Đường phố bắt đầu trở nên hỗn loạn khi hai chiếc bán tải lao tới ngã tư.
Trên thùng phía sau hai chiếc bán tải chứa không ít người, tất cả đều cầm súng bắn về phía sau, nơi những con chuột khổng lồ đang điên cuồng đuổi theo.
Đàn chuột khổng lồ lan tràn trên phố như một cơn thuỷ triều, chúng chạy rất nhanh, không kém tốc độ của những chiếc xe, gặp người là chúng tấn công điên cuồng.
Dù liên tục bị bắn hạ, chúng vẫn không từ bỏ đuổi theo hai chiếc bán tải.
“Chết tiệt... sao ở đây lại xuất hiện thứ quái quỷ này?” Levi ngồi bên ghế phụ của một chiếc bán tải chửi bới lũ chuột bám theo không bỏ.
Nathan điều khiển chiếc xe bán tải, hắn cố duy trì tốc độ cao nhất có thể, đường bị tắc, cũng không cản bước được Nathan. Gã lao xe lên vỉa hè, bất chấp trên đó có đầy người.
Thảm cảnh tồi tệ diễn ra một cách nhanh chóng, hai chiếc bán tải luồn lách trên vỉa hè lao đi, tông thẳng vào đám đông tụ tập vây xem tai nạn.
Người nhanh chân thì may mắn thoát khỏi bị tông xe, kẻ đen đủi bị đụng, bị cán thảm không tưởng tượng được. Bởi dù có may mắn thoát khỏi hai chiếc bán tải hung thần, hay bị tông, bị cán mà không chết, thì thứ họ phải đối mặt sau đó mới thật sự khủng khiếp.
Lũ chuột khổng lồ, cơn ác mộng thật sự, khiến những người ở đây đều rơi vào sự mông lung của sợ hãi. Một cảm giác tột độ hãi hùng ngỡ như một giấc mơ, một cơn ác mộng kinh hoàng đến chân thật.
“Ngài Levi, ngài có thể bớt lải nhải được không?” Nathan vô cùng căng thẳng khi gặp phải tình huống này, hắn có chút bực bội với sự cằn nhằn của Levi.
Đã có rất nhiều thuộc hạ của Nathan nằm xuống cùng không ít lính đánh thuê ở kho hàng nơi ẩn lấp trước đó ít phút. Chỉ còn một số ít thuộc hạ của Nathan còn sống và đang bỏ chạy cùng gã trên hai chiếc bán tải.
Nhưng với tình huống trước mắt, chỉ sợ cũng khó lòng mà chạy thoát được.
Phía trước thình lình xuất hiện những cột chắn xe bollard, trong khi lòng đường lại đầy xe. Nathan bị buộc đến phát điên, “A... A...” gã hét lớn, nhấn mạnh chân ga, tông thẳng qua những người cản đường phía trước, rồi đánh lái đâm xuống đường, nơi có khoảng chống nhỏ giữa đuôi một chiếc xe và hàng cột chắn.
Nếu vượt qua được đoạn này, xe của gã sẽ thoát được.
“Rầm...” Chiếc ô tô cản đường bị đâm mạnh bởi xe của Nathan, nhưng nó không xê dịch nhiều, bởi bên cạnh nó là một chiếc xe tải lớn, xe của Nathan va chạm mạnh rồi kẹt lại.
Chiếc xe bán tải thứ hai theo sát phía sau, cũng nhấn ga lao nhanh chỉ là nó không chọn giống Nathan, bởi nó không có cơ hội đó, chiếc xe bán tải này lao thẳng về phía trước, đâm thẳng vào những cái cột chắn xe bollard.
“Rầm...” Chiếc bán tải đâm bay cột chắn, vọt qua được, chỉ là đầu xe biến dạng với một bên bánh bay mất, chiếc xe kéo rê trên đường toé lửa một đoạn dài trước khi dừng lại.
Những tên thuộc hạ của Nathan trên hai chiếc xe ngã trái ngã phải. Những tên ở trong xe còn đỡ. Những kẻ ở thùng xe mới gọi là thảm, kẻ thì bị hất văng lên trời, kẻ ngã rúi rụi va đập thậm tệ.
“Đoàng... Đoàng... Đoàng...”
Dù khá chật vật nhưng đám thuộc hạ của Nathan đều có thân thủ tốt, chúng nhanh chóng thiết lập phòng ngự hỗ trợ nhau.
“Chết tiệt, đám người đó đúng là điên...” Maki lồm ngồm bò dậy, trước đó vì tránh chiếc bán tải lao qua cột chắn phi tới, mà Maki đã phải bay người né tránh, khiến cô ngã sõng soài một trận đau điếng người.
Maki bực bội chửi bới mà không nhận ra tình huống nguy hiểm tới gần, không nhận ra thứ đáng sợ bám đuổi phía sau hai chiếc bán tải. Một con chuột khổng lồ xuất hiện ngay phía sau Maki.
