Kết thúc công việc thường ngày phải làm trong trang trại vào buổi sáng, Tony tranh thủ khoảng thời gian dư thừa, trước khi dùng cơm bữa trưa, để chạy vào trong thị trấn, mua cho mình vài món đồ dùng cá nhân.
Tony lái chiếc xe Ford F150 Raptop từ nhà hướng vào thị trấn đi tới. Con đường dẫn vào thị trấn đã quá đỗi quen thuộc với cậu, hầu như mỗi ngày Tony đều đi trên con đường này. Ngày hôm nay cảm giác tâm tình của Tony so với bình thường tốt hơn rất nhiều. Đàn ong bắp cày tỏ ra được việc trên cả mong đợi của Tony, với những nhóm ong bắp cày nhỏ, khoảng 5 con làm việc với nhau, chúng có thể quét sạch chục mét vuông trên cánh đồng rau có châu chấu tồn tại trong một khoảng thời gian ngắn. Tuy chỉ là tiêu diệt những con châu chấu lọt lưới hoặc một số con mới di chuyển tới, thì cũng có thể thấy được khẳ năng săn giết tìm kiếm của chúng rất mạnh. Tony cực kỳ hưng phấn vì việc này, vì vậy tốc độ lái xe tương đối nhanh, nhưng vẫn ở mức cho phép.
Phía trước không xa chính là ngã tư đường, Tony chậm rãi thả chậm lại chân ga, giảm tốc độ xe. Đúng lúc này một chiếc xe pickup màu xám không dõ thương hiệu đột nhiên từ phía bên trái xe của Tony vượt qua, mà chiếc ô tô màu xám đó đi sát với xe cậu tới lỗi, Tony có cảm giác như hai xe sẽ va chạm với nhau, làm cho cậu một phen sửng sốt.
Thấy tình huống nguy hiểm vừa diễn ra, Tony không khỏi giận dữ, không kìm nổi tiếng mắng: “Fuck… có thể lái xe như vậy sao? Đúng là chó…”
Tony chưa kịp chửi xong, liền nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát hú ầm ĩ từ phía sau, rồi một chiếc xe cảnh sát chạy với tốc độ cực nhanh vượt qua xe cậu.
“Chuyện gì thế này? Truy đuổi xe chạy quá tốc độ sao?” Tony ngạc nhiên nói.
Ở Mỹ, khi bạn thấy xe cảnh sát hú còi và chớp đèn phía sau xe của bạn, thì bạn nên chạy xe chậm lại, tìm chỗ an toàn bên lề phải mà dừng lại, để xem có phải họ hướng tới bạn hay không.
Không giảm tốc mà bỏ chạy thường là những người lái xe trong tình trạng say rượu hoặc vừa sử dụng chất kích thích, phổ biến nhất là hút cần sa, vừa hút vừa lái xe.
Tình huống vừa rồi, có vẻ như là một chiếc xe chạy quá tốc độ đang bỏ chạy khỏi sự truy đuổi của cảnh sát, Tony sực nghĩ.
Nơi ngã tư nút giao thông, đường bên phải là nối rẽ vào thị trấn, đường bên trái là nối rẽ ra cao tốc, chạy thẳng là đường đi thông sang thị trấn bên cạnh. Đột nhiên một chiếc xe cảnh sát từ con đường bên phải, nối dẫn vào thị trấn lao ra, dừng gấp lại chắn giữa ngã tư đường.
Hai viên cảnh sát từ trên xe vội vàng nhảy xuống, vội vã muốn lấy lưới chặn bánh xe từ cốp xe ra. Đây là một thiết bị chuyên dụng để vô hiêu hóa những quái xế nguy hiểm, dùng để dải xuống đường, mục đích để ngăn chặn chiếc xe pickup màu xám bỏ chạy.
Nhưng có vẻ như họ đến hơi chậm, khi hai viên cảnh sát đang định lấy lưới đinh ra khỏi cốp xe thì chiếc ô tô bỏ chạy đã lao tới. Chiếc pickup đó không hiểu do phóng quá nhanh, không làm chủ được tình huống hay sao, mà chiếc xe lao thẳng về phía hai viên cảnh sát đang đứng trên đường phía sau cốp xe với tốc độ cực nhanh và nguy hiểm.
