Chương 2: Cơ Hội Để...Có Thể Tu Luyện

Linh giới.

-A!

Một đoàn linh hồn thể màu trắng nhợt, trong suốt bỗng phát ra tiếng rên rỉ.

...

Vốn tưởng rằng mình đã chết, thế là hết, cuộc đời ngắn ngủi cứ vậy mà kết thúc một cách hoang đường, bí ẩn...nhưng Nguyễn Thế Thanh cũng không ngờ, “chết” cũng chưa phải là hết.

...

Hiện tại, đập vào mắt hắn là một nơi xa lạ, tối tăm, vô tận. Từng luồng khí xám xịt đang gào thét, bay lơ lửng trong không khí, hàn khí rét lạnh, chính thứ này ban nãy đã đánh thức hắn.

.

.

.

-Ta đang ở đâu thế này, không lẽ nơi đây chính là Âm Ty giới? Hoàng Tuyền Địa Phủ?

...

-Đệt! Có khi nào sắp gặp được Diêm Vương a!

...

Một đám suy nghĩ tào lao liền xuất hiện trong đầu Thanh đại ca, một lúc lâu sau hắn mới đứng dậy, định đi quan sát xung quanh, nhưng hắn lại phát hiện một điều khiến một người rất bình như hắn cũng phải kinh hãi.

...

-Ta có thể bay ư? Cái méo gì thế này?

Cả người hắn đang lơ lửng trên không, có thể bay qua bay lại tùy ý, vặn vẹo, uống lượn trong gió. Chợt hắn khựng lại, quan sát thân thể một lượt.

-Đây...tại sao ta lại trở nên trong suốt thế này...chẳng lẽ...

Lúc còn ở nhà tù Chí Hòa hắn từng nghe được bọn đàn em kể về một số chuyện tâm linh, tương truyền con người chúng ta do hai yếu tố quan trọng hợp lại tạo thành. Hai yếu tố đó là Hồn và Xác, hồn thuộc về phần người, xác thuộc về phần con, hai thứ này khi dung hợp với nhau sẽ tạo thành một con người hoàn chỉnh...

...

Quá trình phân tích, bàn luận chất con và chất người cuốn hút vô cùng, Nguyễn Thế Thanh lúc ấy cũng không ngờ những tên tù suốt ngày đâm chém, bạo lực này lại hiểu biết rất nhiều kiến thức uyên thâm đến vậy, bọn này còn phân tích ra thế nào là ham muốn thể xác, thế nào là ham muốn chất người,...

...

Nếu thời gian có thể quay ngược trở lại, nhân loại có thể thông cảm, hiểu thấu,...thì hơn phân nữa số người trong tù Chí Hòa này sẽ trở thành vĩ nhân, bậc triết lý triết học siêu nhiên. Nhưng tất cả những thứ đó chỉ là ảo tưởng mà thôi. Thanh đại ca khẽ cảm thán!

...

Trở lại với hiện tại, hắn dám khẳng đinh bây giờ hắn đang tồn tại với trạng thái là một linh hồn thể, trôi nổi phiêu dật. Hắn thắc mắc, phải chăng tất cả mọi người, sau khi chết thì linh hồn cũng sẽ được đưa đến đây...

...

.

.

.

Đột nhiên không gian u ám chợt vặn vẹo, một bóng đen ăn mặc kì lạ xuất hiện trước mặt Nguyễn Thế Thanh.

...

Bất thình lình khiến Thanh đại ca giật mình:

-Con bà nó, Diêm Vương tới rồi ư, ủa mà sao thằng Diêm Vương này...nhìn quen quen a!

Nào ngờ, nhìn kỹ lại thì hắn chợt nhận ra, bóng đen này chính là cái tên mà lúc trước xuất hiện ở trường đấu chó, sau đó niệm con mẹ thần chú gì đó khiến cho hắn chết đi.

...

