Lúc này ở trên mặt đất, Sky từ nơi ẩn lấp bay về phía tổ kiến của Ares một cách cẩn trọng, nó không ngừng quan sát để tránh người khác phát hiện ra mình.
Bay đến trên tổ kiến một cách an toàn, Sky hạ dần độ cao. Gió được tạo ra từ hai cặp sải cánh dài hơn 50 cm của Sky làm cho những hạt bụi nhỏ trên nóc tổ kiến tung bay.
Nhìn cảnh tượng Sky hạ cánh tạo ra trên tổ kiến lúc này, có phần trông giống với một chiếc trực thăng gây ra khi hạ cánh.
Ares lúc này đã đợi sẵn ở cửa tổ, thấy Sky tới nó liền hướng vào trong tổ phát ra tiếng kêu. Tiếng kêu của Ares giống như tiếng kèn hiệu lệnh, rồi vài trăm con kiến thợ to khoẻ nhất từ trong tổ chui ra nối đuôi nhau bò lên người Sky từ cả sáu chiếc chân của nó.
Chỉ mất vài phút lũ kiến đã bò lên khắp người Sky và bám chặt vào người nó. Ares sau khi chỉ huy xong lũ kiến thợ trèo lên người Sky nó liền bay lên đậu xuống phần lưng của Sky, trước khi Sky bắt đầu cất cánh mang theo lũ kiến bay về phía căn hầm.
Sky bay tới cửa của căn hầm, liền dừng lại trước cửa vài giây rồi chậm rãi bay vào trong. Điều này giúp nó thích ứng với ánh sáng tối hơn ở phía bên trong hầm.
Sky bay theo hướng những ngọn đèn được thắp sáng trên trần hầm, dẫn nó xuống tầng hầm thứ hai. Rồi nó cũng bay được tới cửa của phòng bếp.
“Đây rồi, những người thợ của lòng đất, đến đây và giúp tao nào.” Tony quay đầu về phía cửa phòng nói.
Lời nói của cậu làm mọi người trong căn phòng ngừng lại công việc và nhìn về phía cửa bếp.
Sky bay vào trong bếp trong sự khinh ngạc của các cô gái, nó đậu lên một thanh gỗ, mà một đầu của thanh gỗ thì chống vào bên trong cái lỗ tròn mà Tony đã tạo ra trên nóc hầm, còn một đầu thì cậu chống xuống sàn giàn giáo.
Ngay khi Sky đậu lên thanh gỗ, Ares liền bay lên đậu xuống phần thanh gỗ ở phía trên đầu của Sky rồi kêu lên.
Lũ kiến trên người Sky nghe vậy liền nối đuôi nhau bò xuống thanh gỗ. Chúng tụ tập lại trên thanh gỗ trước khi cả đám đi theo Ares tiến vào trong lỗ đất tròn trên trần nhà.
Vài giây sau khi lũ kiến tiến vào trong lỗ tròn, bụi đất bắt đầu rơi ra từ đó.
“Chúa ơi…” Lili lúc này thốt lên rồi chạy như bay, leo lên giàn giáo đi tới chỗ con chuồn chuồn đậu. Mà không hề quan tâm tới việc lũ kiến đang làm trong lỗ đất tròn trên trần hầm.
Lili nhìn con chuồn chuồn xanh lam bóng mượt, đẹp đến mê người không kìm nổi kích động nói: “Đẹp quá… mày đẹp quá…”
Khi Lili định chạm tay lên người Sky, thì Sky động, nó vỗ cánh bay đi, rời khỏi căn hầm.
Lili nhìn theo bóng Sky biến mất đầy tiếc nuối, cô quay ra nói với Tony: “Sao đến bây giờ, anh mới để em biết, anh có một con chuồn chuồn đẹp đến thế. Em không biết… em muốn nó là của em.”
Lili bắt đầu nhõng nhẽo đòi Tony cho cô con chuồn chuồn Sky.
