“Tony có chuyện gì mà cháu gọi cho ta vào lúc này.” Henry cánh tay băng bó đang ngồi ở trong đồn cảnh sát của thị trấn bàn giao công việc cho cục điều tra liên bang. Thấy Tony gọi Henry vẫn nhấc máy lên nghe, dù ở bên cạnh đang có một vị thanh tra liên bang hỏi ông chuyện mấy hôm trước.
Tony nói: “Chú Henry có hai kẻ lạ mặt tấn công trang trại nhà cháu, chúng không chế cha mẹ cháu và muốn dùng họ để trao đổi với đám tội phạm hôm trước tấn công vào đồn cảnh sát.”
“Cái gì” Henry nghe vậy đứng bật dậy thốt lên, làm cho viên thanh tra của cục điều tra liên bang FBI bên cạnh bị giật mình.
“Cháu nói có kẻ bắt giữ cha mẹ cháu, chúng muốn dùng họ để trao đổi với lũ tội phạm tấn công vào đồn cảnh sát?” Henry hỏi lại.
Thanh tra của cục điều tra liên bang FBI lúc này cũng nghe ra. Đứng bật dậy định hỏi Henry nhưng bị Henry ra hiệu giữ im lặng.
“Hiện giờ cháu đang ở đâu? Cha mẹ cháu thế nào rồi?” Henry nói.
Tony biết cách cậu nói làm cho Henry hoảng sợ vì vậy cậu nói: “Chú Henry… chú không cần lo lắng, mọi chuyện đã ổn rồi. Cháu đã khống chế được hai tên đó, chú cử người tới nhà cháu bắt giữ chúng là được.”
Henry nghe vậy thì bình tĩnh lại nói: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy Tony?”
“Chuyên là thế này, lúc cháu từ Boston trở về thì thấy cha cháu gọi điện hỏi xem bao giờ cháu về. Giọng nói của cha cháu có gì đó không giống với ngày thường. Cháu thấy nghi nghi, vì vậy dò hỏi và phát hiện ra có gì đó không đúng. Cháu về gần nhà thì dấu xe ở một chỗ, rồi lẻn vào gần nhà thì phát hiện hai con chó cháu mới huấn luyện bị giết chết bằng súng. Sau đó cháu thấy cha mẹ cháu bị chúng trói lại trong phòng khách. Cháu quay lại lấy xe rồi giả vờ như không biết gì. Lái xe trở về nhà. Cháu đánh bất ngờ khiến hai tên đó không kịp trở tay và khống chế được chúng.” Tony vắn tắt kể lại cho Henry nghe.
“Cháu khống chế chúng cẩn thận, ta sẽ dẫn người tới đó liền.” Henry nói rồi cúp điện thoại.
“Chuyện gì vậy cảnh sát Henry?” Viên thanh tra liên bang FBI hỏi.
“Thanh tra Monica, cô có nhớ trong hồ sơ vụ án, nhắc đến một chàng trai trẻ tên Tony chứ?”
Nữ thanh tra Monica nói: “Có, tôi còn đang định nhờ ngài dẫn tôi đến gặp cậu ý.”
Henry nói: “Cơ hội đó đã đến. Bọn tội phạm tấn công vào đồn cảnh sát còn có đồng bọn. Chúng vừa mới bắt cóc cha mẹ của Tony nhưng lại bị Tony khống chế. Hiện giờ chúng ta cần tới đó bắt giữ chúng.”
“Tony là một chàng trai kỳ lạ và mang đến cho người ta nhiều tò mò phải không cảnh sát Henry.” Nữ thanh tra Monica nhìn Henry nói với ánh mắt hiếu kỳ.
Henry nói: “Có lẽ vậy, thằng bé gần đây thay đổi rất nhiều.”
Monica nghe vậy nói: “Cảnh sát Henry có vẻ biết rất rõ về Tony?”
“Thằng bé là bạn thân của cháu trai tôi. Mà tôi có thể nhờ cô một chuyện được không thanh tra Monica?” Henry nói.
Monica nghe vậy nói: “Chuyện gì vậy cảnh sát Henry, nếu chuyện ngài muốn nhờ nằm trong quyền hạn của tôi, tôi sẵn lòng giúp ngài.”
