Chương 9: Hoàng thể

Tần Minh đang dùng sức của 3 bò 9 trâu ra sức thuyết phục một giáo viên trên phòng giáo vụ. Bây giờ tất cả đã an vị yên ổn ngồi trong lớp để nhận giáo viên chủ nhiệm rồi nhưng hắn vẫn nhất quyết làm loạn tại nơi đây. Nếu là Tần Minh kiếp trước thì chắc cũng thôi rồi, chẳng đôi co gì nữa ngoan ngoãn chấp nhận sắp xếp. Bất quá Tần Minh kiếp này không chịu được oan ức như vậy, phải ra sức đòi lại công bằng. Thêm lý do nữa là người ấy cũng đang trong lớp kia. Bài danh đứng vị trí thứ 8. Eo ơi nếu không phải vì ta quên ghi tên thì có phải bây giờ đang được tung hô như một ngôi sao không ? Bao nhiêu ái mộ đổ hết vào đầu rồi thì làm quen với ai chả được.

- Em thề ! Lại bắt đầu thề thốt.

- Tôi biết là cậu nhưng ít ra cũng phải có bằng chứng gì chứ ?

- Em có thể ngồi đây để làm lại bài thi ngay bây giờ !

- Hay vẫn là đợi kì thi năm sau đi

- Tốt nhất là cậu nên quay lại lớp học. Nếu thật như cậu nói các thầy cô sẽ trả cậu về đúng vị trí của mình.

- Có chuyện gì ? Một giọng khác lại vang lên

- Ở đây có một cậu đang nhận mình là người khuyết danh đứng vị trí thứ nhất trong kì thi vừa rồi, nhưng không có bằng chứng để chứng minh

Người bước vào là vị giáo viên đáng kính, idol của Tần Minh trong kì thi vừa qua . Mr Trầm Mê

- Em chào thầy, thầy nhớ em chứ . Tần Minh lên tiếng trước

- À, ra là cậu.

- Vâng, thầy nói đỡ cho em đi thầy.

- Nói gì cơ. Tôi còn chẳng biết anh là ai

- Thầy vừa nói “à ra là cậu mà”

- Do thói quen thôi. Thế cậu là ai ?

- Em tên Minh người mà thầy đã đổi chỗ trong kì thi vừa qua với một bạn nữ đó. Thầy nhớ chứ. Em còn nộp bài rất sớm, cái bài khuyết danh đó là của em.

- Ra là vậy .

- Thầy nhớ ra rồi đúng không ?

- Không , tôi chỉ nói ra là vậy thôi !

- Thầy qua có việc gì không ạ ? Giáo vụ phòng quản lý cắt ngang câu chuyện vô nghĩa của đôi thầy trò này. Chính ông cũng không chịu nổi nếu phải tiếp tục nghe nữa.

- A.. Tôi qua xin cậu điếu thuốc.

- Tôi có bao giờ hút thuốc đâu anh.

- Vậy à !

- Uhm còn việc nữa là nhà trường phân công tôi chủ nhiệm lớp nào đấy nhỉ ?

- 10A1 thưa anh !

Xong rồi quay bước đi luôn !

Rất ngưu đó. Tần Minh một mặt mộng bức quay sang nhìn ông thầy giáo vụ . Vị này cũng dùng một ánh mắt ái ngại nhìn hắn.

Tần Minh buông xuôi rồi, quyết định nhấc mông đứng lên rời khỏi đây. Đúng lúc đó thì điện thoại trong phòng reo lên. Bao suy nghĩ trong đầu hiện ra. Hay là việc của ta đã có xác thực. Tần Minh nấn ná nhìn theo vị giáo vụ kia đang vâng vâng dạ dạ.

- Cậu còn đứng đây làm gì ? Về lớp đi thôi !

- Ơ....

