Chương 8: Tự tay bóp dái !

Thời gian gần đây Tần Minh ngủ rất ít, hắn dành hết thời gian cho việc luyện thể và Khí ngự đỉnh công. Tuy mỗi ngày chỉ chợp mắt tầm 3-4 tiếng nhưng Tần Minh không thấy có dấu hiệu mệt mỏi trái lại cả người luôn trong trạng thái tinh thần tốt nhất. Về việc có được 2 cái vé số độc đắc hắn có 20 ngày để giải quyết trước khi nó hết hạn. Vấn đề này đã có phương án để xử lý đó là Tần Minh sẽ gửi một bức thư nặc danh cho cha hắn Tần Vũ. Việc thuyết phục ông tin và làm theo các vấn đề hắn đưa ra cũng là một bài toán cần lời giải. Tự nhiên có người đưa cho một số tiền khổng lồ như thế mà không đòi hỏi lợi ích gì từ ngươi - tin sao được. Tần Vũ muốn cha hắn dùng số tiền này để thăng tiến, hắn biết trong cái xã hội này địa vị mới là cái người ta nhìn vào mà kiêng nể. Như một nho sĩ trong kiếp trước có nói xã hội này không có chuyện đúng sai, chỉ có kẻ mạnh và kẻ yếu thế nên Tần Minh muốn là một kẻ mạnh thì cần phải có chỗ dựa đã - ít nhất nó phải đủ lớn trong cái địa phương này.

Tần Minh có một bảng kế hoạch dài cần thực hiện trước khi chuyển đến hoa đô Nam Việt. Hắn biết chỉ có ở đó mới chân chính xây dựng lực lượng để trở thành cường giả được. Thấy Tần Minh ra sức rèn luyện ông nội hắn và sư phụ hắn rất hài lòng. Sư phụ hắn thậm chí còn có ý nghĩ muốn đưa đứa nhỏ này chân chính bước vào con đường tu đạo, bất quá vẫn còn muốn xem tiếp biểu hiện của tiểu tử này ra sao. Với y ngoài cốt cách ra người tu đạo cần phải có một đạo tâm thật kiên định nữa, vẫn là còn cần thử thách thêm. Tần Minh và Trần Tú hàng ngày vẫn miệt mài tuân theo chỉ dẫn của Phạm Tùng mà rèn luyện. Bây giờ ngoài các bài tập thể lực ra còn có thêm các võ kĩ cấp độ đơn giản thường được sử dụng trong quân đội nữa. Mới tập được vài hôm nhưng thằng Tú đã ảo tưởng mình là một siêu cấp cao thủ có thể nhất kích tất sát đối thủ. Nó thậm chí còn ngồi nghĩ ra một cái loại tư thế cao cao tại thượng để bày ra mỗi khi hạ gục đối phương nữa. Hận nhất là lúc này không có vài tên du côn ở đây để nó được phô ra bản lĩnh. Lạc Lạc thì thường xuyên bĩu môi ra kiểu chê bai với những võ kĩ này. Với nó chả khác gì loại võ mèo cào không đáng để vào mắt. Tên này quả thật rất không đáng tin, thỉnh thoảng luôn tự ý xuất hiện sau đó nói những chuyện trên trời dưới biển nhưng đến lúc Tần Minh cần nó để hỏi về tu luyện thì nó lại chìm vào ngủ say gọi kiểu gì cũng không có tỉnh dậy. Tần Minh cảm thấy khá phiền lòng khi có một hệ thống như vậy. Hôm nay Lạc Lạc lại xuất hiện, nó bắt đầu ỉ ôi buông lời chê bai Tần Minh khi hắn đang đứng tấn.

- Đại ca thực sự muốn tập những thứ này sao ?

- Vậy ngươi cho ta công pháp luyện thể cao cấp hơn đi. Ở đó mà lèm bèm. Cái công pháp ngươi đưa cho ta có khác gì giáo trình tập gym không. Ta nhổ vào.

- Đại ca, anh nó thể nâng cấp nó lên mà. Đó chỉ là giáo trình cơ bản nhập môn mà thôi, hết sức cùi bắp đó.

- Nâng cấp ?

- Yes! Dùng điểm kinh nghiệm nâng cấp lên.

- Sao ngươi chẳng bao giờ nói luôn vậy. Nâng cấp ra làm sao ?

