Chương 139: Phân Phối.

23 giờ.

“Ah... Ah... Ah”

Tiếng kêu rên đau đớn liên tục phát ra từ các cô gái của Tony, mồ hôi ướt đẫm cơ thể họ, sự mệt mỏi hiện rõ trên nét mặt từng người, nhưng không một ai than vãn.

Tất cả đều lỗ lực tập luyện dưới sự chỉ đạo của Yael trong phòng tập.

Young lúc này đang chỉ đạo 10 bộ xương khô vây công Sofia, Enki, Carmen và Barbara, tiến hành huấn luyện cận chiến, ẩu đả bằng tay không.

Bị đám xương khô áp đảo về nhân số, bốn cô vũ nữ dựa lưng vào nhau chống trả lại đám xương khô. Nhưng không ích gì, họ dễ dàng bị lũ xương khô tóm lấy chia tách.

“Ah...” Sofia bị lôi khỏi mọi người, cô nhanh chóng phải đối mặt với hai bộ xương khô to lớn.

Những đòn tấn công từ trước và sau của hai bộ xương khô, khiến Sofia bị đánh vô cùng thảm. Sofia vẫn kiên trì đứng vững, dựa vào nền tảng thể lực hơn người vừa chống trả, vừa tìm cách hạ gục đối thủ.

“Enki, Carmen, Barbara.” Yael hét lớn nói: “Các cô muốn nhặt xác của Sofia sao?”

Yael thúc dục Enki, Carmen và Barbara, bởi nếu ba người không có hành động gì đó ngay lập tức để ứng cứu Sofia, thì Sofia không thể cầm cự thêm được bao lâu.

Carmen hét lớn, cô lao vào ẩu đả với một bộ xương khô, chịu đau đớn từ các đòn đánh, bứt ra khỏi vòng vây, lao tới chỗ Sofia. Trong khi Enki và Barbara kìm chân những bộ xương khô khác.

Thành công lao tới chỗ Sofia, Carmen dựa lưng vào lưng Sofia, mặt nhăn nhó vì đau nhưng vẫn có thể thều thào nói: “Chết tiệt Sofia, tối nay nhớ xoa bóp cho tôi đấy.”

“Cô nên tới chỗ Tony, cậu ta xoa bóp mới có hiệu quả.” Sofia nói.

Carmen nói: “Tới chỗ Tony, hiệu quả đó, nhưng cả đêm sẽ không được yên bình.”

Sofia nói: “Vậy thì hết cách rồi.”

Sofia nói xong hét lớn, cô bắt được bàn chân xương xẩu vừa lúc đá tới, cô dùng hết sức quăng mạnh đánh bộ xương khô cô tóm được đập mạnh lên hai bộ xương khô khác.

Đột biến lúc này xuất hiện, Enki, Barbara và Carmen không bỏ phí cơ hội, tất cả đều liều mạng lao lên, cục diện bất ngờ thay đổi trong phút chốc. Những bộ xương khô bị đánh đến bại lui.

Enki tung một cước đá bay cái đầu lâu với hàm răng vàng ệch, Barbara như một lực sĩ tóm lấy một bộ xương khô dùng chính cơ thể của nó làm vũ khí đánh đập những bộ xương khô còn lại.

Carmen thì có phần hiền hoà hơn, khi cô chỉ triền đấu với đối thủ, kéo ra khoảng không cho các đồng đội của mình có thêm không gian.

Yael có chút hài lòng với kết quả của trận đấu, khi bốn cô vũ nữ đã cho thấy được sự gắn kết của họ trong trận đánh.

Ở một hướng khác trong phòng huấn luyện, bốn chị em Yeon Hee và hai chị em Valentina đang thao luyện đội hình với súng và khiên.

Những chiếc khiên Titan được giao hàng khá nhanh, giờ chúng đã nằm trong tay mấy người Yeon Hee và được dùng để huấn luyện chiến đấu.

