Chương 148: Vượt Ngoài Kiểm Soát (5)

Người anh trai nghe thấy tiếng hét của em gái, ngoái người nhìn. Em gái của cậu ta lúc này bị ba con chuột chặn đầu. Cô bé không thể tiếp tục chạy.

Cô bé hét lớn sợ hãi, quay đầu “Anh...” nhưng lại không thấy anh cô đâu, lúc này cô mới hiểu ra...

“Anh...” Cô bé nỉ non gọi nhỏ, ánh mắt nhìn về phía xa nơi trước đó cô vừa bỏ chạy.

Cô bé nhìn thấy anh trai mình vẫn đứng đó tay cầm cây gậy bóng chày, đứng giữa một đám chuột, bị chúng vây lấy, chứ không còn phải hai con chuột như lúc trước.

Cô bé nước mắt nhạt nhoà khóc, “Anh... không phải tại em ngã... anh đã...”

Cô bé vừa khóc vừa tự trách bản thân, quên cả việc mình đang đối mặt.

Ba con chuột tiến ngày một gần, thấy con mồi bất động, chúng chít chít chi chi vui sướng bổ nhào tới.

Người anh nhìn thấy em gái gặp nguy hiểm, cậu bất chấp đám chuột đang vây lấy cậu, cậu vung gậy bóng chày đánh loạn mở đường, lao qua đám chuột, chạy thục mạng muốn tới cứu em gái. Nhưng khoảng cách với em gái cậu không hề gần. Dù cậu có chạy nhanh gấp hai, gấp ba, cũng không tới kịp.

Ánh mắt người anh trai đầy sự bất lực, đầy tự trách. Bước chân càng nhanh hơn, nhưng...

Trong tích tắc tưởng chừng vô lực đó, một nữ Thiên Sứ, thật sự người anh trai đã nhìn thấy một nữ Thiên Sứ. Nữ Thiên Sứ với một mái tóc bạc cùng đôi cánh trắng muốt, mang một ánh mắt phẫn nộ hạ phàm.

Nữ Thiên Sứ, trong giây phút tuyệt vọng nhất của người anh trai, thình lình xuất hiện bên cạnh cô em gái.

Nữ Thiên Sứ đáp xuống trước người cô em gái. Đôi cánh trắng tinh khôi của nữ Thiên Sứ bỗng loé lên ánh bạc, vũ động đánh về phía ba con chuột đang lao tới.

Đôi cánh trắng bông mềm của nữ Thiên Sứ tưởng chừng không có nhiều lực sát thương, bỗng sắc lẹm lạ thường cắt lìa thân thể của ba con chuột làm đôi một cách nhẹ nhàng.

“Woa!” Cô bé vốn đang sợ hãi khóc lóc, bỗng oà lên một tiếng kinh ngạc, khi nhìn thấy cảnh tượng lạ kỳ diễn ra ngay trước mặt mình, cô bé có chút run rẩy lắp bắp nói: “Chị... chị... là Thiên Sứ sao?”

Khuôn mặt sau lớp mặt nạ ren lông vũ trắng của nữ Thiên Sứ hơi giật giật, ánh mắt của nữ Thiên Sứ lập loè vui sướng, toả sáng lấp lánh hơn cả những viên đá trang trí trên mặt nạ, được đính quanh viền mắt của mặt nạ.

Nữ Thiên Sứ có vẻ vô cùng vui sướng khi được cô bé hỏi. Nữ Thiên Sứ định thốt lên gì đó đáp lại thì...

Cô bé bỗng hốt hoảng nói: “Thiên Sứ... chị Thiên Sứ... mau cứu anh trai của em...”

Cô em gái lúc này sực nhớ ra người anh trai của mình đang gặp nguy hiểm, cô bé vội vã cầu xin sự giúp đỡ của nữ Thiên Sứ.

Nữ Thiên Sứ được một phen giật mình, sau đó tươi cười chỉ về phía người anh trai của cô bé.

Cô bé theo phản xạ nhìn theo...

Lúc này anh trai của cô bé đã ở khoảng cách không xa với cô. Phía sau anh trai của cô đúng là có một đám chuột to lớn hung dữ đuổi sát phía sau.

Cô em gái nhìn thấy vậy càng thêm sợ hãi, định cầu xin nữ Thiên Sứ thêm một lần nữa, thì cô bé lại thấy hai con chó to lớn thình lình lao tới bổ nhào vào đám chuột đang đuổi theo người anh trai của cô.

