Chương 118: Luyện Kiếm & Ăn Bánh Kem.

Sau hai tiếng đồng hồ huấn luyện các cô gái bắn súng, Tony dành chút thời gian cho riêng bản thân mình để luyện kiếm đạo.

Kiếm đạo hay Kendo là một trong những môn võ thuật, hay còn gọi là võ đạo của Nhật Bản. Đây là môn võ biểu hiện sức mạnh cả về mặt thể chất lẫn tinh thần. Bắt nguồn từ kiếm thuật truyền thống của Nhật Bản, kiếm đạo hiện nay phổ biến rộng rãi trên khắp thế giới.

Mặc dù trước đây chỉ phù hợp với lối sống của các samurai và chiến binh, nhưng ngày nay môn võ dần được hiện đại hóa, trở thành hoạt động thể thao phổ biến dành cho cả sinh viên và người trưởng thành. Những người chuyên về kiếm đạo được gọi là "kendoka", tập trung vào sự liên kết về tinh thần, thể chất lẫn tư tưởng nhằm mục đích rèn luyện, năng lực tập trung được nâng cao giúp người tập có được một cơ thể khoẻ mạnh, tư tưởng vững vàng, có khả năng tự vệ trước các mối nguy hiểm tiềm tàng.

Thì với Tony, Kiếm đạo chính là một môn giết người nghệ thuật, ở đơn giản cử đao, huy đao lên xuống, có được vô số đường kiếm có thể giết người để lựa chọn. Sự đơn giản của một loạt động tác, yêu cầu một người luyện tập hàng ngàn hàng vạn lần, thậm chí trau dồi cả đời.

Tony mình trần, bên hông đeo dao găm, ánh mắt bình đạm, đôi tay cầm kiếm Bokken, huy kiếm hướng về hình nộm silicon chém tới.

“Vù”

Sắc bén tiếng xé gió ở trong phòng huấn luyện vang lên, liên miên với những đường kiếm, đánh vào người nộm silicon.

Tony nhẹ nhàng di chuyển giữ 9 hình nộm được sắp thành trận hình 3x3, diễn luyện giống như cậu đang bị bao vây bởi một đám đông kẻ thù.

Trong thời đại của vũ khí nóng, vũ khí lạnh dường như không còn nhiều đất diễn. Nhưng sự xuất hiện của Mutants phần nào thay đổi tình huống đó. Khi mà có nhiều Mutants có những năng lực đặc thù, khắc chế lại uy lực của súng đạn hoặc đơn giản họ quá nhanh.

Lúc này vũ khí lạnh bỗng trở thành một thứ vũ khí được yêu thích của nhiều Mutants. Khi dễ dàng sở hữu, dễ dàng che dấu, dễ dàng nguỵ trang và kiếm là một trong những thứ vũ khí được yêu thích nhất.

“Vù… Vù…”

Tony tiếp tục di chuyển linh hoạt, thể hiện như cậu đang tránh né những đòn tấn công, rồi tung ra những cú chém ngang, chém dọc, tấn công vào đầu, sườn của người nộm. Và đòn tấn công mà Tony thích nhất khi luyện tập đó là đòn đánh đâm thẳng vào cổ họng của người nộm.

“Bá… Bá…” Đòn đánh phát ra tiếng kêu liên hồi, những người nộm cũng theo đó mà run rẩy, lắc lư, chao đảo qua lại. Lực đánh mạnh làm cho silicon trên những người nộm bị xé rách ở nhiều chỗ.

Tuy vết rách chưa nhiều, nhưng cứ với đà luyện tập mạnh mẽ như vậy, mấy người nộm này sẽ không chịu nổi Tony luyện tập trong một tháng, toàn bộ chúng sẽ không còn sử dụng được nữa.

Đột nhiên Tony nhảy bật lên cao, nhảy qua một người nộm, trên tay cậu đã cầm sẵn con dao găm rút ra bên hông, chỉ bằng một động tác vung tay con dao găm đã cắm vào cái đầu của một người nộm silicon. Khi Tony đáp xuống đất cậu nhanh chóng cúi thấp người lao nhanh đến chỗ của những người nộm còn lại ra đòn tới tấp. Diễn luyện một pha phản công chớp mắt vô cùng mạnh mẽ.

