Chương 35: Giải cứu cha mẹ.

Chiếc ô tô của Tony chạy vào sân của trang trại.

Lúc này bên trong nhà tên đeo mặt lạ màu đen đang đứng bên cạnh cửa sổ hơi vén rèm. Hắn đã nhìn thấy xe của Tony trở về. Hắn nói với đồng bọn:

“Mày ra cửa đợi nó vào thì lập tức khống chế lấy nó. Kế hoạch của chúng ta đã bị chậm so với dự kiến rồi. Phải nhanh lên, trước khi cảnh sát chuyển người của ta đi.”

Tony xuống xe giả vờ vừa cầm điện thoại vừa chơi điện tử đi vào. Nhưng thực ra là đang xem hình ảnh mà camera truyền cho cậu.

Sau cánh cửa tiến vào ngôi nhà là tên đeo mặt lạ giàn gi đứng núp bên trong chỉ chờ đợi Tony mở cửa tiến vào thì hắn sẽ dí súng vào đầu cậu mà khống chế.

Biết trước điều gì sẽ xảy ra với mình, Tony sao có thể để cho kẻ khác khống chế mình.

Tony đứng trước cửa nhà làm bộ như đang chơi game đến đoạn gay cấn.

“Cho mày chết. tưởng bắn được anh à.” Tony điệu bộ nói, miệng còn cười tươi.

Tên đeo mặt lạ giàn gi đứng phía trong cánh cửa nhìn qua mắt mèo có chút bực bội. Hắn định mở của ra tóm Tony lôi vào thì lại thấy cậu bước về phía cánh cửa nên dừng lại, giơ súng lên tầm ngang đầu Tony đợi sẵn cậu phía trong.

Tony cầm lấy tay nắm cửa vặn nhẹ.

“Tạch” Tiếng khóa cửa vang lên.

Cánh cửa hơi hé mở trong tích tắc rồi mở bung ra, một thân ảnh như tia chớp lao nhanh vào.

“Vù” một cái, rồi “Bốp” “Đoành”

Khi cánh cửa mở ra Tony lấy tốc độ nhanh nhất lao vào người cúi hơi thấp tránh đi họng súng.

Cậu giáng một cú đấm thật mạnh vào mặt tên đeo mặt lạ giàn gi trong sự bất ngờ của hắn. Theo bản năng tên đeo mặt lạ giàn gi bóp cò súng bắn trả khi bị tấn công.

Một đấm vừa rồi của Tony nhằm ngay sống mũi của tên đeo mặt lạ giàn gi làm hắn có cảm giác choáng váng, máu mũi tuôn ra càng khiến hắn loạng choạng.

Sau cú đấm đó, Tony ngay lập tức bồi tiếp một đấm vào mặt tên đeo mặt lạ giàn gi. Tiếp đó là một quả đấm móc từ dưới lên ngay giữa cằm hắn.

“Bùm…”

Cú đấm móc làm tên đeo mặt lạ giàn gi như diều đứt dây hắn ngã ngửa xuống nên nhà, miệng mũi chảy máu không ngừng.

Tony cúi xuống nhặt lấy khẩu súng lục của hắn, một tay tóm lấy người hắn xách lên lôi hắn vào trong nhà.

Nghe tiếng súng bên ngoài tên đeo mặt lạ màu đen cảm thấy không ổn lên tiếng hỏi: “Mày tóm được thằng nhóc chưa? Mau đưa nó vào đây.”

Hắn vừa nói vừa tiến lại chỗ Jack, súng dí vào đầu ông còn mắt nhìn chằm chằm ra hành lang dẫn vào phòng.

Nhìn thấy Tony đẩy tên đeo mặt lạ giàn gi miệng mũi đầy máu đi vào, súng thì chĩa vào hắn. Tên đeo mặt lạ đen nói: “Mày thật ăn hại có thằng nhóc cũng không khống chế nổi.”

Nghe đồng bọn chửi tên đeo mặt lạ giàn gi chỉ biết im lặng. Hắn không ngờ tới Tony lại biết được mình phục kích ở phía trong mà ra tay mau lẹ và tàn nhẫn như vậy.

Tên đeo mặt lạ màu đen nhìn Tony nói: “Mày biết được bọn tao khống chế cha mẹ mày?”

“Đúng?” Tony đáp.

“Làm sao mày biết được?” Tên đeo mặt lạ màu đen hỏi với đầy nghi hoặc, hắn không hiểu chúng làm lỗi chuyện gì mà Tony phát hiện ra.

Tony nói: “Gia đình tao hầu như không tổ chức thịt nướng và cha tao không thể uống bia bởi ông bị di ứng với nó.”

