Chương 141: Levi Điên Khùng.

Tâm trạng vô cùng tốt sau chuyến mua sắm cùng con trai trong siêu thị. Mia lái xe trở về, cô đỗ con Audi RS Q8 mà Tony mua cho mình một cách cẩn thận và ngay ngắn bên ngoài nhà Naomi. Cô xuống xe, bế William xuống từ ghế sau, khi Mia đang bế theo William định mở cửa sau ô tô lấy ít đồ xuống, thì một chiếc Ford Transit màu trắng bất ngờ tiến vào nhà Naomi.

Mia nhìn chiếc xe đang tiến vào nghĩ: “Chồng Naomi sao? Chắc không phải, chồng Naomi không thể đi một chiếc xe như vậy, mà anh ta cũng chưa thể về nhà vào lúc này. Chắc là người giao hàng.”

Mia đứng nhìn chiếc xe Ford Transit đỗ lại.

Một người đàn ông với bộ râu quai nón được cắt tỉa gọn gàng, đẹp đẽ và bóng bẩy, bước từ chiếc Ford Transit xuống, nở một nụ cười hướng Mia hỏi: “Chào cô, cô có thể cho tôi hỏi. Đây có phải nhà của gia đình Foden?”

Mia theo phép lịch sự đáp lại nói: “Không, tôi nghĩ anh tìm nhầm nhà rồi.”

Gã đàn ông râu quai nón nói: “Có vẻ tôi không phải là một người giao hàng tốt. Đây là lần thứ ba trong ngày tôi tìm nhầm điện chỉ rồi.”

“Chắc anh mới vào nghề. Mọi chuyện sẽ tốt hơn thôi.” Mia đáp.

“Cám ơn cô. Mà cô đang dỡ đồ sao? Có cần tôi giúp?” Gã râu quai nón hỏi Mia.

Mia xua tay nói: “Không cần, hai người bạn của tôi đang tới, họ sẽ giúp tôi xách đồ.”

“Cô không ở một mình.” Gã râu quai nón thoáng ngạc nhiên, nhưng với tâm tư thâm trầm, biểu tình của gã không có bất luận gì biến hóa. Trông vô cùng tự nhiên, không gây chút nghi ngờ nào cho Mia.

Mia không nghĩ nhiều, không chút đề phòng nào nói: “Vâng, tôi ở với vài cô bạn.”

Đúng lúc này Naomi và Anna đi tới, đi theo họ là con mèo đen Wicce đáng yêu với vẻ ngoài vô hại, không khiến người khác lo sợ.

Gã râu quai nón, ban đầu nghe thấy Mia nói không ở một mình, thoáng có chút buồn bực, nhưng khi thấy Naomi và Anna đi tới, trái tim gã như muốn nổ tung, gã vui sướng lẩm bẩm trong lòng: “Levi ơi là Levi, hôm nay là ngày may mắn của mày.”

Levi gã râu quai nón bảnh bao, chính là gã Mutants với năng lực hoá thú, biến bản thân thành một con gấu lớn, cũng chính là gã tội phạm đang bị truy nã gắt gao thời gian trước đây, khi hãm hiếp và giết chết ba mẹ con trong một gia đình.

Naomi thấy Levi đứng cạnh xe Ford Transit tưởng gã là nhân viên tới giao hàng, hướng gã hỏi: “Anh tới giao hàng gì sao?”

Levi nhìn bộ dáng mê người của Naomi, gã cố kìm nén cảm xúc dâng trào trong người, nở một nụ cười thân thiện nói: “Vâng tôi là nhân viên giao hàng, chỉ là tôi tìm nhầm điện chỉ.”

Naomi bỗng có chút nghi ngờ, bởi vẻ thân thiện của Levi có gì đó không thật và chiếc xe Ford Transit không hề có logo của bất kỳ hãng giao hàng nào và gã cũng không hề mặc áo đồng phục thường thấy của nhân viên giao hàng, cô nói: “Anh không thấy biển số nhà trước cổng sao? Nó khá to và rõ ràng.”

“Mắt tôi không được tốt lắm, nhất là với mấy chữ cái và con số.” Levi nhanh chóng đáp lại, gã cũng nhận ra sự cảnh giác của Naomi. Gã hơi lùi lại, tỏ vẻ chuẩn bị rời đi.

Rồi khuôn mặt Levi bỗng biến đổi, bừng tỉnh vì điều gì đó, gã không lùi bước nữa mà lấy trong người ra một chiếc điện thoại, mở mở gì đó sau đó hướng về phía Naomi nhìn lại, ánh mắt tỏ vẻ ngập ngừng nói: “Cô có thể xem giúp tôi, địa chỉ này là ở đâu không? Tôi thật sự tìm không ra.”

