Hôm nay là buổi họp mặt kỉ niệm 3 năm kể từ khi tôi tiếp nhận huyết sát. Chiếc xe địa hình chở tôi phóng vun vút trên đường đèo dài hàng ngàn cây số, sau 2 tiếng đồng hồ chiếc xe dừng lại trước một khu nghỉ dưỡng đứng bên ngoài còn nghe tiếng suối chảy róc rách và tiếng lá tre kêu xào xạc một khung cảnh thật yên bình nhưng mấy ai biết rằng đây chính là trụ sở của Huyết Sát tổ chức xã hội đen bí ẩn, sâu không thấy đáy, nơi quy tụ tinh anh hội tụ từ khắp nơi trên thế giới.
Tôi bước vào lối đi mà mỗi cục gạch ở đây tuân theo một quy luật mà chỉ những người trong tổ chức mới biết chỉ cần bước sai một bước thì vô số ám khí sẽ phóng ra cho dù người có võ công cao cường đến đâu cũng khó lòng mà thoát được.
Đại sảnh đang huyên náo, nhìn thấy người bước vào bỗng yên tĩnh hẳn,tất cả cùng khom người chào cô gái có mái tóc màu bạch kim thân hình quyến rũ được bọc bởi một bộ đồ da màu đen, trên người cô không có bất cứ trang sức gì ngoài một chiếc mặt nạ bằng kim cương đen che đi nửa trên khuôn mặt
“Lão đại...”Âm thanh như sấm rền vang vọng trong không trung
Tôi nói:”Ừm, mọi người cứ thoải mái đi”
Nói rồi tôi lấy cho mình ly rượu nho rồi tiến về phía chiếc ghế được bọc lông toàn lông cừu mềm mịn đặt phía trên cao, khi đã ngồi yên vị trên chiếc ghế của mình, từ trên cao tôi đảo mắt nhìn khắp phòng, mọi người đã có mặt đầy đủ kẻ cả những người âm thầm ở sau lưng âm thầm thuê người ám sát tôi cũng có mặt, không sai hôm nay ngoài mặt là tiệc kỉ niệm nhưng thật chất là thanh lọc môn phái. Thế lực của tôi mở rộng rất nhanh nên không tránh khỏi vài kẻ không phục ngo nghoe muốn tạo phản .
Khi tiệc đã gần đến hồi kết, bỗng tất cả hệ thống đèn nơi đây đồng loạt tắt, một tiếng súng vang lên làm náo loạn bầu không khí quanh đây, đèn nhanh chóng được bật sáng trở lại, mọi người xôn xao nhìn nhau trên khuôn mặt tất cả những vị khách có mặt ở đây đều thể hiện một vẻ lo lắng bất an,tại sao lại có tiếng súng nổ chẳng phải mọi người đều bị tịch thu vũ khí khi tiến vào đây rồi sao?
Nhìn bọn họ hoang mang, tôi lấy tay xoa xoa ngực, không sai lúc nãy viên đạn là nhằm vào tôi tên đó cũng nhắm chuẩn xác lắm rất tiếc là tôi lúc nào cũng loại vải chống đạn đặc biệt tự mình dệt nhìn không khác một vải bình thường nên chỉ hơi nhói đau một tí thôi chứ không có vấn đề gì nữa cả. Cầm viên đạn rớt ra tôi xoay xoay nó trong tay nhìn hết tất cả mọi người ở đây, tất cả cũng đang hướng ánh nhìn về phía tôi tất cả đã im thin thít từ lúc nào và đương nhiên tất cả đều nhìn thấy những động tác của tôi.Cầm viên đạn tôi ném mạnh xuống nền nhà làm nó phát ra tiếng leng keng thanh thúy. Tôi nói:
“Áp giải người vào đây”
Ngay lập tức một toán người bịt mặt (sát thủ do tôi đào tạo riêng) kéo lê một người đã bị đánh gãy hai chân vào đây. Tên đó đang không ngừng nỗ lực đập đầu mình xuống nền nhà nhưng cho dù máu me bê bết hắn cũng không thể nào chết được bởi vì mỗi khi hắn chuẩn bị tắt thở thì người mặt áo đen bên cạnh lại nhét một viên đơn vào miệng hắn làm cho hắn muốn chết cũng không được. Nhìn thấy khung cảnh phía dưới tôi cất tiếng cười vui vẻ phải nói rằng hai người này như đang đóng phim hài vậy làm tôi không muốn cười cũng không được. Không gian đang yên tĩnh trước tình cảnh hành hạ rùng rợn trước mặt làm cho tiếng cười của tôi phá lệ rợn người, mọi người càng cố cúi thấp đầu xuống nữa không muốn nhìn thẳng vào ánh mắt sâu hun hút của tôi.