Tên đeo mặt lạ màu đen hiểu ra nguyên nhân nói: “Chỉ từ những việc nhỏ ý mà mày có thể đoán được có người gây bất lợi cho gia đình mày, tao thật bội phục mày đó nhóc. Mày luôn cảnh giác như vậy sao?”

Tony súng chĩa về phía tên mặt lạ đen nói: “Không hẳn, tại gần đây tao luôn gặp được mấy người như bọn mày mà thôi. Nó khiến tao luôn phải đề cao cảnh giác.”

“Muốn cha mẹ mày sống thì thả đồng bọn của tao ra. Thêm vào đó mày phải nghe theo sắp xếp của tao.” Tên đeo mặt lạ màu đen đe dọa Tony nói.

Tony làm như không nghe thấy sự đe dọa đó nói: “Mày muốn gì ở tao?”

Tên đeo mặt lạ đen nói: “Tại mày xen vào chuyện của bọn tao làm người của tao bị bắt, tao chỉ muốn dùng mày và gia đình mày để đổi lấy người của mình thôi.”

“Mày nghĩ cảnh sát sẽ đáp ứng sao?” Tony nói.

Tên đeo mặt lạ màu đen nói: “Bọn chúng sẽ phải đáp ứng, nếu không muốn gia đình mày chết. Mày lại là người có công giúp cảnh sát bắt giữ người của tao, tao nghĩ bọn chúng sẽ không muốn nhìn thấy mày và gia đình mày xảy ra chuyện, nếu không dư luận sẽ rất phẫn nộ.”

Đúng lúc này con mèo đen từ trong lò sưởi chui ra, rón rén tiến lại gần tên đeo mặt lạ màu đen. Khi khoảng cách chỉ còn có chưa đến 2 mét nó nhảy phắc tới tấn công hắn.

Thấy một bóng đen từ bên cạnh lao tới tấn công theo phản xạ tên đeo mặt lạ màu đen giơ súng lại phía bóng đen định nổ súng. Tony đã đợi sẵn điều đó xảy ra, khi cậu bước vào phòng thì phát hiện ra con mèo đen ẩn núp bên trong lò sưởi, vì vậy cậu liền lẩy ra ý nghĩ dùng nó để khiến cho tên đeo mặt lạ màu đen rời đi họng súng đang chĩa vào đầu cha cậu, chớp lấy cơ hội đó Tony bóp cò.

“Đoành.”

Tiếng súng vang lên, tên đeo mặt lạ đen kêu lên một tiếng ngã gục xuống. Bắn xong Tony dùng chính khẩu súng gõ cho tên đeo mặt lạ giàn gi một cái vào đầu khiến hắn ngất đi, rồi cậu lao lên khống chế tên đeo mặt lạ màu đen lúc này không rõ sống chết.

Jack cha Tony lúc này thì sững người ngồi im thất thần.

Tony không có giấy phép sở hữu súng, trong nhà cậu cũng không có cây súng nào nhưng không có nghĩa cậu không biết bắn súng.

Ở Mỹ có rất nhiều trường bắn súng dành cho người yêu thích. Đã là đàn ông Mỹ rất ít người trong đời mà chưa tới trường bắn súng.

Jack thi thoảng cũng dẫn Tony tới một trường bắn súng gần thị trấn chơi. Từ năm 14 tuổi Tony đã được Jack dạy cho cách bắn súng. Trinh độ bắn súng của Tony cũng không hề kém. Giờ đây với lực cánh tay khỏe và khả năng tính toán, Tony có kỹ thuật bắn súng còn tốt hơn trước, dù cậu chưa đi bắn súng lần nào sao khi sở hữu những kỹ năng đó, nhưng cậu vẫn làm rất tốt.

Phát bắn của Tony trúng ngực phải của tên đeo mặt lạ màu đen. Nhưng hắn lại mặc áo chống đạn. Phát bắn khiến hắn ngã ngửa ra. Chịu đựng cơn đau hắn cố nhoài người với lấy khẩu súng nhưng không kịp. Tony đã chạy tới cậu dùng chân đá khẩu súng ra xa.

Tên đeo mặt cố gắng chịu đau loạng choạng đứng dậy.

Tony không có vội vã tấn công hắn, cậu cũng không có dùng súng đe dọa, lúc này cậu có tự tin hạ gục tên này, cậu muốn cho hắn chịu chút đau đớn. Nếu chỉ đơn giản khống chế tên này thì Tony cảm thấy không thoải mái. Cậu cần chút sự giận dữ của mình.

“Cha mẹ vào phòng bếp đi.” Tony nói với cha mẹ mình.

Jack lúc này đã tỉnh táo lại, ông biết Tony muốn làm gì. Ông tin tưởng cậu con trai của mình. Jack đứng dậy dẫn theo Nancy rời đi. Chú mèo đen lẽo đẽo đi theo sau hai người vào trong phòng bếp.

