Chương 140: Nguy Hiểm Ẩn Hiện.

“Áo giáp chống đạn cho chó, tôi biết, cậu tính trang bị cho những con sói tuyết?” Yael nói.

Tony nói: “Bản năng giết tróc của lũ sói mạnh hơn những con chó rất nhiều, chúng không đơn giản chỉ là sự hung dữ. Mà tính bầy đàn của lũ sói cực cao, lũ chó không thể sánh được với lũ sói về khoản này.”

Yael nói: “Cậu muốn xây dựng một lực lượng tinh nhuệ với những con sói tuyết. Muốn chúng trở thành một lực lượng như SWAT.”

“Đúng vậy, tôi sẽ giúp chúng đạt đến trình độ có thể giữ bình tĩnh trong mọi hoàn cảnh khắc nghiệt nhất, chúng không bao giờ sủa nếu không cần thiết. "Thần tốc, im ru và chết chóc" sẽ là những điều ám ảnh nhất trước khi chết của kẻ thù.” Tony nói.

Yael không nghi ngờ những điều Tony nói, cô nói những hiểu biết của mình về bộ giáp của chó: “Khả năng chống đạn của các loại giáp cho chó hiện nay chỉ ở mức trung bình khá, đối với các loại đạn 7,62mm ở cự ly gần hầu như không thể chống lại nếu bị bắn từ mạn sườn, theo hướng vuông góc, nếu từ hướng trực diện, do cấu tạo hình thể, góc chéo sẽ làm lệch hướng đạn, vì vậy đạn 7,62mm không thể xuyên thủng lớp giáp của lũ chó.”

Tony nói: “Dựa trên ưu nhược điểm của loại áo giáp, chỉ cần có chiến thuật hợp lý, lũ sói sẽ là một đội quân sắc bén, đủ khả năng xé nát bất cứ kẻ thù nào.”

Yael nói: “Chúng cũng có thể trở thành lực lượng tiếp viện hậu cần, bởi trên các áo giáp của chó còn tích hợp các túi đựng đạn, đựng súng....”

Tony gật đầu nói: “Cô biết con đường mua những bộ giáp đó chứ?”

Yael nói: “Tôi không biết, nhưng việc này không khó, còn về những chiếc kính AR, đây là một loại kính bao gồm một cặp kính bảo hộ, một máy ảnh và màn hình hiển thị vừa với mắt của chú chó. Một chỉ báo trực quan cung cấp cho chó những dấu hiệu trực quan.”

“Công nghệ này cũng cung cấp một trong những hệ thống camera tốt nhất cho chó làm việc trong quân đội. Dữ liệu từ kính AR đeo cho chó sẽ truyền về cho phép người quản lý có thể thấy chính xác những gì các chú chó đang nhìn thấy. Giúp những người quản lý có thể thay đổi mệnh lệnh và đưa ra mệnh lệnh thích hợp cho những chú chó dù đang ở khoảng cách xa. Điều mà trước đây không thể khi những chú chó đi làm nhiệm vụ ở khoảng cách xa ngoài tầm nhìn của người quản lý.”

Tony nói: “Cô biết tôi có thể cảm nhận, hiểu biết một chút tình huống của những con vật mà tôi khống chế. Tuy nhiên tôi không thể nhìn thấy những thứ chúng nhìn thấy. Đây là một hạn chế, nếu kết hợp với công nghệ này. Tôi có thể chỉ đạo một cách trực tuyến trong thời gian thực. Điều đó tạo ra sự khác biệt rất lớn, có tính quyết định tới kết quả của cuộc chiến đấu.”

Yael nói: “Công nghệ kính AR này không thuộc loại kỹ thuật tuyệt mật, các công ty tư nhân phát triển những công nghệ như này thường sống dựa vào việc kinh doanh trên thị trường dân sự trong khi đợi những hợp đồng quân sự từ quân đội. Việc mua bán chúng không khó, chỉ là phiên bản dân sự sẽ có những cắt bỏ, khiến chúng thua kém phiên bản quân sự.”

“Nhưng với cậu thì những thua kém đó không có nhiều ý nghĩa, bởi cậu có năng lực khống chế bù đắp những thiếu hụt đó.”

“Mà ý tưởng này của cậu thật sự sẽ tạo ra bước đột phá trong khả năng chiến đấu và phòng thủ của trang trại.”

