Chương 22: Trọng sinh mới biết sống sao

“Cảm ơn lão đại”Tất cả cùng cảm thấy may mắn hên là hình phạt đó chứ nếu đổi lại như kì trước đi rừng amazon thì cũng chỉ còn nửa cái mạng

Mọi người chưa kịp thở phào thì lại nghe tôi nói tiếp:

”Riêng Lão Lý tàng trữ 500 lô súng ống cất ở nhà ga số hai, tự ý lập một tổ chức sau lưng ta đã thế còn âm thầm thuê người ám sát ta, hành động phản chủ như thế không thể chấp nhận được, nể tình ngươi cũng đã cống hiến rất nhiều trước đây ta tha cho ngươi một mạng này”

Ông ta không phục cãi lại:”Lão đại, người vu oan cho ta,ta không hề làm những điều như người vừa nói

“Chứng cứ! Được thôi, đem những thứ đó lên đây”

Ngay lập tức từng chiếc hòm đựng bom đạn súng ống được đưa lên sảnh chất đầy cả căn phòng đi kèm đó là một toán người đã bị trói.

Tôi bước xuống dưới giơ chân đạp một chiếc hòm trong đó ra, 2 cái đầu sạch sẽ lăn lông lóc ra ngoài chạm vào chân của ông ta, hai con mắt trợn ngược nhìn chằm chằm vào ông ta trông thật kinh khủng. Trong phòng có một vài người không chịu được đã nôn ra thức ăn từ nãy tới giờ, cả phòng im phăng phắc.Bỗng một tiếng thét vang lên:

“Không thể nào”Đây là hai cánh tay đắc lực của ông, bọn họ là hai trong ba cánh tay đắc lực của ông do ông bí mật tuyển chọn và huấn luyện tại sao lại bị phát hiện,còn một người đã chết trong nhiệm vụ ám sát lão đại rồi.

“Ngươi còn muốn bằng chứng gì ta đưa cho ngươi coi.Ta rất tốt bụng mà, vốn dĩ muốn tha cho ngươi một mạng chỉ cầm tù ngươi 100 năm thôi nhưng ngươi đã muốn chối thì ta cho ngươi chết minh bạch một tí, ngươi có biết tại sao ngươi thất bại không bởi vì ...ngươi quá khinh thường ta”

Lão Lý cảm thấy mình sắp không xong rồi, hắn vôi vàng dập đầu cầu xin :”Lão đại, tha cho tôi đi tôi biết lỗi rồi, tôi từ nay sẽ làm trâu làm ngựa cho người người tha cho tôi lần này đi tôi lỡ dại”

“Lôi xuống đi cho hắn chết tử tế một tí, bồi thường cho gia đình hắn để hắn có chết thì cha mẹ hắn cũng mừng tí” Haiz ai bảo tên này sai phạm ngay lúc tôi muốn giết gà dọa khỉ chứ!

Tôi phất phất tay“Mọi người giải tán hết đi”

Ngay lập tức ai nấy như vừa được đặc xá thở ra một hơi, chen nhau chạy ra ngoài không muốn mình bị kêu lại xử chém.Chẳng mấy chốc căn phòng đã không còn bóng người, ngồi trên cao tôi cảm thấy mình cũng đâu đáng sợ tới vậy mà sao ai cũng bỏ chạy tán loạn. Tôi cũng chẳng muốn ác tới vậy nhưng không làm vậy thì lại có người tưởng tôi hiền dễ bắt nạt. Những người ám sát gia đình tôi khi trước lúc tôi 15 tuổi cũng đã biến mất khỏi thế giới này rồi.