Sáu người với đội hình tam giác, Yeon Hee dẫn đầu, hàng thứ hai là Da Hee và Na Hee, hàng thứ ba là Valentina, Natalia và Yoon Hee với Yoon Hee ở giữa trong khi hai chị em Natalia ở hai bên cánh.

Đội hình sáu người vừa di chuyển vửa nổ súng trừ Yoon Hee, tiếng súng nổ chát chúa trong phòng huấn luyện không làm những người khác phân tâm, bởi họ đã quen với việc này, không có gì mới mẻ đáng để ngóng nhìn.

“Thay đạn.” Yeon Hee hét lớn. Đội hình đang di chuyển dừng lại, toàn bộ ngồi sụp xuống che mình sau tấm khiên thay đạn cho súng. Trong khi Yoon Hee vẫn đứng với khiên trước người bắt đầu điểm bắn, duy trì hoả lực ở mức tối thiểu, tránh bị đối thủ nhân cơ hội áp chế hoàn toàn.

Yeon Hee và mấy người khác nhanh chóng thay song băng đạn, lập tức trở lại trạng thái chiến đấu. Đội hình lại bắt đầu bắn và di chuyển, thì Yoon Hee lại quay trở về với vị trí hỗ trợ yểm hộ của mình. Yoon Hee tiến sát theo đội hình, vừa tiến vừa thay đạn cho súng, sẵn sàng yểm trợ khi mọi người hết đạn.

Tony quan sát đội hình của Yeon Hee khẽ gật đầu nói Yael ngay bên cạnh: “Mấy người Yeon Hee vẫn là khá nhất, bài huấn luyện tuy đơn giản, nhưng mức độ thành thạo, tốc độ triển khai là vô cùng tốt.”

“Nếu không có mấy người họ, dù cậu có đông người hơn, tôi nghĩ cũng không tạo nên được sức uy hiếp gì lớn, tất nhiên Young và Lili là ngoại lệ.” Yael nói.

Tony nói: “Phụ nữ xinh đẹp, mạnh mẽ, chiến đấu giỏi, lại còn độc thân đúng là không nhiều.”

“Tôi nghĩ, chỉ có Đảo Thiên Đường của các nữ chiến binh Amazon mới thoả mãn được cậu.” Yael nói.

Tony nói: “Thật tiếc khi nó không tồn tại, nhưng tôi có thể tạo ra một phiên bản đời thực.”

Yael: “Cậu có thể tạo ra một nơi như vậy, chỉ là thời gian không đợi chúng ta.”

“Thời gian sao? Yael, chúng ta có nên câu giờ?” Tony nói.

Yael nói: “Câu giờ?”

Tony nói: “Làm điều gì đó, khiến chúng không thể tấn công chúng ta trong thời gian ngắn.”

Yael nói: “Một vài ngày, không có nhiều ý nghĩa. Nếu chúng chuẩn bị kỹ lưỡng hơn, có khi không phải chuyện tốt.”

Tony không nói thêm, cậu nhìn về phía Connie, Brandy, Maria, ba người lúc này đang theo chân mấy người Hannah luyện tập tháo lắp súng đạn, làm quen với súng ống.

Chếch về một bên là Lili đang một mình luyện tập với đám hình nộm silicon. Lili đánh hăng say, cô liên tục thay đổi hình dạng chiến đấu, từ hoá thép làn da, cho tới chiến đấu với đôi cánh.

Sau thất bại trước con gấu, Lili càng trở nên điên cuồng hơn trong huấn luyện. Bởi thất bại đó khiến Lili bị tổn thương, khi cô không thể bảo vệ được Jessica, Lili sợ hãi, sợ hãi có một ngày, cô không thể bảo vệ được Lucy, bảo vệ được Tony...

Tony đột nhiên nói: “Yael, Brandy, Maria và Connie không thường ở trang trại, an toàn của họ là một vấn đề không nhỏ.”