“Hôm nay đến đây thôi. Thời gian không còn sớm, cũng đến lúc nghỉ ngơi, dù còn khá nhiều việc phải làm... về thôi, còn lũ thú sáng mai nhớ cho chúng ăn...” Tony nói rồi dẫn theo mọi người trở về ngôi nhà trong vườn phong.

Trở về căn nhà, Tony chỉ dẫn theo Yoon Hee cùng Yael vào phòng ngủ, còn những người khác thì đi xuống tầng hầm.

Trong phòng ngủ Young loã thể đang đứng trước gương trải tóc. Thấy Tony đi vào, cô quay đầu mỉm cười một cái rồi lại trải tóc tiếp.

Tiến tới sau người Young, Tony ôm lấy cô từ phía sau, hôn nhẹ lên má, làm Young không thể tiếp tục trải tóc, Young có chút oán giận nói: “Anh chưa tắm đâu đấy.”

“Em muốn tắm cùng anh không?” Tony không bận tâm tới lời oán giận của Young hỏi.

“Ba người bạn mới của anh, họ đã đợi anh được một lúc trong phòng tắm rồi, còn có Yoon Hee và Yael nữa, em không muốn ướt người thêm lần nữa ngay lúc này.” Young nói rồi ngoái đầu lại trao cho Tony một nụ hôn nhẹ nhàng rối nói tiếp: “Tắm xong thì làm ướt em bằng cơ thể của anh, được chứ?”

“Anh có thể từ chối?” Tony cười nói hôn Young bằng một nụ hôn dài, trong khi hai bàn tay ôm lấy hai bầu ngực tràn đầy sức sống của Young chăm sóc một trận.

Nhả ra đôi môi ngọt ngào của cô bạn gái, Tony có chút không lỡ rời cắn nhẹ một cái lên môi Young, tay phải cũng bóp mạnh ngực Young một cái.

“Lên giường đợi anh.” Tony nói với Young, rồi nhìn qua Yoon Hee và Yael đang có chút ngại ngùng đứng bên cạnh nói: “Chúng ta đi tắm thôi.”

Trong phòng tắm Connie, Brandy và Maria đều đang tắm rửa dưới vòi sen âm trần lớn.

Nước từ vòi sen phun xuống từ trên cao bao chùm diện tích vài mét vuông, ba người Connie, Brandy và Maria tắm bên dưới, giống như đang tắm dưới một cơn mưa hè nặng hạt.

Ba người thư thái tắm mát dưới vòi sen mà không nhận ra Tony tiến vào.

Tony nhìn ba cơ thể mỹ lệ dưới “cơn mưa” ánh mắt không chớp, mà bắt lấy hình ảnh những giọt nước rơi lên những đường cong, rơi lên những đôi gò bông đảo. Tony có cảm giác như ngón tay cậu chính là những giọt nước đang điểm lên cơ thể của ba người Connie, điểm lên những nơi nhạy cảm đầy mê hoặc đó của họ.

Tony bước về phía ba người, Connie hai mắt nghiền ngẫm, bàn tay xoa trên ngực, đôi mắt mở ra nhìn thấy Tony đi tới, Connie đầu tiên hơi sủng sốt, sau đó lại nhanh chóng phản ứng, Connie chặn Tony lại trước làn mưa nước chủ động nói: “Để tôi cởi quần áo cho cậu đã.”

Tony mỉm cười cậu để mặc cho Connie cởi quần áo của mình mà nhìn về phía Brandy và Maria đang ngại ngùng đứng dưới làn mưa nước của vòi sen. Cậu cười tươi một cái với hai người trước khi Connie giúp cậu lột bỏ chiếc áo, cả cơ thể lực lưỡng cùng thằng nhỏ cứng không thể cứng hơn được nữa loã lồ trước mặt các cô gái.

Yoon Hee và Yael lúc này cũng đã tiến vào, thấy Tony đã loã thể, Yoon Hee có chút vội vã cởi phăng áo phông cùng áo ngực chạy tới bên cạnh Tony kéo cậu vào làn mưa nước.

Một buổi đêm êm đềm với tiếng kêu rên thánh thót trong cơn “mưa” nước cứ vậy mà chầm chậm trôi qua.

“O...o...o...” Tiếng động cơ máy cắt cỏ kêu o o cắt những bụi cỏ rậm rạp nằm ngổn ngang khắp nơi, càng tiến về phía đất giáp ranh với gia đình Windsor, cỏ càng mọc um tùm tươi tốt.

Tony ngừng tay lau chút mồ hôi trên trán, nhìn số năng lượng thực vật ít ỏi kiếm được từ việc cắt cỏ, Tony có chút bực mình về tốc độ thu gom năng lượng thực vật.

