Chương 119: Thế Lực Cổ Xưa.

“Woa! Cô gái xinh đẹp, sao cô lại đi có một mình vậy? Muốn đi chơi cùng chúng tôi không?”

Trong một hẻm nhỏ cách khách sạn của Aaron không xa, ba gã đàn ông trông không hề tử tế, cơ thể lại đầy mùi rượu vây quanh Dorit. Ánh mắt của ba gã tham lam nhìn cơ thể nóng bỏng của Dorit. Chúng nhìn chằm chằm vào bộ ngực quyến rũ và cặp hông trái táo vô cùng hấp dẫn của Dorit đầy thèm khát.

Dorit xuất hiện trong hẻm nhỏ sau khi rời khỏi phòng của Aaron, lúc rời đi cô lại vô tình trạm mặt với ba tên lạ mặt ở đầu hẻm.

Đánh giá một phen ba gã đàn ông, Dorit thấy ba tên này có vẻ đã làm không ít chuyện tương tự. Nghĩ tới những người phụ nữ thiếu may mắn, đã bị ba tên đồi bại này chà đạp, Dorit cười lạnh gật đầu đáp lại lời mời của chúng: “Tôi cũng đang khá buồn, các anh muốn dẫn tôi đi đâu chơi nào?”

Dorit trả lời làm ba gã đều ngẩn người đôi chút, bởi biểu hiện của Dorit vượt qua ngoài tưởng tượng của chúng.

Mỗi lần cưỡng hiếp một phụ nữ, chúng đều thích thú tận hưởng cảm giác run rẩy của những phụ nữ đó, tiếng khóc thét, tiếng van xin, sự tuyệt vọng… Nhưng lần này lại khác, người mà chúng nhắm tới lại vô cùng chủ động, đáp lại sự trêu ghẹo của chúng.

Khi nhìn thấy Dorit, cả ba tên đều vô cùng phấn khích, bởi hôm nay chúng gặp được một phụ nữ vô cùng xinh đẹp và quyến rũ, khác hẳn với những người phụ nữ bình thường trước đây mà chúng tóm được.

Mỗi lần cưỡng hiếp ai đó, chúng đều quay phim lại, dùng thứ đó để uy hiếp nạn nhân của mình, để họ không báo cảnh sát, để sau đó chúng có thể tiếp tục cơn bệnh hoạn của mình với nạn nhân thêm một lần nữa và chúng chỉ buông tha cho họ khi đã không còn chút hứng thú nào.

Sự khác thường của Dorit so với những người phụ nữ chúng đã làm hại, không hề khiến ba tên này nảy sinh nghi ngờ gì, bởi sự nóng bỏng của Dorit là vô cùng hấp dẫn, một sự hấp dẫn khó mà cưỡng lại được, một khi dục vọng đã được nhen nhóm.

“Cô đồng ý đi với chúng tôi… Woa…. Đêm nay có vẻ là một đêm may mắn… Cô đúng là một cô gái xinh đẹp… Chúng tôi thích cô rồi đấy… sau đêm nay cô sẽ nhớ chúng tôi cho mà xem…” Ba tên đồi bại phấn khích thốt lên với đầy ảo tưởng dâm dục trong đầu.

“Phụ cận có một khách sạn khá tốt, chúng ta tới đó được chứ?” Một tên trong ba gã tươi cười đối với Dorit nói một cách nhẹ nhàng, như sợ Dorit sẽ sợ hãi mà thay đổi ý định.

Dorit tỏ vẻ lưỡng lự nói: “Khách sạn sao?”

Thấy Dorit do dự ba gã có vẻ sốt sắng thi nhau nói: “Đừng sợ, chúng tôi sẽ không làm hại cô…. Chúng tôi sẽ rất nhẹ nhàng…”

“Không… tôi không sợ… tôi chỉ là không thích khách sạn… đêm nay thời tiết thật tuyệt… thật thích hợp để có một đêm tuyệt vời dưới bầu trời sao… Các anh hiểu ý tôi chứ?” Dorit làm bộ ngượng ngùng nói.

Ba gã nghe Dorit nói theo bản năng nhìn về phía nhau, trong mắt chúng đều lộ ra thần sắc khó tin, tiếp theo thật lớn vui sướng lấp đầy đại não của bọn chúng.

Ngắn ngủi giao lưu qua đi, ba gã hoàn toàn bị dục vọng xâm chiếm, mà vẫn không hề nhận ra sự khác thường trong ánh mắt của Dorit nhìn chúng.

