Chương 129: Gia Nhập.

Nửa tiếng sau.

Tony lại ngồi trên chiếc ghế bềnh giữa căn nhà. Nhưng lúc này cậu không còn ngồi một mình, trong lòng cậu là Hilary.

Hilary vẻ mặt cầu xin nói: “Tony, cậu có thể cứu mẹ tôi không? Tôi biết cậu có thể làm được điều đó với năng lực của mình. Yoon Hee ăn cả báng súng vào đầu, tôi thấy rõ ràng chảy máu, mà giờ lại lành lặn, chỉ còn chút máu khô mà thôi.”

Tony nói: “Thế mẹ cô bị bệnh gì?”

“Bà bị một khối u ở tuyến giáp.” Hilary nói.

Tony nói: “Giai đoạn mấy rồi?”

Hilary đáp: “Bác sỹ nói mới bước sang giai đoạn 2 chưa lâu. Chỉ cần phẫu thuật cắt bỏ là được. Năng lực của cậu mạnh như vậy, cậu cứu mẹ tôi được chứ?”

Tony nói: “Tôi sẽ trả chi phí phẫu thuận cho mẹ cô.”

Hilary nói: “Cậu có năng lực kia mà? Đâu cần phẫu thuật.”

Tony nói: “Nếu không thật cần thiết, tôi không muốn người khác biết về năng lực của mình.”

Hilary nói: “Cậu sợ mẹ tôi làm lộ bí mật của cậu?”

Tony nói: “Không giống cô, mẹ cô không bị tôi khống chế. Trong lúc vô tình mẹ cô có thể làm lộ chuyện đó. Nó có thể gây nguy hiểm cho tôi và cho chính mẹ cô. Nhưng đừng lo, nếu phẫu thuật không thành công, tôi sẽ giúp mẹ cô.”

Hilary lúc này mới yên lòng. Thưởng cho Tony một nụ hôn rồi đi giúp mấy cô gái khác thu dọn hiện trường, tránh để lại dấu vết của bản thân ở lại căn nhà của đám ma cô.

Yael lúc này đi tới nói: “Cậu không nên giết mấy tên ma cô.”

Tony nói: “Đừng bận tâm, tôi biết mình làm gì. Việc của cô là kiểm tra xem trong nhà có gì bất thường không.”

Yael nói: “Tôi đã xem qua, ngoài mười mấy nghìn đô la tiền mặt, một ít đạn dược, không có gì bất thường, cũng không có camera giám sát...”

“Xe thì sao? Có thể sử dụng nó?” Tony hỏi.

Yael nói: “Chiếc xe 16 chỗ, là xe cũ hết hạn đăng kiểm, phải tiêu huỷ, có một ít biển giả, có thể sử dụng. Còn một con bán tải, tôi nghĩ là xe của tên nào đó trong bọn chúng.”

Tony nói: “Chiếc 16 chỗ là đủ rồi, nếu không lúc cảnh sát điều tra lại thấy bất thường. Dù sao nhìn qua chúng cũng là chết do ong đốt. Còn tiền mặt thì lấy đi một nửa, tý nữa cô dẫn mọi người đi mua chút đồ dùng cá nhân.”

“Rốt cuộc cậu muốn gì ở chúng tôi?” Yael sau một hồi đắn đo hỏi.

Tony đứng dậy, đi tới bên cạnh Yael ngắm nhìn cựu quân nhân.

Yael cao lớn, cơ thể rắn chắc, nhưng không kém phần quyến rũ với bờ hông trái táo, ngực giọt nước cùng một gương mặt thánh tú đầy mạnh mẽ. Cô là một điều bất ngờ ngoài mong đợi của Tony.

Ngoài chị em Valentina là có chút kinh nghiệm với súng ống, những người khác chỉ mới làm quen với súng đạn mà thôi.

Sự xuất hiện của Yael sẽ giúp Tony rất nhiều trong việc huấn luyện các cô gái. Với một người có kinh nghiệm như Yael, công việc huấn luyện sẽ trở nên bài bản và có hệ thống hơn. Điều này làm Tony vô cùng vui mừng.

Tay trái ôm súng, còn bàn tay phải rảnh rỗi của Tony vươn về phía sau Yael, nắm lấy bờ mông vểnh của Yael, rồi kéo cô ép vào lòng mình nói: “Đợi đến nơi ở của tôi, cô sẽ biết ngay thôi. Mà tôi nghĩ, cô sẽ rất nhanh thích nơi đó. Bởi nó khá giống với cuộc sống trong quân ngũ.”

Yael nói: “Khoảng 9 giờ tối, tôi sẽ đưa mọi người an toàn tới đó. Hi vọng nơi đó không làm tôi thất vọng.”

