Một tiếng sau, khi Tony đã khống chế thành công con gấu với hai lần lấy máu.
Ở phía bên ngoài trang trại gia đình Tony, Henry cùng các cảnh sát trong thị trấn và lũ chó mới nhận được từ Tony, đang ra sức ngăn cản đám phóng viên cố gắng xông vào trang trại lấy tin.
Còn Tony thì đang đứng nhìn nhân viên của vườn thú, dưới sự trợ giúp của đàn Rottweiler, đưa con gấu vào lồng nhốt trên xe tải, cậu nhỏ giọng nói: “Muốn có được con gấu, chắc mình phải làm một phen người xấu rồi...”
Con gấu hiện tại thuộc sở hữu của vườn thú. Tony khống chế được nó, lại không có quyền sở hữu nó. Muốn có được con gấu, Tony phải mua được nó từ vườn thú. Điều này thì không dễ dàng gì, bởi vì nhiều lý do vườn thú sẽ không tiến hành giao dịch với cá nhân. Thường thì họ chỉ mua bán trao đổi với các vườn thú khác hoặc các tổ chức liên quan đến động vật, chứ không buôn bán với cá nhân, do dễ gặp phải các rủi ro trách nhiệm về mặt pháp lý sau đó.
Nhìn người đại diện của vườn thú, đang thương thảo với cha mẹ mình. Tony nghĩ ra một chủ ý, cậu bước về phía họ.
“Tôi biết khó khăn của vườn thú, tôi cũng có bạn bè làm ở đó, nhưng tôi sẽ không vì vậy mà nói dối. Gia đình tôi sẽ không nói gì về việc này với báo chí, đó là tất cả những gì tôi có thể làm.”
Tony vừa bước tời gần đã nghe thấy tiếng Jack nói với người đại diện của vườn thú.
“Ngài Jack, ngài không thể giúp vườn thú sao?”
Tony nhìn dáng vẻ cầu xin của người đại diện cho vườn thú, cậu nở một nụ cười đầy say mê bước tới.
Bởi người này là một người phụ nữ khá trẻ và xinh đẹp, cô chỉ khoảng 26, 27 tuổi. Có thể do hoạt động tìm kiếm con gấu ngày hôm nay, mà cô đã mặc một bộ đồ thể thao bó sát, thích hợp cho việc vận động. Nhờ đó Tony mới thấy được một cơ thể nóng bỏng và đầy quyến rũ.
Trái ngược với vẻ đẹp sắc sảo, tràn đầy sức sống của mình, nữ đại diện lúc này có vẻ đang gặp chút khó khăn trong việc thuyết phục Jack, để tránh cho vườn thú gặp phải các rắc rối về mặt pháp lý dẫn tới việc bị thu hồi giấy phép hoạt động và bị đóng cửa.
“Cha, chuyện gì vậy?” Tony bước tới cạnh Jack làm bộ hỏi.
Jack thấy Tony tới liền nói: “Ta không thể chấp nhận được lời đề nghị của vườn thú. Họ muốn ta nói dối về việc này.”
Tony nói: “Cha, họ cũng là không còn cách nào. Việc làm của rất nhiều người phụ thuộc vào vấn đề này.”
“Cám ơn cậu đã hiểu cho vườn thú chúng tôi. Tôi là Brandy, trợ lý giám đốc vườn thú.” Nữ đại diện Brandy thấy Tony có vẻ thân thiện liền cảm kích nói.
“Đừng cám ơn tôi vội, vì sau đó có thể cô sẽ không ưa tôi...” Tony nói rồi quay ra nhìn Jack và Nancy nói: “Cha, mẹ, để con thương thảo với vườn thú được chứ?”
Jack nghe vậy hơi bất ngờ nhưng cảm thấy như vậy cũng tốt, ông nhìn thoáng qua Nancy thấy ánh mắt đồng ý của Nancy, liền nói với Tony: “Nếu con muốn làm việc này, vậy làm đi, nhưng đừng dễ dãi quá với họ.”