Vài phút sau, ba gã đi theo Dorit vào một công viên vắng vẻ và tối tăm.

Đi tới một gốc cây lớn, Dorit dừng lại quay người cười hỏi ba gã đi theo cô: “Ba người thấy nơi này thế nào?”

“Có thể, có thể, đương nhiên có thể!” Ba gã đàn ông nóng lòng nói. Chúng đã không thể chịu thêm được nữa.

Ba gã sốt sắng tiến về phía Dorit, chúng kéo giữ tranh nhau vượt lên trước, bởi ai cũng muốn là người đầu tiên được trạm vào cô.

“Bịch.”

Một bóng đen thình lình từ trên tán cây to rơi xuống trước mặt bã gã đàn ông, làm chúng giật bắn mình đứng khựng lại.

Ba gã đàn ông ánh mắt kinh ngạc nhìn những chiếc lá rơi lả tả từ tán cây xuống, nhìn thứ vừa xuất hiện thình lình trước mặt.

Một người phụ nữ xinh đẹp, trong bộ đồ da màu đen đầy quyến rũ, bó sát lấy cơ thể nóng bỏng không chút nào kém cạnh Dorit. Trên tay cầm một cây quyền trượng, với thân gậy màu đen dài 1,2 mét với những xoắn ốc ôm lấy một quả cầu đa giác có vẻ như được làm bắng pha lê đỏ tạo thành đầu của quyền trượng.

Tạo hình của người phụ nữ vô cùng quyến rũ và mới mẻ. Nhưng nó có chút không phù hợp, một gã bừng tỉnh khỏi cơn ngây ngốc hướng người phụ nữ vừa xuất hiện nói: “Cosplay? Cô gái xinh đẹp, cô hoá trang thành nhân vật nào vậy?”

Một gã khác lúc này cũng hơi tỉnh táo lại nói: “Mấy tháng nữa mới tới lễ hội Halloween mà.” Nói xong hắn quay ra nhìn hai gã đồng bọn với ánh mắt mơ màng men say hỏi: “Hay hôm nay là Halloween?”

“Mày say sao thằng khùng này?” Một tên mắng.

Gã bị mắng đỏ bừng mặt nói: “Mày nói ai là thằng khùng?” Nói rồi hắn tóm lấy áo của tên mắng hắn, bộ dạng sừng sộ như muốn đánh nhau.

Tên bị tóm cũng không vừa, sau giây phút bất ngờ vì không nghĩ tới gã bạn lại làm vậy với mình chỉ vì một câu mắng vu vơ, hắn cũng tóm lại cổ áo đối phương, khuôn mặt hùng hổ sẵn sàng lao vào cuộc chiến.

Tên còn lại thấy hai tên bạn đang yên đang lành quay ra gây gổ với nhau vì chuyện không đâu vội can ngăn.

“Hai đứa mày bị sao vậy? Không thấy hai người đẹp đang ở đây sao?”

Hai tên nghe vậy mới bình tĩnh lại, buông tay nắm cổ áo của nhau ra.

Đúng lúc này Dorit nói: “Loanna! Trưởng Vệ Nữ, bà thấy món quà của tôi thế nào?”

“Ta là kẻ khát máu thế sao?” Loanna nói.

Dorit nói: “Tôi không nghĩ bà là người như vậy. Còn chúng là lũ sâu mọt của xã hội, chúng không đáng được sống… sẽ có ích hơn khi chúng là chất dinh dưỡng cho sự trẻ trung xinh đẹp của bà.”

Loanna nghe Dorit nói, nở một nụ cười nhẹ nói: “Ta đã thấy quá nhiều máu người qua các cuộc chiến tranh thế giới thứ 1 và thứ 2. Nói thật, đôi lúc ta cảm thấy sợ hãi máu của họ.”

“Máu con người tuy vị không được tốt so với các loài vật, nhưng lại chứa nhiều năng lượng nhất. Thật khó mà cưỡng lại được dụ hoặc này.”

Dorit bước lại sát người Loanna đứng cạnh người phụ nữ có khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp không kém gì cô nói: “Tôi rất hâm mộ năng lực đặc biệt của bà. Có phụ nữ nào không mong muốn được trẻ đẹp mãi đâu. Họ sẽ điên cuồng giết người để giữ thanh xuân cho mình nếu điều đó có tác dụng.”