“Khốn khiếp…” Một viên cảnh sát hô lên, dừng lại động tác lấy lưới đinh bỏ chạy. Viên cảnh sát còn lại chỉ kịp nhảy sang bên trong tích tắc trước khi chiếc xe đâm tới.
Rầm, một cú va trạm thật mạnh vào phần đuôi xe cảnh sát, khiến chiếc xe xoay một góc 90 độ với phần đuôi xe vỡ vụn.
Chiếc pickup hơi loạng choạng sau cú đâm, nhưng vẫn lao tiếp về phía trước, nhưng phần đầu bị biến dạng làm cho tốc độ của nó giảm mạnh, bánh xe trước ma sát với các bộ phận bị đâm hóng, tóe lửa kèm theo tiếng động cơ kêu ầm ĩ.
Chiếc xe cảnh sát truy đuổi phía sau, thấy tình huống nguy hiểm mà các đồng nghiệp vừa gặp phải liền tăng ga lao lên truy đuổi. Lúc này sự việc đã không còn đơn giản là lái xe bỏ chạy nữa. Mà hành động vừa rồi của người lái xe bỏ chạy đã đe dọa đến tính mạng của những cảnh sát đang thực thi pháp luật. Lúc này cảnh sát có quyền sử dụng biện pháp mạnh tay hơn.
Chiếc xe cảnh sát tăng tốc lao tới húc vào mạn sườn của chiếc xe pickup màu xám cố ép nó vào vệ đường. Sau vài lần không thành công, chiếc xe cảnh sát bẻ hết vô lăng với một cú húc thật mạnh khiến hai chiếc xe vọt ra khỏi làn đường.
Chiếc pickup đâm vào một gốc cây, trong khi chiếc xe cảnh sát vọt ra một đoạn dài trước khi đâm vào một ụ đất.
Hơn một phút sau, xe Tony chạy tới. Từ trên xe của Tony, hai viên cảnh sát lúc trước làm nhiệm vụ chặn đầu ở ngã tư đường, chính là hai người suýt bị chiếc xe pickup bỏ chạy đâm trúng từ trên xe nhảy xuống.
Chiếc xe cảnh sát sau cú đâm không thể hoạt động, đúng lúc Tony chạy tới hai người cảnh sát liền trưng dụng xe của cậu để truy đuổi.
Hai viên cảnh sát vừa xuống xe liền lao tới chiếc xe pickup, bởi họ có thể thấy được hai người đồng nghiệp ở xa đã xuống xe, hai người không gặp phải vấn đề gì lớn. Do va trạm mạnh với ụ đất, đầu còn choáng váng lúc này mới chưa chạy lại chỗ chiếc xe pickup.
Viên cảnh sát lớn tuổi hơn tên là Henry nói với viên cảnh sát trẻ tuổi: “Billy kiểm tra tình huống của người bên trong chiếc xe vi phạm xem sao.”
Billy nghe thấy đồng nghiệp nói, bước lên vài bước, tới gần ghế phụ sườn xe phía sau, một tay đặt ở bao súng, một tay gõ cửa, lớn tiếng kêu gọi vào bên trong chiếc xe: “Cảnh sát đây! Người trong xe, không sao chứ?”
Trong khi đó cảnh sát Henry lại cẩn thận từ phía sau tiến về phía cửa xe bên ghế lái, tay phải của Henry đã giải khai bao đựng súng, sẵn sàng cho một tình huống nguy hiểm có thể xảy ra.
Sau vài lần kêu gọi không có tác dụng, quan sát thấy hai người trong xe đều đang bất tỉnh, cảnh sát Billy mới buông lỏng cảnh giác, cúi xuống nắm lấy tay cầm cửa xe, loay hoay muốn mở ra cánh cửa. Mà không chú ý tới, người ngồi ở ghế phụ lúc này đang đưa tay vào trong áo.
“Súng!” Một tiếng hét lớn vang lên.
Một bàn tay rắn chắc tóm lấy cổ áo của cảnh sát Billy kéo mạnh lại phía sau.
“Đoàng.” Một viên đạn phá vỡ cửa kính xe bay ra. Nhưng lại không có bắn trúng viên cảnh sát. Thay vào đó tên ngồi ở ghế phụ, lại thấy viên cảnh sát đột nhiên lùi lại phía sau cực nhanh, tránh thoát phát bắn của hắn. Hắn lập tức thò họng súng ra ngoài hướng về phía bóng dáng Billy bắn.