- Đại ca hãy nhấn vào công pháp luyện thể đó đi, chi tiết nó sẽ hiện ra.

Quả thực một bảng chi tiết được ẩn đã hiện thêm ra

Tên công pháp : Kim cương thánh thể

Đẳng cấp : Chưa có

Chi tiết :

- Hít đất 600/10000

- Gập bụng 420/1000

- Bật cóc 750/1000

- Chạy 35km/1000km

Nâng cấp : Yes/No

- Là thế này đại ca, hệ thống luôn rất quan tâm đến anh, thế nên cho anh một phương pháp luyện thể rất bá đạo, chỉ cần anh thực hiện đủ các chi tiết sau đó nâng cấp lên đến viên mãn anh sẽ có một body gần như bất tử như kim cương. Đẳng cấp tuy chỉ là cấp Thánh thôi nhưng đủ để anh tung hoành ngang dọc tinh cầu này vì đạt tới viên mãn nó dư sức chống được một kích toàn lực của Hóa Thần.

- Kim cương thánh thể bao gồm 5 tầng, Mỗi tầng tôi luyện một ví trí khác nhau trên cơ thể. Tầng một là luyện da thịt, tầng 2 là luyện xương cốt, tầng 3 là luyện gân , tầng 4 là luyện huyết mạch, tầng 5 sẽ là luyện trí. Khi viên mãn cả người anh sẽ đao thương bất phạm. Ngoài ra ở mỗi tầng tu luyện khi chạm mức anh có thể ngộ thêm các vũ kĩ đi kèm theo luôn. Thế nào, ngưu lắm đúng không ?

- Còn nữa tất cả các chỉ số cơ bản cùng khả năng anh mở ra đều có thể nâng cấp lên viên mãn chỉ cần có điểm kinh nghiệm đủ.

- Ta...... ngươi.... Tần Minh lắp bắp

- Không cần xúc động, em chính là đáng tin như vậy đó. Anh đã hiểu tâm ý của em chưa đại ca.

Tần Minh ngoài xúc động muốn bóp cổ tên này ra còn muốn rơi vào trầm cảm nữa. Tính ra sống đến 2 kiếp người rồi mà luôn bị thằng nhóc này dắt mũi, luôn là người chịu thiệt thòi. Con bà nó nói ra ngay từ đầu có phải ta đã chăm chỉ hơn nữa hay không. Hận nhất là có công pháp bá đạo như vậy trong người mà luôn coi thường không để vào mắt tí nào. Cố nuốt cục tức Tần Minh gặng hỏi thêm. Mấy khi tên này ba hoa nhiều như vậy

- Còn điểm khinh nghiệm thì sao, có cách nào ra nhiều không ?

- Có nhiều cách, rèn luyện cũng tăng exp, người khác đánh giá anh cao cũng tăng exp, anh biểu hiện tốt làm người tức chết cũng tăng exp . Nhưng nhiều nhất vẫn là trong chiến đấu. Còn một cách nữa nhưng khó với anh đó là lấy đức thu phục lòng người nữa.

Tần Minh rốt cục không chịu nổi muốn đưa tay ra bóp chết tiểu gia hỏa này nhưng nó nhanh chân lẩn đi mất. Trưa hôm đó Tần Minh bỏ ăn vì có một cục tức ở cổ, nuốt không trôi được !

Trong phòng của Tần Khánh

- Ta có nên đưa nó cho đứa nhỏ này không ?

- Tùy ngươi, chẳng phải ngươi luôn đợi đến lúc nó lớn lên để đưa ra quyết định hay sao ?

- Nhưng có phải bây giờ là quá sớm hay không, thằng bé liệu có chịu nổi đả kích này ?

- Ta không rõ nhưng gần đây ta để ý dường như nó đã thay đổi gần như hoàn toàn so với bản tính trước kia. Dòng dõi vương giả của nhà ngươi có thế có cơ hội tìm lại được chút ít vinh quang rồi. Ta nghĩ dù là xác suất nhỏ nhưng có thể nó là đứa bé trong lời sấm kia.

- Ta sẽ phải ra đi sớm thôi. Bọn chúng sẽ tìm đến tận đây

- Lúc này ư ?

- Không ! Chỉ là gần lắm rồi, ngươi cũng sớm có chuẩn bị đi.