Hai con chó vô cùng dũng mãnh, chúng lao vào đám chuột, đánh tan thế tiến công của lũ chuột, chặn đứng chúng. Nhiều con chuột bị đâm bay ngã trái ngã phải, xấu số và đen đủi hơn thì bị hai con chó ngoặm trong mồm cắn chết.

Vài con chuột còn sống sót thấy đồng loại bị cắn chết, nhìn đối thủ to lớn đầy hung dữ, chúng có chút sợ hãi kêu chi chi thối lui lại một chỗ.

Hai con chó không nhanh không chậm, quẳng con chuột chết trong miệng chúng sang một bên, hướng lũ chuột gầm gừ đe doạ.

Rồi hai con chó bỗng sủa lên một tiếng, tiếng sủa trầm thấp đó của hai con chó như có ma lực, nó khiến mấy con chuột giật thót mình quay đầu bỏ chạy.

Hai con chó cũng theo tiếng sủa của chính chúng mà lao lên tấn công lũ chuột.

Lũ chuột chạy trốn rất nhanh, còn tán loạn bỏ chạy, chỉ là hai con chó còn nhanh hơn chúng.

Bước chạy của chúng vô cùng dài, tốc độ mau một cách lạ thường, chúng vừa chạy, vừa đớp lấy từng con chuột, kết liễu con chuột trong khi vẫn đang di chuyển hướng tới con chuột tiếp theo.

Chỉ hai ba phút ngắn ngủi vài con chuột đã bị hai con chó xơi tái.

“Anh, anh không sao chứ?” Cô em gái lo lắng hỏi người anh. Khi anh cô chạy tới.

Người anh trai thở hổn hển, sắc mặt có chút tái nhợt, nhìn cô em gái không nói lên lời. Không hiểu là do quá mệt, thở gấp mà không nói được, hay do điều gì... chỉ thấy cậu thi thoảng liếc nhìn về phía sau, nhìn hai con chó đã ngăn cản lũ chuột, để cậu có thể chạy tới bên em gái, rồi lại lén nhìn nữ Thiên Sứ.

Người anh trai cứ như vậy không trả lời. Đến vài giây sau, sau khi lấy lại được chút sức lực. Cậu ta vội kéo em gái lại gần mình. Rồi định nói một lời cảm ơn với nữ Thiên Sứ...

Thì đúng lúc này, hai con chó bỗng sủa lớn về phía hai anh em họ cùng nữ Thiên Sứ.

Người anh trai theo bản năng ngoái nhìn, tinh thần vốn đang thả lỏng của cậu ta lập tức sụp đổ... Bởi hình ảnh hàng trăm, hàng nghìn con chuột lúc nhúc phía cuối phố đang lao tới.

Nhiều người hoảng loạn bỏ chạy phía trước đàn chuột, họ vô cùng chật vật để giữ khoảng cách an toàn với chúng. Trong khi lũ chuột lại thèm khát máu thịt thơm ngon của họ, đuổi sát không bỏ.

Cơn lũ đen khủng khiếp đó, lan tràn như một cơn cuồng phong, nhiều người không còn đủ sức để chạy, bị tụt lại, rất nhanh bị chúng nuốt chửng.

Người anh trai lúc này rất sợ hãi, sợt tới mức không thể nhấc nổi bàn chân lên để chạy. Cô em gái của cậu ta cũng vậy, ánh mắt cô bé kinh hãi tột độ.

Hai anh em dựa sát vào nhau run rẩy, mà không biết phải làm gì, đến bỏ chạy để sống cũng quên mất.

Hai con chó nhìn đàn chuột đông như kiến, đen nghịt cũng có chút sợ hãi. Dù vậy chúng vẫn lao lên tiếp ứng những người đang bỏ chạy.

Vài con chuột to lớn hơn, chạy nhanh hơn, đang dẫn đầu truy đuổi đám người bỏ chạy.

Những con chuột này dựa vào tốc độ để ngăn chặn đường chạy trốn của con người, tranh thủ thời gian cho đám chuột chạy phía sau đuổi kịp.

Rất nhiều người chỉ vì vậy mà mất mạng.

Hai con chó nhìn ra điều này, chúng lao thẳng tới những con chuột dẫn đầu xua đuổi chúng, chạy cản phía sau đám người bỏ chạy.

Nhờ có hai chú chó dũng cảm, nhiều người mới chạy thoát được khỏi lũ chuột. Nhưng vì vậy mà chúng dần dần bị đàn chuột vây lấy, lọt thỏm vào trong cơn lũ chết chóc.