“A... A...” Maki xoay người về phía sau tìm kiếm Aiko, thì cô hét lớn, sợ hãi khi thấy con chuột kinh dị với đôi mắt đỏ lừ to lớn đang nhe răng sắc nẹm nhìn cô đầy khát máu.
Con chuột kêu chít chít đe dọa Maki, thấy Maki sợ hãi nó, nó liền bổ nhào tới muốn cắn xé Maki.
“Phập!” Một con dao ăn cắm thẳng vào đầu con chuột cướp đi mạng sống của nó. Ngăn chặn việc nó tổn thương Maki.
Aiko dùng tay ném mạnh con dao, kết hợp với năng lực điều khiển bằng tinh thần lực của mình, con dao ăn không khó khăn gì, chuẩn xác cướp đi mạng sống của con chuột quái dị định cắn xé Maki.
“Thứ gì thế này.... Chúng... chúng là thứ gì vậy....” Maki lắp bắp kinh hãi nhìn con chuột to lớn gục ngã trước mặt, lúc này cô mới nhận ra sự xuất hiện của lũ chuột ở xung quanh.
Lũ chuột tràn lên, dù số lượng còn thưa thớt, nhưng con nào con lấy hung hãn, dù nhỏ bé hơn con người nhiều lần, chúng lại không chút sợ hãi tấn công bất kỳ người nào chúng gặp phải.
“Xoẹt!” Một ánh sáng phản chiếu sáng loà cắt ngang trước người Maki. Chia lìa một con chuột khổng lồ thình lình lao tới ý đồ tập kích Maki.
Yuko không biết lấy đâu ra một thanh Wakizashi, chém chết con chuột lao về phía Maki.
“Cám ơn em Yuko!” Maki sau giây phút đờ đẫn, nói mà không có chút ngạc nhiên hay thắc mắc gì về thanh Wakizashi mà Yuko vừa sử dụng.
“Không có gì chị Maki.” Yuko nói trong khi ánh mắt cô đang nhìn Aiko.
Yuko có chút bất ngờ trước việc Aiko hạ gục một con chuột, với chỉ một cú ném dao. Và cô cũng vô cùng kinh ngạc trước việc Aiko có những con dao trong tay.
“Maki chị không sao chứ?” Aiko lao tới lo lắng nói, đồng thời cô cũng chú ý tới ánh mắt của Yuko đang quan sát mình.
Maki nhìn tình cảnh hỗn loạn xung quanh nói: “Cám ơn em, chị không sao. Giờ phải làm gì đây Aiko.”
Aiko bị hỏi, lập tức đánh giá tình cảnh, xung quanh Aiko, Maki và Yuko lúc này có không ít con chuột đang chằm chằm nhìn họ.
Aiko lúc này mới nhìn rõ bộ dáng thật sự của những con chuột khổng lồ quái dị nay, mấy con chuột ở đây lớn hơn một con mèo bình thường không ít, hơn nữa, bộ lông màu đen của chúng trông rất mượt mà, đôi mắt đỏ thì lấp lánh yêu dị cùng cặp răng cửa trên dưới lớn trông vô cùng đáng sợ.
Các con chuột đang vây lấy ba người Aiko thỉnh thoảng lại phát ra vài tiếng kêu bén nhọn đầy phấn khích, từ từ nhích gần tới ba miếng mồi thơm ngon.
Biết rõ đám chuột to lớn này, đã xem mình thành thức ăn của chúng, Aiko nhẹ nhàng lắc đầu.
Thế giới này đã thay đổi quá nhiều, nó càng ngày càng trở nên điên cuồng, càng ngày càng có phần lạ lẫm. Aiko có cảm giác như cô đang sống trong một bộ phim kinh dị viễn tưởng.
Dù đã trải qua nhiều chuyện còn điên rồ hơn thế này cùng Tony và Young thời gian trước ở quốc đảo Maldives. Aiko vẫn thấy có chút gì đó hoang đường với cậu chuyện chân thật đang xảy ra ngay lúc này.
Trong tay Aiko chỉ có năm con dao ăn tương đối sắc, nhưng những con chuột có phần khổng lồ và to lớn khác thường này tất nhiên không doạ sợ được Aiko.
Bởi bên cạnh Aiko còn có Yuko, một cô gái có chút thần bí. Aiko đã vài lần nhìn lướt qua thanh kiếm Wakizashi của Yuko.
Dù Aiko không hiểu gì nhiều về kiếm, nhưng cô vẫn nhận ra nó là một thanh kiếm bất phàm. Từng đường nét, chi tiết trên rhanh kiếm đều toát nên sự hoàn mỹ. Không một giọt máu đọng, vấy bẩn trên lưỡi kiếm đó, dù nó vừa uống máu với một nhát chém xẻ đôi con chuột.