Tony thấy vậy cười nói: “Em là con nít sao? Nhìn xem mọi người đang nhìn em cười kìa.”
“Ai quan tâm… có cho em không?” Lili mặc kệ mọi người cười mình nói.
Tony dứt khoát nói: “Anh có thể giúp em tạo ra một con như vậy. Còn Sky thì không được, nó đi theo anh cũng khá lâu rồi.”
Lili nghe vậy hơi thất vọng một chút, nhưng ngay sau đó lại cười tươi nói: “Anh nói rối đấy.”
“Được rồi, em đi làm việc đi.” Đuổi đi Lili, Tony quay ra nhìn Lucy.
Lucy lúc này còn đang chăm chú quan sát những thứ diễn ra trong lỗ đất tròn trên trần hầm. Còn những người khác thì đã sớm trở lại với công việc của mình sau vài phút ngạc nhiên.
Thấy Tony nhìn mình, Lucy đưa mắt nhìn Tony hỏi: “Với tốc độ này của lũ kiến thì bao lâu mới xong đây?”
Tony nhìn lượng đất, không ngừng rơi ra khỏi cái lỗ, phỏng đoán nói: “Chắc phải mất 4 tiếng. Dù sao thì chúng ta cũng không vội. Trong lúc chờ đợi, có thể hoàn thành việc khác trước.”
Lucy gật đầu đồng ý nói: “Bốn phòng ngủ cơ bản đã hoàn thành, đồ dùng cũng đã dọn vào rồi, còn thiếu một ít nhưng cũng không quá quan trọng. Chị Naomi đã đặt mua chúng trên mạng. Chiều nay người ta sẽ chuyển đến. Giờ chỉ còn đợi phòng bếp thôi.”
“Còn phòng huấn luyện thì sao? Có cần sửa gì không, nhân lúc nhàn rỗi chúng ta có thể sửa chữa một chút?” Tony nói.
Lucy nói: “Tôi nghĩ không cần, diện tích như vậy là đủ rộng cho vài chục người sử dụng rồi. Chỉ là lại có thêm người, tôi nghĩ cậu cần mua thêm một ít thiết bị nữa. Mọi người cũng sắp hoàn thành xong các hốc chứa đồ trong phòng bếp rồi, lúc đó chúng ta có thể lên trên, xây dựng các bức tường cho ngôi nhà.”
Tony nói: “Cũng được, ngôi nhà hoàn thành sớm, cũng giúp căn hầm an toàn hơn.”
Lucy nói: “Cậu nghĩ chúng ta nên làm bức tường bao quanh dày bao nhiêu thì thích hợp?”
“60 cm cô nghĩ sao? Dù sao thì chúng ta cũng có rất nhiều gạch.” Tony nghĩ nói.
Lucy nói: “Như vậy diện tích sử dụng sẽ bị giảm, do diện tích tường lớn.”
Tony nói: “Chúng ta có thể tăng diện tích nền nhà lên. Kẻ thù của chúng ta không phải người thường, ngôi nhà cần kiên cố nhất có thể. Đề phòng trường hợp xấu xảy ra, nó sẽ cho ta thêm thời gian ứng phó.”
Lucy nói: “Vậy tăng tới 1 mét luôn. Cậu thấy sao?”
Tony nói: “Như vậy có dày quá không?”
“Ngôi nhà chỉ có một phòng ngủ, một phòng bếp, một phòng khách, một thư phòng và một nhà kho, tường dày nhưng cao sẽ không làm không gian ngôi nhà trông bị bức bối.” Lucy nói.
Tony nghe vậy cảm thấy càng ổn, gật đầu đồng ý.
Một lúc sau, sau khi Lucy chỉnh sửa và hoá đá các hốc đựng đồ trong phòng bếp, công việc ở phòng bếp liền tạm kết thúc. Mọi người bắt đầu kéo nhau lên trên mặt đất xây dựng ngôi nhà.
Mười mấy người háo hức vận chuyển gạch, mở rộng nền nhà trước khi sắp xếp gạch thành các bức tường bao quanh và tường ngăn cách các phòng.