Nguyễn Thế Thanh vốn tỉnh lại, một bụng oán khí cùng mê mê sảng sảng chưa phát tiết, bây giờ lại gặp cái tên niệm chú chết mình, linh hồn bị mang tới cái nơi quỷ quái này,...toàn thân nộ khí trùng thiên, bất chấp đang ở trạng thái linh hồn, lao nhanh đến đấm thẳng vào đầu bóng đen, hai chân thì co lại, vận dụng một tư thế quái dị nhắm ngay hạ bộ, chỗ hiểm giữa hai chân bóng đen mà đá tới. Một đòn đánh hiểm ác vô cùng được tung ra bởi Thanh đại ca.

...

-Aaaa!

Một tiếng la thảm thiết vang vọng trong không gian. Chính là tiếng của Nguyễn Thế Thanh, lúc này hắn đang giãy giụa trước mặt bóng đen, cánh tay và chân của hắn bị bóng đen bắt được, bẻ cong lại thành một góc vuông rất chuẩn xác.

...

Một cơn đau khủng khiếp từ “tay” và “chân” hắn truyền đến, đây không phải là đau về thể xác mà đây chính là loại đau đớn tận linh hồn, cái loại đau đớn này còn hơn cả bị bẻ gãy mười cây xương sườn cùng một lúc, thống khổ vô cùng.

.

.

.

Linh hồn hắn càng lúc càng mờ nhạt dần, đến khi sắp tan biến thì bóng đen mới thả hắn ra, để mặc hắn trôi nổi. Cách tay của bóng đen thần bí chợt phất nhẹ, lập tức có một đạo ánh sáng nhu hòa bắn ra, bao bọc lấy linh hồn Nguyễn Thế Thanh, một ngón tay màu đen thon dài lộ ra, điểm nhẹ vào trán của Thanh đại ca, sau đó bóng đen liền biến mất, để lại mình hắn nằm bất tỉnh trong không gian u ám này.

...

Không biết đã qua bao lâu, Nguyễn Thế Thanh từ từ tỉnh lại, hắn cảm thấy linh hồn mình rất thoải mái, cảm giác ấy y như là cây non được tưới nước mát sau một ngày nắng gắt. Thoải mái hết sức.

...

Đôi mắt long lanh nhẹ mở ra, chớp chớp, bất chợt một giọng nói vang lên trong đầu hắn:

-Mày đã tỉnh rồi hả, thằng vịt vặt?

Cái chất giọng vừa bén vừa nhọn như muốn dùi thủng màn nhĩ của hắn, làm cho đầu óc hắn ông ông lên, hai mắt nổ đom đóm.

...

.

.

.

Hắn vừa mở mắt ra, liền bắt gặp ngay cái tên ăn mặc kì cục kia, nhưng hắn chỉ dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn chứ không dám làm gì khác, cái tên thần bí trước mắt này đã từng cho hắn ăn đau khổ rồi a.

...

-Trước hết ngươi cứ bình tĩnh nghe ta nói đã, thật ra nếu ta không làm cho ngươi chết đi thì ngươi cũng chỉ có thể sống thêm một tuần nữa mà thôi!

Nguyễn Thế Thanh đang nằm, nghe vậy đôi mắt liền mở lớn, hiển nhiên hắn không có tin đây là sự thật, nhưng cũng không lên tiếng phản bác.

...

Bóng đen thấy biểu hiện của hắn như vậy liền nói tiếp.

-Mày không tin à? Vậy căng mắt ra mà coi cái này đi.