Chỉ trong vòng mấy phút ngắn ngủi dừng lại, những con chuột khổng lồ có cặp mắt đỏ phát quang đã tràn tới rất đông, ít nhất phải hơn hai trăm con, đang bủa vây lấy đám người của Nathan chuẩn bị phát động tấn công.
Nhưng ngay lúc này, đột nhiên có tiếng kim loại kêu cót két rồi ầm ầm nổ vang lên.
Aiko, Maki và Yuko đang dè chừng mấy con chuột vây lấy bọn họ, giật mình xoay người, nhìn về phía tiếng nổ vang.
Cánh cửa của bên ghế phụ của chiếc bán tải do tên Nathan điều khiển, theo tiếng nổ vang mà tách rời khỏi xe, bay thẳng vào đám chuột đang vây quanh.
Đám chuột to lớn đang hùng hùng hổ hổ cũng bị doạ phá gan lập tức chạy tán loạn một hồi. Vài con chuột chậm chân bị cánh cửa xe bay đập nát bét, nhìn vô cùng nhầy nhụa kinh tởm.
Rồi một thân hình to lớn lông lá từ trong xe chui ra.
“Lại cái chết tiệt gì nữa đây?” Yuko vì quá khinh ngạc, không kìm được miệng mà thốt ra. Khi cô nhìn rõ thứ chui ra từ chiếc xe bán tải là thứ gì.
Một con gấu, là một con gấu dần dần to lên, khi cơ thể đạt tới chiều cao gần 3 mét.
Gấu Levi, hai mắt đỏ ngầu không kém mắt lũ chuột, cơ thể khổng lồ chằng chịt những vết thương chưa lành. Levi giận dữ gầm thét, khiến lũ chuột lại một hồi tán loạn thối lui.
Bộ dáng của Levi, từ vài góc cạnh nhìn không khác gì một chú chuột siêu khổng lồ, chỉ là gã không có cái đuôi dài mà thôi.
Vài tên thuộc hạ của Nathan, nhân cơ hội lũ chuột thối lui, chúng tranh thủ cơ hội tụ tập lại gần nhau hơn, còn một số tên lập tức thu thập ba lô đạn dược trên thùng xe.
Nathan lúc này cũng chui ra khỏi xe từ chỗ cửa bị gấu Levi đánh bay. Đứng ngay gần bên cạnh Levi, hắn không chút sợ hãi Levi đầu óc đang trong trạng thái điên cuồng mà không nhận ra hắn.
“Năng lực của ngài đúng là hữu hiệu trong hoàn cảnh này, nhưng đôi lúc lại chẳng bằng mấy khẩu súng...” Nathan không biết là cố tình hay vô ý nói.
Gấu Levi đang gào thét thị uy với lũ chuột bỗng dừng lại, quay ngoắt đầu nhìn Nathan, khuôn mặt không chút giận dữ, chỉ là ánh mắt có chút gì đó giễu cợt... như thể đang nói: “Mày đang núp sau lưng tao đấy.”
“Tôi biết, ngài Levi. Ngài làm ơn mở đường thêm một lần nữa. Nếu không ai cũng phải nằm lại đây.” Nathan giọng nói đầy thành khẩn nói với Levi.
Gấu Levi có chút đắc chí hướng lũ chuột gào thét thật lớn, lũ chuột vì vậy lại tiếp tục lui lại một khoảng cách nhỏ.
Nathan thấy vậy, liền ra hiệu cho đám thuộc hạ mở đường rút lui.
“Đoàng... Đoàng... Đoàng...”
Đám thuộc hạ của Nathan liền nổ súng tàn sát lũ chuột nhằm tạo ra một con đường rút lui. Chỉ là số lượng chuột quá đông, lại có nhiều xe cộ che chắn, nên việc tiêu diệt chúng là không dễ dàng.
Trong khi gấu Levi tạm thời không giúp được gì nhiều trong việc tiêu diệt lũ chuột, bởi đám chuột không dám tới gần gã. Nhưng gã không thể bỏ đi một mình, không thể vứt bỏ đám thuộc hạ của bạn gã. Vì vậy tốc độ rút lui của đám người Nathan không nhanh.
Còn về phần mấy người Aiko, trong khi phần lớn lũ chuột tập chung sự chú ý vào đám người Nathan thì Aiko, Maki và Yuko cũng đang phải vật lộn với lũ chuột để tìm đường sống.
“Xoẹt... Xoẹt...”
Lưỡi kiếm nhanh như tia chớp của Yuko xẻ đôi hai con chuột cả gan lao tới tấn công. Dù vậy Yuko cũng không thể giết hết lũ chuột lao tới.
