Sau một tiếng ở đồn cảnh sát hỗ trợ, Tony được Henry đưa trở về nhà bằng xe cảnh sát.
Chuyện ngày hôm qua Tony có mặt ở hiện trường vụ đấu súng, đã làm hai vợ chồng Jack lo lắng một hồi. Hôm nay, lại thấy Tony được đưa về bằng xe cảnh sát, khiến Jack và Nancy không khỏi có chút bồn chồn sợ hãi. Chỉ đến khi Henry dẫn theo Tony vào nhà và kể cho hai vợ chồng Jack nghe về chuyện tốt mà Tony đã làm sáng nay, hai người mới cảm thấy nhẹ nhõm.
Khen ngợi Tony một phen, Jack và Nancy lại bận rộn với công việc của mình ngoài cánh đồng rau.
Tiễn đi Henry, Tony mặc vào quần áo lao động, đi ra cánh đồng giúp cha mẹ mình làm việc.
Trong lúc làm việc Tony liên tục bị đám muỗi làm phiền. Thời tiết mùa hè là thời điểm lũ muỗi bùng nổ nhiều nhất trong năm cũng là thời điểm các bệnh liên quan đến chúng bùng phát. Massachusetts tuy nằm ở phía bắc bán cầu, trong năm có tới vài tháng có tuyết. Nhưng ở đây vẫn là có rất nhiều muỗi, mỗi khi mùa xuân và mùa hè đến.
Sâu bệnh trong vườn đã không còn nhiều để Tony có thể kiếm thêm thật nhiều năng lượng. Lúc đầu bị lũ muỗi làm phiền, Tony còn tỏ ra khá là bực bội. Nhưng sau khi giết chết vài con muỗi, Tony lại vui vẻ. Trước đó, Tony chỉ nghĩ tới việc lũ muỗi là một phiền toái, gây khó chịu với những cú đốt gây ngứa ngáy, mà không coi chúng như là một nguồn tài nguyên bổ sung năng lượng.
Và công việc săn bắt muỗi thích hợp nhất chính là sử dụng lũ chuồn chuồn. Hiện tại đội quân chuồn chuồn của Tony có quân số là 500 con. Số lượng chuồn chuồn này tạm thời chỉ đủ để bảo vệ trang trại khỏi một số loại sâu bệnh có cánh. Không đủ để phân ra một bộ phận, dùng cho việc đi săn bắt muỗi. Do đó Tony phải tranh thủ lúc làm việc trên cánh đồng rau, vừa làm việc vừa chú ý tới việc tìm kiếm lũ chuồn chuồn mới, để bổ xung thêm thành viên cho đội quân chuồn chuồn của cậu.
Mỗi khi Tony phát hiện một đám chuồn chuồn mới, cậu sẽ huy động một đội chuồn chuồn của mình ở gần đó, lao tới bao vây lấy lũ chuồn chuồn đó và tiến hành bắt giữ.
Cảnh tượng những chú chuồn chuồn, ôm lấy nhau, rơi rụng từ trên không xuống, giống như hai chiếc máy bay đâm sầm vào nhau rơi xuống liên tục.
Tony mỗi lần như vậy chỉ việc chạy tới thuần hóa là xong việc.
Chẳng mấy chốc đội quân chuồn chuồn của Tony từ 500 con đã tăng lên đến 600.
Nơi có nhiều muỗi nhất để săn bắt, là các nơi gần ao hồ sông suối. Sau giờ cơm trưa thay vì đi nghỉ ngơi, Tony hào hứng dẫn theo 100 con chuồn chuồn mà cậu mới thuần hóa, đi đến cái hồ chỗ có cây sồi, nơi mà cậu thường cùng với Max và Alex vui chơi.
Tony tìm kiến đoạn hồ có nhiều cây thủy sinh mọc, bởi nơi này là địa điểm sinh sống ưa thích của lũ muỗi.
