Chiếc ca nô quay lại bến thuyền Hopedale, khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống thị trấn yên bình.
Sau vài tiếng săn bắt cá miệt mài, Tony quyết định ra về với thành quả không thể tuyệt vời hơn. Ngay cả số năng lượng Tony kiếm được trước đó vài tuần, do giết đám người phục kích Henry và đồng bọn của chúng ở Milford. Cũng không nhiều bằng số năng lượng kiếm được thông qua việc săn giết cá ngày hôm nay. Ngoài ra cậu còn bắt được vài chú cá tầm, cá chình… làm chiến lợi phẩm mang về.
Đang vui vẻ neo đậu chiếc ca nô trên bến thuyền, đột nhiên Tony nghe thấy có tiếng thét chói tai.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Tony theo bản năng quay đầu nhìn quanh bến thuyền nói.
“Bắt nó! Bọn mày bắt lấy nó... Đừng để con bé chạy mất.” Sáu người đàn ông đuổi theo một bé gái khoảng 11, 12 tuổi trên bến thuyền.
Bé gái chạy rất nhanh, đám người đó đuổi theo phía sau dù cố thế nào cũng không đuổi kịp bé gái.
“Con bé chết tiệt! Mày có đứng lại không?” Mấy người đàn ông la hét, chửi bới đuổi theo bé gái, dồn cô về phía cuối bến thuyền.
“Aaa… hụ… hụ… hụ...” Bé gái đang chạy bất ngờ bị trượt chân, ngã sõng soài trên bến thuyền.
Cú ngã đó rất là đau… Bé gái cắn chặt môi chịu đựng cơn đau đớn, cố gắng đứng dậy định chạy tiếp. Nhưng lúc này đám người đuổi theo cô đã chạy tới.
“Chạy… Con bé chết tiệt này, mày chạy tiếp xem nào?” Một tên, trên mặt có hình xăm con nhện xông tới, tóm lấy tóc bé gái kéo lại, tát vào mặt bé gái liên tục không hề thương tiếc.
“Aaa…” Bé gái bị đánh, đau đớn hét lên.
“Dừng tay! Mấy người đang làm gì cái gì vậy? Sao lại đánh một đứa bé?” Tony tức giận chạy tới quát lên.
Mấy tên đuổi theo bé gái, không ngờ trên bến thuyền lúc này lại có người xuất hiện.
“Không biết từ đâu chui ra một thằng nhóc. Bọn mày, đánh cho nó một trận, rồi bắt nó lại. Trước khi xong việc với lão già Wes, nó không được rời khỏi đây.” Tên có hình xăm con nhện trên mặt đang giữ bé gái nói. Nói xong hắn ném bé gái sang một bên, rút từ trong túi ra một bao thuốc lá, bậc lửa, chuẩn bị xem kịch vui.
Nghe được lời nói của tên có hình xăm con nhện trên mặt, năm tên còn lại liền hướng Tony đi tới.
Chúng bao vây lấy Tony chuẩn bị xuống tay. Ngờ đâu, Tony đột nhiên đánh ra, nắm đấm đã siết chặt từ lâu vì tức giận, đánh lên ngực một tên trong số chúng, làm hắn bay ngược ra phía sau, đập mạnh lên một chiếc thùng gỗ đựng hàng trên bến thuyền.
Thật lớn va chạm làm thùng gỗ đựng hàng vỡ vụn. Các thứ đựng bên trong bay tung ra ngoài, rơi vãi khắp nơi trên bến thuyền.
Tên có hình xăm con nhện trên mặt, đang chuẩn bị xem diễn, khuôn mặt cứng đờ lại, biến cố thình lình xảy ra, làm hắn giật mình khiến điều thuốc vừa ngậm vào trên đôi môi thâm xì rớt xuống chân.
Sau cú va chạm với thùng gỗ đựng hàng, tên vừa bị Tony đánh liền bất tỉnh trên bến thuyền không hề nhúc nhích.
Mấy tên còn lại đang chuẩn bị động thủ, theo bản năng lùi lại đề phòng, ánh mắt nhìn về phía Tony đầy cảnh giác. Cả đám không nghĩ được, tên nhóc trước mặt chúng lại ra tay trước, lại còn ra tay một cách mạnh mẽ và tàn nhẫn đến vậy.
Bến thuyền Hopedale trong nháy mắt cực kỳ quỷ dị yên ắng.
Mấy giây sau, tên có hình xăm con nhện trên mặt lớn tiếng kêu lên: “Cùng nhau động thủ, một mình thằng nhóc có thể đánh lại mấy người?”
Bốn tên còn lại liếc nhau, đồng thời hướng về phía Tony vọt qua.
Nhìn bốn gã lao tới, Tony nở một nụ cười tiếc nuối, lầm bẩm nói: “Nếu ở đây không có cô bé, nếu đây là một nơi khác, chúng mày chắc chắn phải chết.” Tony trong lòng đã sinh ra suy nghĩ ác độc, khi nhìn thấy chúng đánh một bé gái trước mặt mình.