Naomi hơi lưỡng lự nhưng vẫn đáp: “Đưa tôi xem nào.”

Naomi nói xong đồng thời cũng ra hiệu bằng ánh mắt cho Anna và Mia, Anna rất nhanh nhạy hiểu ý, nhưng Mia lại không nhận ra sự khác thường gì, vẫn vô tư bế William không biết gì.

Naomi chủ động bước về phía Levi đón chiếc điện thoại, khi chiếc điện thoại gần tới tay Naomi thì nó chợt rơi khỏi tay Levi.

Naomi theo bản năng nhìn theo, ánh mắt không còn tập chung vào Levi. Khoé miệng Levi mỉm cười, cùng với đó là cơ thể hắn lao về phía trước tóm lấy Naomi khống chế.

Naomi dù đã đề phòng, nhưng lại không có chút kinh nghiệm nào trước một tên tội phạm nguy hiểm như Levi. Cô dễ dàng bị gã tóm lấy bằng một mẹo nhỏ đánh lừa, Levi xoay người Naomi một cách dễ dàng, để gã có thể thuận lợi siết cổ, không chế cô từ phía, tạo tư thế thuận lợi cho gã trong việc uy hiếp những người còn lại.

Levi siết chặt Naomi trong lòng gã, cơ thể dán chặt vào người Naomi cảm thụ chút xúc cảm thịt xác của con mồi. Gã cười khoái chí, cười nói với Anna và Mia: “Nếu không muốn bạn mình có chuyện, các cô tốt nhất nên nghe lời tôi.”

Anna nhận ra ám chỉ của Naomi, liền tiến vào trạng thái đề phòng, khi Levi khống chế Naomi, cô liền lao tới che chắn trước người Mia, đồng thời cầu cứu tới Tony, chỉ là trong óc cô lại là một mảnh vắng lặng im ắng không có lời đáp.

Điều này khiến Anna, hoảng loạn trong lòng, chưa bao giờ Tony không hồi đáp cô như vậy.

Mia cũng hoảng sợ không kém, trước chuyện xảy ra, một giáo viên đơn thuần như cô đâu có kinh nghiệm gì để ứng phó với một chuyện như thế này.

Mia À lên một tiếng thất thố, miệng lắp bắp: “Sao... sao... anh lại... lại làm vậy?”

Nghe Mia nói vậy Levi càng khoái chí nói: “Một con đàn bà đơn thuần đến ngu ngốc... nhưng lại rất hợp khẩu vị...”

Mia bị gã nói đến phát run. Không biết phải làm gì, cô thật sự sợ hãi, lo lắng cho an toàn của William, Mia hơi lui người lại.

Naomi trong lòng gã Levi, lúc này cũng có chút bối rối hoảng loạn khi cô cũng không nhận được hồi âm gì từ Tony sau khi lên tiếng cầu cứu.

Naomi hoảng loạn nghĩ trong lòng: “Tony ra ngoài sao? Nếu không sao cậu ý không có phản ứng gì?”

Dù có phần hoảng loạn nhưng Naomi biết mình không thể mất tinh thần vào lúc này. Cô cố bình tĩnh lại, cố hít thở dù đang bị siết chặt, Naomi lên tinh thần bằng cách đe doạ Levi: “Muốn sống, thì anh nên rời khỏi đây ngay lập tức.”

“Cô đang đe doạ tôi?” Levi có phần không ngờ tới. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời hắn nghe được lời đe doạ từ con mồi của mình.

Naomi nói: “Anh biết mình đang đụng vào ai sao? Biết đây là đâu không?”

Levi nghe vậy cười lớn, gã định cho Naomi một bài học, để cô biết thế nào là hiện thực tàn nhẫn. Quyền, tiền, quan hệ và địa vị xã hội trả là cái thá gì trong mắt gã.

Ánh mắt Levi thoáng hiện nên vẻ tàn nhẫn, chỉ là nó còn chưa kịp phát tác thì đột biến xảy ra.

Wicce đáng yêu vẫn nhởn nhơ dạo chơi gần đó bất ngờ cong người bật nhảy bắn thẳng về phía mặt Levi tung móng vuốt sắc nhọn của mình cào cấu lên mặt Levi.

“Meo...” Tiếng mèo kêu bén nhọn, đến lạnh người, sau đó là tiếng kêu rên đầy giận dữ của Levi.

