Chương 7: Bỗng nhiên mang tiếng xấu.

Vào một buổi chiều, làng trên xóm dưới bỗng xôn xao bởi có tin một thanh niên trong xóm trúng giải đặc biệt sổ số kiến thiết. Tam sao thất bản được đồn thổi ra ngoài nhưng chính chủ thì cứ im re. Người ta nói là thằng này do ăn ở tích đức nên Cô thương báo mộng cho con số để đổi đời. Ai cũng háo hức bàn ra tán vào như kiểu chính mình đang cầm trên tay cái vé số đó. Họ còn tính có tưng ấy tiền sẽ mua xe gì, xây nhà to như thế, thậm chí có người còn hăng hái chọn luôn gói nội thất nữa. Thanh niên tên Sung chẳng biết có sung sướng gì như tên của mình không nhưng hiện tại hắn đang khá là khổ chẳng sướng gì cả. Bỗng đâu tin hắn trúng 2 tỉ tiền sổ số được lan ra ngoài từ đó bao nhiêu người đến hỏi thăm bao anh em bạn bè từ xa tìm tới. Có kẻ còn đến luôn trước nhà tôn hắn lên thành đại ca nhất mực cung kính đi theo chỉ sợ ánh trăng không hiểu lòng hắn. Tiền thì chưa có nhưng chi phí bỏ ra để tiếp đón mọi người đã lên tới hàng chục triệu đồng. Ai đến cũng muốn được ở lại hàn huyên câu chuyện câu trò thật lâu, tỏ ra đồng cảm và muốn chia sẻ gánh nặng phải tiêu tiền với khổ chủ. Tình người tràn ngập nơi đây !

Năm đó Tần Minh vừa thi cấp 3 xong cũng háo hức cùng chúng bạn bàn về anh trai làng Sung lắc mình thành tỉ phú miền quê. Từ ngày lên hương anh thay da đổi thịt chẳng còn cởi trần đi thồ hàng thuê nữa, cũng không ngồi xổm hút thuôc lào ở quán cóc đầu làng nữa. Anh mua một con xe máy xịn, đèo thêm một cô nàng trắng xinh một ngày đi quanh làng 8 lần, có hôm còn đến 12. Sau rồi anh chẳng làm gì cả, chỉ ở nhà tụ tập ăn chơi. Cuối cùng sau 10 năm anh lại đi thồ hàng tiếp, lại cởi trần và bắn thuốc lào ầm ĩ. Cô nàng anh hay đèo sau thành vợ anh một ngày đẹp trời chẳng nói chẳng rằng bê luôn két sắt đi mất. Đến lúc cô đi mất anh mới hiểu ra đạo lý “ có không giữ mất đừng tìm” quả thật anh bỏ ra 2 năm cùng số tiền khá lớn ấy vậy mà cô vợ anh như kiểu viên C sủi rơi xuống nước vậy chẳng thấy tăm hơi đâu. Thỉnh thoảng anh vẫn nhớ về cái ngày mà anh thay đổi cuộc đời ấy. Ngày 25 tháng 8 năm ấy.

- Mày muốn lên trên phố làm gì ?

- Tao đi mua đồ dùng học tập, mày muốn đi cùng không ?

- Tao mệt, nay sư phụ cho nghỉ nên tao sẽ về thăm mẹ. Mẹ tao sắm hết cho tao rồi nên tao không mua gì thêm. Mà mày không mệt à ?

Tần Minh và Trần Tú tham gia khóa học đặc công của thầy Tùng. Mỗi ngày 2 đứa đều dậy từ sáng sớm sau đó chạy 10 vòng quanh đê. Chưa kịp nghỉ thì đã có thêm các bài hít đất, bật cóc, gập bụng, đấm bao cát.. Yêu cầu tập luyện của sư phụ rất cao và nó diễn ra liên tục nên thằng Tú thường không chịu nổi và luôn bỏ cuộc giữa chừng. Chỉ có Tần Minh là cắn răn chịu đựng hoàn thành các bài tập đó. Mặc dù có sức khỏe như một thanh niên trưởng thành nhưng hắn cũng cảm thấy nếu tập như vậy thì sớm muộn gì cũng chết vì mệt mất. May mắn là hắn có hệ thống . Mỗi lần hoàn thành một bài tập hệ thống lại cho hăn 10 điểm kinh nghiệm. Tất cả điểm đấy hắn cộng hết vào thể chất. Sư phụ hắn thấy đệ tử của mình đã quen với cường độ cao rồi lập tức tăng thêm độ khó lên tiếp. Vào các buổi chiều là bài tập về võ kĩ. Từ lúc bái sư đến giờ thầy hắn chỉ truyền cho một môn công phu duy nhất đó là đứng tấn . Ban đầu thì đứng không, sau tăng dần lên thành mang theo cả vật nặng. Thằng Tú sợ vãi cả mật liên tục xin được nghỉ sớm để đi nấu cơm. Hiện tại 2 đứa ở luôn bên nhà ông Tùng. Sau một tuần Tần Minh cảm thấy cơ thể mình đã có cải biến khá lớn. Hắn cảm thấy trong mình đã có một lực lượng ẩn dấu di chuyển liên tục theo các mạch máu. Việc tập luyện Khí ngự đỉnh công cũng đã có thêm tiến bộ gấp đôi. Từ 10s hắn chịu được lên đến 20s. Mặc dù chưa hấp thụ được linh khí nhưng cũng đã làm cho linh khí bên cạnh dao động rất nhỏ. Bằng một cách thần kì nào đó những dao động này thẩm thấu vào trong hắn dần dần cải biến da thịt của hắn khiến cho cơ thể săn chắc hơn.

