Chương 3: Hố Cha Ngươi

Ánh mặt trời đã ló dạng, những tia sáng chiếu xuống, phản phất những giọt sương vẫn còn đông lại trên lá cây.

Đâu đó trên con đường quen thuộc của xã huyện.

Một thân ảnh đang nằm trong buội chuối khẽ mở đôi mắt, ngóc đầu ngồi dậy.

- Nằm rãnh, mịa nó thì ra ngủ quên.

- Nhưng mà đây là đâu nhỉ, ....Việt Nam nào????

Lê Phàm lắc lắc đầu nhớ lẩm bẩm nói.

- Kí chủ xuyên không từ Minh Long đại lục đến Địa Cầu, vị trí Đông Nam Châu Á, nước Việt Nam. Vì kí chủ hỏi ngu nên điểm trang bức hoái đoái trừ 1.

- Mẹ nó, ta cần ngươi trả lời à, mới xuyên qua, ngủ dậy đang lờ đờ cần chút thời gian để ổn định đầu não chứ.....Khoan đã sao ta ngủ ở buội chuối thế này, Ta là tu sĩ a????

- Kí chủ cũ bị sét đánh kinh mạnh rạng nức, ngoại thương trầm trọng hệ thống tự động chữ trị, sau đó truyền một số thông tin kiến thức về hệ thống với lại do mất sức nhiều quá nên kí chủ đã ngủ quên.

- Ừ, ta hiểu nhưng lần sau chữa trị đừng có ở buội chuối nữa, kì kì sau á, nếu không chứ ít cũng kiếm chỗ nào đất sạch cỏ tươi chứ.

Hệ thống như không để ý tới lời trách cứ của hắn, vẫn lạnh lùng vang lên.

- Kí chủ tiêu hao 3 điểm trang bức, kí chủ nợ hệ thống tổng cộng 4 điểm trang bức.

- Mụ ngươi hệ thống chó má thế cũng trừ điểm gì gì trang bức.???

- Ta là siêu cấp toàn năng vô tận... trang bức hệ thống.

- Hố cha hệ thống thì có.

- Ta là siêu cấp toàn năng vô tận... Trang bức hệ thống.

Hệ thống vẫn lặp lại.

- Vậy ngươi cho ta sức mạnh, kiểu như tiên đế tiên tôn cấp bậc chẳng hạn.

- Ta là siêu cấp toàn năng vô tận... Trang bức hệ thộng việc gì cũng làm được nhưng trừ "thăng cấp tu vi".

- Mẹ ngươi trứng! Hệ thống vậy cho ta xuyên về thế giới cũ đi.

- Ta là siêu cấp toàn năng vô tận... Trang bức hệ thộng hệ thống việc gì cũng làm được nhưng trừ "thăng cấp tu vi và xuyên không".

- A con mẹ ngươi, nó là tên mụ mụ ngươi ha gì cứ nói hoài vậy.

- Mẹ cái hệ thống.

Lê Phàm cứ đứng cạnh buội chuối chửi đổng, nói một mình với hệ thống. Vừa lúc có ông lão đi từ xa tới chỗ Phàm.

- Ùm, ở đây ông có 10 ngàn lẽ này... Cho cháu...

Một cụ ông khoảng 50 mươi tuổi, từ đâu bước lại gần Phàm móc túi chìa ra 10 ngàn cho hắn, rồi cất bước đi tiếp vừa đi còn vừa than.

- Khổ thân tý tuổi đã mắc bệnh thần kinh, còn lầm lũ ra đường ăn mày nữa, khổ thân ...

Bóng ông khuất dần sau hàng cây.

Lê Phàm : "-"

Thần kinh, ăn mày, nằm rãnh !!! Ta đây ngọc thụ lâm phong phong lưu tiêu sái, thiên tài tu luyện, khí chất trích tiên ... Ông mắt có vấn đề à mà bảo tui ăn mày thần kinh.

Vừa lúc gần đó có vũng nước mưa, Lê phàm bước tới định rửa mặt thì.

- Á á á, tên ăn mày nào trốn dưới nước ... Khoan đây là ta mà!

Bây giờ nhìn thân ảnh hắn lầm lũ vô cùng, tóc rối xoan như ổ quạ, quần áo cháy đen rách tả tơi hở ra phần da thịt có vết cháy xạm bên trong, chân đạp dép tổ ong, nhìn chắc chắc là cậu bé ăn mày. Nếu vất ra chỗ đông người thì khỏi hóa trang chỉ cần ngồi 1 chỗ là tá người cho tiền.