Trong khi mọi người sắp xếp gạch thành các bức tường thì Lucy lại sử dụng năng lực của mình để liên kết các viên gạch lại với nhau thành một khối vững chắc.
Nhiều người, lại toàn người được cường hoá, khoẻ mạnh hơn người thường nhiều lần, tốc độ làm việc vì vậy cũng nhanh hơn mấy lần. Rồi việc thi công, lại vô cùng đơn giản, khiến cho công việc diễn ra rất là nhanh.
Gần 3 tiếng đồng hồ, các bức tường bao quanh và tường phân phòng được xếp cao lên đến 1,5 mét.
Với tiến độ như vậy thì chỉ 2 đến 3 ngày là xong, kể cả hoàn thiện.
Tony vừa xếp xong một hàng gạch, thì Ares bay tới đậu lên vai Tony kêu lên.
Mỉm cười nhìn Ares, Tony nói: “Hoàn thành nhiệm vụ rồi đúng không. Mày vất vả rồi…”
Ares nghe Tony nói lại kêu lên vài tiếng gì đó.
Tony nghe nó kêu liền nói: “Rồi… rồi… tao sẽ bảo đám chuồn chuồn tha cho chúng mày ít côn trùng để đánh chén.”
Ares lại kêu lên vài tiếng rồi mới quay mông bay đi.
Nhìn Ares rời đi, Tony liền gọi Sky tới để đón lũ kiến về.
“Mọi người dừng tay thôi. Lỗ hút mùi đã thông, chúng ta quay vào trong và hoàn thành nốt phòng bếp nào.” Tony hô lên nói.
Naomi và mọi người nghe vậy đều vui mừng, tất cả dừng tay kéo nhau xuống phòng bếp.
Tony nối đoạn ống hút mùi cuối cùng, đẩy lên cao rồi hướng Lucy nói: “Chị hoá đá phần đất trần, cố định lại đường ống hút mùi được rồi.”
Lucy nghe vậy liền tiến hành ngay, cô nèn chặt phần đất cho nó bám chắc vào đường ống rồi mới sử dụng năng lực, chỉ mất vài giây lớp đất còn lại đã hoá đá giữ chặt lấy ống hút mùi.
Tony chậm rãi rời tay ra khỏi ống, phần ống hút mùi thò ra khỏi trần không chút nào xê dịch. Rồi Tony còn cẩn thận lay lay ống hút mùi, xem nó đã được cố định chắc chắn chưa.
Thấy ống hút mùi đã được cố định chắc chắn, Tony bắt đầu lắp máy hút mùi lên trần nhà, trong khi mọi người dọn dẹp căn phòng.
Một lúc sau, giàn giáo được tháo bỏ, lớp vải bạt che đậy bếp bên dưới cũng được thu lại. Các cô gái cầm rẻ lau, lau tới lau lui, chỉ vài phút căn phòng đã sạch sẽ sáng bóng dưới ánh đèn.
“Thử bếp mới thôi nào?” Naomi mở cánh chiếc tủ lạnh ở góc phòng, lấy nguyên liệu nấu ăn ra nói.
“Vâng!” Hàng loạt tiếng đáp hưởng ứng.
Các cô gái thi nhau lấy các nguyên liệu trong tủ lạnh ra, rồi đi tới bàn đảo bếp để chế biến và làm sạch nguyên liệu nấu ăn.
Bàn đảo bếp rất lớn vì vậy mà mười mấy cô gái cùng làm việc ở đó một lúc cũng không thấy chật chội.
Lúc thiết kế bàn đảo bếp này, Tony đã suy nghĩ mất khá nhiều công sức.
Thường bản đảo bếp chỉ được bố trí một chậu rửa loại nhỏ để tiện cho việc sử dụng khi chế biến thức ăn mà không cần mang nguyên liệu sang bồn rửa bát để làm sạch. Nhưng đó là đối với gia đình, còn ở đây là một khu bếp tập thể.