Tony tháo ra băng đạn của khẩu súng, làm động tác lên đạn khiến cho viên đạn đã lên nòng văng ra khỏi súng rồi vứt khẩu súng sang một bên.

Nhìn dáng vẻ Tony muốn đấu tay đôi với mình, tên đeo mặt lạ màu đen rút ra dao găm. Bị súng bắn ở cự ly gần có chút đau nhưng hắn biết nếu không hạ gục được Tony hắn sẽ có kết cục giống như mấy tên đồng bọn lúc trước tấn công vào đồn cảnh sát.

Tên đeo mặt lạ đen hét lên lấy dũng khí lao tới tấn công Tony.

Ngực phải bị đau lên cú đâm dao tới của tên đeo mặt lạ đen không nhanh và nguy hiểm, dao găm đâm tới, Tony nhẹ nhàng tránh đi, túm chặt cổ tay hắn, cả cánh tay tên đeo mặt lạ tê dại mềm nhũn, bàn tay hắn buông lỏng con dao, dao găm rơi xuống.

Bàn tay Tony chộp tới con dao đang rơi, nắm chặt, xoay con dao rồi đâm mạnh vào vai tên đeo mặt lạ màu đen.

“Phịch”

Mũi dao xuyên qua lớp áo chống đạn một cách nhẹ nhàng. Có thể thấy Tony đã dùng lực mạnh cỡ nào để làm được điều đó.

“A…”

Tên đeo mặt lạ màu đen mắt trợn tròn, đau đớn kêu lên hắn quỵ ngối quỳ xuống trước mặt Tony.

Tony nhìn tên đeo mặt lạ màu đen nói: “Một dao này của tao thế nào?”

Tên đeo mặt lạ màu đen nghe tiếng Tony nói thì thấy sợ hãi cơn đau trên vai càng nhức nhối. Hắn cắn răng chịu đựng không nói câu nào bởi hắn sợ nói sai thì Tony sẽ khiến hắn sống không bằng chết.

“Nói, ai sai chúng mày tới?” Tony quát nói.

Tên đeo mặt lạ màu đen không nói gì.

Tony cười trước sự im lặng của hắn, cậu xoay con dao găm vẫn cắm trên người tên đeo mặt lạ màu đen, cả người tên đeo mặt lạ màu đen đau đớn khó chịu nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng không nói lời nào.

“Nói hay không?” Tony xoay mạnh con dao rồi rút con dao ra kề lên cổ gã quát nói.

Tên đeo mặt lạ màu đen đau đớn nói: “Người nhà của tôi ở trong tay bọn họn, nếu tôi nói bọn họ sẽ giết vợ con tôi. Dù cậu giết tôi cũng không có câu trả lời.”

Tony nói: “Nói ra những kẻ đứng sau mày không phải chúng sẽ bị bắt sao? Lúc đó người nhà của mày không phải được an toàn?”

“Cậu nghĩ quá đơn giản rồi.”

Tony lôi cổ tên đeo mặt lạ màu đen lại ghế ném hắn ngồi đó, cậu lột ra mặt lạ của hắn nhìn vào bộ mặt thật của gã. Tony biết vì mạng sống của người nhà dù cậu có giết chết hắn, hắn cũng sẽ không nói vì vậy cậu hỏi sang chuyện khác.

“Tao sẽ không hỏi tiếp về những kẻ đứng sau lưng mày là ai, nhưng tao muốn biết trong thị trấn ngoài hai bọn mày có còn ai nữa không?”

“Không.” Tên đeo mặt lạ màu đen nói không cần suy nghĩ bởi hắn biết nếu nói dối thì hậu quả sẽ là như thế nào. “Hai chúng tao là thành viên duy nhất ở thị trấn chưa bị bắt.”

Tony nói: “Đồng bọn bị bắt của mày là ai?”

Tên đeo mặt lạ mày đen nói: “Là mấy người tấn công vào đồn cảnh sát.”

Tony nghe vậy mơ hồ hiểu ra mục đích của hai tên này nói: “Mày nói thật chứ? Vậy còn ba gã đi xe máy phân khối lớn thì sao? Chúng không phải người của tụi mày sao?”

“Ba gã đi xe máy nào? Tao không hiểu mày nói gì?” Tên đeo mặt lạ màu đen không hiểu Tony muốn dò hỏi gì nói.

Nhìn ánh mắt và biểu hiện trên khuôn mặt của tên đeo mặt lạ màu đen Tony thấy được hắn không có nói dối. Lúc này Tony có thể chắc chắn 100% ba gã ám sát cậu trên đường là người khác cử tới. Nhiều khả năng chúng được cử tới bởi bọn buôn ma tuy như cậu nghĩ.

Không hỏi được điều mình muốn biết Tony lấy ra điện thoại gọi cho Henry.