“Trên đường đi chú ý an toàn.” Tony buông ra Yael nói.

Thấy không còn việc gì ở đây, Tony đi về phía cửa định rời đi. Lúc này cũng sắp 6 giờ, không còn sớm nữa. Trong khi còn rất nhiều việc ở trang trại đang đợi cậu.

Đi đến cửa, Tony nhớ ra một chuyện quay vào nói với Yael: “Lúc rời khỏi đây, nhớ để cửa mở. Lũ côn trùng và động vật sẽ giúp huỷ hoại thân xác đám ma cô. Nơi này vắng vẻ như vậy, không biết bao lâu mới có người phát hiện ra. Đến lúc đó cũng không còn lại gì nhiều cho cảnh sát điều tra.”

“Tôi biết phải làm gì. Cậu cứ đi xử lý công việc của mình đi.” Yael nói.

Tony về đến trang trại, cũng là lúc chiếc xe tải cuối cùng của công ty thu mua rời đi.

Các công nhân thì đang giúp cha mẹ Tony dọn dẹp, thu dọn lại cho gọn gàng.

“Tony, anh đi đâu mà lâu vậy?” Tony vừa xuống xe Young đã đi tới hỏi.

Tony ôm Young một cái cười nói: “Anh gặp chút chuyện, nên về hơi muộn.”

Young nói: “Người ta giao cửa đến, anh không có ở nhà, mấy chị em em khênh đến khổ. Giờ chị Naomi và mọi người đang lắp đặt.”

Tony hỏi: “Vậy ngôi nhà làm đến đâu rồi?”

Young nói: “Còn phần mái thôi, nhưng tạm dừng để tập chung lắp cửa.”

Tony nói: “Lắp xong phần cửa trước cũng được, còn phần mái thì đêm nay làm nốt là xong. Mà tý nữa còn có thêm giúp đỡ, việc hoàn thành ngôi nhà sẽ nhanh thôi.”

“Giúp đỡ?” Young nghi hoặc hỏi.

Tony cười nói: “Tối em sẽ biết thôi. Mà người ta giao súng đến chưa?”

Young thấy Tony không trả lời mà hỏi sang chuyện khác, tuy khá tò mò nhưng cô cũng không hỏi nhiều nói: “Mới giao nửa tiếng trước, bọn em cất hết xuống hầm rồi. Mà con bé Lili đang hậm hực vì không thấy súng của nó đâu đấy.”

“Súng của Lili sao. Anh mua rồi lấy luôn rồi, nếu không có chuyện khiến anh về muộn, anh đã mang cho Lili. Hôm nay, ít nhiều nhờ có Lili, Jessica mới không có chuyện.” Tony nói.

“Vậy anh qua nói chuyện với cha mẹ, rồi kiếm cớ gì tới hầm đi. Có một số chỗ trong nhà chị Lucy vẫn chưa làm, vì không biết ý anh thế nào.” Young nói.

Tony nghe vậy hôn lên trán Young một cái như tưởng thưởng, rồi cậu đi gặp cha mẹ, phụ giúp họ tầm 10 phút trước khi kiếm cớ chuồn ra hầm.

Đi tới gần căn hầm Tony mới thấy ánh đèn lấp ló, do Lucy đã căng bạt che lại quanh nhà, do sợ ánh đèn gây chú ý tới cha mẹ Tony.

Từ một phương hướng khác Lili cũng đi tới, trên vai cô là một chiếc ghế dài. Nhìn thấy Tony đang đi tới, Lili chạy băng băng với chiếc ghế trên vai tới trước mặt Tony, cô lớn tiếng chất vấn cậu: “Súng của em đâu? Anh hứa thưởng cho em rồi mà.”

Tony nghe vậy cười cười, giơ cánh tay trái lên với một thùng đựng súng lớn.

Lili nhìn thùng đựng súng hai mắt toả sáng, cô tin tưởng bên trong thùng đựng là khẩu súng cô hằng mong ước.

Hạ chiếc ghế trên vai xuống, Lili vồ lấy thùng đựng súng đặt xuống đất vội vàng mở ra.

Khẩu Barrett M82 nằm chễm chệ bên trong. Lili vuốt ve khẩu súng, cảm nhận sự chân thật của nó trên đầu các ngón tay, sau đó cô nhảy cẫng lên lao vào ôm lấy Tony hôn lấy hôn để.

Sau vài phút hôn đắm đuối, Tony đẩy ra Lili nói: “Một khẩu súng thôi, mà làm em phát điên như vậy?”

Lili cười hì hì khi nghe vậy nói: “Sao giờ anh mới mang nó về, làm em lục tung đống súng người ta giao đến một phen mà không thấy gì hết.”