“Nếu vậy thế giới này sẽ là địa ngục và chuyện không già đi cũng là một phiền toái… Ta nghĩ chúng ta nên giải quyết đám phiền phức này trước khi tiếp tục trò chuyện.” Loanna ánh mắt trở lên sắc lạnh nhìn ba gã đàn ông còn đang cười cợt trước những lời đối thoại của cô, bởi chúng chỉ cho rằng đó là một trò đùa.

Dứt tiếng Loanna liền hành động, cây quyền trượng trong tay Loanna vung lên.

Tên đứng đầu còn đang cười không ngậm được miệng vì câu nói cuối cùng của Loanna, hắn không thể ngờ Loanna sẽ ra tay, hắn không kịp phản ứng lại thì đã bị cây quyền trượng đánh vào quai hàm.

Tiếng xương vỡ, những chiếc răng cùng máu tung bay trong không khí, tên đứng đầu bị đánh đến không thể kêu, liền ngã ngục xuống đất, mồm miệng đầy máu tươi tuôn trào xuống nền cỏ.

Hai tên đứng sau, cũng là hai tên gây gổ với nhau lúc trước, lúc này cả hai đều run rẩy. Chúng không hiểu nổi chuyện quái quỷ gì đang diễn ra, chúng có chút không rõ đây là thực tại hay đang trong cơn mơ say bí tỉ của rượu.

Chớp mắt một cái, từ giấc mộng đẹp sắp được làm tình với một cô gái vô cùng nóng bỏng đã chuyển sang một cơn ác mộng kinh hoàng, có chút gì đó kinh dị đến không thực.

“Fuck… Chuyện quái quỷ gì thế này…” Một tên nói xong quay người định bỏ chạy.

Nhưng vừa xoay người chạy, thì cổ hắn đã bị một bàn tay mềm mại nhưng mạnh mẽ bóp chặt lấy.

Dorit không biết từ lúc nào đã di chuyển tới phía sau tên này chặn đường. Bàn tay cô bóp chặt lấy cổ tên định bỏ trốn.

Tên bị Dorit bóp cổ, ánh mắt kinh hãi tràn ngập sự khó tin, khoé môi giật giật rồi rướm máu. Hắn cố sức chịu đựng nhưng cơ thể hắn dường như đã sắp cạn kiệt sức để chống cự. Trong cơn tuyệt vọng với chút sức lực ít ỏi, hắn thều thào: “Mình sẽ chết trong tay con đàn bà đáng sợ này sao?”

Ánh mắt tên bị Dorit bóp cổ đến lúc này vẫn không buông bỏ, dù sợ chết những hắn cũng không có ý định mở miệng cầu xin Dorit tha mạng. Bởi hắn biết, cầu xin cũng vô ích. Thay vì cầu xin, hắn dùng chút sức lực cuối cùng, cố gắng gạt bàn tay đang bóp ghẹt hắn ta ra, nhưng vô dụng. Trong cơn tuyệt vọng, hắn dùng chân định thúc mạnh vào bụng Dorit, nhưng lại bị Dorit nhẹ nhàng nhấc chân chặn lại.

Loanna nhìn Dorit xử lý tên định bỏ trốn cười cười, rồi nhìn sang tên còn lại lúc này đang quỳ rạp dưới đất run lẩy bẩy. Ánh mắt tên này tràn ngập khủng hoảng, giống như sắp phát điên đến nơi. Gặp ánh mắt của Loanna nhìn mình, hắn kinh hoàng xin tha: “Đừng giết tôi… đừng làm vậy với tôi… Hãy tha cho tôi… xin các cô hãy tha cho tôi…”

“Đồ hèn nhát.” Loanna khinh thường nói.

“Những Vệ Nữ dưới trướng của ta, một khi dẫn theo đàn ông tới tặng ta làm lễ vật. Thì tên đàn ông đó chắc chắn là một tên khốn đáng chết… Ta luôn tin tưởng vào ánh mắt của họ.”

“Và ngươi cũng đã nghe rất nhiều lời cầu xin đúng không? Vậy ngươi đã bao giờ đáp ứng lại những lời cầu xin đó chưa? Ta nghĩ là không… Giờ thì ngươi hãy cảm nhận cảm giác tuyệt vọng mà những người phụ nữ đã bị ngươi và đám bạn của mình chà đạp là như thế nào đi…”

“Vụt… Bịch…” Tiếng cây quyền trượng xé không khí nhanh như chớp, đánh thẳng vào mặt tên cuối cùng.

