Thấy mọi người đi hết nữ thanh tra Monica tiến lại gần Tony nói:
“Chào cậu Tony tôi là Monica Bellucci thanh tra của cục điều tra liên bang FBI.”
Từ khi Monica xuất hiện, Tony liền bị vẻ đẹp của cô thu hút không rời.
Monica có mái tóc đen bóng dày buông lơi sau lưng, bộ áo đồng phục của lực lượng cảnh sát liên bang không che lấp được những đường cong gợi cảm của cô. Mà ngược lại nó như tôn thêm vẻ quyễn rũ đó. Lấp nó sau chiếc áo chắc chắn là một bộ ngực đẹp đẽ và vòng eo thon gọn. Bên dưới chiếc quần là cặp mông căng mọng cùng đôi chân dài thẳng tắp.
Monica có làn da rám nắng mạnh khỏe, cô giống như là một người mẫu, một thiên thần nội y hơn là một nữ thanh tra cảnh sát.
Tony không nghĩ tới cảnh sát liên bang lại phái một nữ thanh tra xinh đẹp như vậy tới tiếp quản vụ án ở thị trấn. Cậu bị vẻ đẹp của nữ thanh tra hút hồn.
Tony nói: “Chào thanh tra. Chắc phải có nhều người từng nói với cô là tên họ của cô rất giống nữ diễn viên “Monica Bellucci” và cô cũng xinh đẹp như cô ý.”
Monica mặt không có biểu cảm gì đặc biệt khi nghe Tony nói vậy, bởi cô đã quá quen với việc này. Cô nói: “Tôi sao có thể so với cô ý. Cha tôi là một người gốc ý, họ lại là Bellucci và ông ý là Fan của “Monica Bellucci” vì vậy tôi mới có cái tên như vậy.”
Monica nói về xuất xứ cái tên của mình cho Tony nghe.
Tony nói: “Ra vậy.”
Monica nói: “Tony cậu cùng tôi đi dạo vài vòng quanh nhà và nói một chút chuyện được chứ?”
“Vâng.” Tony đáp.
“Cậu có biết tại sao bọn tội phạm lại chọn gia đình cậu để bắt cóc và làm con tin trao đổi với cảnh sát không?”
“Tôi nghĩ tại mình đã phá hỏng chuyện của chúng.” Tony nói.
Monica nói: “Có lẽ vậy. Chuyện cậu giải cứu một cô gái trẻ tên là Young, hiện giờ cô gái đó còn là bạn gái của cậu và chuyện cậu phá hỏng kế hoạch giải cứu đồng bọn của chúng ở đồn cảnh sát. Hai chuyện này đã đủ để chúng làm vậy.”
Monica ngừng lại vài giây ngắn rồi nói tiếp. “À, mà còn một cô gái nữa cũng suýt bị làm hại, tên là Anna, cô ý được một người bạn không rõ giải cứu. Chuyện này với cậu có liên quan gì không?”
Tony nghe Monica nói thì tim đập thình thịch, cậu có cảm giác như mình bị bắt gian tại trận vậy.
Tony vẫn là bình tĩnh quay sang nhìn nữ thanh tra Monica cười nói: “Sao thanh tra lại nghĩ vậy?”
“Hai tên đột nhập vào nhà cô gái tên là Anna cùng kẻ định cưỡng hiếp Young và lũ người tấn công vào đồn cảnh sát là một bọn. Suy đoán của cảnh sát Henry là đúng và chúng đã được các đồng nghiệp của tôi đi chứng thực. Vì vậy nếu cậu là người bạn bí ẩn giải cứu Anna thì cậu tổng cộng đã 3 lần phá hỏng chuyện của chúng. Bọn tội phạm tất nhiên là sẽ chọn cậu cùng gia đình cậu làm mục tiêu.”
“Thứ nhất chúng có thể dùng cậu và gia đình mình uy hiếp cảnh sát để đạt được mục đích. Thứ hai chúng có thể trả thù cậu. Cậu nghĩ chúng sẽ thả cậu và gia đình mình khi đạt được mục đích sao?”
Tony nghe vậy trầm mặc cậu không nghĩ thanh tra Monica chỉ vừa mới tới thị trấn được 2 ngày đã có thể nhìn ra được nhiều điều như vậy.
“Cảnh sát Henry có lẽ biết về việc cậu là người đã giúp đỡ Anna nhưng dường như ông đang giúp cậu che dấu. Quan hệ của hai người cũng khá là gần gũi.” Monica nói.
Tony nghe vậy nhìn Monica nhưng cậu không biết phải nói gì.
“Tôi biết cậu không muốn bạn gái hiện tại của mình biết chuyện này. Tôi cũng không muốn xen vào chuyện của người khác. Tôi chỉ muốn khẳng định xem cậu có phải người hạ gục hai ngã ở nhà Anna hay không thôi. Chuyện này có liên quan đến việc gia đình cậu bị chúng chọn làm mục tiêu.”
Monica trên đường đi tới trang trại đã suy nghĩ rất nhiều và cô có vài suy đoán, hiện giờ cô đã có thể xâu chuỗi các sự việc với nhau. Cô chỉ chờ đợi một câu trả lời từ Tony mà thôi.