Tony cốc cho Lili một cái nói: “Phần thưởng thì phải trao tận tay chứ, như vậy mới có ý nghĩa.”

“Em sẽ trân trọng nó.” Lili cảm động nói.

Tony nói: “Được rồi, em vừa vác gì trên vai vậy?”

Lili nói: “Anh muốn nói cái ghế dài cuối giường.”

Tony nói: “Ghế dài cuối giường? Ai đặt mua vậy?”

Lili đáp: “Chị Young, chị ý thấy hôm nay căn nhà sẽ cơ bản hoàn thành, liền lên mạng đặt mua một đống đồ dùng. Nói tối nay có thể ngủ luôn trong nhà mới. Chiếc ghế là thứ cuối cùng còn phải mang về.”

“Vậy để anh giúp em, còn em mang khẩu súng của mình xuống hầm cất đi... à còn khẩu súng này nữa.” Tony vừa nói vừa đưa cho Lili nốt hộp đựng khẩu Kriss Vector. Còn bản thân thì vác chiếc ghế.

Tony vừa bước vào căn nhà đã thấy mọi người đang bận bịu nâng khung cửa chính của phòng khách lên để lắp. Cậu vừa đặt cái ghế dài xuống một chỗ trống vừa nói: “Mọi người vất vả rồi, có cần tôi giúp gì không.”

Naomi đang chỉ đạo mọi người điều chỉnh cho khung cửa cân đối nói: “Không cần, em sang bên phòng ngủ tìm Lucy đi, con bé đang có việc cần hỏi ý kiến của em đấy.”

“Vâng.” Tony đáp rồi đi sang phòng ngủ. Cậu thấy Lucy cùng cô vũ nữ Carmen đang đứng giữa phòng phân vân gì đó.

“Tony cậu đây rồi, tôi đang không biết đặt lò sưởi ở chỗ nào.” Lucy vội nói, bởi từ chiều đến giờ, cô vẫn luôn phân vân xem đặt lò sưởi ở đâu.

Tony hỏi: “Có vấn đề gì vậy?”

“Phòng khách và phòng ngủ cạnh nhau, tôi tính làm một lò sưởi ở bức tường ngăn cách hai phòng, ở cả hai phòng đều có cửa lò, mùa đông khi sử dụng có thể làm ấm cả hai phòng cùng lúc. Cậu thấy sao?” Lucy nói ra ý tưởng của mình.

Tony cảm thấy ý tưởng khá tốt nói: “Cứ làm theo ý tưởng của cô đi Lucy.”

Lucy vui mừng khi Tony đồng ý với ý tưởng của mình, cô quay sang nói với Carmen: “Carmen, làm theo những gì chúng ta bàn trước đó, cô xem còn ai rảnh không tới phụ giúp chúng ta. Còn tôi sẽ đả thông bức tường.”

Giao việc xong cho Carmen, Lucy tiến tới bức tường ngăn cách giữa phòng ngủ và phòng khách, chọn vị trí thích hợp, chạm tay lên bức tường và bắt đầu quá trình đảo ngược, những phần dự định để thay đổi thành lò sưởi, từ gạch đá lại hoá thành đất, mà không hề ảnh hưởng đến kết cấu còn lại của bức tường.

Lucy xong việc quay ra nói với Tony: “Tony, ở đây không có việc của cậu, cậu vào phòng tắm xem sao, mấy người Sofia, loay hoay với mấy thiết bị vệ sinh một lúc lâu rồi mà chưa thấy xong.”

“Được, việc này chắc phải tôi làm mới xong...” Tony nghe vậy liền đáp, cậu còn chưa kịp bước đi, đã nghe thấy Naomi từ ngoài phòng khách lớn tiếng nói: “Lucy, cửa ngoài này cố định xong rồi, em ra đây, gia cố lại các bức tường liên kết với khung cửa được rồi.”

“Vâng, em ra đây.” Lucy vừa đáp vừa vội vàng đi ra.

Tony nhìn Lucy tất bật, lắc lắc đầu, cậu vừa đi về phía nhà tắm cuối phòng ngủ vừa tự nhủ: “Lucy vất vả thật, phải cường hoá thêm cho cô ý mới được, thời gian tới lượng công việc còn nhiều hơn thế này.”

Công việc cứ như vậy, tất bật tới lui, nhưng ai cũng vui vẻ háo hứng.

Khi những viên gạch cuối cùng khép lại lỗ nhỏ trên trần nhà, ngôi nhà cuối cùng cũng được hoàn thành.

Lúc này cũng là 9 giờ tối.

Mọi người thở phào nhẹ nhõm, rồi tất cả kéo nhau ra phía trước cửa nhà ngồi bệt xuống hóng gió.

Lili dựa lưng vào bức tường bên ngoài nhà nói: “Mệt quá đi mất, cuối cùng cũng xong.”