Brandy nghe Jack nói vậy cười khổ, xem ra mọi chuyện sẽ không quá dễ dàng.
Jack cùng Nancy rời đi để Tony ở lại một mình với Brandy.
“Tôi vẫn chưa được biết tên cậu, chàng thanh niên điển trai!” Brandy khen ngợi Tony, cố gắng kéo gần mối quan hệ, tạo thiện cảm với Tony.
Tony cười nói: “Thật ra cô không cần làm vậy, tôi thường có thiện cảm với phụ nữ đẹp. Và tôi là Tony.”
“Oh!” Brandy hơi bất ngờ về cách nói của Tony, cô nói: “Nếu cậu đã có thiện cản với tôi, liệu chúng ta có thể thống nhất về vấn đề của con gấu không Tony?”
Tony nói: “Cô có thể nhắc lại lời đề nghị của phía vườn thú cho tôi được không?”
“Tất nhiên.” Brandy đáp và bắt đầu trình bày lại điều khoản bồi thường cũng như yêu cầu mà vườn thú muốn thương thảo với gia đình Tony.
“Thứ nhất: Vườn thú và phía gia đình cậu sẽ thống nhất không hề có vụ tấn công nào xảy ra và con gấu chỉ phá hoại một số cây cối.”
“Thứ hai: Vườn thú sẽ bồi thường một khoản tiền 20.000 usd cho trang trại, trong đó 15.000 là cho Jessica, 5.000 là cho trang trại.”
Lời đề nghị của vườn thú cũng rất bình thường, khá hợp lý trong tình huống không có tổn hại gì lớn đến sức khoẻ của con người và tài sản.
Vấn đề ở đây là vườn thú không hề biết được tình huống thật sự đã xảy ra. Mức độ nghiêm trọng của sự việc lớn hơn rất nhiều, vì vậy khoản bồi thường của vườn thú có vẻ không quá hợp lý.
Nhưng chuyện xảy ra ở đó, Tony lại không thể nói, vì vậy vườn thú liền có chút may mắn. Chỉ là Tony không thể dễ dàng đồng ý, cậu cần tạo sức ép lên vườn thú nếu muốn có được con gấu.
Tony nghe xong nói: “Ông bà của Jessica nói thế nào về việc này?”
Brandy nói: “Tôi đã nói chuyện với ông bà của Jessica, họ đồng ý với khoản bồi thường nếu gia đình cậu chấp nhận đề nghị của vườn thú đưa ra.”
“Nếu phía gia đình Jessica không có vấn đề gì, thì chỉ cần vườn thú chấp nhận một yêu cầu nhỏ này của tôi, thì mọi chuyện có thể kết thúc êm đẹp như các vị mong muốn.” Tony nói.
Brandy nghe vậy liền hỏi: “Cậu có yêu cầu gì?”
“Tôi muốn mua lại con gấu đó.” Tony nói ra yêu cầu của mình.
“Chuyện này...” Brandy thật sự bị bất ngờ với yêu cầu của Tony. Trong phút chốc cô không biết phải trả lời thế nào.
Sau vài giây suy nghĩ Brandy nói với Tony: “Cậu muốn thêm tiền bồi thường?”
Brandy sau một hồi suy nghĩ cảm thấy yêu cầu của Tony chỉ là cố ý làm khó vườn thú. Qua đó để đòi hỏi thêm tiền bồi thường. Vấn đề ở đây là vườn thú đang gặp khó khăn về tài chính. Hai mươi nghìn đô lúc này cũng là một khoản chi không nhỏ và dễ dàng gì.
Tony thấy Brandy hiểu nhầm cười khổ nói: “Không, tôi thật sự muốn mua con gấu đó.”