Hôm nay sư phụ có việc nên 2 thằng được đặc cách về thăm nhà mặc dù 2 bà mẹ ngày nào chả đảo qua xem hai ông quý tử ăn ở thế nào. Tần Minh quyết định làm một việc có lỗi với dân làng, có lỗi với anh Sung. Hắn sẽ đi mua 2 cái vé số trúng thưởng kia -hôm nay chính là 25 tháng 8 . Về việc này Tần Minh nghĩ hắn sau này sẽ đền bù cho anh Sung. Còn số tiền này hắn muốn dùng để đầu tư cho tương lai. Dù sao chặng đường còn dài, cần có đủ tích lũy cho những việc khác.

15016 con số huyền thoại của anh Sung được người dân Làng thượng truyền đời như một sự tích về việc không làm mà vẫn có ăn. Trẻ con cũng biết con số đó và Tần Minh thì vẫn nhớ, hắn còn biết luôn cả quán đã bán ra cặp số huyền thoại ấy . Bây giờ phải mau chóng tới đó và nhanh tay lấy về nếu không sẽ có người mua trước mất. Khoảng 3h chiều Tần Minh đã có mặt tại cổng trường và nhìn sang quán nước trước mặt. Đến tầm khoảng 4h thì mới có người ra ngồi bán. Việc của hắn bây giờ là chờ đợi thôi. Đến đầu tháng 9 sẽ có lịch tập trung cho năm học mới và lúc đó sẽ công bố luôn kết quả kì thi phân cấp vừa qua. Bắt đầu cho năm học mới này hắn có khá nhiều việc cần phải làm. Việc học bây giờ khá là dễ vì hệ thống đã mở ra khả năng “Trí nhớ siêu việt” rồi. Cái hệ thống này tuy khá là vô lại nhưng ít ra cũng cho hắn được một thứ hay ho, nhất là bây giờ vẫn còn phải đi học. Với khả năng trên hắn có thể ghi nhớ bất cứ thông tin gì qua mọi phương tiện nghe nhìn, khá trâu bò đấy chứ. Nhờ đó hắn có thêm rất nhiều thời gian để luyện thể vừa tập các bài tập của sư phụ vừa tập theo công pháp hệ thống ban cho. Nói đến hệ thống gần đây điểm thể lực của hắn đã tăng lên con số 200, sức mạnh cũng lên tới 180. Tiểu Lạc có nói nhục thân của hắn đã giống như một võ sĩ nhà nghề chuyên nghiệp rồi bất quá so với người tu đạo chỉ là kiến hôi thôi. Về cách mở ra những khả năng như “Trí nhớ siêu việt” thì hệ thống lại yêu cầu ở các nội dung số điểm cộng tới mức khác nhau. Đối với “Tinh thông” chỉ số 160 đã là chấp nhận được rồi vì nó sẽ tương ứng với IQ 180 của nhân loại. Tần Minh khá háo hức với việc mở ra các khả năng mới nên rất lỗ lực rèn luyện. Lại nói đến khả năng ca hát của mình. Từ lúc chức nghiệp ca sĩ mở ra hắn tự thấy có khả năng cảm thụ âm nhạc rất tốt và cũng chả học hành mẹ gì hắn bỗng thành nhất đại tông sư môn Guitar. Cái này hắn mới nhận ra khi tức thì. Giọng nói của Tần Minh cũng đang dần thay đổi, trầm ấm nhưng rất nam tính , giọng hát thì khá ấm áp và bắt tai. Điều này thay đổi hoàn toàn so với hắn trước kia. Cũng chẳng biết có tác dụng gì không nhưng sau để cua gái cũng tốt.