Yael nói: “Việc họ lui tới trang trại, chắc đã lọt vào mắt những kẻ quan sát... nhưng họ chỉ mới xuất hiện lần đầu ở đây, trước mắt ít khả năng bị nhắm tới.”

Tony nói: “Cũng không thể trông chờ vào may mắn. Về lâu dài vẫn phải có phương án đảm bảo an toàn cho họ.”

“Có vài lựa chọn: Cường hoá họ thật mạnh, mạnh tới lỗi chỉ cần họ dựa vào bản năng là có thể ứng phó được các nguy hiểm. Hoặc dựa vào ngoại lực để bảo vệ.” Yael kiến nghị nói.

“Cường hoá mạnh ba người họ?” Tony lắc đầu nói tiếp: “Lúc này họ không phải ưu tiên.”

Yael nói: “Vậy ai?”

Tony nói: “Những con dã thú. So với lũ chó, chúng có bản năng mạnh mẽ hơn nhiều.”

“Những con vật từ vườn thú sao? Sao chưa thấy chúng?” Yael nói.

Tony nói: “Chúng đang ở khu vực giáp ranh giữa trang trại và đất nhà Windsor. Tôi chưa để chúng thập nhập vào trang trại vì sợ chúng bị phát hiện.”

“Có những loài gì và số lượng thế nào?” Yael hỏi.

Tony nói: “Hai con hổ trắng, một con Liger (sư hổ), hai con sư tử núi, bốn con báo đốm Nam Mỹ, một con báo đen, một bầy sói tuyết Bắc Cực 16 con và quan trọng nhất là một con gấu thuộc hàng dị thú.”

Tony trả lời xong, lại bất ngờ hướng Yael hỏi: “Mà cô có hiểu dị thú là gì không?”

“Mutants trong giới động vật. Điều này thì tôi biết, chỉ là không rất rõ. Cậu đang khống chế một con như vậy sao?” Yael nói.

Tony nói: “Đúng và tôi tính giao nó cho cô.”

Yael có chút không ngờ nói: “Sao lại là tôi?”

Tony nói: “Một phụ nữ xinh đẹp, lại giỏi chiến đấu, hiện giờ tôi chỉ có mỗi mình cô. Cô là mầm mống để tôi xây dựng Đảo Thiên Đường. Tôi không thể để cô gặp nguy hiểm được.”

“Tôi có vẻ là một công cụ tốt.” Yael vẻ mặt đầy tự giễu nói.

Tony nói: “Tôi biết nâng niu công cụ của mình.”

Yael vẫn luôn có chút không cam lòng, khi bị Tony khống chế, vì vậy cô vẫn luôn có những lời nói đầy sâu cay, nhưng lần nào cô cũng bị Tony đả bại.

“Được rồi mọi người, hôm nay tập luyện đến đây thôi.” Tony hướng mọi người hô lớn.

Để mọi người nghỉ ngơi, Tony dẫn theo Yael, Lucy, Lili, Naomi, hai chị em Natalia và bốn chị em Yeon Hee rời khỏi căn hầm, đi gặp lũ thú ở một nơi góc vườn tối tăm.

Trong đêm tối, những đôi mắt của đám sói tuyết và những con hổ sáng rực dị thường. Nhìn qua trông vô cùng quỷ dị, giống như những linh hồn, lạc lối, vất vưởng lang thang trong bóng đêm nơi trần gian.

Lili gan lớn, không chút sợ hãi, đứng bên cạnh Tony nhìn đám thú nói: “Tony, anh giao con gấu cho em, để em giáo huấn nó một trận.”

Bàn tay nhỏ của Lili nắm chặt, nhìn con gấu đầy hứng thú, trong đầu không ngừng nghĩ tới cảnh tượng xử lý con gâu như thế nào.

“Em đánh lại nó sao?” Tony cười hỏi Lili.

Lili bị hỏi bất ngờ “Ah..” một tiếng không biết nói sao. Bởi đúng là cô không đánh lại nó thật. Không đánh lại nó, thì xử lý nó thế nào đây, Lili có chút hậm hực nói: “Con gấu chết tiệt, may cho mày.”

