Chương 5: Thăm Max.

7 giờ tối Tony có mặt ở trước cửa nhà Max như đã hẹn trước đó với Alex.

“Chào chú Jimmy!” Tony nhìn thấy cha của Max ra mở cửa cho mình nói.

Jimmy nói: “Là Tony đấy à. Vào đi cháu.”

“Vâng là cháu. Dạo này chú thế nào?” Tony vừa đi vào nhà vừa nói.

Jimmy nói: “Chú thì có thể thế nào được nữa. Cháu tới thăm Max hả?”

Tony nói: “Vâng, lúc Max vào viện cháu không tới thăm cậu ý được. Cháu thấy ngại quá. Không biết Max có trách móc gì cháu không?”

Jimmy vỗ vai Tony nói: “Thằng nhóc này, cháu nói gì vậy? Cháu cùng Max chơi với nhau từ khi còn bé tý. Chú lại không biết cháu là người thế nào sao?”

Jimmy nói tiếp: “Gần đây bận chuyện gì phải không?”

Tony trả lời: “Dạ, là cánh đồng rau nhà cháu, đợt này châu chấu nở nhiều quá, làm cho cả nhà cháu sứt đầu mẻ trán.”

Jimmy nói: “Ừm, khí hậu ngày càng ấm lên, sâu bệnh đúng là càng ngày càng hoành hoành. Nhất là trồng rau hữu cơ như gia đình cháu thì vất vả rồi. Ai bảo cha cháu không chịu đầu tư làm nhà kính.”

Tony nói: “Nhà cháu thì lấy đâu ra tiền mà làm nhà kính”

“Lúc khác chú cháu ta lại tâm sự, cháu lên lầu với Max đi, thằng nhóc phải nằm một chỗ ở nhà, nó cảm thấy khó chịu, kêu ca làm ta thấy phiền quá. Lỗi là do nó gây ra, có thể trách được ai.” Jimmy nói.

“Vâng, mà cháu không thấy cô Jeny đâu.” Tony hỏi về mẹ Max.

Jimmy nói: “Jeny hả, cô ý hôm nay làm ca đêm.”

Tony nói: “Ra vậy, thôi cháu lên gác với Max đây.”

Jimmy nói: “Ừm, Alex nó ở trên lầu với Max rồi đấy, nó đến trước cháu có mấy phút.”

“Dạ!” Tony đáp lại một tiếng thì đi lên lầu.

Nhìn bộ dáng Tony rón rén vào phòng như một tội đồ Max nằm trên giường không nhịn được nói:

“Tony cậu làm gì mà hôm nay mới tới thăm tớ?”

“Dạo này trang trại nhều việc quá, không phải hôm nay tớ tới thăm cậu sao?”

“Alex có việc không ở trong thị trấn, không đến thăm tớ được ngay còn có lý, cậu thì ở nhà, giờ mới tới thăm tớ, không phải quên luôn thằng bạn này rồi chứ.” Max nói.

Tony liếc mắt, trừng Max nói: “Cậu đang kiếm chuyện với tớ phải không?”

Max nói: “Vậy thì sao? Tony cậu định tính thế nào? Không có chuyện bỏ qua đâu đấy.”

“Hôm nào tớ mời cậu đi ăn ở nhà hàng nướng Hàn Quốc là được chứ gì? Không phải cậu vẫn thích tới đó ăn sao? Coi như quà tặng kẻ bệnh tật. Như vậy được rồi chứ?” Tony nói.

Max nghe vậy cười nói: “Vì bữa ăn đó. Tha cho cậu lần này.”

“Tony, cậu định trở thành một anh nông dân thật đấy à?” Alex vẫn im lặng từ đầu, lúc này lên tiếng hỏi Tony.

Tony ngồi xuống chiếc ghế cạnh bàn máy tính nói: “Mình thích nó, giống như các cậu thích công việc mà mình đã lựa chọn vậy. Mà công việc ở trang trại cũng rất bận. Một mình cha mẹ tớ làm không hết.”

Alex nói: “Làm cái gì cũng phải yêu thích thì mới gắn bó được. Mình từ bé đã tiếp xúc với cây búa, cái đục, những miếng gỗ... cảm thấy chúng thật thân thiết. Một ngày không được chạm vào cây búa, cái đục, tớ cảm thấy thiếu thiếu cái gì đấy.”

“Me too, một ngày không cầm cái cơ lê, ngắm nghía động cơ ô tô, chắc tớ điên mất.” Max cũng đồng tình nói.

Tony nghe vậy mim cười nhìn hai cậu bạn thân trong giây lát, rồi quay sang hỏi Max: “Mà cậu thấy trong người thế nào rồi Max?”

