Chương 34: Vảy Rồng 2

Chẳng mấy chốc, Trần Lạc thấy tóc của Bill dựng đứng lên, sau đó ngưng tụ thành một bó, đồng thời liên tục biến đổi thành các hình dạng khác nhau theo sự điều khiển của Bill.

“Chắc là em vẫn chưa biết, một trong những tuyệt kỹ bí mật của gia tộc Ryder chính là điều khiển tóc tấn công bất ngờ.”

Bill nói.

“Vậy anh có thể biểu diễn cho em xem không?”

Trần Lạc giả vờ ngây thơ hỏi.

“Không được đâu.”

Bill khoanh tay trước ngựca, dựa lưng vào tường, liếc mắt nói:

“Khi chưa nắm vững thú hóa, em chỉ cần biết nhiêu đó là đủ rồi.”

“Tham lam chỉ có thể nuôi dưỡng dục vọng, mà kỵ sĩ thì phải kiểm soát dục vọng của mình!”

Nói xong, thân hình của Bill lại biến thành một cái bóng, nhanh chóng biến mất.

Đối với phong cách khoe khoang rồi chạy của Bill, Trần Lạc đã quen rồi.

Chỉ là hắn không biết, sau khi biến mất, Bill nhanh chóng chọc ngón tay vào tóc, liên tục xoa bóp da đầu.

“Đau quá, đau quá! May mà chịu được, lần này Locke chắc chắn sẽ ngưỡng mộ mình!”

“Ừm…”

Sau khi xoa bóp, Bill lại dựa vào tường, cúi đầu chỉnh sửa tư thế, sau đó khóe miệng mới nhếch lên một nụ cười.

“Là một kỵ sĩ đích thực, dĩ nhiên phải chỉ dẫn em trai đi đúng đường mới được.”

“Hãy nỗ lực theo đuổi bóng lưng của anh đi, Locke!”

...

Tốc độ mọc vảy rồng nhanh hơn Trần Lạc tưởng tượng nhiều.

Từ chiếc vảy đầu tiên đến chiếc vảy thứ hai chỉ cách nhau một ngày.

Và nửa tháng sau, cánh tay trái của Trần Lạc đã hoàn toàn bị vảy rồng bao phủ, giống như có thêm một lớp áo giáp.

Huyết mạch kỵ sĩ cũng thường có hai bộ giáp trở lên.

Lấy Hacks làm ví dụ, bởi vì kỹ năng chiến đấu yêu cầu sự linh hoạt, cho nên khi chiến đấu, hắn sẽ mặc áo giáp da, còn khi xung phong thì sẽ mặc thêm một lớp áo giáp xích bên ngoài giáp da.

Ngoài ra, Hacks còn sở hữu một bộ giáp màu đen tuyền, đó là “Giáp lễ phục” của hắn.

Nói trắng ra chính là bộ giáp dùng để tham dự các hoạt động chính thức, mang tính chất thưởng thức.

Bộ giáp bạc mà Bill mặc trong nghi thức thụ huấn cũng là một loại Giáp lễ phục, còn bình thường hắn vẫn mặc giáp da để luyện tập.

Trần Lạc cũng có một bộ giáp da được đặt làm riêng.

Vì vậy, Trần Lạc có thể tưởng tượng, khi đối thủ cuối cùng tìm được cơ hội phá huỷ được giáp da của hắn, lại phát hiện bên dưới còn một lớp giáp vảy rồng kiên cố hơn đang phòng ngự, sẽ là một cảm giác tuyệt vọng như thế nào.

“Chúc mừng ngươi, ngươi đã phá vỡ được lớp phòng ngự yếu nhất của ta.”

Nghĩ đến cảnh này, Trần Lạc lại vội lắc đầu, hắn không thể bị Bill lây nhiễm được.

Cùng với sự mọc lên ngày càng nhiều của vảy rồng, tiến độ huyết mạch của Trần Lạc cũng tiến triển ổn định, trong vòng nửa năm mà tiến độ đã đạt được 32%.

Nhưng sau đó, việc cải thiện huyết mạch đột nhiên chậm lại.

Mỗi đêm quan sát bầu trời sao cũng không còn khiến người ta có cảm giác nhiệt huyết bốc lên như ban đầu nữa.

“Đã vào giai đoạn bình cảnh rồi…”

Trần Lạc đã dự đoán trước điều này, nếu phương pháp mô phỏng thật sự có thể dùng được mãi mãi thì huyết mạch kỵ sĩ cấp chính thức sẽ không hiếm như vậy.

“Mình cần phương pháp quan sát mới, hoặc tìm hiểu thêm về các tập tính khác của rồng.”

Trần Lạc đưa ra quyết định.

Tuy nhiên, trước đó, hắn cần hoàn thành một việc khác, đó là tiễn biệt Bill.

Năm 1715 theo lịch Thánh.

Vào ngày cuối cùng của tháng cuối cùng của mùa xuân đã chào đón một cơn mưa nhỏ tí tách tí tách.

Nhưng dù thế nào đi nữa, Bill vẫn mặc bộ “Giáp lễ phục” màu bạc, phía sau bộ giáp là áo choàng màu trắng, một thanh kiếm kỵ sĩ sắc bén màu bạc óng ánh treo ở hông của hắn.

Mặc dù Hacks có ngoại hình thô kệch nhưng cũng không thể nói là xấu.

Vì vậy, Bill cũng thừa hưởng ngoại hình của Hacks, dưới sự bảo hộ của bộ giáp kỵ sĩ, hắn cũng có vài phần khí phách như vậy.

Cách đó không xa, còn có một độ kỵ binh của gia tộc Ryder đang chờ xuất phát.

Ban đầu bọn họ là đội ky binh của Hacks, nhưng bây giờ phải chịu trách nhiệm bảo vệ Bill đi đến học viện kỵ sĩ nằm ngoài lãnh thổ vương quốc Lessius.

Đoạn đường cũng không xa lắm nhưng cũng chẳng thể nói là gần.

“Thân yêu, anh thật sự không đi cùng Bill sao?”

Lúc này, Bernice có chút bận tâm hỏi.

Mặc dù cô rất trắng trợn thiên vị con trai út là Locke, nhưng điều đó không có nghĩa cô sẽ vô cảm với người con trai lớn sắp đi xa.

Thực ra, hành lý để cho Bill mang theo trong chuyến đi cũng đều do Bernice tự tay chuẩn bị.

“Kỵ sĩ đương nhiên phải đi xa, dưới sự che chở thì hùng ưng sẽ không thể nào giương cánh bay cao, hãy tin tưởng con trai của chúng ta!”

Hacks nói.

Hắn đã dạy hết những gì có thể dạy cho Bill, còn lại chỉ có thể để Bill tự mình trải nghiệm thực tế.

Sau khi mọi thứ đã chuẩn bị ổn thoả, Bill đi đến trước mặt Hacks.

Chỉ thấy Bill đưa một tay cắm kiếm kỵ sĩ xuống đất, một gối quỳ xuống, ngước mắt nhìn cha mẹ mình.

Trong mắt Bill lấp lánh ánh nước, có thể là nước mắt, cũng có thể là nước mưa.