Chương 17: Một Ngày Bình Thường Của Trần Lạc 2

Tuy nhiên, cũng chính giọng điệu thẳng thắn này đã khiến trong ánh mắt ngưỡng mộ của Annie trở nên rực lửa mãnh liệt hơn một chút.

Rõ ràng chỉ là một nữ hầu không có nhà để về mà thôi… nhưng hàng năm thiếu gia luôn chuẩn bị quà sinh nhật cho cô.

“Thiếu gia…”

Cô nữ hầu nhỏ không khỏi siết chặt chiếc khăn lau trong tay.

“Không lẽ ngươi muốn khóc sao?”

Trần Lạc đóng cuốn nhật ký trước mặt lại, nhìn về phía Annie cười nhẹ, nữ hầu nhỏ ở trước mặt hắn lúc nào cũng có chút tự ti.

Mặc dù hắn đang trong thời gian trưởng thành, nhưng cũng không có đam mê gì đặc biệt.

Vì vậy, hắn càng hy vọng sẽ nuôi dưỡng được một thiếu nữ tóc trắng xinh đẹp, khỏe mạnh về cả thể chất và tinh thần.

“Được rồi, lại đây cho ta sờ chút.”

Trần Lạc vẫy tay với Annie, ngay sau đó cô nữ hầu nhỏ liền khéo léo cúi đầu trước mặt hắn.

“Nếu Annie không nghĩ ra được gì, vậy ta sẽ tự xem rồi chuẩn bị, đến lúc đó mà không thích thì cũng đừng hối hận nhá!”

Trần Lạc sờ lấy bộ tóc trắng của cô nữ hầu nhỏ mà nói.

“Không, sẽ không đâu! Thiếu gia tặng cái gì, Annie cũng đều thích!”

Cô nữ hầu nhỏ vẫn cúi đầu như cũ, nhưng giọng nói lại cực kỳ mạnh mẽ.

Trần Lạc cười cười không nói gì nữa, chỉ là sau khi sờ xong mái tóc trắng của cô nữ hầu nhỏ, lại nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ trắng nõn như thường lệ.

Cuối cùng cũng không uổng phí công cho ăn, cảm giác bụ bẫm rất tốt, độ đàn hồi mềm mại và mịn màng.

Annie là nữ hầu thân cận của Trần Lạc, nhưng kể cả có hai chữ “thân cận” thì không phải lúc nào cũng đi theo bên cạnh hắn.

Trên thực tế, việc phải làm mỗi ngày của Annie một chút cũng không thiếu.

Ngoại trừ việc đi theo học tập nữ hầu trưởng, còn phải phụ trách dọn dẹp phòng ngủ và phòng sách của Trần Lạc.

Tất cả quần áo của Trần Lạc cũng đều là do Annie phụ trách giặt sạch.

Nữ hầu thân cận không chỉ phục vụ riêng chủ nhân của mình mà có thể là nhiều việc khác.

Hacks đã từng nói, nếu như tương lai Trần Lạc muốn thành lập một nhánh của gia tộc Ryder thì Annie nhất định phải trở thành một trợ thủ quan trọng, nói là nửa nữ chủ nhân cũng không quá đáng chút nào.

Cũng chính vì vậy, Annie có rất nhiều thứ phải học tập.

Sau khi nhìn Annie rời đi, Trần Lạc bước ra khỏi phòng ngủ và đi đến hậu viện hoa viên.

Cho dù là huyết mạch kỵ sĩ, cho dù là người chuyển sinh, Trần Lạc cũng khó tránh được việc mỗi ngày đều đến thỉnh an mẹ Bernice.

10 năm đã trôi qua, nhìn dáng vẻ Bernice vẫn như lúc Trần Lạc vừa ra đời.

Dù sao thì Bernice cũng là chính thê kỵ sĩ quý tộc, không cần phải làm việc vất vả như những người phụ nữ khác, nên năm tháng chỉ lưu lại trên khuôn mặt cô trong chốc lát.

“Chào mẹ, buổi trưa an lành.”

Trần Lạc hành lễ nói.

“Hóa ra là tiểu Locke thân yêu tới à!”

Bernice ngồi xổm xuống, dùng mặt mình cọ với mặt Trần Lạc.

Đây cũng không phải là cách chào hỏi hôn má gì cả, chỉ đơn thuần là bản thân Bernice yêu quý dành cho Trần Lạc, Bill thì không có đãi ngộ này.

Sau khi uống vài ngụm trà chiều với Bernice như thường lệ, Trần Lạc liền đi đến hậu viện bên hồ.

Ở đây đã trở thành sân huấn luyện chuyên dụng để lão Haon dạy bảo hai vị thiếu gia nhà Ryder.

Ở bên hồ, lúc vẫn chưa nhìn thấy sóng gợn lăn tăn trên mặt hồ thì thấy Bill đang cưỡi một con ngựa đến, cùng với đó thỉnh thoảng lão Haon làm mẫu các động tác.

Tại sao lại là huyết mạch kỹ sĩ mà không phải là huyết mạch chiến sĩ, huyết mạch thuật sĩ, huyết mạch thích khách các loại chứ?

Vấn đề này đã từng khiến Trần Lạc bối rối, nhưng sách lịch sử đã đưa ra câu trả lời.

Theo như sách mô tả: Trước Lịch Thánh là Lịch Cựu, đó là một thời đại man hoang, toàn bộ sinh linh trên cả vùng đất đều bị dị tộc tà ác thống trị tàn khốc.

Sau đó, ma thú cùng với con người đạt được một khế ước, cho con người có thể cùng ma thú kề vai sát cánh chiến đấu.

Nói là kề vai chiến đấu nhưng thực chất là con người đang cưỡi trên lưng ma thú.

Từ đó đã sinh ra kỵ sĩ.

Mà để kỷ niệm hình tượng này, sức mạnh của huyết mạch đã được ghi danh là kỵ sĩ.

Cho đến hiện tại, huyết mạch kỵ sĩ vẫn cưỡi trên ma thú để chiến đấu như cũ, cho nên việc liên quan đến huấn luyện kỹ năng cưỡi ngựa là không thể thiếu.

Sau khi Trần Lạc đi qua, lão Haon cũng dắt một con ngựa nhỏ tới.

Đây là thú cưỡi hiện tại của Trần Lạc, giống như hắn, vẫn còn là một đứa bé.

Dưới sự chỉ đạo của lão Haon, Trần Lạc bắt đầu tập cưỡi ngựa.

Đương nhiên một huyết mạch kỵ sĩ có sức mạnh siêu phàm thôi thì cũng không thể chiến đấu được, vì vậy hiện tại lão Haon dạy thêm nhiều về các tư thế, kỹ năng khi cưỡi ngựa chiến đấu.

Đợi cho tới một ngày kia Trần Lạc nắm giữ ma thú tọa kỵ thuộc về chính mình, những kỹ nghệ này sẽ có thể phát huy tác dụng.

Sau khi kết thúc xong khóa huấn luyện kỹ thuật, Trần Lạc tiến hành huấn luyện bộ kỹ năng chiến đấu.