- Mẹ hệ thống ngươi bảo chữa thương cho ta, thế sao không chữa luôn quần áo.

- Chữa thương với chữa quần áo khác nhau, nếu kí chủ muốn có thể hối đoán 1 điểm trang bức.

- Thôi thôi ta sợ hệ thống ngươi rồi .

Hắn thầm thở dài, giờ cũng không còn tâm trạng đâu mà rửa mặt. Không phải Lê Phàm lười mà hắn sợ người quen thấy mặt thì thanh danh cả đời trôi theo ăn mày luôn.

Hắn bước tới đá đá cái xe cup.

- Mẹ xe máy sét đánh cháy đen thế này rồi đi kiểu nữa, lại không còn xăng nữa????

- Kí chủ có thể sửa xe và đổ xăng mất 2 điểm trang bức.

- Thôi.. thôi..Không sửa được ngươi lại bán ta chứ gì, thôi lúc nào ta hỏi thì ngươi mới hiện chứ, nhức cả trứng.

"Ạch"

- Bánh bao đây , bánh bao nóng hổi thơm ngon đây...

Một xe máy chèn mùi thơm phóng dần qua Lê Phàm.

Lê Phàm vội kêu uy uy vỗ tay.

- Chú cháu mua ... Hử... Mụ nó gặp người mù điếc à ta vẫy ta gọi mà không đứng lại giao bánh cho bổn đại gia.

Xe bánh bao vẫn phóng nhanh qua kệ lời Lê Phàm, xe chưa từng giảm tốc một phần.

Mụ mụ tiên nhân xuyên không bị phàm nhân bán bánh bao khinh thường, chờ cái kết cho taaa....

Một lúc sau...

Đi một đoạn thì Lê Phàm thấy xe bánh bao khinh người, là một người đàn ông trung niên không biết rõ tuổi, mặc áo mưa đội mũ bảo hiểm đeo khẩu trang, đang giao bánh cho một cô gái tầm 15 16 tuổi.

- Trùng hợp con mẹ nó hợp!!!

Thì ra người con gái đó là Linh, bạn gái cũ đã đá hắn hôm qua. Hôm nay Linh mặc một chiếc váy bó sát màu hồng, mang đôi giày búp trong rất dễ thương. Gương mặt thì thanh tú, hàng mi được chải chuốt cẩn thận, môi mỏng với màu hồng phới, da trắng ngần, tóc tùy ý buộc lại nhưng vẫn mang theo vẻ tự nhiên, ánh mắt trong biết như nói, phía dưới là cặp chân trắng noãn. Nhìn chẳng khác nào một một nữ minh tinh.

Nhưng trong mắt Phàm thì chẳng khác nào giả tạo, đào mỏ đội lốt thanh thuần.

Trong mắt của hắn lúc này đã bắn ra hào quang, hắn nhất định phải trả thù cho ả tiện nhân này hối hận vì vất đi một ngân hàng di động.

"Hừ"

- Ăn mày nơi nào, mày chưa thấy gái bao giờ à, lăn cho tao bán bánh bao!!!

Ông bán bánh bao liếc nhìn hắn rồi giơ giơ tay lên mắng.

Khi Linh liếc mắt về phía sau chiếc xe bánh bao, thì thấy một hình ảnh ăn mày nhìn bộ dạng trông quen quen khá giống Lê Phàm, nàng nhíu mày lại, vì tên ăn mày này đang nhìn chằm chằm vào mình.

Thấy chủ quán đang đuổi ăn mày, Linh ngăn lại.

- Chú, cho cháu thêm cái bánh bao.

Lấy xong tỏ vẻ ân cần đưa bánh bao cho ăn mày Lê Phàm.

- Cậu ăn đi.

Ngôn ngữ ấm áp quan tâm.

"Mụ nội, ta nhìn nhầm nghe lầm à"

Lê Phàm thầm nghĩ.

Đúng lúc có tiếng đầy nam tính từ phía sau Phàm vang lên.

- Chú bán bánh bao...Cũng cho cháu mua một cái cho anh ăn mày này.

Lê Phàm quay lại nhìn thì thấy một thiếu niên bằng tuổi hắn, bộ dạng anh tuấn, nhìn quần áo mặc trên người đã biết là con nhà giàu rồi.

Linh nhìn anh tuấn thiếu niên một cái rồi thẹn thùng nhìn xuống dưới đất, còn anh tuấn thiếu niên chỉ cười tà, nụ cười cực có độ sát thương với con gái.

Mẹ nó đôi dâm phu dâm phụ này, chúng mày mượn ta để tình chàng ý thiếp à, được được được.