“Tony, cậu có thể đừng làm khó vườn thú được không? Nói thật với cậu, nếu chuyện này không được xử lý êm xuôi, vườn thú sẽ bị thu hồi giấy phép hoạt động, rất nhiều nhân viên sẽ mất việc.” Brandy vẫn không quá tin tưởng Tony nói.
Tony nói: “Tôi biết việc này, vườn thú gần đây có vẻ gặp nhiều chuyện không hay. Nhưng tôi thật sự cần con gấu đó, còn tiền tôi không thiếu. Cô thấy hai chiếc xe Ford F450 và chiếc F650 kia chứ?”
Brandy nhìn hai chiếc xe Tony chỉ rồi quay ra nhìn Tony với anh mắt không quá hiểu ý của Tony.
Tony thấy Brandy đã nhìn hai chiếc xe, cậu nói tiếp: “Tôi vừa mua chúng bằng tiền của mình kiếm được. Vì vậy đừng nghĩ yêu cầu của tôi là mánh lới gì đó. Và tôi cũng không phải người muốn đẩy người khác vào hoàn cảnh khó khăn.”
Tony nói vậy làm Brandy thay đổi suy nghĩ, cô bắt đầu cảm thấy Tony không hề giả bộ để làm tiền vườn thú.
Thấy thái độ của Brandy có chuyển biến, Tony nói: “Nếu vườn thú đồng ý bán con gấu đó cho tôi. Tôi sẽ giúp các vị xử lý ổn thoả vụ lùm xùm về con gấu. Thậm chí, điều đó có thể giúp vườn thú của các vị khởi sắc không chừng.”
“Cậu liên tiếp làm tôi bất ngờ đó Tony.” Brandy lại nảy sinh chút nghi ngờ về động cơ của Tony, khi cậu lại đưa ra một lời đề nghị khó tin.
Tony nói: “Cô nghĩ mọi chuyện sẽ êm đẹp với những thoả thuận đó?”
Brandy nói: “Tất nhiên là không. Còn rất nhiều việc phải làm sau đó.”
“Đoại loại như: Bịt miệng truyền thông, vận dụng các mối quan hệ để tránh bị kiểm tra từ cơ quan có thẩm quyền về độ an toàn của vườn thú... Những việc này e là khá tốn kém.” Tony nói.
Brandy có chút mất kiên nhẫn hỏi thẳng: “Rốt cuộc cậu muốn gì?”
Tony nói: “Tôi chỉ muốn con gấu. Còn cha tôi là một người có nguyên tắc, ông sẽ không nói dối. Tôi không còn cách nào khác ngoài việc giúp đỡ cô và vườn thú.”
“Ngài Jack có một cậu con trai tốt.” Brandy có phần không ngờ trước lý do của Tony, cô đầy xúc động nói.
Sau đó Brandy hướng Tony hỏi: “Cậu quen biết ai đó, có lực ảnh hưởng trong giới truyền thông?” Bởi Brandy có chút tò mò về cách Tony sẽ làm.
Tony lắc đầu đáp: “Không, tôi không quen ai trong giới truyền thông, mà dù có tôi cũng không cần họ giúp. Tôi có cách của mình.”
“Nếu cậu có thể chứng minh, hay chí ít cho tôi thấy cậu định thực hiện bằng cách nào, thì tôi có thể thuyết phục giám đốc của vườn thú bán con gấu đó cho cậu.” Brandy nói.
Tony cười nói: “Chứng minh sao? Cũng không có gì khó. Không phải cảnh sát đang ngăn đám phóng viên bên ngoài trang trại sao? Để đám phóng viên đó vào là được.”
Brandy nghe vậy có chút hốt hoảng nói: “Cậu... cậu định làm gì?”
“Nếu con gấu bỗng trở nên ngoan ngoãn và biết nghe lời, thậm trí còn vô cùng đáng yêu trước mặt đám phóng viên, cô nghĩ điều gì sẽ xảy ra ngay sau đó trên các trang mạng.” Tony lại cười nói.