Đàn chuồn chuồn bắt đầu một cuộc săn giết không ngừng nghỉ dưới mệnh lệnh của Tony. Đàn muỗi bắt gặp lượng lớn chuồn chuồn đuổi giết chạy toán loạn khắp nơi. Một góc hồ trở nên náo loạn bởi lũ chuồn chuồn, nhiều loài côn trùng khác cũng hoảng sợ co rúc trong tổ hoặc bỏ chạy.
Mục tiêu của lũ chuồn chuồn được Tony chỉ định là lũ muỗi vì vậy chúng cũng không có công kích các loại côn trùng khác khi gặp phải.
Đang mải mê nhìn ngắm lũ chuồn chuồn săn mồi, thì điện thoại của Tony vang lên tiếng báo có tin nhắn. Tony lấy chiếc điện thoại từ trong túi quần ra, xem là ai nhắn tin cho mình, thì thấy người gửi tin nhắn tới là Young.
Lúc ở đồn cảnh sát Young và Tony đã trao đổi số điện thoại cho nhau.
“Tony! Cậu nghĩ sao, nếu mình nuôi một chú chó?” Nôi dung tin nhắn mà Young gửi tới cho Tony là muốn hỏi ý kiến của Tony về việc cô muốn nuôi một chú chó.
Tony nghĩ rồi nhắn lại cho Young: “Cậu có thật sự mong muốn nuôi một chú chó?”
Young nhắn lại: “Từ bé đến giờ, mình vẫn luôn thích có một chú chó làm bạn. Nhưng cha mẹ mình lại không thích. Bởi trong nhà có rất nhiều đồ đạc bằng da, họ sợ nó làm hỏng chúng.”
Tony nhắn: “Vậy sao cậu còn nói tới chuyện nuôi chó?”
“Chuyện xảy ra lúc sáng làm cha mẹ mình lo lắng, họ không muốn mình chạy bộ trong công viên nữa, họ muốn mình tập bằng máy chạy trong nhà. Mình thích không khí trong lành của tự nhiên, vì vậy mình không đồng ý. Lúc đó, mình nghĩ đến chuyện cậu nói lúc sáng, là mình nên chạy bộ cùng ai đó hoặc dẫn theo chó. Mình đã nói với cha mẹ mình về việc chạy bộ cùng một chú chó. Cha mẹ mình lúc đầu không đồng ý, sau đó trước sự kiên quyết của mình, cha mẹ mình mới đồng ý.” Young nhắn lại giải thích.
Tony gửi lời chúc: “Vậy chúc cậu sớm có những giây phút vui vẻ khi chạy bộ cùng chú chó của mình!”
Young nhắn: “Cám ơn cậu Tony! Nhưng mình nghĩ chắc cũng phải lâu đấy, vì cha mẹ mình muốn chú chó được huấn luyện, chắc phải mất vài tháng huấn luyện thì mình mới có thể chạy bộ trở lại.”
Tony nhắn hỏi: “Thế bạn đã chọn được cho mình một chú chó nào chưa?”
Young nhắn: “Vài hôm nữa cha mình rảnh, ông sẽ dẫn mình đi xem chó, mình nghĩ mình sẽ mua một con Alaska”
“Alaska sao? Đấy là một giống chó tốt và đẹp.” Tony nhắn khen ngơi giống chó Young chọn.
Young vui vẻ đáp: “Mình cũng nghĩ vậy. Giờ mình có hẹn với mẹ đi siêu thị mua đồ ăn, để nấu cho bữa tối ngày mai. Gặp lại cậu vào tối mai nhé… Mà bật mí cho cậu biết, món ăn tối mai sẽ do mình tự nấu. Bye Tony!”
Tony vui vẻ nhắn trả lời: “Vậy sao? Mình rất mong đợi đó!”
Gửi tin nhắn cuối cho Young, Tony trở lại với công việc quan sát lũ chuồn chuồn của mình. Nhưng những giây phút sau đó, Tony luôn bị hình ảnh rạng ngời của Young xâm chiếm lấy tâm chí, làm cậu không thể tập trung vào việc săn giết lũ muỗi.
“Mịnh bị sao thế này?” Tony không hiểu nổi, tự nói với bản thân.