“À...” Levi thình lình bị tấn công, không kịp phản ứng, gã lãnh đủ đau đớn từ Wicce. Hai tay hắn buông lỏng với Naomi. Khiến Naomi có cơ hội phản ứng lại, Naomi không chạy thoát thân như phản ứng thường thấy ở các nạn nhân, mà cô tung một đòn cùi chỏ đánh về phía sau, thẳng vào mặt Levi làm gã choáng váng loạng choạng lùi lại phía sau.

Anna bắn nhanh lao tới tung một đòn đá cực mạnh thẳng vào ngực Levi, làm gã bay ngược lại phía sau, đánh thẳng cơ thể Levi vào chiếc Ford Transit màu trắng, chiếc xe phát ra tiếng vang lớn và hơi chao đảo.

Dù sợ hãi và không hề có kinh nghiệm chiến đấu, Naomi và Anna vẫn làm khá tốt trong tình huống bị đe doạ vừa rồi. Hai người tận dụng cơ hội mà mèo Wicce tạo ra, phối hợp một cách nhịp nhàng đánh cho Levi không kịp trở tay.

Đó là tất cả những gì hai người Anna và Naomi học được trong thời gian ngắn ngủi vừa qua. Và họ đã làm khá tốt trong tình huống này.

Đánh lui được Levi, Naomi và Anna không hề có chút vui mừng nào, hai người nhanh chóng lùi người lại gần Mia, bởi họ nhận ra Levi là một tên nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm...

Bởi một người bình thường sẽ không trụ vững được trước một đòn đánh bằng củi chỏ vào mặt và một cú đá cực mạnh vào ngực, từ người đã được cường hoá như Anna và Naomi. Trong khi Levi, vẻ bề ngoài thì có chút đau đớn nhưng gã lại vẫn đứng vững dù lúc này gã đang dựa vào thân ô tô để đứng.

Khoé miệng Levi cười, một nụ cười giễu cợt nở trên khoé miệng gã, sau đó là tiếng khúc khích trước khi gã cười lớn và nói: “Lời đe dọa trước đó có vẻ không phải chỉ nói cho vui... không phải một phát ngôn bừa bãi...”

Levi ánh mắt sắc bén như một con dã thú bị thương, nhìn về phía Anna và Naomi, khiến hai người như bị toả định.

Anna lạnh cả người với cái nhìn lạnh băng của Levi, cô cắn chặt răng chịu đựng sự sợ hãi của bản thân. Vì cô không muốn làm một Anna yếu đuối, một Anna chỉ có thể dựa vào sự bảo vệ của người khác.

Trong tai Anna vang lên tiếng sột soạt, tiếng sột soạt quen thuộc khi Fighter, con chó Caucasian khổng lồ của cô, chạy nhanh, lao qua những lùm cây.

Fighter lao ra khỏi những lùm cây, không chút chì hoãn nào lao thẳng tới Levi. Như thể nó biết sẵn kẻ thù của mình là ai. Fighter mở rộng hàm răng sắc nhọn, đớp tới cái cổ của Levi.

Tính huống luôn biến chuyển theo chiều hướng ngoài tầm suy nghĩ của Levi, tuy nhiên một con chó lớn và dữ dằn là không đủ để khiến Levi sợ hãi.

Levi hơi nhích người liền di chuyển tránh thoát cú cắn của Fighter, Fighter cắn hụt liền chuyển biến đạp hai chân trước vào thân xe xoay người, chồm về phía thân ảnh của Levi đuổi theo gã.

Như tiên liệu trước Fighter sẽ đuổi theo, Levi đột ngột thay đổi phương hướng, gã xoay chuyển quay ngoắt người đá về phía Fighter.

Fighter liền trúng đòn, bị đá trúng phần thân sau cổ, bay sang một bên lăn tròn vài vòng.

Levi tung đòn đá, đá bay Fighter sang một bên, không có nhìn xem Fighter thế nào, gã bật người lao thẳng tới chỗ Naomi và Anna với ý đồ khống chế nhanh nhất con mồi của mình.

Chỉ là hắn quên mất Wicce, kẻ vừa gây đau đớn cho gã không lâu trước. “Meo...” Wicce kêu lớn, bắn nhanh người nhảy lên ý đồ tấn công vào mặt Levi lần nữa.

Lần này Levi phát hiện ra, hắn vung tay đánh về phía Wicce.

Wicce trên không, khó có thể thay đổi phương hướng, nếu bị Levi đánh trúng, thì cơ thể nhỏ bé của nó khó mà chống đỡ được.