“Bịch” “Bịch”

Vài con người nộm dưới sự tấn công mạnh mẽ của Tony bị đánh ngã xuống đất.

“Răng rắc” một tiếng giòn vang, kiếm gỗ với những vết nứt trên thân, trong phút chốc nứt vỡ, gẫy làm đôi sau pha chém nhanh và mạnh của Tony vào một người nộm còn đứng vững.

Nhìn nửa thanh kiếm gỗ cầm trên tay, Tony thở dài nói: “Mỗi lần luyện tập đều làm hỏng một thanh kiếm gỗ… nhưng mình không thể giảm tốc độ tấn công được, mà tốc độ càng nhanh lực đánh càng mạnh… phải làm sao đây?”

Tony lắc lắc đầu khi không nghĩ ra được giải pháp nào cho khó khăn nhỏ này. Cảm thấy luyện tập như vậy cũng tương đối đủ rồi. Tony thu dọn một chút, rồi mới rời phòng huấn luyện.

Đi sang phòng bếp định lấy chút nước uống rồi đi tắm, Tony lại bắt gặp Enki và Barbara vẫn còn mặc áo choàng tắm, đang ngồi ăn bánh chocolate cream pie.

“Oh… hai cô vẫn đói sao?” Tony hơi ngạc nhiên hỏi.

Enki, và Barbara đều cười gật đầu đáp.

“Cậu ăn cùng hai chúng tôi không?” Enki lên tiếng hỏi.

Tony cười cười chưa trả lời vội, cậu đi về phía tủ lạnh lấy ra một chai nước lọc, uống vài hụm rồi mới nói: “Chỉ ăn đơn giản như vậy thôi?”

Enki không hiểu lắm ý của Tony, cô hơi khó hiểu đưa ánh mắt nhìn Barbara.

Barbara cũng không hiểu lắm, cô mất vài giây suy nghĩ mới mơ hồ hiểu ra, rồi cười tươi nháy mắt ra hiệu gì đó với Enki, trước khi hướng Tony nói: “Tôi nghĩ mình hiểu ý cậu, lại đây ngồi với chúng tôi nào.”

Tony đi tới chỗ hai người Enki và Barbara ngồi, đứng trước mặt hai người.

Enki lúc này đã hiểu ý muốn của Tony, cô đứng dậy, đẩy chiếc ghế đang ngồi sang một bên.

Ánh mắt Tony lúc này đầy mong chờ, chờ đợi màn biểu hiện của Enki và Barbara dành cho mình.

Chiếc áo choàng tắm trắng từ trên người Enki đột ngột rơi xuống, để lộ cơ thể tuyệt mỹ bên trong, làn da trắng mịn màng, cặp ngực lớn đầy đặn sức sống mê hoặc, thật sự kích thích giác quan của bất kỳ ai nhìn vào không muốn rời mắt đi đâu.

Tony có cảm giác mê đắm khó cưỡng, kích thích từng tế bào trong người cậu rung động trước cảnh xuân trước mặt.

Enki cong nhẹ khóe môi cười, những ngón tay mềm mại của cô vuốt ve vòm ngực trần săn chắc mướt mát mồ hôi của Tony. Đang vuốt ve bỗng Enki dừng lại, cô cong người cúi xuống ngậm lấy đầu ty nhỏ của Tony mút chụt một cái.

“Mặn… vị của cậu lúc này thật đậm…” Enki đứng thẳng dậy nói.

Quệt một lớp bánh kem trên tay, Enki bôi một lớp kem tươi ngon lên hai nhũ hoa cuả mình, quệt lên bờ môi một vệt kem mỏng, rồi cô mút những ngón tay dính kem một cách khiêu gợi nói: “Cậu có muốn thưởng thức một chút hương vị ngọt ngào không?”

“Chắc ngon lắm đây…” Giọng Tony đầy hưng phấn, đôi mắt cậu sớm đã tràn đầy thèm khát vì dục vọng.