Nói đoạn bóng đen phất tay, một màn sáng xanh vuông vức, to lớn như màn hình tivi hiện ra, cách Nguyễn Thế Thanh chừng một mét, trên màn sáng đang chiếu cảnh những tên giang hồ xăm trổ đang mài giũa vũ khí, đao, kiếm, thương, ba chĩa,...và mỗi một tên bên hông đều có một khẩu súng ngắn G18, đen thui, giắt ở đó. Tất cả có hơn một ngàn tên, đang mài một cách say mê, cảnh tượng y như vậy tiếp rực được diễn ra ở năm nơi khác, sau đó màn sáng chuyển qua cảnh một căn phòng kín, trong đó đang ngồi sáu tên giang hồ, mặt mày hung tợn, dĩ nhiên đây chính là sáu đại ca của sáu nhóm ban nãy. Cuộc trò chuyện của bọn chúng đều được thu lại hết và hiện đang chiếu lại cho Nguyễn Thế Thanh coi.

...

.

.

.

Hai mắt mở thật lớn nhìn màn hình, vẻ mặt Thanh đại ca biến hóa đủ kiểu, vặn vẹo, xanh, trắng, tím,...hắn không ngờ con ả dì ghẻ kia lại thâm đọc đến vậy, muốn đuổi tận giết tuyệt, quyết không lưu lại cho hắn một con đường sống, mặc dù hắn đã từ bỏ thân phận cùng số tài sản của cha hắn,...đến giờ hắn mới biết hắn vẫn còn rất ngay thơ, tất cả mặc cho người ta thao túng, sắp đặt,...

...

.

.

.

-Sao hả, lời ta nói có đúng không?

...

Hắn ngước lên nhìn bóng đen, gật gật đầu, sau đó lại cúi xuống, khóe mắt bắn ra hai tia sáng lạnh. Dường như sức chịu đựng của hắn đã tới đỉnh điểm, sắp sửa bộc phát.

...

-Nào, bình tĩnh lại đã, thật khó khăn lắm ta mới tìm được và mang ngươi đến đây a!

Thanh âm của bóng đen lúc này bỗng trở nên hòa hoãn, mê hoặc, vừa phát ra liền đưa hắn từ trạng thái bạo nộ trở lại bình thường, xảo diệu vô cùng.

...

Một lúc lâu sau, bóng đen liền mở lời, nói ra nguyên nhân vì sao lại phải đưa linh hồn hắn tới đây,...

...

.

.

.

Trước hết nói về nước Việt Nam, nơi mà Thanh đại ca được sinh ra, đây là một quốc gia có cấu tạo hình dáng giống chữ “S”, nếu nói theo cách khác thì giống như hình dáng của một con rồng đang uốn lượn, múa vuốt. Việt Nam là một trong những nước thuộc Châu Á và nằm ở phía Đông Nam Á, nơi có lịch sử, phong tục, các bộ lạc,...lâu đời, thần bí nhất. Ngoài Châu Á ra còn có bốn châu lục khác, phân biệt trên địa cầu, với nhiều quốc gia có độ thần bí và lâu đời không kém gì Việt Nam.

...

Mà các châu lục ấy nằm trên một hành tinh có tên là địa cầu, một trong số những tinh cầu thuộc hệ mặt trời,...

Các tinh cầu, không gian, sao chổi, sao băng các kiểu,...

...

.

.

.

-Cái gì? Ông vừa nói hành tinh nơi ta ở mà một trong số những tinh cầu trực thuộc của một vị diện tên là Thiên Ngân Hà? Tại sao ông biết?

...

-Khà khà, mày không cần hỏi nhiều, sâu xa đến vậy, cứ im lặng, tiếp tục nghe tao kể là được.

...

Bóng đen lại tiếp tục luyên thuyên, từ rất lâu, rất lâu, trong không gian vô ngần bắt đầu xuất hiện những biến động lạ,...tinh cầu,...sau đó bị chia cắt, hình thành nên các vị diện với nhiều cấp độ khác nhau, lớn nhỏ không đồng điều, trải dài khắp tinh không vô tận.

...