Vài con dao ăn theo bàn tay của Aiko múa may đột nhiên bắn ra, trực tiếp bao trùm ba bốn con chuột, đập tan cuộc xung phong của lũ chuột trong tích tắc.
Yuko thấy Aiko ra tay trong nháy mắt hạ gấp đôi số chuột cô vừa hạ, lui người lại cạnh Aiko nói: “Chị Aiko, đám fan tàn của chị nếu nhìn thấy cảnh này, chắc họ không còn dám mơ mộng về cô vợ quốc dân trong mơ của họ nữa mất.”
“Chị nghĩ bất cứ tên đàn ông nào, khi nhìn thấy em dùng kiếm như vậy, sẽ bất giác kẹp chặt hai chân lại.” Aiko không chịu kém cạnh nói, đồng thời vẫy tay, dùng tinh thần lực thu hồi những con dao ăn trên người đám chuột vừa bị giết.
Đến lúc này Yuko đã khá rõ về năng lực của Aiko là gì. Cô nghĩ trong lòng: “Trưởng vệ nữ Loanna, bà sẽ phấn khích đến mức nào...”
“Hai đứa này, mau đi... đám người đó đang rút lui, nếu chúng ta không nhanh chân rời đi, bị tụt lại phía sau, sẽ chết... chết đấy...” Maki lo lắng nói, khi thấy hai người Aiko và Yuko còn có thời gian cạnh khoé nhau vào lúc này.
“Ảo thuật gia, dùng kiếm của em mở đường đi, chị bọc hậu.” Aiko biết đã đến lúc phải rời đi, cô nói với Yuko.
Yuko nghe hiểu ý tứ của Aiko trong câu nói, cô không rõ Aiko đã nhìn ra điều gì từ mình, chỉ là lúc này cô không có thời gian để lãng phí, thấy Aiko buông tay phóng xuất dao giết chóc lũ chuột phía sau, Yuko hét lớn: “Maki, theo sát em.”
Những hàn quang bắt đầu loé lên theo từng bước chân di chuyển của Yuko. Cô đi tới đâu, lũ chuột bị phanh thây tới đó.
Cảnh tượng giết chóc trên phố không vì đám người Nathan và Aiko mà cán cân nghiêng về phía con người. Hai nhóm người này chỉ là một trong những ngoại lệ có đủ năng lực bảo vệ mình trước lũ chuột khổng lồ quái dị này.
Trong khi những người khác, một khi bị lũ chuột vây lấy, đều phải nhận lấy kết cục vô cùng bi thảm.
“A... Anh... cứu em” Một bé gái tám, chín tuổi, cùng người anh trai chạy trốn trên đường bất ngờ ngã ra, cô bé liền bị hai con chuột vây lấy. Cô bé hét lên sợ hãi cầu cứu người anh trai vẫn đang bỏ chạy mà không nhận ra.
Anh trai cô bé nghe thấy tiếng hét của em gái liền dừng lại quay người nhìn. Thấy em gái bị hai con chuột gớm ghiếp bủa vây. Người anh trai có chút sợ hãi, có chút lưỡng lự. Nhưng cuối cùng vẫn chạy trở lại. Tay cầm cây gậy bóng chày chạy tới nện xuống con chuột ngăn cách cậu với em gái của mình.
Nhưng con chuột nhanh nhẹn né tránh, nó nhảy sang một bên, lui lại cạnh đồng bọn. Hai con chuột nhe răng chít chít doạ dẫm cậu anh trai.
Người anh trai đứng chắn trước người em gái, đôi chân có chút run run nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh nói: “Em đứng dậy được chứ?”
“Được...” Cô bé rất đau, nhưng vẫn cố gắng đứng dậy nép vào sau lưng anh mình.
“Lúc anh hô chạy, thì em phải chạy thật nhanh biết không.” Người anh trai nói.
Cô em gái nửa hiểu nửa không nói: “Vâng, còn anh thì sao?”
“Anh sẽ chạy ngay sau em, nhớ không được quay đầu lại nhìn, kẻo lại ngã, em nhớ đấy.” Người anh nói mà mồ hôi chảy thành giọt lăn dọc theo một bên tóc mai, chảy xuống cằm.
“Em sẽ không nhìn lại, không ngã, không làm anh phải quay lại cứu em.” Cô em non nớt thề, mà không hiểu được, có thể cô sẽ không thấy được anh mình thêm một lần nào nữa.
“Chạy!” Người anh hét lớn vung gậy xông vào vụt hai con chuột, cản chúng lại cho cô em gái của mình bỏ chạy.
“Không được quay đâu... không được quay đầu... không được ngã.” Người em nghe thấy hiêu lệnh của anh liền chạy, vừa chạy vừa lẩm nhẩm nhắc nhở bản thân, không được làm sai lời anh dặn. Cô bé cứ thế mà chạy... chạy... chỉ là... không được bao xa cô bé liền hét lớn ... “A...”