Đang muốn nhào vào thưởng thức mỹ vị trên cơ thể Enki, Tony bỗng khựng lại vì bàn tay Barbara đang chạm vào hạ bộ của cậu mà nhẹ nhàng khiêu khích.

“Ư…” Tony có chút khoan khoái cảm nhận bàn tay Barbara đang đùa ngịch với cậu nhỏ, đang tụt quần trên người cậu xuống, để lộ cậu nhỏ to lớn đã dựng đứng lên ra ngoài.

Bàn tay Barbara mang theo luồng nhiệt nóng hổi nhanh chóng bao lấy nơi nhạy cảm của cậu, nương theo chiều dài của nó nhẹ nhàng vuốt lên, cảm giác đê mê này làm cho Tony vô cùng khoái cảm, muốn tóm mạnh lấy đầu Barbara rồi dành lấy thế chủ động, đâm cậu nhỏ vào cái miệng với bờ môi gợi cảm, thi thoảng cứ phả hơi nóng ẩm ướt đầy kích thích lên đầu nấm cậu nhỏ.

Nhưng Tony lại không làm vậy, cậu nhẫn lại cảm thụ sự khiêu khích đầy thú tính của Enki và Barbara dành cho mình.

“Hai người… làm tôi có chút chịu hết nổi rồi…” Tony có chút khó nhọc nói trong hưng phấn.

Nhìn yết hầu Tony không ngừng lên xuống, Enki và Barbara càng muốn trêu chọc Tony.

“Không cần nôn nóng, trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi.” Barbara vừa nói, vừa kéo Tony ngồi xuống ghế.

Barbara sau khi kéo Tony ngồi xuống ghế, cô rướn người chồm tới bàn quẹt một vệt kem lớn, Barbara quỳ xuống nhìn cậu nhỏ đang cương cứng nói: “Vẫn chưa được, cậu nhỏ của cậu vẫn chưa đạt tới đỉnh của nó. Để tôi giúp nó lớn hơn nào…”

Bôi một lớp kem bao trùm lên cậu nhỏ của Tony, còn thừa một ít cô quệt nó lên ngực Tony như thể lau chùi thừ gì đó dính trên tay, Barbara có chút thoả mãn nhìn cây kem lớn ngon lành nói: “Hương vị của nó chắc tuyệt lắm đây.”

Tony bị những lời nói của Barbara làm cho phát cuồng lên. Rồi lại phải nhìn chiếc lưỡi ma mãnh của Barbara liếm nhẹ viền môi đỏ thắm, càng làm cho Tony như muốn phát điên.

Barbara tung thêm một đòn sát thương lớn, cô đưa ngón tay quệt lấy một ít bánh kem trên đầu nấm, làm cậu nhỏ bật tưng tưng lên, cô đưa ngón tay dính kem vào miệng mút mát và bật ra một tiếng rên khẽ làm cho hô hấp của Tony càng thêm nặng nhọc gấp gáp.

“Thật tuyệt, vị của nó trở lên đầy nam tính.” Barbara thốt lên sau tiếng rên quyến rũ.

Tony như muốn nổ tung, lúc này cậu thật sự muốn cái miệng đáng chết kia của Barbara, ngậm lấy…

Nhưng Tony còn không kịp làm ra phản ứng gì thì Enki vẫn luôn đứng bên cạnh người Tony, cúi người xuống đặt đôi môi quyến rũ còn mang theo hương vị thơm ngọt của kem hôn lên môi cậu.

Tony khép hờ mắt lại đón nhận nụ hôn ngọt ngào còn vương theo chút hương vị béo ngọt của bánh kem từ đôi môi căng mọng của Enki, hai chiếc lưỡi khát khao nhanh chóng quấn lấy nhau hòa quyện cùng nụ hôn nồng cháy.