Cú đánh mạnh mẽ khiến đầu tên này gần như nổ tung, máu me bắn tung toé, trông thật ghê rợn.

Dorit nhìn Loanna tàn nhẫn xử lý xong tên cuối cùng, cô cũng quẳng gã bị mình bóp chết sang một bên, nói với Loanna: “Bà quá bạo lực và máu me, không thể xử lý nhẹ nhàng một chút sao?”

“Nhẹ nhàng sẽ tiêu tốn thời gian.” Loanna nhẹ nhàng nói như không có gì. Rồi Loanna hít một hơi dài đầy thoả mãn, cảm thụ mùi vị máu nồng đậm trong không khí.

Biểu cảm trên khuôn mặt Loanna bắt đầu trở nên phấn khích và kích động.

“Ọc… Ọc…”

Một tiếng lọc xọc vang nên, giống như có thứ chất lỏng gì đó đang sôi trào.

“Phụt.”

Máu từ miệng vết thương của hai gã do Loanna giết chết vụt lên như một đài phun nước, hai cột máu nhỏ vặn vẹo nhào về hướng Loanna.

Loanna ánh mắt đầy vui sướng há to miệng nuốt lấy hai cột máu.

Còn tên do Dorit giết lúc này mới bắt đầu có phản ứng, hai mắt của hắn ngày càng đỏ, bởi những tia máu không ngừng mở rộng trong đôi mắt. Máu bắt đầu xâm chiếm đôi mắt hắn, biến đôi mắt thành màu đỏ như mắt của một con quỷ dữ, đôi mắt ngày càng căng phồng nên như một quả bóng nước bị bơm căng.

“Bục..” Rồi đôi mắt cũng nổ tung khi nó không còn chịu đựng được thêm nữa.

Máu từ hai mắt tuôn trào ra lao về phía Loanna, hoà chung vào với hai dòng máu trước đó.

Dorit lẳng lặng đứng một bên quan sát Loanna thưởng thức bữa tiệc của mình.

Cơ thể của những tên đồi bại, khô quắt lại một cách nhanh chóng, từ những cơ thể khoẻ mạnh, đầy máu thịt và cơ bắp, chỉ thoáng chốc đã biến thành những xác khô gầy. Trông giống như một xác chết khô trong sa mạc khô cằn vậy.

Sau khi thưởng thức những giọt máu cuối cùng, Loanna liếm môi chép miệng một cái, vô cùng thoả mãn với món quà mà Dorit đem tới, hướng Dorit nói: “Món quà của cô sẽ giúp tôi giữ được khuôn mặt trẻ trung trong vài năm tới. Cám ơn cô, Vệ Nữ Dorit!”

“Bà không cần khách sáo với tôi. Tôi chỉ đang giúp xã hội trong sạch hơn một chút.” Dorit nói.

Loanna nghe vậy cười cười nói: “Được rồi, đợi tôi xử lý chỗ cặn bã này đã rồi chúng ta đi vào việc chính.”

Loanna nói với Dorit xong thì nhìn mấy xác chết nằm trước mặt vung tay lên.

Mấy xác chết bắt đầu vặn vẹo, co quắp lại thành một khối, bị năng lực nào đó của Loanna áp súc lại với nhau, tiếng xương nứt vỡ lác cách không ngừng vang lên.

Không bao lâu, ba cái xác chỉ còn là một nắm xương thịt khô lẫn nộn bằng nắm tay.

Rồi Loanna giẫm chân một cái, một chiếc hố nhỏ thình lình xuất hiện trên mặt đất, ngay phía dưới những gì còn xót lại của ba cái xác, nuốt chửng nó xuống lòng đất.

Loanna lại giậm chân một cái cái hố liền biến mất, mặt đất lại trở về bình thường như chưa có gì xảy ra.

“Đây là lần đầu tiên tôi thấy bà sử dụng năng lực thứ 2.” Dorit nói.

Loanna nói: “Có gì đâu, nó hoạt động giống như một chiếc máy ép thôi, cũng không có gì đặc biệt.”

Dorit hơi lắc đầu nói: “Tôi biết thân cây quyền trượng của bà được làm từ gỗ mun đen Châu Phi, một trong 10 loại gỗ cứng nhất thế giới. Và kích thước nguyên bản của nó lớn hơn thứ tôi đang nhìn thấy cả trăm lần. Giờ thì nó còn cứng rắn hơn cả kim loại là nhờ vào năng lực thứ 2 của bà. Như vậy còn không có gì đặc biệt sao?”