Cuối cùng thì Tần Minh vẫn phải đi nhận lớp. Thực ra với quan hệ của cha hắn xin vào một lớp chuyên cũng là điều dễ dàng nhưng mẹ hắn lại không cho phép điều đó xảy ra. Trong ngôi trường này mỗi khóa học sẽ có 3 lớp chuyên khối A( Toán lý hóa) đó là C1, C2, C3. Đây được coi là các lớp tinh anh vì lịch sử cũng chứng minh rằng đại đa số các học viên lớp này sau đều đỗ đại học hết. Ngoài 3 lớp chuyên ban A ra còn có 2 lớp chuyên ban D ( Toán anh văn ) là D1, D2 và 10 lớp không chuyên tính theo thứ tự từ A1 đến A10 nữa. Lớp mới của Tần Minh sẽ là 10A7.

Bước vào lớp khi mọi người đã yên vị Tần Minh chọn bàn cuối cùng ngồi xuống. Hắn thậm chí còn chưa kịp nhìn quanh đánh giá ra sao thì loa thông báo của trường vang lên:

- Học sinh Tần Minh nghe thông báo. Lập tức lên phòng giáo vụ.

Quả nhiên là từ lúc trọng sinh tới giờ luôn bị trêu đùa. Ta ngồi chán chê thì không sao, mới rời khỏi có 5p đồng hồ thì réo tên bắt quay trở lại.

Đón tiếp Tần Minh lúc này là hai vị giáo viên khác. Tất cả đều rất trẻ.

- Cô Liên, đây là học sinh thứ 51 lớp cô !

- Còn cậu, tới C1 nhận lớp.

- Nhà trường đã xác minh xong việc bài thi của em rồi ạ ?

- Tôi có nghe chuyện cậu luyên thuyên ở đây rồi. Vẫn đang mơ sao? Chẳng phải bố mẹ cậu nhờ đến tận phòng giáo dục nói xuống để xin cho cậu vào lớp à

- Rồi cũng bị đào thải sớm thôi. Học hành không ra gì vào lớp chuyên rồi cũng sẽ thành trò cười hết.

Tần Minh nghe thấy rõ có mùi vị ghen ghét ở đây. Hắn khá là mông lung không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Cái gì mà phòng giáo dục nói xuống. Ta có ô dù to như vậy từ bao giờ. Nói đến quan hệ của cha hắn thì chắc là không rồi. Cha hắn đâu giám trái ý mẹ để rồi phải nhịn đói.

- Đi thôi .

Tần Minh đánh giá qua giáo viên chủ nhiệm của mình. Cô giáo của hắn còn khá trẻ, chắc là lần đầu tiên được đứng lớp chủ nhiệm. Ngũ quan cân đối ưa nhìn, đặc biệt là có 3 vòng nhìn rất bắt mắt kết hợp cùng đồng phục của giáo viên, chân váy đen cùng sơ mi trắng càng tôn thêm vẻ quyến rũ. Tần Minh đi đằng sau chăm chú nhìn theo vòng 3 của cô thầm khen ngợi mãi không thôi. Như biết được đằng sau có một cặp mắt muốn hấp diêm body mình nàng liền quay lại và lườm tên tiểu quỷ này một cái. Rõ là loại công tử con nhà gia thế, để xem vào lớp ta trị ngươi ra sao !

10C1 sĩ số đã thành 51 ngay khi Tần Minh bước vào. Dưới sự sắp xếp của giáo viên chủ nhiệm lớp được chia thành 2 dãy một nam một nữ ngồi riêng biệt. Do dãy nam sĩ số nhiều hơn bên nữ cho nên khi Tần Minh vào lớp đã chẳng còn chỗ cho hắn ngồi. Nhìn qua thấy khá nhiều gương mặt thân quen trong trí nhớ của hắn.

Tần Minh được sắp xếp ngồi ở bàn cuối cùng bên dãy nữ trong ánh mắt đầy ghen ghét lẫn hâm mộ của dãy bên. Đã qua màn điểm danh lúc đầu nên cô giáo giới thiệu hắn với cả lớp:

- Bạn Tần Minh. Điểm xếp hạng chưa rõ !

Vừa dứt lời thì bên dưới vang lên:

- A.. Người nổi tiếng này!

Tần Minh nhìn sang thấy một gương mặt hớn hở đang chỉ sang bên mình. Việc hắn uy vũ bất phàm đã giấu đi thật kĩ chỉ muốn yên ổn làm một thiếu niên bình thường đã bị tên này phát hiện. Đành vậy thôi, hảo huynh đệ hãy dùng hết vốn từ mĩ miều nhất mà ngươi biết ca ngợi Ca đi.