Brandy nói: “Cậu đang trêu đùa tôi?”
Tony có chút bông đùa nói: “Tôi chỉ trêu đùa kẻ thù và các cô bạn gái. Cô muốn là người nào?”
Brandy có chút nghi ngờ chính bản thân mình nói: “Tôi không biết mình có đang lãng phí thời gian với cậu không nữa.”
“Cô nghĩ, con gấu vô cùng ngoan ngoãn vào lồng nhốt là do đâu? Do nó sợ lũ chó?” Tony nói.
Brandy lúc chứng kiến cảnh đàn chó Rottweiler vây quanh con gấu, áp tải nó tới lồng nhốt cũng vô cùng kinh ngạc. Tuy nhiên cô cũng không cảm thấy điều gì quá đặc biệt, lũ chó đơn giản chỉ là được huấn luyện tương đối tốt mà thôi.
Brandy nói: “Con gấu trở lên ngoan ngoãn như vậy là do cậu? Ý cậu là như vậy? Và cậu có thể khiến nó giống như một chú bé ngoan trước mặt phóng viên?”
Tony nói: “Nếu con gấu có thể chơi đùa vui vẻ với một người lạ trước mặt phóng viên. Chuyện này có thể giải quyết sao cô Brandy?”
Brandy gật đầu đáp dù biết chuyện như vậy rất khó xảy ra. Nhưng cô vẫn hi vong...
“Vậy hãy nhìn xem, dù thấy điều gì cũng đừng quá kinh ngạc...” Tony cười nói, thậm chí cậu còn nháy mắt với Brandy sau đó bước về phía Jessica. Cô bé Jessica lúc này đang được bà Samantha ôm trong lòng an ủi gần đó.
Tony bước tới gần liền gọi: “Jessica! Lại đây, anh có chuyện này muốn nói với em.”
Jessica bộ dạng đáng thương trong lòng bà Samantha, nghe được tiếng Tony gọi, đầu tiên cô bé có chút giật mình, sau đó thì ánh mắt đầy hứng khởi, thoát khỏi vòng tay bà chạy tới trước người Tony nói: “Anh bảo gì em?”
Tony cúi người xuống, không biết cậu thì thầm to nhỏ gì với Jessica, chỉ thấy cô bé tròn vo đôi mắt đầy kinh ngạc, hơi hiện chút sợ hãi, sau đó lại là sự phấn khích đến tột độ.
Jessica hưng phấn nhìn Tony hỏi: “Anh nói thật?”
Tony cốc cho Jessica một cái nói: “Không phải anh đã cứu sống Pop như lời hứa.”
Nghe Tony nói vậy, Jessica nghĩ nghĩ rồi nói: “Ngoài những thứ anh nói, em có thể thường xuyên đi gặp chị Lili để chơi không?”
“Em đúng là cô bé rắc rối, nhưng được thôi, chỉ cần nói với anh trước.” Tony nói.
“Vâng!” Jessica cười toét cả miệng khi thấy Tony đồng ý. Cô bé vâng một tiếng, liền chạy về phía một thùng táo gần đó lấy mấy quả táo.
Cùng lúc đó trong lồng nhốt, con gấu bắt đầu trở nên nóng nảy, nó bắt đầu gầm thét, hục hặc đi tới đi lui, rồi bất ngờ nó phá tung cánh cửa lồng sắt với chỉ một cú vả.
Con gấu gầm lớn một tiếng rồi lao ra khỏi lồng trong sự ngỡ ngàng của hầu hết mọi người.
Brandy thấy con gấu phá tung lồng nhốt lao ra ngoài thì vô cùng kinh hãi, cô có phần hoảng loạn nhìn quanh, khi ánh mắt cô bắt gặp bộ dáng bình tĩnh cùng khoé miệng mỉm cười của Tony. Trái tim Brandy đang nhảy loạn lên, không hiểu sao trở nên trấn tĩnh lại. Và một ý nghĩ có phần điên rồ loé lên trong đầu Brandy.
