" Hệ thống : hoàn thành nhiệm vụ giải cứu tưởng y nhiên , ký chủ nhận được một bộ kì kĩ thêu thùa "
Vương hạo nghe mà cũng không hiểu ra sao lại nghe hệ thống giải thích
" chú thích : tưởng y nhiên có một đôi tay cực kì khéo léo , rất có thiên phú trong việc thêu thùa , không chỉ thế căn cốt của nàng vốn là dùng để học võ , ký chủ có thể cho nàng học cửu âm chân kinh "
Vương hạo ban đầu cũng hơi tò mò vì sao hệ thống cho hắn đi mua một nha đầu về làm gì , giờ xem hệ thống nói ra mới khiến hắn giật mình , trong ánh mắt khó hiểu của đám người hắn cầm đôi tay trắng nõn của tưởng y nhiên lên mà nhìn , cái này thật đúng là ngoài sức tưởng tượng .
" Vân nhi , tiến đến xem đôi tay này " đường vân nhi là tiểu thư của đường gia , gia tộc có kỹ thuật ám khí cực kì mạnh mẽ , cho lên các đệ tử có đôi tay đẹp càng thể hiện kỹ thuật ám khí của người đó lợi hại ,thấy vương hạo gọi , nàng cũng ngoan ngoãn đến gần , nhìn đến đôi tay như mỹ ngọc kia của tưởng y nhiên làm hai mắt nàng phát sáng , nhìn đến những vết thương li ti trên khắp bàn tay đường vân nhi cũng đã hiểu rõ phần nào , nàng quay sang nói với vương hạo :
" nàng ta vốn là một kì tài võ học ,do thể chất mà các kinh mạch hoàn toàn bị tắc nghẽn , chàng xem những đầu ngón tay này đi , đều là những vết kim châm , đây vốn không mang đến tác dụng gì , vấn đề ở chỗ những vết kim châm này vì quá nhiều may mắn mà đâm chúng các huyệt đạo , nhiều lần như thế lặp đi lặp lại làm cho đôi tay này của nàng ta đã thuế biến rất lớn "
Mang Tưởng y nhiên đến một trang viện tử hẻo lánh ở ngoại thành kinh đô sau , nơi này khá rộng , là một trong đám viện tử mà hắn tịch thu được mấy ngày trước , xung quanh có hồ nước trong xanh , cây cối tươi tốt , dùng để dưỡng thương thật đúng là không tệ .
Hắn biết cần bồi dưỡng cho tưởng y nhiên cần một thời gian khá dài , vương hạo cần hồi cung để an bài một chút , Võ tòng cũng được hắn an bài ở lại để bảo hộ căn viện tử tránh cho người tâm địa bất lương đến phá rối .
Vài ngày đã trôi qua , thời gian thượng triều vương hạo cũng đã sớm quen thuộc , đám đại thần biết từ khi khỏi bệnh hoàng thượng như hóa thành một con người khác thì không giám sằng bậy , đám người hắn cho lý bằng kêu về từ các vùng gặp khó khăn thiên tai đều được phân phó đợi ở càn thành cung.
Vương hạo Vừa bước chân ra khỏi điện thái hòa đã có một âm thanh trong trẻo mang theo một chút u oán vang lên
" hoang huynh nga , sao lâu như thế mà không đến thăm ta đâu " vừa quay đầu đã thấy hai cái tiểu cô nương tần 15 16 tuổi chạy từ xa mà đến , khuôn mặt các nàng có vài phần ảo não mà nói , hoàng huynh của các nàng từ khi mất tích đến nay đều không đến xem các nàng , trước kia ngoài mẫu phi ra thì người yêu thương các nàng nhất chỉ có hoàng thượng ca ca , vì là các công chúa , mà thời này trọng nam khinh nữ , một khi các quý phi hay phi tần không mang long thai thì chắc chắn sẽ thất sủng .
Cac nàng dù là công chúa vậy , ngoài có tác dụng là liên hôn tạo mối quan hệ thì cũng chẳng có tác dụng gì , bước chân của vương hạo hơi đốn , bỗng chốc trong đầu hắn hiện lên một số ký ức trước kia , trong hậu cung có đến 7 vị công chúa và 3 vị thế tử là hắn , vương trạch và tam thế tử vương khang , 5 vị công chúa đã xuất giá , hiện tại trong cung chỉ còn 2 cái nha đầu vương giai kì và vương giai hân này , Nhớ lại việc các nàng cũng giống như là bẩn thân vương hạo bị phụ thân xa cách thì vẻ mặt của vương hạo cũng địu đi vài phần
" Các ngươi lui ra trước " hắn phân phó đám thái giám và cung nữ nui ra sau thì đi đến xoa đầu hai tiểu công chúa , vẻ mặt ôn nhu nói
" sao các ngươi cũng có thể đến chỗ ta chơi " hắn móc từ trong túi áo ra một chiếc lệnh bài rồi đưa cho các nàng, biết dạo này mình có hơi bỏ bê lên hắn cũng hơi áy náy , được xoa đầu như trước kia , hai cái tiểu công chúa cực kì là hưởng thụ , nhưng vẻ mặt vẫn hơi phồng lên cực kỳ đáng yêu , dù không yêu mị tận xương như đường vân nhi, không thanh thuần động lòng người như lăng tuyết nhu , hai tỷ muội này lại cho vương hạo một cảm giác khác lạ , có lẽ vì các nàng là một cặp sinh đôi đi hắn thầm nghĩ .
" Ta nghe nói hoàng huynh dẫn nữ nhân về hoàng cung đi , thế mới bỏ rơi chúng ta nga " vương giai kì nói
" đúng a , đúng a " vương giai hân thì không ngừng lắc cái đầu nhỏ , các nàng còn nghe thấy một số chuyện khác nữa , nhưng mẫu phi dặn không được quấy rầy chính sự của vương hạo .
Nghe thế vương hạo cũng hơi xấu hổ , hắn cũng đã nghe một số lời đồn từ đám cung nữ a , này mấy cái phá cửa gỗ không thể ngăn được thanh ân rên rỉ của đường vân nhi , hắn cũng không thể bịt mồm nàng ta lại được , mà nói đến việc này , hắn đang đau đầu về mấy lão trọng thần cứ bắt hắn phải lập hậu.
" các ngươi có thể đi tìm nàng chơi nha , nàng ta rất nhiều đồ chơi đâu " vương hạo nói là đám ám khi của đường vân nhi , hơn nữa bình thường đường vân nhi rất hay chán, nếu không luyện công chắc chắn sẽ đi dạo phố , để hai nha đầu này đi theo thì cũng khiến cho các nàng có bạn .