- Là đứa ngất ở trong WC hôm trước này. Chính ta đã kéo nó ra đó !

-Haaaaaaa.aaaaa !

Tần Minh có xúc động muốn chui xuống đất. Quá mất mặt đi cho rồi.

Phía trên hắn hai gương mặt đang cúi xuống cố nín cười. Cái tên này sao lại không đứng đắn đến như vậy !

Phải mất thêm 5p nữa mọi người mới dừng cười lại để nghe sắp xếp của cô chủ nhiệm.

Tần Minh nhìn theo một bóng lưng quen thuộc phía trên cách hắn 3 bàn. Là nàng !

- Không tồi, ánh mắt đại ca khá tốt đó !

Tiểu tinh linh Lạc Lạc lại xuất hiện

- Ngươi đang nói đến ai ?

- Thì chính là người đại ca đang nhìn vào đó. Có cốt cách của Mị tộc lại thêm cả Hoàng thể. Đáng để bồi dưỡng a!

Tần Minh đã quá quen thuộc với cách nói lấp lửng của tên này rồi. Hắn thậm chí còn quên tỏ ra ngạc nhiên hỏi xem cái gì mà Hoàng thể cái gì mà Mị tộc. Tên ba hoa này sẽ nói luôn ra thôi. Quả nhiên:

- Con người trên tinh cầu này sinh ra được chia làm các loại thể chất như sau: Phàm thể, Hoàng thể, Thánh thể và Tiên thể. Đại đa số phàm thể là những phàm nhân bình thường. Hoàng thể- rất hiếm có cốt cách tu luyện hoặc không có cơ duyên thì cũng tự phát triển trở thành đỉnh cao trong xã hội vô số người hâm mộ. Thánh thể cao cấp hơn thường là trăm triệu người mới có một. Sinh ra đã mang theo chân mệnh đế vương hoặc bá chủ. Nếu cầu đạo sẽ một đường thăng tiến được coi là thiên tài trong thiên tài. Tiên thiên thể càng hiếm hơn nữa thường chỉ xuất hiện trong truyền thuyết.

- Tiên thể nếu tu tiên sẽ hóa Thần. Tu ma sẽ thành Quỷ vương

- Vậy ta thì sao, ta có phải tiên thể trong truyền thuyết kia hay không?

- Bớt mơ đi đại ca tuy có 1 tia nhỏ huyết mạch của rồng nhưng chỉ hơn Phàm thể một chút thôi vơ vội cũng được cả nắm. Nhưng đại ca yên tâm thể chất có thể cải biến được nếu có phương pháp. Ví như tồn tại kia vậy. Cũng là Long Tộc mang trong mình phàm thể nhưng một đường đi lên hóa thành tồn tại Thần linh trong truyền thuyết !

- Đó chính là Long thần tướng : Lạc Long Quân!

Cái tên Lạc Long Quân đã quá quen thuộc với bất kì người con Nam Việt nào. Ngài là tồn tại cao nhất từng xuất hiện trong lịch sử Nam Việt có công đánh đuổi Hồ tộc cùng Ma tộc đặt ra nền móng đế quốc Nam Việt cách đây vài nghìn năm. Tần Minh đã nghe danh ngài từ rất nhỏ nhưng lần này sau khi nghe tiểu Tinh Linh kia nhắc tên hắn bỗng cảm thấy trong cơ thể có một nguồn sức mạnh lớn lao đang muốn thoát khỏi gông cuồng xiềng xích mà thoát ra bên ngoài.

Tiếng máy móc của hệ thống lần nữa bất ngờ vang lên:

- Cập nhật hệ thống kí chủ chìm vào ngủ say

Tần Minh cảm thấy đầu óc quay cuồng rồi mất đi ý thức. Lần này nó còn chẳng thèm đếm nữa, nói ngủ là ngủ luôn.

- AAAAA...

- Lại ngất. Tên này sao vậy, xấu hổ quá cũng ngất đi luôn !