Ngay đó sau khi Thiên Ngân Hà tiến cấp thành vị diện cấp hai thì dị biến chợt hiện, trong tinh không bỗng chui ra vô số sinh linh cường đại, tấn công Thiên Ngân Hà vị diện, đám sinh linh thần bí kia mạnh mẽ vô cùng, đã đánh cho vị diện Thiên Ngân Hà hầu như vỡ nát gần hết, may mắn phút cuối các vị diện gần đó tới kịp thời, rút ra Bất Hủ Chi Nguyên chữa trị cho nó, nếu không thì nó đã vỡ nát từ lâu rồi.

...

Nói đên đây chợt cái tên ăn mặc kì cục ngưng giọng, sau đó quy sang hỏi Nguyễn Thế Thanh:

-Có phải tất cả sinh linh nơi ngươi sống điều rất yếu nhược hay không? ngoại trừ một số khu vực sinh linh có thể tự động cường hóa thân thể, nhưng đại đa số điều vẫn rất yếu nhược, không thể tu luyện?

...

-Ngươi nói có chỗ đúng, cũng có chỗ sai.

...

-Ta nói sai ở chỗ nào? Bóng đen nhìn hắn hỏi.

...

-Thứ nhất là sinh linh ở chỗ ta ngày nay đúng là rất yếu nhược, người khỏe nhất cũng chỉ mạnh bằng voi mà thôi! Nhưng những truyền thuyết ngày xưa thì vẫn còn, thuở ấy vẫn có rất nhiều người tu luyện được thành thần như: Đế Lai, Kinh Dương Vương, Lạc Long Quân, Âu Cơ, Phù Đổng Thiên Vương, Chử Đồng Tử, công chúa Tiên Dung,...tất cả bọn họ đều đạt được tới Thần Cấp, có sức mạnh vô cùng đáng sợ,...

...

-Hả, trong số các nhân vật mà ngươi kể, vị tên là Lạc Long Quân có phải là thuộc họ nhà rồng, là long tộc? Còn vị tên Phù Đổng Thiên Vương kia nữa, có phải hắn có một con tọa kỵ là Thần Thiết Thiên Mã do thần thiết chế tạo thành, sau này thai nghén ra linh trí, được phong là Thần Thiết Thiên Mã?

...

-Đúng, đúng, chúc mừng ngươi đã nói đúng, ngài ấy còn có một bộ thần giáp và một thần khí hình cây gậy được làm từ thần thiết nữa.

Nguyễn Thế Thanh hào hứng kể lại lịch sử dân tộc Việt Nam cho bóng đen nghe, nào là Thần Thú Vô Thượng Thần Kim Quy, Thần Nỏ Kim Tiễn, Thần Kiếm của vua Lê Lợi,...

...

-Haizz, bọn họ là những thần tượng mà ta say mê,...tiếc rằng giờ họ đã vô tung vô ảnh, không còn tìm thấy tung tích nữa.

Nguyễn Thế Thanh khẽ thở dài, cảm thán nói.

...

.

.

.

Bóng đen thần bí nghe mà say mê, //im lặng//.

Bất chợt hắn quăng ca một trái bom làm cho Thanh đại ca phải nhảy cẫng lên như mèo bị giẫm phải đuôi.

-Nếu ta có thể làm cho ngươi sống lại và đạt được thành tựu như bọn họ, đổi lại ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện, không, một điều thỉnh cầu từ ta, ngươi có đồng ý không?

Cách nói chuyện của bóng đen bỗng thay đổi hẳn, không còn cà rỡn mày tao giống lúc nãy nữa.

...

-Ngươi nói là thật, nói đi, ngươi muốn ta làm cái gì, hứa với ngươi cái gì nà?

Nguyễn Thế Thanh nửa tin nửa ngờ, sau một hồi suy nghĩ liền muốn biết nguyên nhân, điều gì có thể khiến cái tên bí ẩn này phải trịnh trọng như vậy.

...

-Hừm!

Bóng đen khẽ trịnh trong, đứng thẳng người chắp tay bái hắn một cái:

-Cầu xin ngài cố gắng, nỗ lực tu luyện, để một ngày nào đó có thể cứu giúp tất cả các vị diện cấp thấp và cả cấp cao nữa, xin ngài!

