ tòng trấn trụ , biết đây là kẻ bất phàm , một lão thái bà bôi son trát phấn lên mặt hớn hở chạy ra , bà ta đi đến đâu đều khiến cho chung quanh mọi người hoa dung thất sắc đến đó , người này thân hình mập mạp , mặc một bộ váy dài bó sát càng khiến cho những vòng mỡ của bà ta hiện rõ ra đến đó :
" vị công tử ca này , người đến đây thật là làm cho nhân gia mở mang tầm mắt , thật không biết vị cô nương nào khiến cho người để tâm , "
" Hôm nay chúng tôi còn có cả đệ nhất hoa khôi như ý mộng đâu " bà ta vừa cười vừa chỉ về một căn phòng đang khép hờ kia , vương hạo không lên tiếng , hắn còn chẳng buồn nhìn bà ta một cái vì sợ lúc về sẽ không nuốt nổi thức ăn .
Không nhận được đáp lời , vú nuôi cũng hơi tỏ ra không vui , bà ta đã quản lý kĩ viện này mấy chục năm rồi , kẻ nào mà chưa từng gặp qua , dù sao cũng là kỹ viện có tiếng ở kinh đô này , sau lưng lại có thêm lưu gia trong lục bộ làm chỗ dựa , lên bà ta cũng không mấy kiêng kị đám người đến đây , bất giác bà ta nhìn sang tên đại hán mặt sẹo thì cũng ngẩn ra , để tránh cho không đắc tội quá nhiều người , tên đại hán liền lên nói nhỏ vào tai dung mama .
" vị công tử ca này , ngài không biết chứ , nữ nhân kia đã được một vị đại nhân nhìn chúng rồi , nếu ngài ...." bà ta còn chưa dứt lời đã thấy trong tay võ tòng giơ lên một tấm lệnh bài có chữ hình làm cho bà ta phát run , mấy ngày qua ai trong kinh thành đều biết thảm trạng của đám tham quan , bây giờ trên tường thành còn lưu lại dấu vết đâu , nơi này cũng đã từng tiếp một trong những kẻ đó , bà ta còn đang lo sợ việc sẽ bị liên quan đến bọn chúng , ở kinh thành này một số kẻ không ai giám động vào nhất chính là của bộ hình .
Tên đại hán nhìn tấm lệnh bài sau cũng là phát hoảng , không nghĩ đến tên thanh niên này lại có bối cảnh như thế , may mắn là hắn từ đầu đến đuôi còn chưa có đắc tội với người ta , nếu không sở tam gia cũng không cứu được hắn .
Biết người này thế lớn , nếu làm không cẩn thận sẽ gây phiền toái lớn cho lưu gia , mặc dù đều là người trong lục bộ , nhưng ngoài bộ binh ra thì bộ hình càng có sức ảnh hưởng hơn các bộ còn lại bởi vì bọn chúng theo luật lệ hoa hạ để chấp hành . Một khi đắc tội thì ở tất cả mọi nơi của hoa hạ đều sẽ không còn chốn dung thân .
Sau khi dẫn vương hạo đám người đến một căn phòng để củi , vương hạo ném cho dung mama một tờ chi phiếu 5 ngàn lạng bạc lạnh nhạt nói :
" tiền này tôi mua cái mồm của bà , bà lui ra đi " câu này khiến cho mấy người đi theo đều lạnh cả sống lưng , mà dung ma ma mặt đã cắt không còn chút máu liên tục mà gật đầu
" Công tử yên tâm , tôi nhất định biêt cách xử lý "
Mở cửa đi vào , trong này một mảnh hỗn loạn , mùi hôi thối bốc lên thật gay mũi , vương hạo chỉ thấy trong góc phòng có một thân hình nhỏ không ngừng run rẩy , tưởng y nhiên hai mắt mở lớn cực kỳ sợ hãi mà nhìn về người đang đứng trước kia , nếu như trước kia , thì hình ảnh một nam nhân anh dũng bất phàm chắc chắn sẽ khiến nàng si mê , nhưng trong vài ngày đã phải nếm qua không biết bao nhiêu đòn roi, tra tấn đã khiến tưởng y nhiên gần như chết lặng ,
" tôi không muốn , tôi không muốn ...." tiếng cầu khẩn mang theo nức nở truyền ra từ miệng nàng hơi khàn khàn , nhìn về ngoài thì nàng cũng là một thiếu nữ đang trong cái tuổi đẹp nhất của cuộc đời , nếu hắn không đến kịp chắc chắn lại khiến tưởng y nhiên rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục , tiểu nha đầu đứng bên cạnh thấy nàng thành bộ dáng này thì cũng là hoảng sợ , nàng chạy lại mà ôm tưởng y nhiên vào lòng mà liên tục an ủi , Không muốn quá gây ồn ào , vương họa đã đánh ngất tưởng y nhiên rồi mang nàng đi ra từ cửa sau của tửu điếm
Hắn không biết được là lúc hắn vừa mới đi ra khỏi nơi này thì một cái nha đầu cũng nhanh chóng chạy lên căn phòng của hé ra cơ nãy
" Mộng mộng tỷ , nam nhân kia đã đi rồi nha , tỷ thật để ý đến hắn sao ?" nàng hướng về nữ nhân đang ngồi trước gương nói
" Hắn vốn không phải kẻ tầm thường , chỉ là kẻ này có phần xa lạ " nàng chính là như ý mộng , một trong tứ đại hoa khôi của kinh đô này , nhưng không ai biết rằng, ẩn dưới cái vẻ âm nhu mà mềm mại đó lại là một thanh đao sắc lẹm
" Chắc chắn lăng tỷ sẽ hứng thú với tên nam nhân này " Như ý mộng lẩm bẩm trong miệng ( lăng tỷ là cái lăng quý phi nha )