Và Brandy vô cùng chắc chắn, điều điên khùng đang diễn ra trước mặt mình là do chàng thanh niên này làm ra.
Bên ngoài cổng trang trại, lũ chó do Tony tặng cho cảnh sát thị trấn, đang hỗ trợ cảnh sát ngăn cản đám phóng viên, lại bất ngờ thối lui sang một bên, đúng lúc con gấu gầm thét và lao ra khỏi lồng.
Đám phóng viên và cảnh sát đều bị tiếng gầm uy mãnh đó của con gấu làm kinh ngạc, tất cả đều hướng vào phía trong trang trại nhìn.
Henry phát hiện có tình huống không ổn xảy ra trong trang trại. Nhưng ông tin tưởng có Tony ở đó, sẽ không xảy ra chuyện gì. Vì vậy tiếp tục chỉ huy cảnh sát ngăn cản đám phóng viên.
Đám phóng viên cũng thấy được sự việc bất thường, lại thấy đám chó sợ hãi thối lui sau tiếng gầm lớn của con gấu. Họ nghĩ lũ chó chắc sợ hãi tiếng gầm uy mãnh của con gấu, thấy được đây là cơ hội của họ, tất cả nhao nhao xông qua vòng ngăn cản của cảnh sát tiến vào trong trang trại.
Henry và các cảnh sát không nghĩ tới được lũ chó lại thối lui như vậy, trở tay không kịp, không ngăn nổi đám phóng viên lao vào trang trại.
Henry lúc đầu có chút kinh ngạc, nhìn lũ chó, không hiểu sao chúng làm vậy, nhưng nhìn chúng tụ tập bên nhau một cách ngay ngắn, Henry lại nở một nụ cười thì thầm nói: “Thằng nhóc này lại nghĩ ra trò gì đây.”
Sau đó, Henry hướng các cảnh sát khác vẫy tay, ra hiệu cho họ dừng lại việc ngăn cản các phóng viên, dẫn theo các cảnh sát tiến vào trong trang trại cùng đoàn phóng viên đông đảo.
Con gấu lao ra khỏi lồng, gầm gừ quanh quẩn bên chiếc xe, bởi lũ chó Rottweiler trước đó áp tải nó vẫn còn ở gần đó, đã tạo thành một vòng vây lớn khiến con gấu hung dữ không thể tự do làm loạn.
Trong mắt những người công nhân thu hoạch táo và nhân viên của vườn thú. Đây là một điều may mắn, nhờ có lũ cho Rottweiler, mà họ không bị con gấu bất ngờ thoát khỏi lồng làm hại. Mà đâu biệt được rằng, đây chỉ là màn mở đầu của một vợ kịch, do đạo diễn Tony thực hiện.
Jack vốn đang định đi cất khẩu shotgun, thấy tình huống đột phát, cầm súng chạy vội tới, lên đạn khẩu shotgun định nhằm về phía con gấu, thì ông nghe thấy tiếng Tony:
“Cha, đừng nhằm súng về phía con gấu, nó sẽ càng trở nên hoảng loạn hơn.”
Jack nghe vậy liền dừng lại động tác của mình, nhưng ánh mắt vẫn gắt gao theo sát từng cử động của con gấu.
Nói xong, Tony cũng hướng mọi người hô to: “Mọi người chậm rãi lui lại, đừng hành động gì khiêu kích con gấu. Nó chỉ mất bình tĩnh một chút thôi. Có vẻ như có quá nhiều người, nên nó mới sợ hãi như vậy.”
Mọi người đều nhẹ nhàng lui lại sau lời nhắc nhở của Tony. Con gấu cũng rất là phối hợp, nó tỏ ra bình tĩnh hơn.
Đúng lúc này, Jessica bất ngờ vượt qua lũ chó Rottweiler lao về phía con gấu trong ánh mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người, ngoại trừ Tony.