...

-A!

Thái độ của bóng đen bỗng nhiên thay đổi ba trăm sáu mươi độ khiến Nguyễn Thế Thanh nhất thời không kịp thích nghi, bèn buộc miệng hỏi:

-Tại sao ngươi lại trịnh trọng như vây, ta đáng để ngươi tin tưởng mà giao cho trách nhiệm vĩ đại như vậy sao?

...

-Đáng tin, rất đáng tin...bởi vì ta cùng một số đại nhân vật nữa, dùng một thuật pháp tiên tri vượt thời gian cùng không gian, trong tương lai có thể thấy được bóng lưng mờ ảo của ngươi, một thân bản lĩnh dẹp loạn tất cả. Mạnh mẽ, bá đạo trùng thiên.

...

.

.

.

-Vậy sao? Nguyễn Thế Thanh bỗng lâm vào trầm ngâm.

...

-Nhưng mà...thôi được rồi!

...

-Ừm, ta không dám hứa hẹn cái gì với ngươi, cũng không dám bảo đảm, nhưng nếu ngươi có thể làm cho ta sống lại, bước lên con đường tu luyện, ta tuyệt đối sẽ cố hết sức mà làm.

...

-Ngài...ngài nói tất cả đều là sự thật ư? Bóng đen thật không ngờ Nguyễn Thế Thanh lại đồng ý nhanh như vậy.

...

-E hèm, nhưng trước tiên phải làm rõ một vấn đề a! Trước kia ngươi đánh ta thì sao? Có cái gì bồi thường không hả?

...

-Ách! Biết ngay mà, cái thằng ranh con trước mắt này nào có dễ dụ đâu, thù dai vô cùng a!

Bóng đen khẽ làu bà làu bàu trong họng...

...

.

.

.

-Thôi được rồi, thật ra là ta đùa với ngươi đấy, ngươi làm ơn mau mau cho ta sống lại a! Ủa, mà hiện tại ta đang ở đâu, khi sống lại có thể trở về Việt Nam được không?

...

-Hiện tại ngài đang ở linh giới, là một thế giới dành cho âm binh, linh quỷ,...giờ ngài tạm ở lại đây vài ngày, củng cố kiến thức, sau đó ta sẽ cho ngài trọng sinh lại ở một vị diện song song với vị diện Thiên Ngân Hà, bởi vì hiện tại tất cả sinh linh sinh sống ở Thiên Ngân Hà đều không thể tu luyện được, đương nhiên ngài là một ngoại lệ.

...

Nhưng ngài cũng đừng lo, nơi ngài sống lại, tất cả mọi thứ điều giống ở Thiên Ngân Hà, đều giống với địa cầu, Việt Nam nơi mà ngài sống lúc trước, chỉ là hơi cổ đại một chút, thời gian, các mốc lịch sử thì có cái giống, có cái không, có cái khác hoàn toàn, và có một số địa danh cũng khác với thế giới lúc trước mà ngài sinh sống. Bởi vì trong một vị diện có rất nhiều thế giới, có giống nhau, khác nhau cũng không phải là chuyện lạ.

...

Hiện tại ta phải đi sắp xếp nơi đến cho ngài, phiền ngài cứ ở đây, tạm dùng trạng thái này vui đùa đỡ mấy ngày!

Nói xong bong đen thần bí liền biến mất, để lại mình Nguyễn Thế Thanh ngơ ngơ ngáo ngáo ngồi đó, cũng không biết là hắn đang suy nghĩ về cái gì nữa, vẻ mặt có lúc đăm chiêu, có lúc buồn, có lúc rạng rỡ như là được giải thoát.

...

-Hây, ta đành phải làm lại một cuộc đời mới ở đây vậy, hi vọng sẽ không bất hạnh như kiếp trước a!