Nhấp một ngụm rượu tôi tra hỏi:”Ai phái ngươi đến đây”
Thấy tôi hỏi hắn phun một ngụm nước miếng:”Đồ sát nhân chính ngươi giết chết người thân của ta, ngươi sẽ không được chết tử tế ”nói rồi hắn muốn xông lên nhưng đã bị kìm lại. Nhìn hành động quá khích của hắn tôi cũng chẳng chấp nhất,lạ thật tôi có hại ai đâu chỉ kêu thủ hạ san bằng một vài môn phái, giết vài trăm người thôi mà, tôi phất phất tay bọn thủ hạ hiểu ý lôi hắn xuống tên này chắc không tiết lộ gì rồi giữ lại cũng vô ích.
Tôi cất giọng âm trầm, không giấu nổi sự uy nghiêm:”Từ lúc ta tiếp quản tổ chức này đến giờ, có phải các ngươi rất bất mãn phải không, dẫu sao thì ta cũng còn quá trẻ, không tạo được niềm tin trong các ngươi”
Mọi người đồng loạt nhìn thẳng vào tôi:”Thưa không”
Một người thủ lĩnh sở hữu hơn trăm người dưới trướng, chuyên tiếp quản huấn luyện thuộc hạ lên tiếng:”Lão đại, người tuy nhỏ nhưng ý chí không nhỏ, chỉ trong vòng 3 năm người đã khiến tổ chức của chúng ta đứng đầu Châu Á và ĐNÁ khiến ai nghe đến cũng phải nể sợ chúng ta, Lão đại tôi rất kính phục lão đại”
Những người khác cũng phụ họa :”Chúng tôi rất kính phục lão đại”
Tôi mỉm cười không lộ vẻ gì cả, bọn này chỉ được bằng mặt không bằng lòng nếu tổ chức cứ thế này thì chẳng mấy chốc sẽ sụp đổ từ trong ra ngoài.
Tôi quát:”Tất cả im hết đi”
“Các ngươi ngoài mặt thì nói vậy nhưng trong lòng thì nghĩ khác ”
Tôi chỉ tay vào một tên béo mập ở bên dưới:”Vương Tiểu Bàn ta cho ngươi quản lý các quán bar, phòng KTV,...không phải là để ngươi muốn làm gì thì làm, ngươi ép các cô gái trẻ đi bán thân ở đó,ta đã nói sao không ma túy không mại dâm các ngươi không xem lời ta nói ra gì rồi à, ngươi làm quản lý chứ không phải môi giới buôn bán người”
“Còn Lý Văn trụ mỗi tháng ngươi âm thầm rút một khoảng tiền không nhỏ 500 nghìn USD , những việc các ngươi làm ta đều nắm rõ trong lòng bàn tay chẳng qua ta mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng các ngươi quá quắt lắm rồi, chúng ta là một tổ chức mà ta xem các ngươi như là người nhà của ta có phúc cùng hưởng có họa cùng chia thế mà các ngươi xem ta là gì, là một con rối mặc cho các ngươi qua mặt à”
“Tụi em xin lỗi”
“Xin lỗi không mà được à, những người cảm thấy mình đã làm sai thì tới trại huấn luyện ở đó ít nhất 1 tháng đi khi nào hoàn thành các chỉ tiêu do ta đặt ra thì mới được ra ngoài, còn nếu không muốn hoặc là không phục thì có thể rời đi rồi đó tổ chức này không hoan nghênh những người không nghe lệnh”