Tony nhìn ra điều gì đó nói: “Là tôi… Mà theo cách nói của thanh tra thì dường như chuyện xảy ra ở nhà Anna mới là trọng điểm khiến gia đình tôi gặp nguy hiểm.”
Monica nghe được câu trả lời mình muốn có từ Tony, cô nói: “Cậu có biết, một trong hai tên bị cậu hạ hôm đó ở nhà Anna, rất có địa vị trong tổ chức của chúng hay không? Nếu không, chúng cũng không dám liều lĩnh như vậy tấn công vào đồn cảnh sát của thị trấn. Rồi còn lên kế hoạch bắt cóc con tin để trao đổi lấy người của chúng như vậy.”
“Cậu có thể dấu chuyện của cậu và Anna mà không có mấy người biết được, nhưng không thể dấu thân phận của cậu, với hai tên tội phạm, cậu hạ ở nhà Anna. Chúng có rất nhiều cách để tìm ra cậu dù đang ở trong tù. Nếu kế hoạch của chúng thành công, tôi có thể khẳng định cậu và gia đình mình sẽ không được thả.” Monica nói tiếp.
Chuyện này làm Tony có chút đau đầu. Chuyện cậu bị ám sát trên đường đã đủ để cậu lo lắng, hiện tại lại đụng đến chuyện này làm cho cậu cảm thấy an toàn của gia đình mình đang rất nguy hiểm.
Nhìn vẻ mặt lo âu của Tony, Monica nói: “Tony cậu không cần quá lo lắng. tôi sẽ đưa gia đình cậu vào diện được bảo vệ. Tuy vậy không có nghĩa là an toàn của gia đình cậu được đảm bảo 100% trừ khi cậu và gia đình mình chịu chuyển đi nơi khác và thay đổi thân phận. Nhưng tôi nghĩ cha mẹ cậu và cậu sẽ không làm điều đó.”
“Không sao đâu thanh tra, nếu như bọn chúng dám đến lần nữa tôi đảm bảo chúng chỉ có thể bước ra khỏi đất nhà tôi trong túi đựng xác” Tony vừa nói vừa bước nhanh lại một bụi cây.
Giọng nói lạnh lùng của Tony làm Monica có cảm giác như cô đang đối diện cùng một người lạnh lùng, máu lạnh chứ không phải một chàng trai mới 18 tuổi.
Tony bước lại bụi cây, loay hoay từ đó bế ra hai cái xác chó.
Monica tiến lại gần liền thấy trên thân mình hai con chó những lỗ nhỏ, từ nghiệp vụ và kinh nghiệm của mình Monica nhận ra ngay là do đạn bắn.
Tony vuốt mắt cho hai con chó tội nghiệp. Cậu có chút tiếc nuối cho hai chú chó.
“Hai con chó trúng ít nhất mỗi con 4 phát đạn, có thể thấy chúng đã chiến đấu rất kiên cường. Chúng là những con chó quả cảm.” Monica nói.
Tony nghe vậy, đứng dậy nhìn Monica nói: “Thanh tra cô không cần quá bận tâm tới chuyện bảo vệ gia đình tôi. Tôi sẽ tăng cường thêm an toàn cho trang trại bằng những con chó do mình tự huấn luyện. Lần sau chúng sẽ không đơn giản như vậy có thể vào nhà tôi và bắt giữ cha mẹ tôi như vậy.”
Tony không muốn thanh tra Monica cử người tới bảo vệ gia đình cậu bởi cậu không muốn có người ở xung quanh trang trại giám sát. Như vậy sẽ cản trở rất nhiều việc mà Tony muốn làm.
“Tôi biết lũ chó cậu huấn luyện không kém gì chó nghiệp vụ. Từ báo cáo tôi đọc thì cậu đã sử dụng ba con chó để hạ gục những kẻ bên ngoài đồn cảnh sát. Dù số lượng chó bảo vệ có nhiều hơn thì chúng cũng không thể chống lại được súng đạn.”
“Một vài con sẽ không chống chọi lại được với súng, nhưng nếu là vài chục con đâu. Với lại tôi và cha mình sẽ xin phép chính quyền, cấp quyền sở hữu và sử dụng súng. Khi đó an toàn cũng được đảm bảo. Tôi nghĩ cảnh sát nên tập trung nhân lực tìm ra những kẻ đứng sau, lôi bọn chúng ra trước công lý. Lúc đó không phải an toàn của gia đình tôi càng được đảm bảo sao.”
Monica thấy sự kiên quyết của Tony, cô nói: “Như vậy cũng được, tuy nhiên trước mắt sẽ có hai cảnh sát thường xuyên túc trực bảo vệ gia đình cậu bên ngoài trang trại trong một tuần. Dù sao chúng tôi cũng không thể không làm gì cho gia đình cậu, sau những gì cậu đã đóng góp được.”
“Vậy cũng được.” Tony nói.