Samantha và Jim run rẩy nhìn đứa cháu gái lao về phía con gấu mà không kịp làm gì.
Chì là, điều diễn ra sau đó lại làm tất cả mọi người há hốc mồm.
Jessica xông tới bên con gấu, nắm tay đang nắm một quả táo lớn cốc lên đầu con gấu không chút sợ hãi.
Con gấu lại làm bộ đau đớn kêu lên vài tiếng, nó hơi lùi lại, rồi dựng đứng người lên đứng bằng hai chân, hai chân trước xoa xoa xuống bụng tỏ vẻ đói bụng.
Cằm của mọi người nếu có thể rơi ra, lúc này chắc sẽ rớt hết xuống đất.
“Con gấu ngốc, mày đói rồi phải không? Lại đây ăn táo nào.”
Tiếng nói của Jessica vang lên, dù không lớn lắm, nhưng trong bầu không khí chết nặng này, lại có vẻ vang rội vô cùng.
Con gấu ngoan ngoãn nghe theo lời Jessica, cúi mình xuống, gặm lấy táo trên tay Jessica ăn ngấu nghiến.
Nhiều người đưa mắt nhìn nhau với vẻ mặt không tin nổi điều gì đang diễn ra.
Lúc này tiếng ồn ào do đám phóng viên xông vào phá tan bầu không khí tĩnh lặng.
“Ai... có ai ghi được hình ảnh vừa rồi không?”
“Ôi trời, tôi nhìn thấy gì vậy? Sao tôi có thể quên bật máy ghi hình chứ...”
“Tôi ghi được... tôi ghi được... haha... các vị cứ đợi xem tin độc quyền của tôi đi.”
Đám phóng viên lao vào đúng lúc Jessica làm hành động đáng kinh ngạc, là cốc lên đầu con gấu. Và may mắn có phóng viên đã ghi lại được hình ảnh đó. Đây xem ra sẽ là vi deo hot nhất trong thời gian tới trên các nền tảng video trực tuyến.
Tony vô cùng hài lòng với thành quả của mình, cậu nhìn sang Brandy còn đang ngây người nói: “Nếu cô vẫn còn ngây ngốc như vậy, hiệu quả sẽ kém đi rất nhiều.”
Brandy nghe vậy có chút luống cuống nói: “Tôi phải làm gì?”
Nhưng ngay sau đó cô nhận ra mình không nên hỏi một câu như vậy, vội nói: “Xin lỗi. Chỉ là tôi...”
“Tôi hiểu. Tôi nghĩ cô đã biết phải làm gì rồi. Đừng sợ hãi, mọi thứ đều trong tầm kiểm soát của tôi.” Tony nói.
Brandy gật đậu tỏ vẻ hiểu ý Tony, rồi cô nhìn Jessica đang cho con gấu ăn, cô lấy hết can đảm bước về phía con gấu.
Đúng như Tony dự đoán. Brandy với tố chất của một trợ lý tài giỏi. Vô cùng thành thục, biến cơ hội không tưởng tượng được mà Tony trao cho cô để giúp cho vườn thú vượt qua nguy cơ bị đóng cửa.
Brandy cho các phóng viên biết, việc con gấu xổng khỏi chuồng là do một trận mưa lớn làm bật một gốc cây gần chuống gấu, gốc cây đó đổ vào tường rào của chuồng gấu, làm sập bức tường khiến con gấu thoát được ra ngoài.
Một lý do thiên tai vô cùng chính đáng, giúp cho vườn thú thoát khỏi trách nhiệm yếu kém trong việc quản lý. Sau đó Brandy còn dũng cảm học theo Jessica lấy táo tới cho con gấu ăn và tuyên bố với các phóng viên. Chú gấu vô cùng ngoan ngoãn và không hề có hại với con người.