Tony có giác như có thứ gì đó, ở sâu thẳm bên trong con người cậu đang trỗi dậy. Một sự khao khát đến cháy bỏng đang thôi thúc cậu. Một thứ có lẽ đã bị chôn dấu quá lâu.
“Cảm giác rung động?”
“Đã đến lúc mình trở lại với cuộc sống? Một cuộc sống mà một chàng trai ở tuổi này nên có… Bạn gái?... Mình cơ bản đã hiểu rõ về năng lực mà bản thân mình có. Nó không gây nguy hiểm cho những người xung quanh và mình đang kiểm soát tốt thứ năng lực này. Không cần phải sợ hãi nó làm tổn thương đến người khác nữa.”
“Nghe cái cách Young nói chuyện sáng nay, có vẻ như cô ý...” Tony suy nghĩ miên man trong lòng, rồi đưa ra một quyết định.
“Cuộc sống tươi đẹp. Ta tới đây!”
Nghĩ tới việc Young đang muốn có một chú chó, trong lòng Tony chợt nảy ra một ý nghĩ. Nếu như cậu có thể tặng cho Young một chú chó thông minh và biết nghe lời, thì mối quan hệ giữ cậu và Young…
Vấn đề là Tony lấy đâu ra một con chó Alaska đây. Giá một chú chó Alaska thuần chủng có thể lên đến vài ngàn usd. Tony có thể bỏ ra được một số tiền lớn như vậy để mua một con chó Alaska, nhưng cậu lại không tính toán làm vậy. Bởi Tony nghĩ tới một nơi mà cậu có thể có được một con chó Alaska mà không mất quá nhiều tiền.
Trung tâm cứu trợ động vật đây là nơi mà Tony nghĩ tới. Tại đây có rất nhiều loài động vật hoang dã được cứu giúp. Ngoài ra còn có cả thú nuôi bị con người bỏ rơi, đi lạc hay sống lang thang, chúng được nuôi dưỡng trong trung tâm chờ người tới nhận nuôi.
Sau khi thu hoạch được kha khá năng lượng, Tony liền một mình trở về nhà, cậu để lũ chuồn chuồn tự do hoạt động bên hồ tiếp tục săn giết lũ muỗi. Khi trời tối chúng sẽ tự biết đường trở về trang trại.
Tony lái xe tới trung tâm cứu trợ động vật gần nhất.
Mất gần nửa tiếng lái xe, Tony cũng tới được trung tâm cứu trợ động vật.
Trung tâm cứu trợ động vật bên trong hiện giờ cũng không có nhiều người. Người tới nhận nuôi các con vật cũng khá ít, người có trong trung tâm phần lớn là nhân viên công tác của trung tâm.
Tony đi vào trước quầy tiếp khách của trung tâm, để hỏi về việc trong trung tâm có hay không chó Alaska cho nhận nuôi.
Nữ nhân viên ở quầy tiếp tân nói với Tony: “Cậu muốn nhận nuôi một chú chó Alaska sao? Trong trung tâm hiện giờ đúng là có 2 chú chó Alaska. Một con màu đen trắng 2 năm tuổi và một con xám trắng gần 3 năm tuổi.”
Tony nghe vậy thì rất là vui vẻ cười đáp lại nói: “Tôi muốn xem chúng trước khi quyết định.”
Nữ nhân viên nói: “Chuyện đó là tất nhiên.”
Nữ nhân viên dẫn Tony đi đến phía sau trung tâm.
Tony có thể nhìn thấy các nhân viên trong trung tâm đang chăm sóc cho các con vật, rất nhiều trong số chúng bị thương. Phần lớn là do tai nạn xe cộ gây ra. Còn có không ít nhân viên đang thu dọn vệ sinh tắm rửa cho các con vật.
Công việc của các nhân viên trong trung tâm là tình nguyện và không hề có lương, thậm chí họ còn bỏ thêm tiền túi của mình ra, họ làm vậy vì tình yêu với động vật. Tony cảm phục trước những con người này.