Tony bóp mông Lili một cái như sự trừng phạt rồi nói: “Em biết vì sao mình thua con gấu không?”

Lili hai mắt ngây thơ nói: “Em không mạnh bằng nó.”

Tony lắc đầu, cậu không đồng ý với suy nghĩ của Lili rằng, cô yếu hơn con gấu, về mặt sức mạnh thuần tuý, Tony có thể chắc chắn Lili mạnh hơn con gấu. Tony nói: “Không phải em không mạnh bằng con gấu. Mà em không biết dùng bộ óc của mình.”

Tony ngừng hai giây nhìn Lili rồi nói tiếp: “Con người có thể giết bất cứ loài vật ăn thịt to lớn nào bằng những khẩu súng. Vậy những khẩu súng là thứ giúp con người chiến thắng? Không, không phải những khẩu súng giúp con người chiến thắng, mà là khả năng tạo ra những khẩu súng, điều đó mới là thứ giúp con người chiến thắng trước các động vật ăn thịt to lớn.”

Bĩu cái môi nhỏ Lili nói: “Anh nói đến nhiều, nói thẳng là em ngốc cho nhanh.”

Tony cười cười bó tay với Lili. Cậu không nói thêm về Lili nữa, mà quay ra gọi con gấu tới chỗ mình.

“Yael, cô muốn đặt tên cho con gấu sao?” Tony vuốt ve con gấu to xác nói.

Yael không nghĩ nhiều, cô đơn giản nói: “Sobig, đặt tên nó là Sobig.”

“Bé Bự! Cái tên khá hay.” Tony thích thú với cái tên mà Yael đặt cho con gấu, rồi cậu ra lệnh cho nó: “Bé Bự lại với chủ nhân mới của mày nào.”

Con gấu Kermode, lắc lư cái mông bước vài bước tới chỗ của Yael, nó tỏ ra thân thiện với Yael, bằng những hành động lấy lòng.

Yael không quá thích hành động làm nũng của con gấu. Cô lạnh lùng mệnh lệnh cho nó đứng im. Cô quan sát đánh giá con gấu một hồi, trước khi hướng Tony hỏi: “Tony, nó có thể làm được những gì?”

Tony nói: “Chắc cô không lạ gì với những vụ nổ. Lửa, sức nóng và các mảnh bom gây ra sức sát thương rất lớn trong một vụ nổ. Nhưng sát thủ thực sự và nguy hiểm nhất lại là....”

“Sóng xung kích...” Yael theo bản năng đáp.

“Chính xác.” Tony nói.

Yael nhìn Sobig với một ánh mắt khác so với vài phút trước, cô nói: “Nó đúng là một con quái vật, một cỗ máy giết tróc. Tony, tôi có thể chứng kiến năng lực của nó?”

Tony lắc đầu nói: “Hiện giờ là ban đêm, động tĩnh do sóng xung kich của Sobig tạo ra là rất lớn.”

“Tôi quên mất.” Yael hiểu nói.

Tony nói: “Ngày mai, tôi sẽ cho cô thấy Sobig có thể làm được những gì.”

Nói xong với Yael Tony quay ra gọi: “Valentina, Natalia, hai cô lại đây, hai con hổ trắng rất hợp với hai người.”

Tony phân phối hai con hổ trắng cho chị em Natalia, liền tiếp tục phân phối bốn con báo đốm Nam Mỹ cho chị em nhà Yeon Hee. Con sư hổ thì thuộc về Naomi, trong khi chị em Lucy nhận được lũ sư tử núi.

Còn con báo đen và đàn sói tuyết, Tony giữ lại cho mình. Bởi cậu có một kế hoạch khá thú vị cho chúng.

“Yael, cô biết gì về bộ áo giáp chống đạn cho chó và kính AR không?” Tony vì kế hoạch của mình hướng Yael hỏi.