Buổi trưa, sau khi ăn cơm xong, Tony một người mang lên một chiếc thùng nhựa lớn, lái xe hướng thị trấn Hopedale, một thị trấn xinh đẹp nằm bên cạnh dòng sông Charles mà đi. Hopedale nằm ở phía đông bắc của thị trấn Mendon nơi Tony sinh sống. Hopedale xưa kia lấy ngư nghiệp và các ngành nghề liên quan làm chủ, người dân trong thị trấn chủ yếu sống bằng nghề đánh cá, cho dân câu thuê thuyền. Hiện tại mặc dù nghề cá đã không còn phát triển như trước, vẫn là có người duy trì kế sinh nhai bằng nghề này. Tony vẫn là có thể thuê được thuyền ở đây để ra sông.
Hơn mười năm phút về sau, Tony liền đi tới một bến thuyền ven sông. Đây là lần đầu tiên Tony tới nơi này. Quang cảnh bến thuyền Hopedale, bây giờ có chút tiêu điều, thuyền đánh cá cũng không có mấy chiếc, lại là thời điểm giữa trưa trên bến thuyền cũng không có mấy người.
“Cá chép châu Á sức phá hoại đúng là lớn à!” Tony thở dài một tiếng. Một loài cá ngoại lai không có thiên địch, lại không phải món ăn được dân bản địa ưa chuộng, trở thành mối nguy hại cũng đúng thôi, hiện tại khắp nơi ở Mỹ, ngư nghiệp trên các con sông, con hồ đều đình trệ vì nó.
Chỉ cần vài tháng chăm chỉ, Tony biết mình có thể loại bỏ một lượng lớn sinh vật ngoại lại này, giúp các loài cá bản địa lấy lại được không gian sinh sống, qua đó phục hồi. Không cần mười năm, hệ sinh thái dòng sông quanh vùng sẽ phát triển trở lại. Cậu cũng thu được một lượng lớn năng lượng từ nó.
Tony, tại bến thuyền tìm được một nhà cho thuê thuyền, cũng là duy nhất một nhà thuyền còn hoạt động cửa hàng.
“Ông chủ, cửa hàng có những loại hình thuyền nào cho thuê vậy?” Tony xách theo một chiếc thùng và bộ cần câu, sau khi đi vào cửa hàng hỏi.
Người chủ cửa hàng này là một ông lão hơn sáu mươi tuổi, có chút mập mạp, đầu hơi hói, tên Wes.
“Chàng trai, chúng ta nơi này có thuyền mái chèo, ca nô, không biết cậu muốn thuê loại nào?” Wes mặt tươi cười đối Tony nói. Mấy năm này khách thuê thuyền đi câu cũng không còn nhiều, lâu lâu mới có một hai khách hàng, vì vậy ông khá niềm nở khi thấy Tony tiến vào cửa hàng của mình.
“Ca nô đi!” Tony nói. Cậu muốn đi xa một chút, tránh khỏi tầm mắt của mọi người, vì vậy thuê ca nô là hợp lý. Với tốc độ cao của ca nô, Tony có thể di chuyển một cách nhanh chóng trên sông, đến những nơi vắng vẻ xa thị trấn.
“Thuê một giờ muốn bao nhiêu tiền?” Tony hỏi.
“Một giờ 15 đô la, Tiền xăng thì cậu tự bỏ.” Wes mỉm cười nói.
Một giờ 15 đô, ba giờ mới có gần 50 đô, vài ngày có khi nửa tháng mới có một khách hàng, thu nhập của ông lão một tháng chắc cũng chỉ được vài trăm đô. Với nguồn thu nhập ít ỏi như vậy, một ông lão như Wes gặp rất nhiều khó khăn trong cuộc sống.
“Vậy ông giúp cháu chuẩn bị một chiếc ca nô. Mà ở đây ông có bán mồi câu không?” Tony nói. Trước đó cậu đã nhìn lướt qua bên trong cửa hàng, thấy bên trong có bày bán một ít mồi giả, cậu quyết định mua giúp ông lão một ít.