Kể từ ngày thiết lập quan hệ với Quang Vinh thì tôi không nghe thấy tin tức của anh làm tôi muốn tức điên lên được, tại sao muốn nói biến mất thì biến mất chẳng lẽ anh gặp nguy hiểm gì rồi. Nhưng đến nhà anh thì lại không tìm thấy, nghe bảo anh ấy tự rời khỏi căn nhà đó mà không phải do bị người ta ép. Dù sao cậu chủ Quang Chinh cũng đã khỏi bệnh rồi đâu cần thế thân như anh ấy nữa.

Đúng lúc này tôi nhận được tin tức 30 chiếc trực thăng đặt mua từ Nga đã bị đánh cướp giữa đường. Tôi đập bàn cái rầm, ai lại gan to bằng trời đến vậy dám ăn cắp đồ của Tử Dương tôi, 30 tỷ đô la Mỹ một nửa Huyết sát đổ vào đó

“Tra, tra cho rõ là ai đã lấy ta phải khiến hắn phải dâng hai tay mà trả lại”

Tử Kiêu, tên đeo kính gọng vàng lên tiếng:”Dựa theo những người còn sống trở về kể là 30 chiếc trực thăng đồng loạt bị hack chệch khỏi lộ trình, phía sau bọn họ là một chiếc phi cơ có đánh dấu ký hiệu của gia tộc Đăng Trọng”

Tôi nhăn mày lại, tôi thừa biết phong cách làm việc của nhà đó, bọn họ tuy là thế lực rất lớn nhưng cũng sợ phải đối đầu trực diện với tôi lại còn là đánh cướp giữa thanh thiên bạch nhật như vậy nhưng cũng có khả năng là họ, dẫu sao thì nhân tài ở đó rất nhiều hack một hơi 30 chiếc trực thăng tên đó cũng không phải hạng xoàng, tôi thấy hứng thú với hắn ta rồi.

Tôi hỏi bọn thuộc hạ:”Có tra được vị trí chưa”

Bọn họ mặt mũi ỉu xìu:”Xin lỗi, chúng tôi vẫn chưa tìm ra được vị trí, giống như là nó đã bị biến mất trên cõi đời này rồi vậy”

Cầm chiếc máy tính của mình tôi lần lượt tra theo địa chỉ xuất phát của những chiếc máy bay phá bỏ hàng trăm nghìn bức tường lửa cuối cùng cũng kết nối được với tên ăn trộm, tôi thầm thở ra một hơi, mệt thật hack trình độ cao thế này hỏi sao bọn thuộc hạ tra không được.

Trên màn hình laptop nhanh chóng hiện ra khuôn mặt của tên đầu sỏ. Vừa nhìn thấy hắn tôi ngay lập tức nhảy dựng lên chạy xung quanh cái bàn 2 vòng mới khiến mình bình tâm trở lại, đó là Quang Vinh người tôi tìm kiếm bấy lâu, người khiến tôi ăn không ngon ngủ không yên, lần nữa ngồi vào bàn cảm xúc tôi đã bình ổn trở lại, anh ấy vẫn còn đang nói gì đó anh không hề phát hiện tôi đã chen vào cuộc trò chuyện giữa anh và thuộc hạ, tôi đã bắt được một tin tức quan trọng anh đang ở Ytalia, tôi nghiến răng nghiến lợi anh ngon lắm dám bỏ tôi lại không thông báo một tiếng nói bình an mà chạy qua bên đó lên kế hoạch đánh cướp hàng của Huyết Sát à, phải chi anh nói một tiếng thì tôi đã dâng 2 tay lên cho anh rồi dẫu sao đồ của tôi cũng là của anh mà, tôi quên một điều anh có biết tôi có thân phận khác đâu, tôi thầm khinh bỉ chính mình thật là dại trai phát sợ bắt thang lên hỏi ông trời lấy tiền cho trai có đòi được không ông trời ổng trả lời rằng tao còn mê gái huống chi là mày.

Xóa hết mọi dấu vết đăng nhập tôi nghiến răng nghiến lợi tôi không tin lần này không tóm được anh, dám trốn tôi à tôi phải cho anh biết tay mới được.