Thế là Trần Lạc ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời sao.
Nơi đó có mặt trăng và các ngôi sao lấp lánh.
Cảm nhận được huyết mạch trong cơ thể đang dần nóng lên, Trần Lạc có thể phát giác được, cơ thể của mình đang sinh ra chút biến hóa rất nhỏ.
Tuy rằng rất chậm không biểu hiện rõ nhưng vẫn tồn tại.
“Do đó, thì ra rồng là những nhà thiên văn học?”
Trần Lạc cười lắc đầu, hắn bỗng ngẩng đầu lên nhìn sinh vật trên bầu trời sao này, sinh ra chút thiện cảm.
Nhưng ngay sau đó, trán của Trần Lạc không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
“Bọn chúng mạnh mẽ đến thế, vậy mà lại đột ngột biến mất ở Idhar, chẳng lẽ toàn bộ đều bị truy đuổi lên các vì sao à?”
…
Ngắm nhìn bầu trời là một chuyện rất thú vị.
Đặc biệt là bầu trời sao ở Idhar xanh đậm mà rực rỡ.
Thỉnh thoảng, Trần Lạc còn có thể quan sát được những dải ngân hà đẹp đẽ, điều này rất phù hợp với làn gió đêm.
Nhưng sau một tháng lặp đi lặp lại như thế, dù những ngôi sao có đẹp đến đâu, Trần Lạc cũng cảm thấy mệt mỏi về mặt thẩm mỹ.
Huống chi, thưởng thức và quan sát là hai khái niệm khác nhau.
Chỉ có cái sau mới có thể kích phát huyết mạch.
“Không ngờ đã xuyên không mà vẫn phải làm nghiên cứu khoa học…”
Trần Lạc bất đắc dĩ đi tìm Hacks để xin vài viên tinh thể ma thú, hắn từ từ mài giũa chúng thành thấu kính lồi.
Nói đến tinh thể ma thú, cái này thật ra cũng được coi là một món đồ chơi hiếm lạ.
Lúc Bill sắp hoàn thành quá trình việc thức tỉnh, Hacks đã từng cho Bill hấp thụ năng lượng từ một viên tinh thể ma thú.
Nhưng khi tới lượt Trần Lạc thức tỉnh lại không có quá trình này.
Sau này Trần Lạc đã tìm hiểu, nguyên nhân không phải do Hacks thiên vị mà là vì quá trình thức tỉnh của hai anh em khác nhau.
Quá trình thức tỉnh của Bill kéo dài, vì vậy cần năng lượng từ bên ngoài kích thích.
Nhưng quá trình thức tỉnh của Trần Lạc lại khá ngắn, điều này chứng tỏ năng lượng trong cơ thể hắn đầy đủ nên không cần kích thích từ bên ngoài.
Cả hai đều không có tốt hay xấu, nhưng lại có thể cho thấy rằng, về mặt hấp thụ thịt thú ăn vào, Trần Lạc hấp thụ tốt hơn Bill.
Tất nhiên đây chỉ là suy đoán của Hacks mà thôi.
Thực ra Trần Lạc đã lén lút lấy một phần thịt thú để móm cho cô nữ hầu ăn, còn bản thân hắn lại dựa vào điểm chuyển sinh tự nhiên tích lũy hàng ngày.
Trở lại chủ đề chính.
Đối với huyết mạch kỵ sĩ, tinh thể ma thú có thể kịp thời đóng vai trò như bình năng lượng để bổ sung năng lượng.
Mà sau khi sử dụng xong, năng lượng còn sót lại trong tinh thể, khi được kích hoạt đặc biệt lại có thể cung cấp ánh sáng.
Cũng chính vì vậy, Trần Lạc mới năn nỉ Hacks để có được vài viên tinh thể đã qua sử dụng.
Với kiến thức vật lý cơ bản, Trần Lạc đã tạo ra một chiếc kính thiên văn đơn giản.
Nhờ công cụ quan sát mới, Trần Lạc có thể quan sát kỹ hơn mặt trăng và các ngôi sao.
Máu trong cơ thể cũng sẽ dần dần phát nhiệt, thậm chí trở nên nóng rực theo hành động của hắn.
So với việc quan sát bằng mắt thường, việc sử dụng công cụ để quan sát sẽ kích hoạt hiệu quả huyết mạch tốt hơn rất nhiều.
Và sau ba ngày kiên trì hành động như thế, Trần Lạc đã có thu hoạch.
“Đây là... vảy rồng?”
Trần Lạc nhìn vào vật chất màu xanh đen mọc trên cẳng tay trái của mình, trong lòng ngờ ngợ.
Sau khi tò mò gõ thử, Trần Lạc lại tiến hành một số thử nghiệm trên vảy.
Kết luận cuối cùng là nó có thể chống lại vũ khí thông thường, đồng thời chống cháy, chống nước và chống ăn mòn.
Còn về vấn đề Trần Lạc lo lắng nhất là “Không làm người“, cũng đã được giải quyết.
Vảy rồng mọc trên bề mặt cơ thể hắn có thể tuân theo ý chí của hắn, có thể tuỳ ý xuất hiện hoặc biến mất trên bề mặt cơ thể.
Mặc dù điều này rất phi khoa học, nhưng đây chính là huyết mạch kỵ sĩ.
“Nếu mình có thể mọc ra vảy rồng, vậy có phải những huyết mạch kỵ sĩ khác cũng sẽ có hiện tượng thú hóa tương ứng không?”
Mang theo thắc mắc này, Trần Lạc tìm đến Bill.
Mà khi nghe Trần Lạc thế mà lại nhờ mình chỉ giáo, khóe miệng Bill gần như không kìm nén nổi nụ cười, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh nói:
“Cha chưa từng nói với em sao? Sau khi kích hoạt huyết mạch đến một mức độ nhất định, cơ thể của huyết mạch kỵ sĩ có thể có một số đặc điểm của ma thú.”
Bill nói xong, rồi lại vuốt vuốt mái tóc dài đen nhánh của mình.
Nhìn hành động của Bill, Trần Lạc hiểu ra:
“Vậy nên, tóc cũng là một trong những đặc điểm đó, chính vì vậy, cha mới bắt chúng ta luôn để tóc dài!”
“Em nói đúng rồi, em trai!”
Bill lại lắc lắc đầu mái tóc và nói:
“Báo U Ảnh có đuôi, nhưng con người thì không có, vì vậy gia tộc Ryder chúng ta mới dùng tóc dài thay cho đuôi, không chỉ giúp giữ thăng bằng mà còn có thể dùng làm vũ khí.”
Nói xong, Bill lại đắc ý nhìn em trai mình:
“Có muốn anh biểu diễn cho em xem không, em trai yêu quý của anh!”
Mặc dù lúc này biểu cảm của Bill rất ngạo mạn, nhưng Trần Lạc không thèm để ý chút nào mà gật đầu tỏ ý muốn xem.