Bỏ ra ba mươi đô la Tony mua cho mình một đống các loại mồi câu.
Wes đổ đầy xăng cho chiếc ca nô, ông cũng cẩn thận kiểm tra máy móc trước khi giao chiếc ca nô cho Tony. Ông còn chuẩn bị cho Tony một số dụng cụ bắt cá.
“Ông chủ, ông đưa cháu cây xiên cá này làm gì?” Tony tiếp nhận cây xiên cá dài gần hai mét từ tay Wes hỏi. Cậu không nghĩ mình cần đến nó.
“Rồi cậu sẽ cần đến nó.” Wes mỉnh cười, nói mà không giải thích gì nhiều. Vừa nói ông vừa thả dây buộc chiếc ca nô.
Tony nghe vậy đành nhún vai nói: “Gặp lại ông sau!”
Tony quay chìa khóa bật máy. Động cơ rồ lên và chạy đều đều, đợi một lúc cho động cơ nóng máy, Tony mới ấn cần tăng tốc về phía trước, và con tàu rời bến.
Chiếc ca nô hơi lắc lư lướt đi trên dòng sông, mũi thuyền rẽ nước lao đi làm bắn bọt lên tung tóe.
Lao đi vun vút trên mặt sông Charles lặng sóng. Chiếc ca nô chạy không được bao lâu, đã rời xa trị trấn Hopedale. Xung quanh hai bên bờ sông không thể thấy được thứ gì khác ngoài một màu xanh um tùm của cỏ cây.
Mặt sông vốn dĩ phẳng lặng bất chợt như nổi giận, những con cá ồ ạt lao ra khỏi mặt nước khi nghe thấy tiếng động cơ thuyền.
Có đến hàng chục con cá cùng lao vọt lên, Nhìn cảnh tượng lũ cá chép châu Á lao lên xung quanh thuyền, Tony biết mình đã chạy tới khu vực lũ cá chép châu Á đang tụ tập.
“Những con cá chép châu Á thật lớn.” Tony cười nói vui vẻ, khi cậu nhìn thấy những con cá chép châu Á, lao lên khỏi mặt nước, con nhỏ nhất cũng phải ba, bốn cân.
Tony nhìn quanh, cậu chọn một vị trí cách không xa bờ sông, lại tương đối kín đáo, không ai thấy rõ, rồi cậu thả neo chiếc ca nô ở đó.
Để săn bắt loài cá này, ban đầu Tony nghĩ ra hai biện pháp. Biện pháp thứ nhất là tiến hành đánh bắt chúng bằng lưới theo cách truyền thống, biện pháp thứ hai là dùng lũ lươn điện để săn bắt.
Lúc đầu, Tony định sử dụng cách đánh bắt truyền thống dùng lưới, nhưng khi tìm hiểu kỹ, cậu thấy cách này thật sự quá mất công. Ngoài việc phải mua sắm lưới, lại còn phải biết cách thả lưới ra sao và công việc mệt nhọc nhất khi bắt được cá, đó là kéo lưới rồi gỡ cá ra, biện pháp này rất mất thời gian. Tony chỉ có thể chọn phương án thứ hai, tiến hành săn giết chúng bằng lươn điện.
Cách săn bắt thứ hai, là do Tony dựa theo cách đánh cá bằng chích điện của các nhà nghiên cứu khoa học, dùng chích điện để lấy mẫu các quần thể cá chép châu Á, để xác định sự phong phú, mật độ của chúng trong các khu vực sông hồ bị chúng xâm chiếm.
Mở nắp chiếc thùng nhựa vẫn luôn mang theo. Tony nhìn vào bên trong nở một nụ cười nói:
“Thor! Zeus! Thunderbird! Hôm nay là ngày chúng mày thể hiện bản thân… chứng minh giá trị của mình, sao cho xứng đáng với cái tên của các vị thần mà mình mang.”