Tuy nhiên Tony vẫn muốn nó có vẻ sang trọng và cậu muốn trang bị cho chiếc bàn đảo bếp này 4 chậu rửa, để nó có công năng như một khu bồn rửa lớn. Nơi mọi người có thể thoải mái làm việc cùng nhau.
Chiếc bàn đảo bếp vì vậy có chiều dài tới 4,8 mét chiều rộng 1,4 mét. Mỗi đầu của bàn đảo bếp là một mặt đá rộng 1,4 mét nhân 0,5 mét. Kế đó là hai chiếc bồn rửa đôi có kích thước 1 mét nhân 0,5 mét được đặt song song với nhau theo chiều dọc của chiếc bàn, ngăn cách chúng là hai chiếc vòi rửa 360 độ ở giữa hai bồn rửa, hai chiếc vòi 360 độ có thể tuỳ ý sử dụng cùng lúc ở mỗi bồn hoặc riêng lẻ. Cuối cùng là phần mặt bàn lớn nhất ở giữa với diện tích 1,8 mét nhân 1,4 mét vô cùng rộng để có thể thoả mái làm việc bếp núc ở đây.
Tony lúc này đang bế William để Mia có thể nấu cháo cho cậu bé. Nhìn 12 cô gái xinh đẹp vui cười bên chiếc bàn đảo bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, cậu vô cùng vui sướng.
Mọi chuyện có vẻ như đang đi đúng theo chiều hướng mong đợi của Tony.
Đang vui bỗng nhiên đèn điện trong bếp vụt tắt.
“Oa… oa…” Bóng tối bỗng xâm chiếm căn hầm, William bé nhỏ sợ hãi khóc thét lên.
“Bùng.” Ngọn lửa trên tay trái Tony rực cháy lên như ngọn đuốc, chiếu sáng căn phòng bếp.
William bé nhỏ đang khóc, bỗng nghệt mặt ra, hai mắt to tròn ngấn nước mắt nhìn chăm chăm ngọn lửa cháy trên tay Tony, rồi thằng bé cười khanh khách, giơ hai tay muốn bắt lấy ngọn lửa.
Tony tay phải bế William, tay trái rực lửa cẩn thận giơ ra xa chiếu sáng cho căn phòng.
Naomi và các cô gái còn đang bị bất ngờ vì mất điện, lại bị phen chiếu sáng của Tony làm cho bất ngờ. Mười mấy người trố mắt nhìn Tony như sinh vật lạ.
Tony cũng là có chút không ngờ tới, lần đầu tiên cậu sử dụng năng lực mới trước mặt người khác lại như thế này. Trước đó ở Boston, khi chiến đấu trong quán bar Night Wolf, Tony cũng chưa từng muốn sử dụng nó để chiến đấu. Nếu không cậu đã không chật vật như vậy khi đối phó với mấy con chó Alabai.
Rồi trên bến thuyền ở Hopedale, Tony có thể dùng quả cầu lửa để nổ chết cả đám sát thủ. Nhưng cậu đã không làm vậy, vì việc giải trình với cảnh sát sau đó sẽ là một phiền phức lớn.
Không nghĩ tới, khi William khóc, vì muốn thằng bé hết sợ hãi bóng tối, Tony lại sử dụng năng lực mới này của mình để dỗ dành William.
“Chắc máy phát điện hết nhiên liệu, để chị đi đổ thêm…” Naomi phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng nói, cô dùng đèn trên điện thoại để soi đường rời khỏi phòng bếp.
Mia đi tới đón lấy William từ Tony nói: “Để chị bế thằng bé cho.”
Tony nói: “Vâng, dù sao gần lửa cũng có chút nguy hiểm với William.”
“Không… ba ba… ba ba…” William bị bế khỏi Tony lại có chút mếu máo bập bẹ nói. Thằng bé dường như không muốn rời Tony. Không hiểu do Tony có ngọn lửa kỳ thú hay do thằng bé muốn được ở bên cậu.
