Qua hồi lâu dạo phố , ba người Vương hạo liền đi đến một nơi , hắn đã cho người điều tra về nơi này , sau một thời gian thì chỗ này sẽ bán nô lệ , nếu là nữ nhân có nhan sắc sẽ bị bán vào lâu viện , còn không thì sẽ bị các nhà có chút tài phú mua về làm nha hoàn .
Đứng trước một đám thiếu nữ này vương hạo cũng không biết đâu mới là tưởng y nhiên, thấy vương hạo muốn mua người , một lão hán mặt sẹo bước lại gần cung kính chào hỏi , với ánh mắt như hắn sao không biết kẻ này không phải tầm thường , cả người vương hạo tỏa ra áp lực khiến hắn không thở nổi , mà càng kinh dị hơn là tên đại hán cơ bắp phía sau vương hạo , hơi thở của võ tòng luôn không thu liễn để tránh có người dám lại gần .
Hắn nhìn hai người nam nhân này rồi lại nhìn đường vân nhi phía sau , oành , chỉ thấy trong đầu một mảnh chống rỗng , trên đời lại có nữ nhân yêu mị đến thế , tên lão hán và một đám nam nhân đều nhìn đến thất thần , bỗng bọn hắn cảm thấy một hơi thở cực kỳ cuồng bạo ập vào trong mắt , quay đầu lại thì đã thấy võ tòng một mặt sát khí đằng đằng tiến lên phía trước , thấy thế cả một đám đại hán cũng là toát mồ hôi hột , này vị sát tinh lại như thế nguy hiểm , trán tên đại hán mặt sẹo không ngừng đổ mồ hôi ròng , hắn quay sang vương hạo dò hỏi :
" vị công tử này , người ... người chẳng lẽ coi trọng bọn này sao , bọn chúng có thể ...." còn chưa đợi hắn nói hết , một thanh âm lạnh lùng không chút cảm xúc vang lên :
" Ta muốn tưởng y nhiên " lão đại hán nghe thế thì cũng là đầu to , này bọn hắn nào biết tên a , nếu đã bị bán rồi tên chắc chắn là do người mua định đoạt , hắn hơi khó hiểu mà quay về đám người đang đứng kia
" kẻ nào là tưởng y nhiên " trong đám người chỉ là một mảnh yên nặng , sau khi lặp đi lặp lại vài lần về sau mà không có đáp án , tên lão hán mặt sẹo trên trán càng đổ nhiều mồ hôi hơn , hắn biết nếu người này chỉ đích danh thì chắc chắn đã biết có tưởng y nhiên , hắn chỉ mong là ả tưởng y nhiên kia chưa bị bán vào kỹ viện nếu không qua một thời gian nữa .... hắn cũng không dám nghĩ .
" Kẻ nào biết tưởng y nhiên , ta sẽ mang người đó đi " vương hạo thấy không nhận được người mình mong muốn thì hơi nhíu mày liễu , hắn hơi lâm vào suy tư , nếu hệ thống đã đưa ra nhiệm vụ người này chắc chắn không phải là có tài , thì cũng là có bối cảnh , hắn không thể bỏ qua nhiệm vụ này được dù sao cũng đã mất công đi đến đây , thời gian nửa ngày cũng đã trôi qua nhưng cũng không được đáp lại , vương hạo đang định xoay người rời đi thì một giọng nói nhút nhát từ trong đám người phát ra tới
" ta ....ta .... biết ....ta ta ....tỷ ấy được mama mang đi rồi " nàng hơi sợ hãi , hai mắt cũng hơi đỏ lên , vương họa quay đầu thì thấy một cái tiểu cô nương mặc dù không quá sinh đẹp nhưng tóc kết hai bím khá đáng yêu , chỉ là trên mặt có chút sưng do mới bị đánh .. thì ra sau nhiều này đánh đập ,sau đó lại bị tạt nước cho tỉnh thì cũng làm cho lớp ngụy trang trên mặt tưởng y nhiên bị trôi đi , dung mạo của nàng vốn là hoa nhường nguyệt thẹn lại rơi vào tay đám buôn người ,được vú nuôi ở lầu xanh nhìn chúng tư sắc nên đã bỏ tiêng mang nàng về .
Vừa nghe là bị mama mang đi vương hạo cũng biết là bất hảo , bị bắt vào nơi lầu xanh kia chắc chắn sẽ không tốt đẹp gì , ánh mắt hắn lạnh lẽo mà nhìn sang tên lão hán mặt sẹo ,
" Ta muốn biết kẻ kia là ai " vương hạo nói đương nhiên là dung mama kia , hắn giờ cảm thấy hơi hối hận vì sao lại đến muộn khiến mọi chuyện hơi loằng ngoằng ,
" dạ , vị công tử này , vị đó là người của Kỳ hoa lâu , là một trong cách khách lâu có tiếng ở kinh thành này " tên lão hán lắp bắp mà nói ,
" Mau dẫn đường , " vừa nói vương họa vừa chỉ vào tiểu cô nương vừa mới lên tiếng " ta muốn nàng ".
Qua thời gian một thời thần ,đám người cuối cùng cũng đã đi đến khách lâu này , đây là nơi thường hay lui đến của lũ nhị thế tổ, mặc dù vương hạo cũng không bài xích vấn đề trà lâu này cho lắm , nhưng cái mùi phấn son tràn ngập này khiến hắn không thoải mái, hắn không chán ghét các cô nương ở đây , cái vương hạo trán ghét là cách họ sa vào trụy lạc mà không tìm được đường ra cho chính bản thân mình , chính vì thế mà các nữ nhân một khi đã rơi vào chốn lầu xanh này , may mắn thì được nhìn chúng sẽ mang về làm thiếp còn không sẽ bị cầm tù cả đời .
" Nha , vị công tử này thật tuấn tú nha , tiện thiếp rất mong được bồi công tử một hồi đâu " không ngừng có những âm thành phóng đãng vang lên làm cho đường vân nhi một hồi hỏa khí , nàng không biết vì cái lý do gì mà vương hạo lại muốn tìm bằng được nữ nhân tưởng y nhiên kia , mặt nàng có vẻ hơi phồng lên trông đáng yêu vô cùng
" Hừm , một đám tiện nữ " là tiểu thư gia giáo từ khi còn bé , lại là người của võ lâm thế gia đường vân nhi cực kỳ phản cảm với nơi dơ bẩn này , đặc biệt la đám đàn ông luôn dùng ánh mắt khinh mạt kia nhìn nàng .