Tách khỏi nụ hôn dài tưởng chừng như bất tận, đôi môi mềm mại của Enki trượt nhẹ xuống xương đòn gợi cảm của Tony, chậm rãi tiến tới vết bánh kem trên ngực cậu, đầu lưỡi thè ra liếm lấy lớp kem trên đó, nhẹ nhàng mút vào lồng ngực săn chắc làm toàn thân Tony bị kích thích cực độ, loại kích thích này đặc biệt khó tả, lại từ một người có sức hấp dẫn mê hồn như Enki càng làm Tony thêm ngây dại.

“Hai người… thật biết trêu chọc người khác…”

Giọng Tony đã trở nên run run, không mạch lạc, vì cảm giác đê mê khó kiềm lòng này.

Enki ngừng lại động tác liếm, cô đứng cong người, phô bày cơ thể gợi cảm của mình trước mặt Tony, hai tay nâng lấy hai bầu ngực đầy kem nói: “Cậu muốn nếm thử không?”

Nhìn nhũ hoa thấp thoáng bị bao phủ bởi lớp kem, ánh mắt của Tony càng lúc càng trở nên kích động, khát vọng cực đại muốn lao tới ăn bằng sạch bộ ngực xinh đẹp này.

Như một con mãnh thú đói khát bị bỏ ăn lâu ngày, Tony lao tới con mồi vồ lấy, bỏ lại sự nhẫn nhịn dồn nén từ tốn ban đầu, Tony gấp gáp há miệng ra bao trọn bầu ngực dính đầy kem tươi ra sức mút mát, hết bên này rồi đến bên kia, dùng miệng của mình quyết ăn bằng hết số kem trên ngực Enki.

Trong khoang miệng Tony vì vậy mà nhanh chóng tràn ngập vị kem béo ngậy, thoảng thoảng vị sữa ngọt ngào.

Tony ăn đến đỏ mắt, cắn nuốt không ngừng, đầu lưỡi linh hoạt hóa thành con rắn nhỏ cuồng nhiệt trêu chọc nhũ hoa đang cương cứng.

Enki bị động tác tham lam của Tony làm cho choáng váng, hô hấp có chút gấp gáp rồi bật ra những tiếng rên khẽ.

Nhìn Tony bị dục vọng làm cho mất hết kiểm soát, Barbara đang quỳ gối trước cậu nhỏ hài lòng mỉm cười, cô ngậm lấy cậu nhỏ đang căng cứng, sau đó cái miệng nhỏ chậm rãi mở ra, nhẹ nhàng liếm láp đầu nấm cậu nhỏ căng phồng đầy kem thơm ngon, thưởng thức mỹ vị trên đó.

Cô liếm vài cái, rồi lại mút vài cái, sau đó đem toàn bộ cậu nhỏ đã được liếm sạch sẽ ngậm vào trong miệng.

Kỹ năng ngậm mút siêu việt của Barbara càng làm Tony thêm hưng phấn, khiến cậu bật ra những tiếng rên khẽ. Tony nhả ra nhũ hoa của Enki nói với Barbara: “Cô thật biết cách làm người khác hưng phấn!"

Nói xong Tony lại tiếp tục thưởng thức hai bầu ngực thơm ngon của Enki và cảm thụ cái miệng sát thủ của Barbara đang phun ra nuốt vào cậu nhỏ của mình, khoái cảm cứ như những cơn gió cuồng phong mạnh mẽ ập tới làm đầu óc Tony mê loạn, đắm chìm trong sung sướng, máu nóng trong người cậu sôi sục, bên dưới cậu nhỏ cũng không nhịn được mà phối hợp chuyển động.

Barbara ngậm cậu nhỏ của Tony trong miệng, vốn đã vô cùng chật vật vì nó quá dài và to, giờ nó lại chuyển động không ngừng đâm sâu hơn khiến cô không có cách nào ngậm vào hết được.

Bàn tay mềm mại của Barbara khẽ vuốt ve lấy hai quả bóng nhỏ, xoa dịu đi cơ thèm khát của Tony, làm Tony bớt đi sự hung hăng trong các chuyển động, giúp cho cô không phải chịu những cú đâm sâu mãnh liệt.

Trong căn phòng khách, ở khách sạn mà Aaron ở, một cô gái xinh đẹp lúc này cũng đang thưởng thức chiếc bánh kem nhỏ trên đĩa sứ trắng.