“Đoàng… Đoàng…” Vài phát đạn được bắn ra liên tục.
Billy lúc này bị người kéo mạnh lôi về phía sau thùng xe chiếc pickup ẩn lấp.
Người kéo Billy thoát chết trước họng súng là Tony. Rõ ràng cảnh sát Henry trước khi xuống xe đã dặn Tony ở yên trên xe không cần xuống, nhưng Tony không có làm theo. Do hai người cảnh sát đều tập chung chú ý tới chiếc xe pickup mà không nhận ra việc Tony đi theo phía sau họ. Cũng may nhờ vậy mới cứu thoát Billy một mạng.
Lúc đứng sau Billy, với vóc dáng cao hơn Tony có thể quan sát thấy tình huống bên trong xe. Nhờ đó phát hiện ra khẩu súng mà người trong xe đang lấy ra.
Tiếng hét cảnh báo có súng, rồi tiếng súng vang lên ngay sau đó khiến cảnh sát Henry theo bản năng rút súng ra rồi lập tức nã đạn vào trong xe.
“Đoàng… Đoàng…”
Henry nã đạn vào vị trí ghế chính rồi ghế phụ, cửa kính chiếc xe lúc này đã vỡ, Henry có thể dễ dàng nhìn thấy tình huống bên trong xe, vị trí ghế lái một người đàn ông mặc áo ba lỗ xăm trổ đầy cánh tay đã chết, trên tay người này cũng không có vũ khí, nhiều khả năng là thật sự bất tỉnh, sau đó bị bắn chết, trong khi ghế phụ lại không có ai, cánh cửa ghế phụ đã mở ra.
Henry vội hét lên: “Billy cẩn thận nghi phạm ra khỏi xe.” Henry tin tưởng Billy không có việc gì. Bởi ông nghĩ tiếng cảnh báo có súng là do cậu ta phát ra và sau tiếng súng đầu tiên, lại có vài phát súng được bắn ra, chứng tỏ Billy còn sống. Henry vì vậy vội lên tiếng nhắc nhở, khi thấy cánh cửa xe bị mở, nghĩ tới có kẻ ra khỏi xe, liền lên tiếng cảnh báo Billy.
Lúc này gã nổ súng vào Billy đang khom người tiến về phía đuôi chiếc xe. Hắn biết viên cảnh sát vừa chạy chắc chắn đang lấp phía sau xe, vì vậy định tiến lại xử lý. Khi hắn vừa nhảy ra, thì cánh tay cầm súng, liền bị tóm lấy gạt mũi súng sang một bên, bị bất ngờ, theo bản năng ngón tay ở cò súng bóp lại tiếng súng vang lên, bắn lung tung xuống mặt đất.
Một cú đấm bắng tay trái giáng vào gò má của tên đó, làm cái đầu vốn đã không quá tỉnh táo của hắn trầm xuống, giống như bị một thứ gì đó cực kỳ nặng nề đè ép, khiến hắn rơi vào trạng thái mông lung. Rồi cú đấm thứ hai tới, lập tức làm mắt hắn tối sầm lại mất đi ý thức.
Henry lúc này chạy lại phía đuôi xe, khẩu súng chĩa về phía trước sẵn sàng nổ súng. Nhìn thấy Billy đang đè tên tôi phạm dưới đất còng tay hắn lại, Henry không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Henry nhìn Billy nói: “Làm tốt lắm chàng trai!”
Nói xong Henry mới thấy Tony đang đứng cạnh Billy, ông sửng sốt. Henry trong lòng chợt hoảng hốt nói: “Tony sao cháu lại ở đây? Cháu không có chuyện gì chứ”
“Thấy hai chiếc xe đâm nghiêm trọng như vậy, cháu tính lại hỗ trợ. Cháu không sao đâu chú Henry.” Tony thản nhiên nói như không có chuyện gì.
“Tony không phải ta đã bảo cháu ở yên trên xe hay sao? Tình huống vừa rồi thật nguy hiểm. Cháu không nên can thiệc vào những trường hợp như thế này. Nếu xảy ra chuyện gì thì sao?” Henry đầy lo lắng nói, dù hiện giờ Tony bình yên vô sự.
Tony thấy Henry lo lắng cho mình nói: “Cháu xin lỗi! Đã làm chú lo lắng rồi.”
Henry nói: “Thằng nhóc này, cháu mà xảy ra chuyện, Alex sẽ không tha thứ cho người chú khốn khổ này.”