Loanna nghe vậy liền biết Dorit muốn gì nói: “Được rồi Vệ Nữ Dorit, cô muốn tôi chế tạo giúp cô thứ gì nào?”

Đạt được mục đích, Dorit nở nụ cười nói: “Chuyện đó để sau đi, vì hiện giờ tôi vẫn chưa nghĩ ra muốn chế tạo thứ gì… Và chúng ta có vấn đề khá lớn với nhiệm vụ lần này.”

“Cô mới tìm hiểu thêm được gì từ người của tổ chức “Z” sao?” Loanna nói.

Dorit nói: “Cũng không có gì nhiều so với thông tin trước đó mà họ thông qua Harry chia sẻ cho tôi, chỉ là kẻ cầm đầu của tổ chức “Z” ở trong nhiệm vụ này là một người vô cùng nguy hiểm.”

“Cô nhìn thấy gì ở gã đó?” Loanna nói.

Dorit nói: “Lạnh… sự lạnh lùng và cẩn trọng.”

Loanna nói: “Đúng là rất cẩn trọng, nếu không người đó đã không tìm cô hợp tác, để thăm dò rõ ràng hơn về chàng trai trẻ đó.”

Dorit nói: “Vâng, nhưng đó không phải là điều tôi lo lắng.”

Loanna nhìn biểu cảm không quá tự tin của Dorit nói: “Điều gì khiến Vệ Nữ Dorit của tôi lo lắng như vậy?”

Dorit lưỡng lự một lúc mới nói ra suy nghĩ của mình: “Harry nói với tôi, Aaron là một kẻ vô cùng thông minh và cẩn thận, còn dặn tôi phải cẩn thận khi làm việc với người này, bởi gã là một người vô cùng trung thành và cuồng nhiệt với tổ chức, chính vì vậy gã luôn có những cách làm vô cùng cực đoan và khó lường trong mỗi lần hành động. Harry còn đặc biệt nhấn mạnh, Aaron luôn có một con bài bí mật, hắn luôn chuẩn bị đường lui cho mình và con bài bí mật đó của Aaron chỉ có những kẻ chết trong tay hắn mới biết.”

Loanna nói: “Tôi nhớ không nhầm thì mối quan hệ của Harry và Aaron khá tốt, vậy mà Harry lại có thể nói những chuyện đó với cô. Tôi nghĩ Harry đã có thể vì cô mà làm ra vài chuyện đáng kinh ngạc rồi đấy.”

“Tôi luôn hoàn thành nhiệm vụ của mình.” Dorit nói với vẻ mặt hơi nghi ngờ, bởi cô nghe được trong giọng nói của Loanna ẩn chứa hàm ý.

Loanna nở một nụ cười nhẹ và nhìn vào mắt Dorit nói: “Hoàn thành nhiệm vụ là tốt, nhưng phải cẩn thận, đừng để cái đầu lạnh bị nhuốm màu hồng.”

Dorit biết, Loanna là đang nhắc nhở mình và cũng là cảnh cáo cô. Đừng để bản thân bị sa vào lưới tình. Một tại nạn thường thấy ở các gián điệp.

“Harry không phải mẫu đàn ông tôi thích. Còn Tony… chàng trai trẻ mà chúng ta đang nhắm tới thì tôi lại không chắc…” Dorit có chút đùa cợt nói.

“Oh!” Loanna ồ lên một tiếng rồi nói: “Nếu tôi là một thiếu nữ 16, 17 tuổi, tôi nghĩ mình cũng sẽ ngục ngã một cách ngu muội trước vẻ đẹp của cậu ta.”

Dorit nói: “Bà có năng lực để thể xác mình trở lại cái độ tuổi đó mà.”

“Đừng đùa vậy chứ Dorit, bà già này lại nổi cơn hứng tình bây giờ…” Loanna cũng bông đùa nói.

Dorit cố nhịn cười nói: “Bà nói vậy, làm tôi nghĩ mình phải thay đổi chút kế hoạch.”

Loanna nói: “Cô không tính tiếp cận cậu ta?”

Dorit nói: “Không tiếp cận cậu ta, tôi nghĩ mình khó mà hoàn thành được nhiệm vụ. Chỉ có điều, tôi sẽ thử thâm nhập vào trang trại đó trước xem sao.”

“Cô đang đùa với tính mạng của mình đó, Dorit.” Loanna nghiêm túc nhắc nhở Dorit.