Chưa tới một phút Tony đã đánh gục toàn bộ mấy tên này.
Mà lúc này tên có hình xăm con nhện trên mặt, rút ra một con dao găm trên người, lặng lẽ tiến đến gần Tony, con dao găm trong tay hắn tàn nhẫn đâm về phía Tony.
Tony nhếch người né tránh, rồi đá mạnh lên người tên có hình xăm con nhện trên mặt, làm hắn bay lên phía trước ngã lên người mấy tên đồng bọn.
Nhanh chóng giải quyết tên cuối cùng. Nhưng Tony lại không chú ý tới. Ở cách bến thuyền không xa, trong một chiếc Minibus đen nhánh, một gã thanh niên trẻ, ăn mặc kiểu dân chơi mô tô không ngừng quan sát tình huống trên bến thuyền, đồng thời quay đầu cung kính báo cáo tình hình xảy ra cho một người trung niên đang ngồi dựa lưng ở trên ghế xe hút xì gà.
“Chúng ta chưa đi tìm tên này tính sổ, thì hắn lại vô tình phá đám công việc của chúng ta, Tony có vẻ như đã trở thành một phiền phức đối với ngài, hiện tại người của ta ở bên kia còn không có thu phục được lão già Wes, chỉ sợ hôm nay chúng ta không hoàn thành công việc của tổ chức, cảnh sát có lẽ cũng rất nhanh chạy tới. Ngài xem?” Gã thanh niên trẻ nói.
“Cảnh sát? Đám heo đó sẽ không tới đây nhanh như vậy. Chúng ta có mười năm phút trước khi đám heo đó tới. Ta muốn Tony chết! Sao nó, dám đánh con trai ta…” Người trung niên nhìn thoáng qua đồng hồ đeo trên tay, tức giận gằn lên từng chữ nói.
Người trung niên lấy lại chút bình tĩnh nói tiếp: “Để người của cậu vào đi, kết thúc việc này một cách nhanh nhất. Tôi không muốn việc này thất bại thêm một lần nào nữa. Cậu biết bến thuyền này quan trọng thế nào với tổ chức chứ?”
“Tôi biết.” Tên thanh niên đáp rồi lấy ra di động gọi vào một cái dãy số. Khi đầu dây bên kia bắt máy, gã lạnh giọng nói: “Thấy cả rồi chứ? Xử lý tên đó đi! Các cậu có tối đa mười phút trước khi cảnh sát tới. Đừng thất bại như lần trước.”
“Grừm… Grừ…” Tiếng động cơ xe mô tô vang khắp bến thuyền.
Tony đang đi tới chỗ bé gái để xem cô bé có sao không, thì tiếng động cơ gầm rú làm bước chân cậu dừng lại.
Đột nhiên xuất hiện bốn chiếc mô tô phân khối lớn trong tầm mắt Tony, mỗi chiếc xe có hai người, chúng lao nhanh, chạy thành hàng trên bến thuyền. Nhìn chúng nhằm hướng mình lao thẳng tới, Tony có cảm giác chuyện này chỉ mới bắt đầu.
“Trông rất quen… Không nhẽ là bọn chúng? Vậy thì không đáng lo, vũ khí lạnh… Hừ.”
Nhìn đám người điều khiển mô tô lao tới, làm Tony nhớ tới chuyện cách đây vài tuần, lúc đó trong một hoàn cảnh có phần tương tự, cậu bị một đám sát thủ đi mô tô ám sát.
Tony đưa tay ra sau lưng định… Bất ngờ thấy mấy tên ngồi phía sau xe máy đứng bật dậy, giơ súng nhằm hướng cậu bắn.
“Không ổn...” Tony thốt lên. Cậu lao nhanh về phía bé gái đang nằm trên bến thuyền, phía trước người cậu không xa, tóm lấy cô bé, ôm vào lòng, bay người sang một bên, tránh sau một chiếc thùng đựng hàng lớn. Đúng lúc một loạt đạn bay tới đánh lên vị trí của cậu và bé gái vừa ở.
Núp sau thùng hàng, nhìn bé gái bất tỉnh trong lòng, Tony cảm thấy không ổn. Cậu cần nhanh chóng tìm một nơi an toàn.
“Đoàng… Đoàng…” Tiếng súng vẫn đùng đoàng không ngớt. Một loạt đạn bắn vào thùng đựng hàng. Vụn gỗ, bắn tung tóe khắp nơi.
“Không phải bọn chúng?” Tony vừa nghĩ, vừa nhìn vào một cửa hàng bán dụng cụ câu cá đã đóng cửa trên bến thuyền cách đó vài mét.
Đám mô tô đang tấn công Tony, chính là đám người đã ám sát cậu, trên đường cậu về nhà cách đây vài tuần.