Billy lúc này bỗng lên tiếng nói: “Henry, vừa rồi không có Tony lên tiếng cảnh báo, còn kéo tôi lại một phen, e là đã xảy ra chuyện, sau đó…”
“Sau đó cháu và Billy trốn phía sau xe, tên kia liền đuổi lại đây, Billy thật cừ khôi khi chỉ mất vài giây ngắn ngủi liền chế phục được hắn.” Tony cướp lời nói, còn nháy mắt ra hiệu cho Billy.
Henry không khỏi ngạc nhiên nhìn Tony nói: “Người cảnh báo là cháu?”
Lúc ý tình huống khẩn cấp, Henry không có nhận ra, giờ nhớ lại tiếng cảnh báo vừa rồi không có giống giọng nói của Billy, xác thực là giọng của Tony.
Henry không có đợi câu trả lời từ Tony, quay ra nói với Billy: “Tình huống đó không hẳn là một sai lầm của cậu… Billy! Nhưng không phải lần nào cũng có người giúp ta thoát nạn. Chúng ta trưởng thành với mỗi lần vấp ngã nhưng có những lần ngã mà ta không thể đứng dậy.”
Billy nghe vậy trầm mặc không nói gì, trong lòng Billy lúc này là một mớ hỗn độn, phần vì sai lầm dẫn đến tính mạng của bản thân suýt gặp nguy hiểm, phần vì việc khống chế tên tội phạm đang bị cậu đè dưới thân, không phải do cậu làm. Tên này là do Tony khống chế, Billy lúc bừng tỉnh lao tới thì sự việc đã kết thúc, Billy chỉ làm mỗi công việc còng hắn lại khi tên này đã bất tỉnh mà thôi.
“Chú Henry, Billy cũng đã làm khá tốt sau đó. Dù tên tội phạm giả vờ bất tỉnh qua mặt Billy nhưng…” Tony nói.
Henry ngắt lời nói: “Ta biết Tony… Billy là một chàng trai tốt bụng, luôn muốn giúp đỡ người khác. Nhìn thấy một người bị bất tỉnh trên xe cậu ta sẽ lo lắng cho họ, lòng tốt của Billy không phân biệt người tốt hay tội phạm. Nhưng trong mọi trường hợp chúng ta cần có sự phòng bị.” Heny nói tới đây nhìn Billy nói tiếp: “Chúng ta là cảnh sát... Billy! Công việc này luôn bên bờ vực nguy hiểm, hãy nghĩ vậy, nếu cậu còn muốn sống đến già. Và tôi không thích cộng sự của mình ra đi trước bản thân.”
“Yes!” Billy đáp lại một cách đầy nhiệt huyết, như để lấy lại tinh thần cho bản thân. Rồi nhìn Tony với ánh mắt đầy cảm kích. Hành động trợ giúp của Tony với cậu quả thật là một sự giúp đỡ tuyệt với. Nó không khiến Billy trở thành một cảnh sát kém cỏi trong mắt cộng sự.
Thực tế Billy cũng không phải là một cảnh sát kém cỏi. Cậu tốt nghiệp khóa huấn luyện ở học viện cảnh sát với chứng chỉ loại giỏi. Chỉ có điều cậu còn quá ít kinh nghiệm, khi mới chỉ vào nghề được vài tháng. Còn Tony lại là một dị nhân, các giác quan của cậu phát triển hơn người thường rất nhiều. Giúp Tony có những cảm nhận nhanh nhạy và đưa ra nhưng xử lý tốt hơn hẳn người bình thường gấp nhiều lần.
Lúc này hai viên cảnh sát trên chiếc xe truy đuổi cũng đã tỉnh táo chạy lại.
Henry nhìn thấy hai người đồng nghiệp chạy tới nói với họ: “Tình huống đã được khống chế. Nhưng sự việc có thể không đơn giản, hai cậu kiểm tra chiếc xe xem sao. Khả năng trên xe có thứ gì đó, mới khiến chúng bất chấp, chống trả quyết liệt như vậy. Tôi sẽ gọi thêm trợ giúp tới. Hôm nay sẽ là một ngày làm việc dài của chúng ta.”
“Tony cháu về đi. Cháu không nên ở lại đây!” Henry phân phó xong công việc cho hai người đồng nghiệp quay ra nói với Tony.