Lê Phàm khoan tay không nhận không nhìn bánh bao của 2 người bố thí, nhưng trong đầu đang câu thông với hệ thống.

"Hệ thống hối đoán cho ta một điểm trang bức đổi ra tiền, ta nợ ngươi lần này.

"Đổi hoàn tất 3 triệu, 10s sau tự động xuất hiện ở tay kí chủ."

Thấy Lê Phàm tỏ thái độ, Linh với anh tuấn thiếu niên hơi nhíu mày.

Lê Phàm giả đút trong túi quần móc ra 3 triệu rồi khuơ khuơ trước mặt hai người như thể hiện.

- Ta đây cũng có tiền nhé đếch cần bố thí.

- Trang bức thành công thưởng 1 điểm trang bức trị...

Hệ thống trong đầu vang lên.

Thấy vậy vẻ mặt hai người trong rất khó coi.

Trong khi đó Phàm chẳng thèm nhìn một cái, mặt kệ 2 người, Lê Phàm bước tới chủ bánh bao vừa đưa tờ 500k vừa nói.

- Đừng bao giờ khinh thường ăn mày nhé, cho ta 2 cái bánh bao.

Chủ bánh bao tức giận nhưng thấy tờ 500k nên nuốt cơn tức, lấy bánh bao ra đưa cho Phàm.

- Trả thù trang bức thành công thưởng 2 điểm trang bức.

Nghe tiếng hệ thống Lê Phàm đắc ý cười hắc hắc.

"Anh là best thiên tài trang bức mà"

Đúng lúc nghe tiếng gió sau lưng, Lê Phàm lắc người sang bên thì thấy chủ bánh bao đá hụt một cái.

- Con mẹ tên ăn mày thần kinh, tiền âm phủ cũng đưa tao, mày định lươn lẹo qua mắt của bố mày à?

Tức giận nhưng thấy Lê Phàm né được cũng thôi, vội cất 2 cái bánh bao đi .

" Hệ thống, mẹ ngươi sao đổi cho ta tiền âm phủ???

"Xin lỗi, kí chủ không nói nên hệ thống tự động đổi ngẫu nhiên ra tiền âm phủ."

"Mẹ ngươi hệ thống!!!"

"Hệ thống không có mẹ."

" - "

Để cứu rỗi mặt mũi, Lê phàm rút 10 nghìn mà Ông bác bố thí đưa nhanh cho chủ bánh bao, rồi cầm vội tính ăn.

Hắn chỉ nghe đằng sau là tiếng cười khinh bỉ chế diễu của đôi dâm phu dâm phụ.

- Mẹ ngươi hệ thống, não ngươi để dưới cái mông à mà đổi tiền âm phủ!!

- Nhận thấy kí chủ mất mặt vì hệ thống, hệ thống sẽ tặng 1 gói quà tân thủ mở ngay không?

Thấy thế hắn vội vui mừng gật đầu lia lịa.

- Ừ ừ, mở nhanh cho ta.

Đúng lúc đó thì chủ bánh bao chửi Lê Phàm thần kinh thì thấy hắn gật đầu rên ừ ừ thì 3 người càng cười to hơn.

- Ahahahahaha thần kinh , cười chết ta Ahahahaha.

" - Mẹ nó hệ thống ngươi sinh ra để hố ba ba mụ mụ à ???."

Đúng lúc hệ thống reo :

- Mở thành công.

- Chúc mừng kí chủ nhận được 1 viên Tẩy Tủy Đan, một kĩ năng ngẫu nhiên rút thưởng, 10 điểm hoái đoái trang bức nhưng trả nợ kí chủ còn 5 điểm, cộng thêm 3 điểm thưởng lúc nãy là 9 điểm.

"Ha"

Hắn khẽ kêu lên một tiếng, giật mình khinh hỉ khi thấy "Tẩy Tủy Đan" dù rằng kiếp trước hắn đã từng thấy nhiều rồi, nhưng chưa từng sử dụng, không ngờ hôm nay lại có được.

Ở kiếp trước theo như hắn nhớ, Tẩy Tủy Đan không có tác dụng gì quá lớn đối với người có thể tu luyện, nhưng có tác dụng kinh người đối với người không thể tu luyện, thể chất yếu, chẳng hạn như hắn bây giờ ở kiếp này. Có thể giúp hắn tẩy tủy phạt cốt, cải thiện kinh mạch, tăng cường thể chất...

......

Biên : Truyên ta viết theo lối một chiều .... mong các đh thông cảm ..... và xin hãy để lại cảm nhận bằng lời bình luận sau truyện để ta biết còn sữa chữa sai lằm....... đa ta ...