“Tony, anh bảo gọi bánh pizza và gà kfc mà, họ vẫn chưa giao tới sao?” Young cũng mệt và đói, sau khi tự tay sắp xếp một đống đồ đạc mới mua trong nhà. Ngồi dựa vào vai Tony nói.

“Tới ngay thôi, nếu đói quá anh có thể mớm cho em ít cháo, muốn không?” Tony cười cười trêu trọc Young nói.

Young nói: “Không, em muốn ăn đùi gà.”

“Em cũng đói rồi Tony, anh đi lấy đồ ăn đi.” Anna ngồi gần đó cũng thúc dục Tony nói.

Mia bế William trong lòng nói: “Biết thế, chị nấu vài món cho bọn em ăn tạm rồi.”

“Chị còn phải trông William thời gian đâu mà nấu ăn, với lại nhiều người như vậy, mình chị nấu sao được.” Tony đứng dậy nói với Mia sau đó nhìn ra phía ngoài ngôi nhà nói tiếp: “Mọi người xem, đồ ăn tới rồi kia, cách một đoạn đã ngửi thấy mùi thơm rồi.”

Mọi người nghe Tony nói, đều nhìn về phía ngoài ngôi nhà, trong bóng tối, vài người cùng ánh đèn pin đang di chuyển về phía ngôi nhà.

Dần dần những người đi tới cũng xuất hiện.

Con chó Rottweiler Số 10, dẫn theo Yael, chị em nhà họ Kim, Hannah, Didi, Kate, Celine và Hilary đi tới trước ngồi nhà. Đứng đối diện với Tony, Young, Anna....

Những con mắt nhìn nhau trong nghi hoặc rồi đổ dồn về phía Tony, đặc biệt là Young và những người ở trong trang trại.

Tony thấy mọi ánh mắt đều đang mong đợi một lời nói từ phía mình vội nói: “Những người vừa tới, từ nay sẽ là thành viên mới của chúng ta. Yael, cô và mọi người có thể tự giới thiệu về bản thân được không?”

Yael gật đầu đáp lại Tony rồi bắt đầu tự giới thiệu về bản thân mình: “Xin chào mọi người. Tôi là Yael Alchimister, tôi là một người Mỹ gốc do Thái, tôi lớn lên trong một trại trẻ mồ côi... là một cựu quân nhân và tôi vừa mới mãn hạn tù.”

“Mọi người có lẽ cũng đã đoán được phần nào lý do tôi có mặt ở đây. Vì vậy hi vọng chúng ta có thể sống chung với nhau một cách vui vẻ.”

“Tôi và các bạn của mình có mua một chút pizza và gà kfc, ngoài ra còn có một chút bia, hi vọng chúng ta có thể hiểu nhau hơn khi cùng ăn cùng uống với nhau.” Yael nói và giơ lên mấy lon bia lạnh.

Young và những người ở trong trang trại lúc này đã nhận ra là Tony lại đem thêm một đám phụ nữ xinh đẹp trở về.

“Tuyệt vời! Bia lạnh và gà rán! Cám ơn chị Yael! Cám ơn mọi người!” Lili hét lớn đúng vào lúc này, rồi lao tới mấy lon bia trong tay Yael. Hành động này của Lili đã phá vỡ sự gượng gạo từ hai phía, mở ra sự hoà nhập cho nhóm người của Yael.

Yael thấy Lili vui vẻ như vậy tiếp nhận mình, cô cũng vui vẻ nói: “Cô bé này, chị sẽ uống với em... mà em tên gì?”

Lili đáp: “Em là Lili.”

Valentina là người tiếp theo mở màn khi cô bước về phía Hannah nói: “Để tôi cầm giúp cô mấy hộp gà rán. Nói thật tôi đang rất đói. Tôi là Valentina. Còn cô?”

Hanna cười đáp: “Tôi là Hannah. Có vẻ các cô vừa làm việc gì đó rất vất vả. Cô có thể chia sẻ với tôi về việc đó?”

“Tất nhiên là được rồi. Rất nhanh, các cô cũng sẽ được trải nghiệm.” Valentina nói.

Ở chiều ngược lại Celine cũng khá giỏi trong giao tiếp.

“Tôi có chút pizza, ai muốn ăn và uống vài lon bia lạnh nào? Ngoài ra, tôi cũng có thể kể về chuyện, Tony đã gặp chúng tôi như thế nào... Có ai muốn biết về chuyện này không?”

Nhanh chóng các cô gái làm quen với nhau, bắt đầu kể cho nhau những câu chuyện về cuộc đời của mình trước khi gặp Tony. Họ cứ vừa ăn vừa uống vui vẻ như vậy cho tới tận đêm khuya.