Tony lẩm bẩm: “Không nhẽ gọi Young và Lili tới làm cùng... không được, không có Young việc huấn luyện hay xây dựng đều bị ảnh hưởng rất lớn, còn Lili, con bé lười nhác đó...”

Đúng lúc Tony vẫn đang loay hoay không biết phải làm gì, thì Yael đi tới tìm cậu có việc nói: “Tôi đã đặt hàng được 25 bộ áo giáp cho chó, 11 bộ kính AR. Chiều tối nay sẽ được đưa tới trang trại.”

Tony vủi vẻ lên được một chút khi nghe được tin tức này, cậu nói: “Cô làm việc, luôn làm tôi cảm thấy yên tâm. Nhưng sao số lượng kính AR ít vậy? Không đủ để trang bị cho từng con.”

Yael nói: “Đây là tôi mua từ chính công ty chế tạo. Số lượng mới được lớn như vậy.”

Tony nói: “Vậy tạm thời trang bị trước cho 11 con sói.”

“Không, tôi nghĩ chỉ cần trang bị cho 6 con.” Yael nói.

Tony nghi hoặc hỏi: “Cô có tính toán gì sao?”

Yael đáp: “Sáu bộ kính AR đã đủ để cậu nắm bắt tình hình, theo dõi hoàn cảnh rồi. Không cần thiết mỗi con sói đều được trang bị kính AR.”

Tony thấy Yael nói cũng hợp lý, dù sao đàn sói cũng tác chiến theo bầy đàn, dù tách nhỏ chúng ra làm 3 tiểu đội thì mỗi đội cũng sẽ có hai con được trang bị kính AR. Tính huống trước mắt như vậy là khá ổn.

Tony nói: “Những bộ kính còn lại cô tính dùng như nào?”

Yael nói: “Một bộ tôi sẽ trang bị cho Sobig, còn 4 bộ còn lại sẽ trang bị cho bốn con báo đốm Nam Mỹ của chị em Yeon Hee. Chúng sẽ là những kẻ giám sát thầm lặng trong bóng tối của trang trại.”

Tính toán của Yael so với Tony chu toàn hơn rất nhiều, vì vậy cậu không có lý do gì không đồng ý, Tony nói với Yael: “Những chuyện như vậy, sau này cô có thể toàn quyền quyết định mà không cần hỏi qua tôi.”

“Vậy tôi có nên trang bị, một vài thiết bị tương tự cùng tính năng gần giống với AR cho lũ chim của Lili?” Yael bất ngờ hỏi ngay sau sự tin tưởng của Tony dành cho cô.

Tony có phần không ngờ, Yael lại nghĩ tới chuyện biến những con chim của Lili thành một máy bay UAV, thật ra thì Tony cũng đã nghĩ tới việc này, nhưng cậu sợ thiết bị cồng kềnh gắn trên người lũ chim, làm giảm sức chiến đấu của chúng, khiến Lili không có được trợ thủ hỗ trợ tốt nhất.

Tony nói: “Thiết bị của nó là gì? Tôi không đọc được tin tức gì trên mạng.”

Yael nói: “Thiết bị cho lũ chim của Lili, sẽ do Maria chế tạo. Bởi trên thị trường không có nguồn cung.”

Tony nói: “Thiết bị do Maria chế tạo sẽ ổn chứ? Nó có ảnh hưởng tới khả năng chiến đấu của lũ chim?”

Yael nói: “Thật ra ý tưởng trang bị cho lũ chim là của Maria. Khi cô ý nhìn thấy Lili cho mấy con đại bàng ăn vào sáng nay. Maria sau đó đã vẽ phác thảo một vài ý tưởng, chúng rất gọn nhẹ và chắc chắn. Sẽ không ảnh hưởng tới khả năng chiến đấu của lũ chim. Lili quá thích thú với mấy bản vẽ đó, con bé đang bám lấy Maria kêu sửa đổi thêm cái này cái kia. Nên tôi không thể đem qua cho cậu xem.”

“Nếu Maria, thông thạo về khoản công nghệ như vậy. Yael, cô cứ cung cấp cho Maria những gì cô ý cần.” Tony quyết đoán nói.

Yael nói: “Còn một chuyện tôi chưa nói cho cậu. Maria nói cô ý có thể làm nhái lại hệ thống kính AR sau khi có bản mẫu. Chính vì vậy tôi không có đặt thêm kính AR.”