Dorit nói: “Từ tư liệu Aaron cung cấp và những gì tôi tự tìm hiểu được, thì mức độ nghiêm trọng của các sự việc diễn ra quanh Tony ngày càng thăng cấp, rồi cách cậu ta giải quyết những việc đó cũng ngày càng đẫm máu hơn trước. Đây quả thật là một chàng trai đáng sợ.”

Loanna cũng tán thành quan điểm của Dorit nói: “Đúng vậy, điều này làm tôi lo lắng cậu ta được sinh ra trong một gia đình đặc biệt.”

Dorit nói: “Bà lo sợ về cha mẹ cậu ta?”

Loanna gật đầu nói: “Thần Nữ Điện đã tồn tại hàng nghìn năm, thì các gia đình Á Thần cũng vậy.”

“Gia đình Á Thần? Ý bà là những đứa trẻ có cha mẹ là Mutants.” Dorit nói.

Loanna ánh mắt mang chút hoài niệm những tháng ngày xa xưa nói: “Á Thần là cách gọi cổ xưa với những người mang năng lực đặc biệt. Từ đã bị lãng quên hay chính xác hơn là đã bị ép biến mất trong dòng chảy lịch sử. Và những người được sinh ra trong một gia đình có cả cha và mẹ là Á Thần hoặc cha hoặc mẹ, sẽ là những đứa trẻ vô cùng đặc biệt.”

“Sinh ra trong một gia đình Á Thần, đứa trẻ sẽ không bỡ ngỡ khi thức tỉnh, từ bé đã được huấn luyện bài bản như một chiến binh. Khi thức tỉnh sẽ nhanh chóng không chế và làm chủ tốt năng lực mà mình có.”

“Những gia đình Á Thần không phải rất nhiều, bởi chưa chắc cha mẹ là Á Thần mà con cái đã có thể thức tỉnh.”

Dorit gật đầu tỏ vẻ hiểu nói: “Đúng vậy, như tôi chẳng hạn, cha mẹ tôi chỉ là những người bình thường. Sau này nếu tôi có con cái, chúng cũng chưa chắc đã có thể thức tỉnh năng lực.”

“Đó là một món quà, không phải ai cũng có thể nhận… Và chúng ta chỉ là những hậu duệ bị lãng quên của “Họ”….” Loanna ngước nhìn bầu trời đêm ảm đạm nói.

“Họ?” Dorit nghe vậy có chút mơ hồ nhìn Loanna thất thần nhìn bầu trời một lúc mới lên tiếng nói: “Có vẻ như tôi phải chăm chỉ tới thư viện của Thần Nữ Điện. Có rất nhiều kiến thức cổ xưa tôi cần tìm hiểu thì phải.”

Loanna nở một nụ cười nhạt giống như tự giễu cợt nói: “Nơi đó có thể coi là Thần Nữ Điện sao? Cô chưa từng nhìn thấy Thần Nữ Điện thật sự, cô sẽ không hiểu… Nhưng mọi chuyện giờ đã khác, chỉ cần có được Lucy, Thần Nữ Điện sẽ lại một lần nữa xuất hiện, Vệ Nữ Binh Đoàn sẽ lại có nhà… Rồi chúng ta sẽ lại có Thần Nữ…”

“Bà đang hi vọng với năng lực của Lucy, việc xây dựng lại Thần Nữ Điện sẽ giúp bà trở thành Thần Nữ?” Dorit nghi hoặc về tham vọng của Loanna nói.

Loanna nghe vậy hơi giật mình, bà ta quay ra nhìn Dorit, thở dài một hơi đầy phiền muộn nói: “Bốn vị Trưởng Vệ Nữ khác sẽ khuất phục ta sao? Ta nghĩ là không, dù ta có làm ra công lao lớn tới đâu cho Vệ Nữ Binh Đoàn, họ cũng sẽ không chấp nhận điều đó. Sự thật là trong tất cả các Trưởng Vệ Nữ, không một ai đủ mạnh để có thể nghiền ép toàn bộ những người còn lại.”

“Muốn làm Thần Nữ không phải muốn là được. Trong lịch sử của Thần Nữ Điện, các đời Thần Nữ đều do…”

“Do gì?” Dorit nóng lòng hỏi.

Loanna nói: “Khi ngày đó đến cô sẽ hiểu. Chúng ta chỉ cần chuẩn bị Thần Nữ Điện cho Thần Nữ là được.”