Thor, Zeus, Thunderbird là tên ba con lươn điện mà Tony mua của Mia. Cậu lấy tên các vị Thần sấm, trong văn hóa thần thoại của các dân tộc trên thế giới, để đặt tên cho chúng.
Thor thì khỏi phải nói mọi người cũng biết đó là vị thần sấm nổi tiếng trong văn hóa thần thoại các nước Bắc Âu. Ngoài ra còn được biết đến là một nhân vật hư cấu trong loạt phim Marvel.
Còn Zeus vị thần thống trị, lãnh đạo tất cả các vị thần trên đỉnh Olympus của Hy Lạp cổ đại cũng không xa lạ gì với chúng ta.
Chỉ có Thunderbird, vị thần sấm sét trong văn hóa của người da đỏ là tương đối lạ lẫm và ít được biết đến. Thunderbird thường được khắc lên các cây cột tổ nhằm phục vụ cho nghi thức cầu mưa của người da đỏ. Theo truyền thuyết, Thunderbird cai trị thế giới bên trên và tạo ra sấm sét bằng cách vỗ cánh thật mạnh.
Ba con lươn điện, vừa được thả xuống sông, liền phóng ra luồng điện áp thấp, để cảm nhận môi trường xung quanh. Khi xác định được bày cá chép châu Á, chúng bơi thẳng tới chỗ bầy cá, chúng bơi ở tầng nước phía bên dưới so với bầy cá, chúng cẩn thận tiếp cận bày cá, tránh đánh động tới bầy cá chép châu Á.
Rồi chúng tản ra, hình thành thế tam giác bao quanh lấy bầy cá bên trong.
Trong nháy mắt, bán kính sáu mét xung quanh mỗi một con lươn điện giống như sôi trào lên. Phải đến cả trăm con cá chép châu Á nghiêng mình trồi lên mặt nước vùng vẫy, giãy giụa, nhiều con to khỏe còn nhảy vọt lên trên mặt nước rồi rơi xuống làm nước bắn lên tung tóe.
Một dòng điện 900 volt đồng loạt được 3 con lươn điện phóng ra liên tục trong vài giây, gây giật sốc điện vời hàng loạt con cá, dẫn đến lũ cá chép châu Á bị tê liệt và chết hàng loạt sau đó. Cơ thể chúng cứng đờ nổi trắng trên một khu vực mặt sông.
Những quả cầu năng lượng cũng bắt đầu hình thành chi chít trên mặt sông.
Vài phút sau, Tony đã điều khiển ca nô bơi về phía bầy cá chép châu Á nổi trắng trên mặt sông, cúi đầu nhìn, đập vào mắt cậu là đàn cá chép châu Á với đủ kích thước lớn nhỏ. Con cá to nhất phải đến mười ba, mười bốn cân.
Tony vui vẻ cười, khi biết được, chỉ vài giây ngắn ngủi sau cú giật điện của ba con lươn điện, cậu đã kiếm được rất nhiều năng lượng.
Phải mất công chuẩn bị chuyến đi săn giết như thế này, là vì Tony cần rất nhiều năng lượng để tối nay có thể thu phục mấy cô vũ nữ. Tuy đã có đàn quạ mỗi ngày ra ngoài thu thập năng lượng, nhưng mới chỉ có mấy ngày nên cũng không tích trữ được bao nhiêu.
Năng lượng từ mấy tên ở quán bar Night Wolf cũng chỉ đủ cường hoá một nửa số vũ nữ mà thôi. Bởi lần này Tony định cường hoá đám vũ nữ một cách sâu rộng. Vì Tony muốn dùng họ để bảo vệ trang trại.
Sau đó từng đợt, từng đợt săn giết cá chép châu Á, lại tiếp tục diễn ra trên nhiều đoạn sông Charles trong sự phấn khích của Tony.
“Rầm… Ào… Ào…” Một tiếng, bọt nước bắn phá lên cao, một bóng đen to lớn từ dưới lòng sông lao lên khỏi mặt nước. Đúng nơi ba con lươn điện đang thực hiện cuộc săn giết.