Tony nói: “Có vẻ chúng ta sẽ tiết kiệm được không ít chi phí đây. Ngay cả lũ chó cũng có cơ hội được trang bị kính AR.”

Yael nói: “Vâng, về lâu dài chuyện đó là không cần bàn cãi. Tôi cũng tính giao việc xây dựng mạng lưới giám sát công nghệ trong trang trại cho Maria. Cậu thấy sao?”

Tony không cho ý kiến gì về chuyện Yael vừa hỏi, mà cậu nói với Yael: “Tầm quan trọng của Maria với trang trại và tôi có vẻ không kém cô chút nào đâu Yael. Brandy cũng không tồi cô ý và Connie sẽ là nguồn tài chính chủ yếu sau này của chúng ta... Mà mọi người cho đám thú ăn và phân tán chúng ra rồi chứ?”

Yael thấy Tony đã hoàn toàn phó mặc chuyện an ninh của trang trại cho mình, cô không hỏi thêm nữa, cô nói: “Mấy con thú đã được ăn no và được giấu ở nhiều nơi trong trang trại từ sớm tinh mơ.”

Tony nói: “Thêm mấy con mèo lớn, Yeon Hee, Valentina mấy người cần thêm thời gian để huấn luyện phối hợp với chúng. Chuyện này cô tính toán sao cho hợp lý. Tránh mọi người phải làm việc và huấn luyện quá sức.”

Yael nói: “Thời gian làm việc và huấn luyện về cơ bản sẽ không thay đổi. Vì không cần thiết tăng thêm thời gian huấn luyện. Do tôi đã điều chỉnh lại thời gian huấn luyện của từng bài tập luyện, rút ra được 1 giờ huấn luyện dành cho mọi người tập luyện với trợ thủ mới của mình.”

Tony nói: “Cô đã thử năng lực của Sobig chưa?”

“Tôi chưa dám mệnh lệnh cho Sobig làm vậy, dù nó rất thông minh và nghe lời.” Yael nói.

Tony nhìn ra lo lắng của Yael nói: “Cô sợ không kiểm soát được năng lực của Sobig?”

Yael gật đầu nói: “Sóng xung kích có sức tàn phá rất mạnh, tôi chưa từng chứng kiến Sobig vận dụng nó ra sao và cách hoạt động của nó như thế nào. Để tránh tổn thất ngoài ý muốn, tôi nghĩ mình cần xem qua cách Sobig vận dụng năng lực dưới sự chỉ huy của cậu. Dù sao cậu cũng hiểu rõ về năng lực của Sobig.”

“Được thôi, tối nay tôi sẽ dẫn cô và Sobig đi huấn luyện.” Tony cười một cách bí hiểm nói, rồi cậu khởi động lại máy cắt cỏ, tiếp tục công việc có phần nhàm chán của mình, bỏ mặc Yael còn đang có chút ngẩn người trước lời nói của cậu về tối nay.

Trong lúc mọi người đang bận bịu làm việc trong trang trại, thì Mia lại có phần nhàn nhã bế theo William bé nhỏ đi mua sắm trong siêu thị của thị trấn.

“William, con nói xem. Chú Tony của con có thích món bánh này không? Mia cầm một cái bánh ngọt lên nói với William bé nhỏ.

William nhìn cái bánh ê a ê a kêu lên với Mia.

Mia cười cười nhìn cậu con trai kháu khỉnh của mình với về phía cái bánh kêu loạn nói tiếp: “Được rồi, mẹ biết con muốn gì. Nhưng phải đợi về nhà với chú Tony của con đã.”

William nhìn Mia cất bánh vào giỏ xe đẩy, khuôn mặt bụ bẫm không vui, mặt phụng phịu bĩu cái môi nhỏ, khiến Mia không khỏi bật cười vui vẻ beo má William mấy cái, trêu chọc cậu con của mình.

Hạnh phúc mua sắm cùng cậu con trai, Mia không hề biết được cô đang bị một gã đàn ông theo dõi.

Kẻ đang chăm chú theo dõi Mia, ánh mắt thích thú đánh giá con mồi, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Xin lỗi cậu bạn của tôi, có lẽ tôi không thể giữ được lời hứa với cậu rồi, trước khi gặp cậu ở Milford, tôi phải hưởng thụ con mồi mới mẻ này mới được. Thật sự quá ngon, bộ ngực căng đầy sữa kia... vị của nó sẽ như thế nào? Thật sự không thể chịu nổi.”