Lúc này bốn con mèo Maicoon chậm rãi đi tới bên cạnh Tony, một con trong số chúng khi đi tới cạnh Tony, thì nằm dài thở hổn hển, nó chính là con trên người đẫm máu nằm dài bên cạnh chuồng gà mà Tony nhìn thấy qua camera.
Tony cúi xuống kiểm tra, cậu thấy vết thương của con mèo khá là nặng. Khi Tony đang tính toán làm gì với vết thương của con mèo thì Monica nói:
“Có xe cứu thương đi theo chúng tôi tới đây, tuy họ không phải bác sỹ thú y nhưng có lẽ vẫn giúp được con vật. Cậu ngồi đây chăm sóc nó tôi đi gọi họ.”
Monica nhìn con mèo bị thương do đạn bắn. Cô cảm thấy những con vật trong trang trại này quả thật trung thành và tận tụy. Điều đó làm cô rất là cảm động. Monica chạy đi gọi bác sĩ trên xe cứu thương với hi vọng có thể cứu sống con mèo.
“Nếu không có người khác ở đây, tao sẽ chữa trị cho mày. Giờ việc đó phải dựa vào các bác sĩ rồi. Mày chịu khó vậy!” Tony nhìn con mèo Maine Coon nói.
Con mèo Maime Coon nằm dưới đất nghe Tony nói vậy, nó ngước mắt nhìn Tony kêu lên mấy tiếng “Meo” “Meo” như biểu thị sự ủy khuất nào đó.
Vài giây sau thì Monica dẫn theo bác sĩ và nhân viên y tế từ xe cứu thương chạy tới.
Vị bác sĩ sau khi kiểm tra cho con mèo thì nói nó bị mất máu hơi nhiều. Tạm thời sẽ không nguy hiểm đến tính mạng. Việc chữa trị và lấy ra viên đạn cho con mèo vẫn là cần có bác sĩ thú y và cần làm ngay lập tức nếu không nó sẽ gặp nguy hiểm. Bác sĩ kiến nghị Tony đưa con mèo đến trung tâm cứu trợ động vật gần thì trấn.
Tony nghe vậy liền đồng ý. Vừa lúc cậu cũng là muốn đến trung tâm cứu trợ động vật nhận nuôi một đám chó.
Sau khi nhân viên y tế sơ cứu cho con mèo thì Tony bế nó lên xe lao nhanh đến trung tâm cứu trợ động vật.
15 phút sau Tony đã có mặt ở trước trung tâm cứu trợ động vật.
Tony xuống xe bế con mèo vội vã chạy vào trong trung tâm.
Vừa nhìn thấy Maria đang đứng trực ở bàn lễ tân, Tony vội hô: “Chị Maria mau gọi bác sĩ cứu giúp con mèo của em… nó bị đạn bắn trúng.”
Maria đang cúi đầu ghi chép nghe vậy giật mình. Cô ngước lên nhìn, thì thấy cảnh Tony vội vã chạy vào, trên tay cậu là một con mèo với bộ lông dính đầy máu. Maria thấy vậy vớ ngay điện thoại gọi cho bác sĩ của trung tâm.
Tony lúc này cũng đã chạy tới trước bàn lễ tân nói: “Chị Maria phòng chữa trị ở đâu mau đưa em tới đó.”
“Tôi đã gọi bác sĩ, anh ý đang kiểm tra sức khỏe cho mấy con chó trong trung tâm, sẽ chạy về ngay thôi. Cậu đi theo tôi tới phòng bệnh trước.” Maria nói rồi vội vã dẫn Tony đi.
Con mèo sau đó được bác sĩ của trung tâm cứu chữa thành công. Do tình trạng sức khỏe của con mèo chưa được ổn định vì vậy nó phải ở lại trung tâm vài hôm để các bác sĩ theo dõi, đến khi không còn dấu hiệu nguy hiểm thì sẽ được về.
Tony sau khi biết con mèo đã không còn nguy hiểm, cậu liền bắt tay ngay vào việc nhận nuôi lũ chó.
Biết chuyện con mèo bị thương là do tội phạm đột nhập vào nhà, Maria liền dẫn Tony đi xem những con chó hung dữ và to lớn trong trung tâm. Với những người khác cô sẽ không làm vậy, bởi những con chó này đều là những con chó hung dữ từng gây thương tích cho con người. Chúng bị chính người nuôi dưỡng từ bỏ khi gây ra thương tích cho các thành viên trong gia đình hay hàng xóm.
Những con chó này đều đang chờ để được an tử (Là hành vi làm cho một con vật chết hoặc cho phép nó được chết bằng các biện pháp y khoa.) bởi chúng được phân loại vào nhóm thú nuôi có tính gây nguy hiểm. Không ai nhận nuôi những con chó như vậy.
Kết cục của chúng thường không mấy tốt đẹp, bởi các trung tâm luôn trong tình trạng quá tải số lượng thú nuôi. Tại Mỹ, có từ sáu đến tám triệu đầu thú nuôi, vật nuôi được đưa đến các trung tâm cứu trợ động vật mỗi năm, trong đó ước tính có khoảng ba đến bốn triệu con sau đó đã được cho an tử, bao gồm 2,7 triệu con được coi là khỏe mạnh và có thể nhận nuôi.