Khuôn mặt nữ Thiên Sứ thoáng hiện sự lo lắng cho hai chú chó, chạy vội về phía chúng, vừa chạy vừa lầu bầu: “Không thể để Benji và Buster xảy ra chuyện được, nếu không chị Young giết mình mất...”

Lúc này thì nữ Thiên Sứ của chúng ta đã để lộ ra thân phận của mình.

Lili lúc này đã thu hồi năng lực hoá thép, cô nhảy vài cái dễ dàng bay lướt tới chỗ hai con chó.

Vừa chạm xuống đất, Lili lập tức hoá thép toàn thân và cô bắt đầu bật chế độ đồ sát của mình với đôi cánh bạc lộng lẫy.

Như một cuộc tàn sát diệt chủng, với một bên là gã khổng lồ Titan, và một bên là bầy người nguyên thuỷ. Đám đông chuột khổng lồ quái dị dù đã đồng loạt xông lên tấn công Lili. Lại không thể tổn thương đến cô.

Buster và Benji có được sự trợ giúp của Lili, chúng hú lên đầy phấn kích, cơn hăng máu vồn bị giảm bớt sau khi chúng bị vây lấy, giờ lại có cơ hội bùng nổ trở lại, sự hung hăng hiếu chiến trong chúng lại được bộc phát ra một lần nữa, chúng ngửa cổ thét gào lao vào đàn chuột.

Chất lỏng màu đỏ như rượu vang lênh láng trên khắp mặt đường phố, chậm rãi hội tụ lại từ khắp nơi, chảy vào hệ thống cống thoát nước của thành phố Milford. Có máu người, máu chuột...

Tại một ngóc ngách tối tăm bên trong hệ thống thoát nước ngầm, nơi những dòng nước hội tụ lại. Một sinh vật hình dạng chuột trông vô cùng ghớm ghiếp, nó còn to lớn hơn cả những con chuột trên đường phố Milford lúc này nhiều lần. Kích cỡ của nó phải ngang ngửa với một con la.

Con chuột siêu to khổng lồ đó, ngâm cái đuôi dài và to của mình dưới dòng nước hôi thối tanh tưởi. Và một điều rất kỳ lạ xảy ra, máu trong dòng nước không ngừng hội tụ về phía đuôi của con chuột.

Máu phân tách khỏi dòng nước hôi thối, bị những cái mồm nhỏ mọc chi chít trên đuôi chuột cắn nuốt.

Cùng lúc đó không ngừng có những con chuột chạy tới trước người con chuột siêu to khổng lồ, nôn mửa ra những miếng thịt bầy nhầy.

Đống thịt lởm chởm đó được nôn mửa chồng chất liên tục lên nhau, máu đỏ cùng dịch nhày còn chảy tong tỏng ướt nhẹp, toả ra mùi tanh tưởi vô cùng buồn nôn.

Nhìn qua thì những miếng thịt bầy nhầy đó như được rưới một lớp nước sốt cà chua hoàn hảo ngon miệng.

Rất nhanh, đống thịt ghê tởm bị con chuột siêu to khổng lồ ăn ngấu nghiến sạch sẽ.

Đồng thời trên cơ thể nó, phía hai mạn sườn mọc ra hai cái bọc, kích cỡ ban đầu chỉ to bằng quả bóng bàn, tăng dần đến kích thước một quả bóng rổ... sự tăng trưởng chỉ dừng lại khi một sinh vật phá bỏ lớp vỏ bọc chui ra.

“Chi... Chít... Chít...” Sinh vật chui ra khỏi vỏ bọc kêu lên tiếng kêu đầu đời... nó hướng về phía con chuột siêu to khổng lồ, cọ cọ vài cái. Trước khi bị một con chuột khác tới lôi kéo rời đi.

Trở lại mặt đất, lúc này Lili vẫn đang điên cuồng giết chóc lũ chuột cùng Buster và Benji.

Cuộc chiến nghiên hẳn về một bên, dù vậy lũ chuột vẫn điên cuồng tấn công dù gặp phải bất lợi. Khi đối thủ tàn sát chúng có năng lực quá mạnh.

Lili dựa vào năng lực hoá thép không chút e ngại đám chuột, cô giết và giết, hai đôi cánh của Lili phủ một lớp máu đỏ bên trên, máu không ngừng chảy xuống, chảy rất nhiều, lại không chút loang lổ mà liên tục phủ kín đôi cánh, bởi tốc độ giết chóc của Lili quá mau. Máu mới liên tục được phủ lên đôi cánh.