Dù bị xổng khỏi vườn thú thì nó cũng sẽ là một vị khách đáng yêu. Cô còn nhiệt tình mời mọi người thử cho gấu ăn. Tuy nhiên lại không có phóng viên nào dám thử. Chỉ đến khi Anna và Young, hai cô gái trẻ xinh đẹp biểu diễn một màn chơi đùa cùng con gấu và Jessica còn cưỡi gấu đi vòng vòng trước mặt các phóng viên. Thì các phóng viên mới hứng khởi tham gia.
Nhìn một đám phóng viên chụp ảnh tự sướng cùng con gấu, Tony biết việc của mình với họ đã kết thúc.
Cậu nhìn thấy Henry đứng gần đó liền tiến lại.
Henry nhìn Tony đi tới nói:: “Làm tốt lắm.”
Tony vẻ mặt không nhiều vui vẻ, hơi mỉm cưởi nói: “Chuyện nhỏ thôi mà chú Henry.”
“Người khác có thể không biết, nhưng ta thì rất rõ. Cháu đã giúp rất nhiều gia đình thoát khỏi cảnh khó khăn mà họ có thể gặp phải. Nhưng nhìn cháu có vẻ không mấy vui vẻ. Có chuyện gì sao?”” Henry nhận thấy Tony có chút khác thường nói.
“Con gấu xâm nhập trang trại, có chút phiền toái, nhưng nó cũng giúp cháu phát hiện có kẻ đột nhập vào trang trại.” Tony nói thẳng vấn đề mình gặp phải cho Henry biết.
Henry nghe vậy liền biết sự việc nghiêm trọng nói: “Kẻ đó thế nào rồi?”
Tony lắc đầu nói: “Chạy thoát.”
“Chạy thoát?” Henry có chút không tin tưởng hỏi. Với những gì Tony đã làm, Henry có chút khó tin khi có người có thể chạy thoát khỏi tay cậu. Mà đây còn là ở trang trại, nơi Tony có vô cùng sự trợ giúp từ lũ chó.
Tony nhỏ giọng nói: “Là một...”
Chỉ cần nghe vậy Henry cũng hiểu nói: “Ta hiểu, nếu không sao có thể chạy thoát được khỏi tay cháu.”
Tony nói: “Tuy chạy thoát, lại bị thương khá nặng, giúp cháu hỏi thăm các nơi chữa bệnh trái phép xem sao?”
Henry nói: “Được, ta cũng sẽ cho người chú ý tới người lạ tới thị trấn thời gian gần đây. Mà chuyện cháu giúp vườn thú làm lớn như vậy cũng không phải ngẫu nhiên?”
Tony cười nói: “Cháu muốn kéo dài chút thời gian thôi.”
Henry nói: “Những kẻ đó sẽ không dễ dàng từ bỏ, chuyện này đúng là có thể giúp cháu thêm chút thời gian, nhưng ta e là sẽ không nhiều.”
“Thêm một hai ngày với cháu là đủ rồi. Mà ngày mai, hai nhân viên mới của chú đi làm. Chú có thể để họ đảm nhiệm việc tuần tra khu vực trang trại nhà cháu?” Tony nói.
Henry nói: “Cháu có vẻ tin tưởng vào năng lực của họ.”
Tony nói: “Ngoài chú và Billy, những cảnh sát khác trong thị trấn không có gì nổi bật, trị vài tên tội phạm bình thường thì được. Đối đầu với những kẻ đó không được... vì vậy, nếu có chuyện, chú cũng đừng đưa họ đến.”
“Ta hiểu, có lẽ ta phải gọi vài cuộc điện thoại...” Henry nói rồi để Tony lại một mình.
Tony nhìn thoáng qua Young và Anna đang chơi vui vẻ, sau đó đi tới chỗ Jack nói một tiếng với cha cậu, là mình ra ngoài có việc, trước khi đi cậu cũng không quên mệnh lệnh cho con gấu phải ngoan ngoãn nghe lời nhân viên của vườn thú.