Vào 4h kém khi bà bán vé số xuất hiện tại bàn Tần Minh lập tức lao sang . Để tránh nghi ngờ ngoài 2 tấm vé trên hắn còn chọn mua thêm gần chục tờ khác nữa tiện thể ghi luôn vài con đề .Đúng lúc này thì có một người lao nhanh vào trong quán.

- Á à.. thằng cu con. Mày ở đây làm gì ? Lô đề cờ bạc hả, tao về mách mẹ mày

- Anh Sung !

- Em đi ghi đề cho bố em mà . Tần Minh cười cợt nói

- Bố mày là công an mà cũng chơi à ? Điêu !

- Bố em cũng là người cũng cần có nhu cầu được trúng đề chứ anh !

- Bố mày là công an à ? Thôi đéo bán cho đâu trả tao vé số đi tao trả tiền này.

Hai thằng chém gió to quá lọt cả vào tai bà chủ rồi. Chết mẹ bây giờ mà làm căng ra thì lộ 2 vé số kia mất. Công an cũng sinh ra là người họ cũng được quyền ghi con lô đánh con đề giải trí chứ tại sao lại bất công với họ như vậy.

- Sao anh lại ở đây giờ này, anh đi ra đây em bảo ? Tần Minh kéo ông thần đèn tên Sung ra ngoài nói nhỏ :

- Bố em bảo ý hôm trước nhà bác Nuôi mất con gà mà không biết thằng nào nó lấy anh ạ. Bố em mà biết trước đánh gãy tay sau nhốt vào trại. Với lại hôm nọ có ai đi rình coi cô Hoa tắm bị người ta nhìn thấy hay sao ấy bố em nghe nói cũng đang muốn đi xem mặt ngang mũi dọc thằng đó ra sao.

- Sao em kể chuyện bố em nói mà mặt anh căng thế ?

- Anh đang lo cho con gà nhà bác Nuôi bị mất không biết sống chết ra sao? Gặp được người tốt như anh thì còn có cơm ăn áo mặc, gặp phường lưu manh thì chắc nấu cháo rồi.

- Uhm thế bố em nay đánh con bao nhiêu nhỉ, anh theo. Gớm người làng cả.

- 16,17,18 . Anh có định nói gì với mẹ em không ?

- Nói gì, chả có gì để nói. Tí anh đưa mày đi ăn chè. Vào đây anh giới thiệu U của anh cho mày sau này đi học vui vui thì ra thăm U nhé.

- U ghi cho con con lô cái nhẩy. Đây là thằng em con ở làng. Bố nó không phải là công an đâu U bố nó là cảnh sát cơ. Nhưng con đảm bảo, U cứ thu tiền của nó đi. Yên 120 cái tâm .

Đúng là có sự chuẩn bị nếu không lịch sử lặp lại mẹ nó rồi ai biết được cái lão này làm không lo mới 4h đã có mặt ở đây rồi. Thôi cho hắn con 16 kiểu gì cũng trúng rồi coi như tạm an ủi hắn. Thà tiền về túi của ta còn hơn sau này vào tay tên kia rồi cũng mất vì gái.

- Đi anh đưa mày đi ăn chè. Từ nay mày sẽ là em của anh !

Tần Minh vừa đi khuất thì cửa kính xe ô tô đậu cạnh cổng trường cũng mở ra. Một ánh mắt phức tạp nhìn theo hắn.

- Học thì giỏi mà tí tuổi đầu đã lô đề. Loại này chắc chắn là người xấu, cần tránh xa ra mới được. Hôm trước chắc định lợi dụng gì mình rồi chẳng tốt đẹp gì đâu .

- Sao nay nhìn nó đẹp trai hơn thế nhỉ .

- Em đang nói đến ai vậy ?

- À cái thằng kia kìa. Nó cho em chép bài thi hôm trước đấy chị. Cơ mà láo lắm vừa em còn thấy nó ở quán ghi lô đề ra. Sau chị gặp thì tránh xa ra nhé.

- Oh. Thêm một cặp mắt nhìn theo.

Tần Minh mà thấy gương mặt này chắc sẽ rất xúc động . Đây là mục tiêu phải kết thân bằng được của hắn. Tên nàng Thùy Chi. Ấy vậy mà mông lung hơn một trò đùa chưa gì hắn đã mang tiếng xấu rồi, thậm chí còn không có cơ hội giải thích nữa.

Tần Minh ăn chè mà nghẹn mấy lần.