Trong khi đó Benji và Buster liên tục phối hợp với nhau, bọc hậu cho Lili giúp cô giảm bớt áp lực. Dù việc đó không quá cần thiết.

Việc sử dụng hai loại năng lực cùng lúc khiến Lili tiêu hao rất nhiều năng lượng. Nếu tiếp tục duy trì cách chiến đấu như vậy, Lili có khả năng rơi vào tình huống nguy hiểm.

Nhưng Lili giết quá hăng, cô không hề nghĩ tới việc này. Cô không nhận ra làn da thép trên bàn tay cô đã bắt đầu thối lui.

“A...” Lili bỗng hét lên đau đớn khi vung nắm đấm đánh vào một con chuột khổng lồ lao tới.

Nắm đấm của cô vốn như một quả búa tạ, có thể đập vỡ tảng đá lớn rắn chắc, thì giờ đây, ngay cả hàm răng của một con chuột cũng có thể làm khó cô.

Nắm đấm của Lili đánh lên hàm răng lớn của con chuột, dù nắm đấm đó vẫn đủ lực đánh bay con chuột sang một bên, với răng hàm nứt vỡ, thì bàn tay của Lili cũng chịu tổn thương, khi không có gì bảo hộ.

Một vệt cắt có chút bầm giập, rớm máu, xuất hiện trên nắm đấm, mà Lili vừa dùng để đánh con chuột. Đây chính là nguyên nhân khiến Lili kêu lên đau đớn.

Lili lúc này cũng nhận ra năng lực của cô đang suy yếu. Cô vội vã thu lại đôi cánh bạc, tập chung năng lượng phân bổ lại cho các bộ phận khác của cơ thể.

Việc này giúp Lili tiếp tục duy trì được làn da hoá thép toàn thân. Nhưng nó lại lấy đi khả năng tấn công mạnh mẽ của cô.

Chỉ dựa vào tay chân, Lili giống như một con quái thú mất đi nanh vuốt. Cô không còn đáng sợ, lũ chuột nhanh chóng nhận ra. Chúng ồ ạt lao lên tấn công.

Buster và Benji thấy Lili bị bủa vây, hai con chó hú dài lao vào đàn chuột.

Áp lực với Lili vì vậy mà giảm bớt, nhưng Buster và Benji lại tràn đầy thương tích.

“Ẳng... Ẳng...” Buster bị gần chục con chuột đè xuống cắn xé kêu lên đau đớn.

Benji lập tức lao vào giải cứu Buster, nó ngoặm lấy con chuột đang cắn lấy gáy của Buster hất ra. Rồi quay ra cắn xé những con chuột khác, bất chấp việc chính nó đang bị vài con chuột lao vào cắn.

“Đoàng... Đoàng...”

“Chết đi... lũ chuột chết tiệt...” Lili không chịu đựng thêm được nữa, cô rút ra hai khẩu súng lục điên cuồng bắn vào những con chuột vây quanh hai con chó.

Cơn mưa hoả lực chút lên đàn chuột trong phút chốc, làm chúng tán loạn tránh lui.

Buster và Benji vì vậy có thể giải quyết toàn bộ những con chuột đang cắn chúng, rồi lui đến bên người Lili.

Đàn chuột tạm thối lui nhưng chúng vẫn vây lấy Lili và hai con chó.

Lili vội vã thay đạn, nhưng không tiếp tục nổ súng vào đàn chuột, cô cùng hai con chó dựa vào nhau, tạo thế phòng thủ.

Đàn chuột thì không dám lao lên tấn công ngay, bởi số lượng của chúng lúc này chỉ còn khoảng hơn trăm con.

Hai bên tạm thời rơi vào thế giằng co.

“Tạch” Một tiếng, sau đó là tiếng rít xé gió, phá tan bầu không khí trầm lặng này.

Một mũi tên, dài khoảng 12cm với phần đầu mũi tên được làm khuyết, tạo thành điểm móc, xé gió lao đi.

“Phụt” Mũi tên nhẹ nhàng xuyên thủng đầu một con chuột hung dữ đang kêu chít chít đầy khiêu khích.

“Dám vênh mặt với chị của tao... con chuột đáng chết kia...” Cùng với cái chết của con chuột là tiếng hét lớn vang vọng, giọng nói đầy phẫn nộ mang âm điệu trẻ con.