Cô gái thoải mái gác hai chân lên bàn, ngồi ngả người ra ghế, tay cầm đĩa bánh ăn một cách thoải mái mà không hề bận tâm đến cảm xúc của Aaron.

“Bánh ngon chứ? Cô Dorit!” Aaron lên tiếng hỏi.

Dorit nghe vậy thu chân trên bàn xuống ngồi ngay ngắn lại, đặt đĩa bánh gần hết lên bàn, nở một nụ cười nhẹ nhàng nói: “Không tệ lắm…”

“Tôi đã rất mong cô tới, nhưng cái cách cô xuất hiện thình lình trong phòng của tôi thế này làm tôi hơi sợ đó.” Aaron nói. Đồng thời cũng cảm thấy rất tò mò về năng lực của Dorit. Khi vài phút trước đó, Dorit thình lình bước từ trong phòng ngủ của Aaron ra.

Aaron lúc đó khá là bất ngờ, thậm chí còn có chút sợ. Không sợ sao được khi có người thình lình xuất hiện trong phòng của mình. Trong khi có một đám thuộc hạ bảo vệ bên ngoài căn phòng.

Mà bản thân Aaron cũng là một Mutants vô cùng mạnh và đầy kinh nghiệm. Nhưng cũng không hề nhận ra điều bất thường gì cho đến khi Dorit bước ra.

“Ngài nói đùa sao? Ngài Aaron. Từ những gì tôi nghe được từ Harry, thì ngài không phải một người yếu đuối.” Dorit vẻ mặt không tin nói.

Ánh mắt Aaron biểu lộ chút khó tin nói: “Tôi nghĩ người bạn của mình, đã không còn đáng tin cậy như trước. Có vẻ như trái tim của cậu ta đang lạc lối…”

Dorit mỉm cười, cô hiểu ý Aaron nói với mình, cô nói: “Ngài hiểu Harry hơn tôi mà, nếu không thể moi tin được từ một người như vậy. Tôi đâu dám gặp ngài.”

Aaron nói: “Có lẽ tôi đã trách nhầm bạn của mình…. tôi có nên trách cô?”

“Oh! Không, ngài phải thấy vui mới đúng. Nó cho thấy năng lực tuyệt vời của tôi.” Dorit nói.

Aaron cảm thấy khá vừa lòng với câu trả lời của Dorit, ông ta không tiếp tục thăm dò Dorit, mà có chút nghiền ngẫm sau những gì Dorit nói, một vài phút sau, Aaron lấy ra ba tấm ảnh đặt trước mặt Dorit. Trong đó một bức ảnh là của Tony, hai bức còn lại là của Lucy và Lili.

Dorit hứng thú nhìn ba bức ảnh, bàn tay cô di chuyển trên chúng, rồi cô cầm lấy bức ảnh của Tony lên xem.

“Mục tiêu có vẻ không tầm thường… nhiệm vụ e là sẽ rất khó khăn đây.” Dorit sau khi quan sát kỹ bức ảnh của Tony nói. Cô không vì vẻ bề ngoài hiền lành và lãng tử của Tony mà đánh giá thấp cậu.

Aaron thấy Dorit thận trọng đối với mục tiêu, càng thêm tin tưởng vào thành công của Dorit, ông ta đẩy tấm ảnh của Lucy về phía Dorit nói: “Tôi muốn biết cô gái tên Lucy này đang ở đâu. Đó là ưu tiên hàng đầu của nhiệm vụ.”

Dorit cấm lấy tấm ảnh của Lucy lên xem nói: “Cô gái này có điều gì đặc biệt sao?”

Aaron cũng không dấu gì nói: “Cô ta là một Mutants, năng lực của cô ta có chút giống Medusa, nhưng không có tác dụng với sinh vật sống, chỉ có tác dụng với đất cát. Không có gì phải lo lắng.”