Max nói: “Mấy chỗ bị đốt vẫn còn đau. Trong người cũng hơi khó chịu.”

Alex nói: “Cho đáng đời, ai bảo cậu chọc vào chúng làm gì?”

Max nghe vậy có chút không vui cầm cái cốc nhựa đầu giường ném Alex một cái nói: “Mà hôm nào các cậu giúp tớ báo thù lũ ong đấy mới được. phải đốt trụi chúng tớ mới hả giận.”

Alex nhìn Max như thằng khùng nói: “Cậu xui dại bọn tớ đấy à? Muốn bọn tớ giống cậu vào viện sao?”

Max nói: “Thế các cậu không định báo thù cho tớ? Chúng ta mặc đồ bảo hộ vào thì còn sợ gì mấy con ong bắp cày ý nữa.”

Alex nghĩ nghĩ nói: “Ừm, cũng có lý.”

Tony nói: “Cậu lại muốn nằm viện tiếp sao? Có khi lần này ra nghĩa trang nằm luôn đấy khỏi cần đi viện.”

Nghe vậy Max định phát hỏa với Tony một trận ai ngờ lại nghe được Tony nói.

“Tổ ong đó tớ giải quyết rồi. Chúng không còn tồn tại nữa, mối thù của cậu coi như được báo rồi.” Tony nói.

Max khá là ngạc nhiên, cậu ta có chút không tin hỏi. “Cậu nói thật chứ?”

Tony nói: “Tớ nói dối để làm gì? Không tin mai cậu bảo Alex ra chỗ cây sồi xem. Xem có còn tổ ong bắp cày ở đấy không.”

Max nghe vậy thì tin tưởng Tony, cười to nói: “Thế mới là anh em!”

Tony nói dối như cuội, nếu Max biết Tony không những không tiêu diệt tổ ong bắp cày báo thù cho cậu ta, mà còn thu phục tổ ong đó thành thú nuôi của mình, trong đó có cả những con ong đã đốt cậu đến nhập viện, thì không biết Max sẽ làm gì Tony đây.

Alex tò mò hỏi: “Tony, cậu làm cách nào vậy?”

Tony không nghĩ được ra lý do gì, bâng quơ nói: “À tớ nhân lúc trời tối tiêu diệt chúng.”

“Nhưng bằng cách nào?” Max nói.

Tony nghe vậy, cậu không biết phải nói gì. Đúng lúc này trên máy tính có một tin nhắn từ facebook đến. Tony kích vào xem thì thấy vài dòng tin nhắn và một bức ảnh nóng bỏng.

Dòng tin nhắn là gì Tony cũng không có đọc mà cậu chỉ chú ý tới bức ảnh, một cô gái trẻ trạc tuổi cậu ăn mặc rất là sex.

Tony vô cùng ngạc nhiên nói: “Max cậu được đấy, mới ra viện đã câu dẫn con gái nhà người ta rồi? Người trong ảnh không phải là Anna đội trưởng đội cổ vũ của trường chúng ta sao?”

Max lúc này cũng nhìn thấy hình ảnh trên màn hình máy tính. Max hơi chột dạ, bật dậy định chạy ra tắt đi, thì bị Alex chắn lại nói: “Đâu để tớ xem?”

Max luống cuống nói: “Tony tắt mau... chết tiệt sao mình có thể quên thoát ra chứ.”

Alex nói: “Max, cậu như vậy là không được.”

Max cả giận nói: “Sao lại không được?”

Alex nói: “Từ bé chúng ta vẫn luôn chia sẻ mọi thứ với nhau. Không phải sao?”

Max tức giận nói: “Chia cái đầu cậu.”

Alex lúc này đã xem được ảnh của Anna gửi cho Max nói: “Max không ngờ cậu lại có thể dụ dỗ được Anna. Cô ý chính là Queen của đêm dạ hội cuối cấp. Nhưng sao hôm ý tớ không thấy cậu mời cô ý khiêu vũ?”

Tony nói: “Alex cậu biết đấy, Max trông to con vậy thôi, chứ bên trong thì mềm yếu như con gái. Cậu ý dám mời Anna kiêu vũ trước mặt toàn trường?”

“Max, Anna gửi cho cậu một bức ảnh đẹp như vậy, hay cậu cũng chụp một bức ảnh bụng sáu múi, gửi lại đáp lễ Anna. Nếu không thì không được lịch sự à.” Alex trêu đùa Max nói.

“Mọi chuyện không phải như các cậu nghĩ. Gần đây mình và Anna có nói chuyện với nhau. Hôm nay cô ý cùng Young đi bơi, mình có hỏi Anna, cậu ý có thể gửi cho mình một tấm ảnh về cuộc đi chơi của họ không, không nghĩ tới Anna lại gửi một bức ảnh như vậy.” Max giải thích nói.