Cả hai lại tiếp tục rơi vào trầm mặc.

Ngày mai là ngày có kết quả kì thi vừa rồi, đồng thời là ngày nhận lớp mới trước khi nhập học chính thức. Tần Minh được mẹ lôi về nhà bắt sửa sang lại đầu tóc sao cho gọn gàng nhất. Mẹ hắn luôn là như vậy, muốn hắn lúc nào cũng gọn gàng, sạch sẽ và chỉn chu nhất. Thậm chí trong cuộc sống gia đình cũng vậy bà luôn đưa tất cả mọi thứ vào quy củ, cha hắn cũng không ngoại lệ. Tuy chỉ là giáo viên trường làng nhưng mẹ hắn lại có vốn kiến thức xã hội vô cùng phong phú. Tần Minh còn có lúc nghĩ rằng mẹ hắn được sinh ra trong một nền giáo dục hết sức nghiêm khắc nữa. Về bên ngoại của mình Tần Minh chưa được mẹ cho tiếp xúc với bất cứ ai, kì lạ là cha hắn và ông nội cũng không bao giờ nhắc đến cho dù hắn đã gặng hỏi. Sau này nó thành thiết quân luật tại gia ai nhắc đến thì nhịn cơm. Kiếp trước đến lúc chết hắn cũng chẳng biết bên họ ngoại nhà mình có ai nữa. Mẹ hắn lúc đó nửa đùa nửa thật nói rằng bà là cô nhi không muốn nhắc thêm để đau lòng nên hắn cũng dừng tìm hiểu ở đó.

Sáng hôm sau, Tần Minh lại được cha hắn đèo đến trường. Trường THPT Ngọc Minh - danh khí chỉ đứng sau chuyên Lê Quý Đôn là một trong những trường có chất lượng đào tạo tốt nhất trong tỉnh cũng như toàn vùng. Gọi là trường Ngọc Minh vì nằm trên thị xã Ngọc Minh một trong 3 thị xã của thành phố Thái Hà. Thành phố quê hương của hắn là một trong các thành phố có tốc độ phát triển nhanh nhất Nam Việt với rất nhiều đặc khu kinh tế mới mở cùng cảng biển lớn nhất toàn miền Bắc.

Vừa bước chân tới cổng trường thì một gương mặt quen thuộc xuất hiện . Trần Tú :

- Chào cu - Anh đứng đây từ chiều .

- Bớt nhảm đi, có rắm mau thả .

- Là thế này. Anh mày soái ca vạn người mê đã có tên trong bảng vàng bài danh thứ 49/50 trực tiếp bức vào lớp chuyên C1. Còn chú em : Loser ! haha... đéo thấy tên mày đâu. Thật !

- What the f....k . Đùa bố mày à ? Tao làm có trượt câu nào đâu ?

- Tao chịu ! Mày tự xem đi.

Quả thật tên hắn không có trong danh sách trúng tuyển. Hay là lịch sử lặp lại ? Xem kĩ lần nữa quả nhiên thấy tên con bé trùng tên trong danh sách nhưng điểm lại không cao bài danh chỉ đứng thứ 46. Nếu lấy điểm của hắn đẩy sang cho con nhóc kia thì ít ra nó phải thuộc top 5 mới đúng đằng này lại là 46, quá vô lý đi.

- Mày xem điểm chưa có được vào lớp nào không ?

- Tao may mắn đủ vào lớp C3, còn mày

- Tao cũng thế. Năm nay đề khó quá mà toàn bọn khủng bố thi nên ae mình chen được vào C3 là phúc lắm rồi.

- Uh.. có đứa thi được hẳn 10/10 thủ khoa luôn nhưng không thấy đề tên đấy.

- Ah. Thằng đó nghe nói quên không đánh số báo danh với tên trên giấy thi nên chấm xong lên điểm mà không biết là của ai mà công bố !

Tần Minh nghe xong chợt chột dạ, cố lục lại kí ức mới nhớ ra lúc uy vũ đứng lên nộp bài ra sớm có quên không đánh số báo danh cùng họ tên thật. Ta khóc mất. Vị trí thủ khoa kia là của ta đó. Vị tiểu ca ca này ta chính là người khuyết danh đứng top 1 trên bảng vàng kia ngươi có tin không.

Tần Minh đã tự tay bóp dái rồi !