“Một năng lực đặc biệt… cô gái này sẽ là một người lính công binh vô cùng hữu ích. Khó trách mà tổ chức của ông lại muốn có được cô ta đến vậy.” Dorit đủ thông minh để hiểu được lý do mà tổ chức của Aaron muốn có được Lucy và cô cũng đã biết trước một ít tin tức về vụ này từ Harry.

Dorit nói tiếp: “Còn chàng trai đó thì sao?”

“Tony… cậu ta là một ẩn số, cách đây vài ngày cậu ta đã giết chết 8 người, tất cả đều là dân chuyên nghiệp…” Aaron nói.

Dorit không bất ngờ, nhưng ánh mắt của cô vẫn cho thấy được sự coi trọng, Dorit nói: “Cậu ta sở hữu năng lực gì?”

Aaron lắc đầu nói: “Không rõ, có thể thiên về sức mạnh, và cậu ta có khả năng bắn súng rất tốt.”

Dorit nói: “Bắn rất tốt?”

“Đúng vậy, với một khẩu Desert Eagle bắn đạn 12,7 mm, cậu ta đã hạ rất nhiều người với nó bằng những cú bắn headshot.” Aaron khẳng định nói.

“Woa!” Dorit nghe vậy lại tỏ ra thích thú ồ lên, cô đưa tay ra sau lưng, rồi một khẩu súng sáng loáng xuất hiện, Dorit quay khẩu súng như một viên cao bồi, rồi đặt khẩu súng lên trên bàn nhìn Aaron đầy hứng khởi nói: “Tôi cảm thấy thích cậu ta rồi đấy, có vẻ như chúng tôi cùng gu.”

Aaron có chút trố mắt nhìn Dorit rồi nhìn khẩu súng Desert Eagle sáng bóng trên bàn.

“Tôi có nên lo lắng không?” Aaron nói.

Nhìn thái độ lạ lạ của Aaron, Dorit mỉm cười nói: “Sao phải lo lắng, tôi sẽ có câu trả lời cho đáp án của ông sớm thôi Aaron.”

Dorit nói rồi đứng dậy, xoay khẩu súng Desert Eagle trên tay với vẻ thích thú, rồi nhét nó vào bao súng sau lưng, cô quay người đi về phía phòng ngủ của Aaron.

Đi được vài bước, Dorit quay đầy mỉm cười nói: “Ba ngày… tôi nghĩ mình chỉ cần ba ngày để hoàn thành nhiệm vụ này… thật muốn gặp cậu ta ngay lúc này… đêm nay sẽ khó ngủ đây…”

Vài phút sau, khi Dorit đã đi vào phòng ngủ và không còn tiếng động nào phát ra, Aaron đứng dậy đi về phía phòng ngủ và nhìn vào trong.

Căn phòng không có một ai, không thấy bóng dáng Dorit đâu cả, Aaron lẩm bẩm nói: “Dịch chuyển? Xuyên tường? Xé rách không gian? Năng lực của cô ta sẽ là thứ gì đây? Thật muốn báo cáo chuyện này với tổ chức… nhưng Harry, cậu ta sẽ không để yên cho mình.”

“Năng lực nhìn xuyên thấu của cậu ta đúng là không phải thứ gì ghê gớm… nhưng chỉ những kẻ không muốn sống mới muốn đối đầu với tên ác quỷ đó… mình cũng không nên vì chuyện này mà mất đi một đồng minh như vậy trong tổ chức.”

Aaron có chút tiếc nuối, nhưng không có cách nào, bởi ông ta hiểu được sự đáng sợ của Harry. Người lãnh đạo KZK, một nhánh nhỏ của tổ chức “Z”.

Giống như Pat gã bị Tony giết chết, Harry cũng là một trong những nguồn cung cấp tài chính cho tổ chức Z, nhưng từ việc đánh bạc, cướp sòng bạc và ngân hàng.

Nhưng khác với Pat và Aaron, Harry có sự tự chủ cao hơn nhiều, và đội ngũ mà cậu ta lãnh đạo có không ít người là Mutants. Và những kẻ đó vô cùng trung thành với Harry. Ngay cả tổ chức “Z” cũng không thể ra lệnh được cho những người trong KZK nếu không thông qua Harry.