Henry nói: “Tôi muốn gia đình Tony được đưa vào diện được bảo vệ của liên bang. Thanh tra cũng thấy rồi đấy lũ tội phạm này rất nguy hiểm, chưa gì đã tìm tới nhà Tony rồi.”
Monica nói: “Tôi sẽ báo cáo việc này với cấp trên và làm hồ sơ đưa họ vào diện được bảo vệ.”
Henry nói: “Vậy cám ơn cô.”
“Không có gì. Chúng ta lên đường ngay thôi kẻo lại phát sinh chuyện không hay. Dù sao thì lũ tội phạm này rất chuyên nghiệp và có tổ chức.” Monica nói thúc dục Henry đi tới nhà Tony.
Nữ thanh tra khá là muốn gặp Tony, chàng trai trẻ đã phá hỏng kế hoạch cướp phạm nhân trong đồn cảnh sát táo bạo của lũ tội phạm, một cách có thể nói là khá khoa chương. Khi đọc báo cáo từ cảnh sát thị trấn và của một vài người dân tham gia tiếp viện cho đồn cảnh sát, Monica cứ tưởng là mình đang đọc kịch bản của một bộ phim hành động do các biên kịch của Hollywood viết, dù chuyện cánh cửa sắt đã bị thay đổi.
Trở lại với trang trại của gia đình Tony.
Tony lúc này đang dùng dây thít trói tay chân của hai gã tội phạm lại.
Jack dẫn theo Nancy tiến vào phòng khách nhìn Tony đang trói hai gã bắt giữ ông và vợ mình, Jack nói: “Con không sao chứ Tony?”
“Con không sao. Cha mẹ hai người có bị thương ở đâu không?” Tony trói xong hai tên tội phạm đứng dậy nói.
Jack nói: “Ta và mẹ con không sao.”
Bà Nancy thì lo lắng tiến lại cạnh Tony đưa tay lên sờ soạn khắp người Tony kiểm tra xem cậu có sao không.
Tony nhìn mẹ mình lo lắng kiểm tra cơ thể mình, cậu nói: “Con không sao đâu. Mẹ không phải lo.”
Đến khi kiểm tra khắp người Tony, không thấy cậu bị thương ở đây bà Nancy mới yêm tâm. Bà nhìn Tony với ánh mắt đầy yêu thương nói:
“Không có bị thương ở đâu thì tốt rồi. Con làm mẹ sợ quá.”
Tony theo bản năng nói: “Con làm gì mà khiến mẹ sợ?”
“Con còn hỏi? Chuyện con làm ở đồn cảnh sát là thế nào? Dám dấu bố mẹ. Nếu không phải vì chuyện đó, bọn chúng sẽ tới nhà chúng ta sao?” Bà Nancy quát nói.
Tony lúc này mới biết mình sai lầm khi hỏi như vậy.
“Mẹ, chẳng nhẽ mẹ muốn con hèn nhát đứng nhìn không giúp đỡ gì sao?” Tony bất đắc dĩ nói.
Bà Nancy nói: “Chuyện đó quá nguy hiểm con biết không. Nó không phải trách nhiệm của con mà là trách nhiệm của cảnh sát.”
Jack nhìn vợ mình mắng Tony nói: “Nancy không cần mắng thằng bé. Tony có năng lực giúp đỡ xã hội đó là điều tốt. Hôm qua có rất nhiều bạn bè của chúng ta gọi điện đến khen ngợi Tony đâu.”
Thật ra Jack cũng không hi vọng Tony tham gia vào những chuyện nguy hiểm như vậy. Nhưng Tony đứa con trai của ông giờ đây đã hoàn toàn khác, so với một Tony trầm lặng khi trước, Tony của hiện tại mạnh mẽ hơn, năng động hơn, lại có được một cô bạn gái xinh đẹp tài giỏi khiến ông vô cùng mãn nguyện. Làm một người cha, ai không muốn đứa con của mình có danh tiếng và thành công. Việc Tony làm tuy nguy hiểm nhưng lại khiến cho tên tuổi của cậu trong cộng đồng thị trấn được nâng cao.