“Meo...” Wicce một lần nữa kêu lớn, nó nhận ra sự nguy hiểm, bốn đôi chân của nó chụm lại trước người, đòn đánh tới của Levi đánh thẳng trực diện lên bốn đôi chân của Wicce, bốn đôi chân nhỏ nhắn của Wicce lúc này giống như những chiếc lò xo, miếng lót chân giống như một bộ giảm xóc tự nhiên có khả năng đàn hồi cao, trở thành cứu cánh cho Wicce, hoá giải lực tấn công của Levi, lợi dụng chính đòn tấn công đó mà thoát thân.

Bốn đôi chân nhỏ của Wicce trông thì nhỏ bé vậy thôi, nhưng chúng lại cơ bắp một cách đánh kinh ngạc. Những đôi chân điểm lên cánh tay đánh tới, toàn bộ lực tác động từ cú đánh bị trải đều ra toàn bộ cơ thể Wicce. Hầu như nó không chịu tổn thương gì.

Wicce thuận theo cú đánh, bật nhảy ngược lại, bay về phía cô chủ Anna của mình. Nó nhẹ nhàng điểm chân rơi xuống trước người Anna, quay đầu về phía Levi nhe răng múa vuốt gầm gừ.

“Meo... Meo...” Liên tiếp là tiếng mèo kêu bén nhọn, rít lên đinh tai. Đặc biệt nó lại không phải do Wicce phát ra. Những tiếng mèo kêu này giống như là tiếng hưởng ứng lại sự tức giận từ tiếng gầm gừ của Wicce thì đúng hơn.

Levi còn đang không khỏi kinh ngạc về con mèo Wicce, lúc này lại bị những tiếng mèo kêu liên hồi làm hoang mang.

Rồi bốn thân hình cao lớn lông lá lao ra từ vườn cây, chúng đúng là những con mèo Maine Coon vẫn luôn quấn lấy Naomi không rời.

Levi nhìn bốn con mèo lớn, lông dài, nhìn qua có phần giống những con linh miêu không khỏi choáng váng. Trong đầu hắn hiện lên rất nhiều dấu hỏi.

Rồi câu nói của Naomi lại văng vẳng trong đầu hắn một lần nữa: “Anh biết mình đang đụng vào ai sao? Biết đây là đâu không?”

Quãng thời gian Levi xuất hiện ở nhà Naomi cho đến thời điểm này là không nhiều, những việc vừa xảy ra ở đây cũng rất đơn giản và nhanh gọn, ngay cả việc giao thủ cùng Naomi, Anna, cũng chỉ đơn giản vài chiêu. Đến cả đánh Fighter và Wicce cũng vậy, chỉ hai ba đòn.

Levi suy tính lại cẩn thận, hắn nhận ra vài điều trái ngược với lẽ thường. Những cô gái ở đây có phần sợ hắn, nhưng họ lại không bỏ chạy, còn chủ động tấn công hắn dù năng lực không cao, điểm đặc biệt Levi thấy khác thường ở mấy cô gái này, cũng chỉ là cảm giác lực đánh của họ có chút lớn hơn bình thường mà thôi.

Rồi lũ động vật ở đây cũng thật kỳ lạ, chúng có gì đó không bình thường, nhất là con mèo đen với đôi mắt hai màu kỳ lạ đang không ngừng đe dọa hắn bằng những tiếng gầm gừ.

Nhìn con mèo đen rít gào về phía mình, khuôn mặt Levi lại có chút giật giật, vết cào trên mặt do Wicce để lại, lại có chút đau rát.

Cơn đau khiến ánh mắt hắn trở nên thâm trầm hơn, sắc lạnh hơn. Hắn nhìn về phía bốn con mèo Maine Coon. Cảm thấy một trận phiền toái không nhỏ.

Bởi Levi không biết mình đang gặp phải tình huống quái quỷ gì. Khi liên tục thất bại trong gang tấc bởi những con vật kỳ lạ ở đây.

Levi có chút phát cáu trong lòng: “Chuyện quái quỷ gì thế này? Không nhẽ mình phải vận dụng năng lực chỉ vì mấy con mèo chết tiệt khốn khiếp... Đến lúc đó mọi chuyện có thể hỏng bét... Aaron có lẽ sẽ không mấy vui vẻ vì chuyện này.”

Chợt Levi cảm giác được một cơn gió đánh úp tới từ sau gáy, ánh mắt hắn bỗng chốc biến đổi... cảm giác bất an bỗng bùng nổ, Levi không kịp suy nghĩ nhiều. Hắn hét lớn “À” cùng với đó là cơ bắp của hắn bắt đầu biến đổi.