Tony nhìn ngắm hai con Alaska có trong trung tâm, cậu thật sự không biết phải chọn con nào. Tony không rõ Young sẽ thích một chú Alaska như thế nào. Trong khi cậu lại không thể hỏi Young.
Loay hoay mãi không chọn được con nào. Tony quyết định chơi lớn, cậu quyết định nhận nuôi cả hai con.
Nữ nhân viên lo lắng hỏi Tony trước quyết định của cậu: “Cậu đã nuôi qua chó sao? Cậu có thể chăm sóc được cùng lúc hai chú chó chứ?”
Tony hiểu được lo lắng của nữ nhân viên trung tâm, cậu cười nói: “Cô không cần lo, tôi lớn lên trong trang trại, trong nhà có không ít động vật tôi phải chăm sóc.”
Nữ nhân viên vui vẻ nói: “Vậy rất tốt! Mong chúng sẽ trở thành những người bạn thân thiết và trung thành của cậu.”
Xử lý xong thủ tục nhận nuối, Tony cũng không quên quyên góp 300 usd cho trung tâm cứu trợ động vật, giúp trung tâm có thêm kinh phí hoạt động.
Trên đường trở về nhà Tony tìm một chỗ vắng vẻ để thuần hóa lũ chó trước khi mang chúng về.
Hai chú chó Alaska, Tony mới nhận nuôi này hiện giờ không được đẹp cho lắm, bộ lông của chúng hơi xấu. Ở trung tâm do có quá nhiều con vật cần chăm sóc, hai con Alaska không nhận được sự chăm sóc tốt nhất vì vậy bộ lông của chúng có chút tàn tạ. Chế độ ăn của chúng cũng khá nghèo nàn khiến cơ thể hơi gầy ốm.
Vì vậy mỗi con Alaska tiêu tốn của Tony không ít năng lượng để cải tạo. Chúng lại được dùng để tặng cho Young nên Tony càng mạnh tay tiêu tốn năng lượng để cải tạo chúng.
Hai con chó Alaska sau khi được siêu năng lực của Tony cải tạo, không chỉ trở nên to lớn vạm vỡ, mà bộ lông của chúng còn trở nên dài và óng mượt. Chúng lúc này không khác gì những chú chó Alaska có giá vài nghìn đô la. Mà bản thân chúng lại thông mình và khỏe mạnh hơn những con chó đó rất nhiều.
Tony đem hai chú chó về nhà tắm rửa sạch sẽ cho chúng, cậu còn tranh thủ dạy chúng rất nhiều thứ. Chúng học rất nhanh những gì Tony dạy cho chúng, bởi chúng có thể hiểu được những gì Tony truyền đạt tới chúng.
Khả năng nhận thức của hai chú chó Alaska bây giờ có thể sánh ngang với một cậu bé 14 tuổi. Chúng không gặp quá nhiều khó khăn trong việc học hỏi một số bài huấn luyện bảo vệ mục tiêu. Đặc biệt Tony còn dùng hình ảnh các bài huấn luyện bằng video của chó nghiệp vụ có trên Youtube để cho chúng xem. Điều đó càng khiến chúng học nhanh hơn.
Ngoài việc huần luyện các kỹ năng bảo vệ, Tony còn huấn luyện chúng cách nhận biết một số việc như: Nhận biết tín hiệu đèn giao thông, cách đi vệ sinh đúng chỗ hay không được phép cào cắn đồ vật trong nhà và một số trò chơi phổ biến giữa con người và chó…
Việc Tony mang theo hai chú chó trở về nhà, rồi huấn luyện gì đó cho chúng, khiến cha mẹ cậu chú ý tới. Khi hai người họ hỏi đến, Tony liền nói với hai người, là cậu đang thử sức trong việc huấn luyện chó và cậu có vài ý tưởng với việc này. Hịện tại mọi việc còn khá mơ hồ và chưa thành hình, đợi thêm một thời gian nữa khi cậu đã hiểu rõ mình có thể làm gì, cậu sẽ trao đổi lại với hai người kỹ càng hơn.