Chưa kể đến chuyện Tony vừa giúp cảnh sát bắt giữ mấy tên tội phạm tấn công vào đồn cảnh sát. Chỉ chuyện cậu cứu Young khỏi bị hãm hiếp thôi đã làm cho một ít người trong thị trấn có cái nhìn kính nể hơn với gia đình của Tony. Jack thi thoảng vào thị trấn đổ xăng, rất nhiều người đều nói ông có cậu con trai tốt. Nghe mọi người khen như vậy Jack không vui sao được. Đặc biệt là cha của Young từng gọi điện cám ơn Jack và rủ ông đi làm vài quại bia. Tiếc là Jack lại không thể uống bia do bị dị ứng và công việc ở trang trại khá là bận rộn vì vậy Jack đành phải từ chối. Jack lại hẹn Ryan dịp nào đó rảnh sẽ mời vợ chồng Ryan đến nhà mình chơi.
Ngày hôm qua khi biết được việc làm của Tony từ những người bạn của ông trong thị trấn Jack có phần sửng sốt và lo lắng. Rồi ông rất là giận khi Tony dấu diếm chuyện đó không kể cho ông biết, gọi điện mắng Tony một trận nhưng trong lòng Jack vẫn là rất tự hào về cậu con trai của mình.
Còn về phần Tony thì lúc đó cậu đang hưng phấn quyên trời đất nào nghe lọt tai mấy lời mắng chửi của cha cậu. Cậu chỉ ậm ừ cho qua để còn tranh thủ thời gian tận hưởng hương diễm của góa phụ trẻ.
Tiếng còi xe cảnh sát kêu inh ỏi bên ngoài ngôi nhà, có đến gần chục chiếc xe cảnh sát lao vào trang trại gia đình Tony. Xe vừa dừng lại thì hàng loạt cảnh sát trên xe vội bước xuống, tay đặt sẵn lên súng bên hông hướng về ngôi nhà của gia đình Tony chạy tới.
Jack, Nancy và Tony nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát liền đi ra cửa đứng dưới hiên nhà.
Cảnh sát chạy tới nhìn thấy gia đình Tony đều an toàn thì có chút buông lỏng. Sau khi chào hỏi hai vợ chống Jack và biết được hai gã tội pham bị trói trong nhà họ liền lao vào trong nhà khống chế chúng.
Lúc này Henry cùng Monica đi tới.
“Jack, anh và chị Nancy không sao chứ?” Henry nói.
“Cám ơn cậu Henry, hai vợ chồng tôi không sao. May mà có thằng bé Tony trở về.” Jack đầy tự hào về cậu con trai của mình nói.
Henry nghe vậy nhin Tony giơ ngón cái rồi nói: “Tony cháu mạo hiểm quá đó. Sao không gọi cho chú, nhỡ may cháu cũng bị bọn chúng không chế thì làm sao?”
Tony biết Henry nói vậy là do ông quan tâm tới cậu, Tony nói: “Cháu lúc ý không nghĩ được gì, chỉ nghĩ làm sao cứu được cha mẹ ra thôi,”
Henry nói: “Lần sau gặp chuyện như vậy nhớ gọi cho chú đừng tự hành động. Bọn chúng dù sao cũng có súng, rất nguy hiểm.”
“Chú Henry nói đúng đấy, con có năng lực nhưng không thể cậy mạnh được.” Jack nói tiếp lời Henry.
Tony thấy Henry và cha mình nói vậy, cậu đành đáp: “Vâng.”
Bản thân Tony biết chính cậu sẽ không bao giờ làm theo ý của hai người bởi cậu tự tin vào năng lực mình có.
“Jack, Nancy đây là thanh tra Monica của FBI cô ý có vài chuyện muốn hỏi Tony về chuyện hôm trước xảy ra ở đồn cảnh sát.” Henry giới thiệu Monica với cha mẹ Tony.
“Chào thanh tra.” Hai vợ chồng Jack tươi cười chào hỏi bắt tay Monica.
“Chào hai vị. Tôi có chút chuyện muốn hỏi riêng Tony không biết có được không?” Monica nói.
Jack nói: “Tất nhiên là đươc rồi.”
Henry thấy vậy liền nói: “Jack, anh và chị Nancy có thể kể chi tiết chuyện vừa xảy ra để tôi làm báo cáo được chứ?”
Jack nói: “Được cậu đi cùng tôi vào nhà, rồi tôi kể tường tận cho cậu nghe. Nancy bà đi pha ít trà giải nhiệt cho Henry và mấy vị cảnh sát. Không thể để họ chịu khát khi ở trong trang trại của chúng ta được.”
“Được rồi tôi làm ngay đây.” Bà Nancy nói.