Alex nói: “Ý cậu là?”

Max nói: “Nam sinh trong trường, có mấy người nhìn Anna mà không thích chứ?”

Alex có chút không hiểu Max định nói gì hỏi: “Vậy thì sao?”

“Mĩnh cũng thích vẻ đẹp của Anna, nhưng còn yêu...” Max không biết phải nói gì, ngập ngừng nói không rõ.

“Thích? Yêu? Suy nghĩ của cậu thật phức tạp.” Alex nói.

Tony nói: “Anna gửi một bức ảnh như vậy cho cậu, không phải cô ý đang ra tín hiệu gì đó sao?”

“Mình không nghĩ vậy.” Max nói, rồi nhìn Tony với ánh mắt ẩn chứa chút phức tạp, nói tiếp: “Trước đây Anna và Young không phải thường tìm cậu sao? Nếu cậu không trở nên quái gở, một trong hai người họ có lẽ đã là người yêu của cậu, cũng không biết chừng.”

“Sao lại nhắc tới mình?” Tony có chút không hiểu nổi nói.

“Còn sao nữa. Max nói mình mới nhớ. Trước đây đám con gái thường dính lấy Tony như keo dán. Hừ... từ hồi học mẫu giáo đã vậy rồi. Đối mắt ma quỷ cùng mái tóc phùy thủy của cậu đúng là thứ vũ khí sát gái. Anna và Young hồi trước cũng rất dính cậu còn gì.” Alex có chút oán giận nói.

“Có thể không nói đến chuyện này nữa được không?” Tony không hiểu, sao câu chuyện lại dẽ hướng về phía mình như vậy nói.

Max nhìn Tony nói: “Có những thứ, dù cậu có cố lẩn tránh, cũng không tránh được.”

Tony lúc này thật sự không hiểu nổi sao Max lại nói vậy với mình, cậu đang định nói gì đó với Max thì Alex vẻ mặt đầy hưng phấn lên tiếng nói trước: “Đúng, có tin giật gân này mình chưa kể với cậu Max. Cậu không biết hôm nay người hùng Tony của chúng ta đã làm chuyện gì đâu.”

Tony nghe vậy, biết Alex muốn nói đến chuyện gì. Còn Max thì không biết được chuyện mà Alex đang muốn nói là gì, nhưng cậu đoán đó một chuyện cực kỳ thú vị, nếu không Alex sẽ không hưng phấn như vậy, lại còn liên quan tới Tony nữa, khiến Max vẻ mặt đầy tò mò nhìn Alex.

Alex nói: “Max, hôm nay Tony đã cứu sống Billy tay cộng sự mới của chú mình đấy.”

“Cứu sống Billy? Tony làm chuyện gì mà lại cứu sống Billy?” Max nói.

“Hôm nay trong thị trấn có một vụ truy đuổi tội phạm cùng đấu súng. Billy suýt chút nữa bị bắn, may mà có Tony cứu. Nếu không giờ này anh ta đã nằm ở nhà xác.”

Thấy Alex kể đại khái Max có chút tức giận nói: “Cậu kể chuyện kiểu gì vậy. Kể rõ ràng xem nào?”

“Mình có ở đấy đâu, mà biết được tường tận sựu việc diễn ra như thế nào. Không phải có Tony ở đây sao? Tony, cậu là chính chủ, cậu kể sẽ chính xác nhất. Cậu nói đi, chuyện hôm nay là như thế nào?” Alex vẻ mặt to mò so với Max trước đó còn lớn hơn nói.

Max nghe vậy càng tò mò hơn. Truy đuổi còn bắn nhau nữa chuyện này thật sự rất thú vị và kích thích với Max và Alex.

“Cũng vì chuyện này mà mình bị cha mẹ giáo huấn một trận. Suýt chút nữa bị nhốt trong phòng đâu. May mà nói là đi thăm cậu mới được ra khỏi nhà đấy.” Tony bất đắc dĩ nói.

Tối đó ba người trò chuyện với nhau tới tận khuya. Ba người nói rất nhiều chuyện, từ chuyện xảy ra sáng nay cho tới những chuyện hồi còn bé tý và cả những dự định trong tương lai của riêng mỗi người.

Tony có cảm giác như được trở lại những ngày thơ ấu khi ba người thường xuyên ở cùng nhau, chơi đùa và cãi cọ. Ai rồi cũng phải lớn, thời gian họ dành cho nhau cũng không nhiều như trước. Nhưng tình bạn đó thì không hề phai mờ, nó càng trở lên gắn bó sâu đậm hơn. Ít gặp nhau không có nghĩa là xa cách.