Chỉ là chúng không dám sử dụng vũ khí lạnh để đối phó với Tony nữa. Khiến cho Tony tưởng cậu nhận nhầm, khi thấy chúng sử dụng súng tấn công mình.
Tony bật phắt dậy, lao nhanh về phía cửa hàng đó. Những họng súng cũng di chuyển theo cậu. Các viên đạn theo sát gót chân của Tony, không ngừng bay lướt qua người cậu trong gang tấc.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy, một viên đạn sượt qua mặt Tony, bóc đi một tầng da thịt.
Chỉ cần lệch một chút, viên đạn sẽ làm đầu Tony nở hoa… có vẻ như thần may mắn vẫn mỉm cười và đồng hành với cậu.
Viên đạn mang đến một cơn đau nhói cho Tony, khuôn mặt nhăn lại vì đau, miệng rít lên: “Khốn khiếp…”
Nhưng bấy nhiều là không đủ để bước chân của cậu dừng lại. Tony phi như bay qua cửa sổ kính của cửa hàng.
Tấm lưng to lớn của cậu như tấm khiên, kiên cố, che chắn cho bé gái, khỏi những mảnh kính vỡ làm bị thương.
Lăn vài vòng trên mặt đất, Tony bế bé gái chạy vào một góc trong cửa hàng trốn. Đám người đi xe mô tô lúc này đã lao tới bên ngoài cửa hàng.
Bên trong cửa hàng, Tony nhìn quanh chỗ mình đang ẩn lấp, cậu thấy một chiếc tủ, mở ra, chiếc tủ trống rỗng không có thứ gì, Tony đặt bé gái vào bên trong, giấu bé gái đang bất tỉnh ở đó.
Còn bản thân cậu thì di chuyển ra một chỗ khác.
Vết thương dài trên khuôn mặt Tony đang đau rát vì bị viên đạn sượt qua, có một dòng chất lỏng ấm áp chảy xuống. Tony đưa tay lên quệt đi…
“Máu…” Tony nhìn lòng bàn tay đỏ tươi bởi những vệt máu của mình nói.
Ba ngày, Tony trúng đạn hai lần, lần này tuy vết thương không nặng như lần trước, nhưng có vẻ nguy hiểm hơn, vì chỉ cần viên đạn đi lệch một chút, thì Tony khó mà sống được, cho dù có năng lực chữa lành trợ giúp. Nhưng cậu lại không có vẻ gì là tức giận, thậm chí có thể thấy được ý cười trong mắt cậu.
Rút ra khẩu SIG Sauer P320 giấu sau lưng, từ một góc tối trong cửa hàng, Tony nhằm về phía cửa ra vào.
Tuy hiện tại cậu không biết được lý do tại sao chúng lại đuổi bắt bé gái cậu vừa cứu, cũng không biết chúng muốn gì từ lão Wes, người cho cậu thuê ca nô.
Không thể xác định được đám người này là ai, tại sao chúng làm vậy. Nhưng chúng đã có ý định giết cậu, thì chắc chắn cậu cũng không để những người này sống sót.
Không biết được tình hình bên trong cửa hàng, nơi Tony ẩn lấp, đám sát thủ đi mô tô liền bắn loạn xạ vào bên trong cửa hàng, những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên không ngừng, đồ vật bên trong cửa hàng bị bắn nát thành nhiều mảnh.
Nhìn ra bên ngoài cửa ra vào, kính đã bị đạn bắn vỡ nát, Tony biết bọn chúng sẽ rất nhanh chóng tràn vào trong này.
“Chơi trốn tìm...” Một tên sát thủ mô tô nói khi nhìn đống hoang tàn bên trong cửa hàng, mà không thấy bóng dáng của Tony và bé gái đâu.
Sau khi cả đám năm le cây súng trong tay, nối đuôi nhau đi vào bên trong cửa hàng. Tất cả bọn chúng đều mặc đồ da kín mít từ đầu tới chân, đầu đội mũ bảo hiểm lật hàm. Người khác khó mà có thể nhìn ra diện mạo của chúng.
Trong góc tối của cửa hàng, một nơi khó mà nhìn thấy, Tony nhằm thẳng về phía một tên sát thủ mô tô đứng ở giữa đội hình “Đoàng..” một súng bạo đầu.
“Fuck! Nó có súng…”
Tiếng súng thình lình nổ, giết chết một tên sát thủ, làm những tên còn lại giật mình nhận ra nguy hiểm, theo bản năng chúng di chuyển tản ra và hướng về phía phát ra tiếng súng mà nổ súng.
Ngay sau khi bắn phát súng đầu tiên, Tony nhanh nhẹn lăn qua một bên, nằm sấp xuống sàn nhà núp sau một cái kệ để đồ. Tránh thoát lửa đạn mãnh liệt đang gào thét bắn tới.