“Ngoan nào William…” Mia đành phải dỗ dành thằng bé.
Nhưng có vẻ không ăn thua khi William vẫn không ngừng kêu: “Ba ba… ba ba…”
Young, Anna… ai dỗ dành cũng không khiến William ngừng kêu gào.
“Bùng.” Ngọn lửa trên tay phải Tony lúc này cháy sáng lên, khiến căn phòng thêm chút sáng sủa.
William cũng theo đó ngừng tiếng kêu, hai mắt thằng bé lại chăm chú nhìn ngọn lửa trên hai tay Tony.
“Phụt.” Ngọn lửa trên tay trái Tony bỗng vụt tắt không hề báo trước. William giật mình một cái, hai mắt ngơ ngác tìm kiếm…
“Bùng.” Ngọn lửa trên tay trái Tony lại rực cháy trở lại. William lại giật mình một lần nữa, nhưng lần này sau khi giật mình, William lại cười khanh khách thích thú.
Một tiếng sau, Tony và mọi người ngồi ăn vui vẻ trong căn phòng bếp mới sáng sủa và đầy tiếng cười.
Còn William nhỏ bé của chúng ta lúc này đang ngoan ngoãn ngồi ăn cháo do Mia nấu. Bát cháo lớn lúc này đã vơi hơn một nửa.
William há to mồm đón thìa cháo do Mia đút cho mình. Ăn xong thìa cháo, William quay ra nhìn Tony, hai bàn tay nhỏ nắm nắm giơ về phía Tony như muốn gì đó.
Tony nhìn vậy cười, cậu búng tay một cái, ngón tay cháy lên, William thấy vậy mắt sáng lên.
Tony thổi phù một cái, ngọn lửa trên ngón tay vụt tắt giống như thổi nến vậy, làm William thích thú cười. Thằng bé lại quay ra nhìn Mia há to mồm kêu a a đòi ăn.
Lili lúc này bỗng lên tiếng nói: “Tony, ngày mai em tham gia thu hoạch táo được không? Mấy chị Valentina cũng rất muốn được làm gì đó ngoài trời.”
Tony nghe vậy nhìn Lili, rồi nhìn ánh mắt đầy mong đợi của mấy cô vũ nữ. Ánh mắt của họ khiến Tony cảm thấy xót xa.
“Để mọi người tham gia đi anh Tony. Cẩn thận một chút, chắc không có vấn đề gì đâu.” Young nói.
Tony nghe Young nói vậy có chút đắn đo, cậu nghĩ thêm vài giây rồi nói: “Được!”
“Quá tuyệt!”
Lili nghe vậy sung sướng cười phá lên nói, mấy cô vũ nữ cũng rất vui mừng bàn tán xôn xao. Họ không biết bản thân đã bao lâu rồi không được tham gia một hoạt động vui vẻ ngoài trời. Một hoạt động mang tính xã hội như vậy.
Tony đợi sự hưng phấn của mấy cô gái giảm xuống nói: “Tôi sẽ nói với cha mẹ mình, là chị Naomi có mấy người bạn ở xa tới chơi, và họ muốn được trải nghiệm việc thu hoạch táo.”
“Tôi sẽ sắp xếp để mọi người thu hoạch ở cuối vườn, tránh phải tiếp xúc với các công nhân được thuê. Mọi người chỉ tham gia thu hoạch buổi sáng rồi nghỉ. Số táo mọi người thu hoạch được sẽ đem về hầm để dùng. Ăn tươi, làm bánh táo, hay nước ép thì tuỳ mọi người.”
Nghe Tony nói vậy, ai cũng vui vẻ, họ thấy sự sắp xếp của Tony là vô cùng hợp lý. Mọi người ăn càng thấy ngon miệng hơn, nhất là mấy cô vũ nữ, họ ăn càng nhanh, hi vọng thời gian trôi nhanh một chút, để họ có lại chút cảm giác của cuộc sống bình thường.