Trong giây lát ngắn ngủi bóng đen lao mình ra khỏi mặt nước, Tony đã kịp nhìn thấy thân hình của con vật đó, nó giống như một quả ngư lôi. Lớp vảy của nó cũng rất khác biệt, không giống như vảy của những con cá thông thường. Vảy của nó có hình dạng giống như kim cương, có cạnh gồ ghề. Đặc biệt hàm răng kép lớn và sắc trông như hàm răng của một con cá sấu.
“What?” Tony thốt lên. Rồi vội vã tới bên mạn tàu ca nô. Nhìn nó biến mất trong dòng nước.
Tony sững sờ trong vài giây khi nhìn thấy sinh vật đó. Nó phải dài đến hơn hai mét, cân nặng phải đến cả trăm cân. Nếu không nó đã không thể chạy thoát khỏi lũ lươn điện.
“Không được, phải bắt được thứ đó.” Tony nói.
Cậu lập tức mệnh lệnh cho lũ lươn điện truy đuổi, không thể để con vật đó chạy thoát. Tony muốn biết nó là thứ gì.
Sông Charles sao lại có thứ sinh vật kỳ lạ như vậy. Tony chưa hề nghe thấy điều gì về nó trước đây, dù chỉ là một tin đồn.
Sinh vật kỳ lạ hoảng sợ cố gắng bơi xa lũ lươn điện. Bản năng sinh tồn, thúc dục nó bỏ chạy, nhưng những cú giật trước đó đã làm nó choáng váng. Các khối cơ bắp tê dạị, khiến nó gặp khó khăn trong việc di chuyển. Nó muốn bơi thẳng thì lại lệch hướng, lạng lách vòng vòng. Cảm nhận được cơ thể có vấn đề, nó cố gắng lao xuống đáy sông, nơi dòng nước trở lên đục và tối tăm, nằm im cạnh một thân cây, ẩn lấp ở đó. Với hi vọng thứ đáng sợ vừa tấn công mình không phát hiện ra nó.
Lũ lươn điện, có thị lực kém, khó mà phát hiện được con mồi đang nằm im một chỗ như vậy. Nhưng thứ vũ khí lợi hại của chúng, sẽ khiến con mồi phải lộ diện. Lươn điện, có khả năng điều khiển hệ thần kinh của con mồi, bằng khả năng điện của chúng; bằng cách điều khiển hệ thần kinh và cơ bắp của nạn nhân, thông qua các xung điện, chúng có thể ngăn con mồi trốn thoát hoặc buộc nó di chuyển, để chúng có thể xác định vị trí của nó.
Ba con lươn điện, lần theo hướng sinh vật kỳ lạ đó đào tẩu. Chúng tản ra, bơi cách nhau bốn, năm mét, trải rộng trong lòng sông tìm kiếm. Các cặp xung điện áp cao cách nhau 2 mili giây liên tục được sử dụng để xác định vị trí con mồi to lớn vừa bỏ chạy.
Sinh vật kỳ lạ đang nằm im dưới đáy sông, bất ngờ co giật khi xung điện cao áp đó tiếp xúc với nó. Cơn co giật tạo ra chuyển động giúp những con lươn điện phát hiện ra vị trí con mồi.
Lũ lươn điện lập tức lao tới phóng ra một chuỗi các xung điện áp cao để tấn công sinh vật này. Chỉ là chúng không sử dụng dòng điện lớn đến 900 volt. Mà từng con thay phiên nhau phóng ra dòng điện khoảng 680 volt bào mòn thể lực, sức chống cự của sinh vật to lớn này.
Tony không muốn giết chết sinh vật mà cậu vừa nhìn thấy. Cậu muốn bắt sống nó. Để sinh vật đó không bị chết, Tony đã mệnh lệnh cho lũ lươn điện tấn công một cách nhẹ nhàng hơn.
Rất nhanh sinh vật to lớn bí ẩn này bị lũ lươn điện giật đến bất tỉnh, Cơ thể của nó từ từ nổi lên trên mặt nước.
Tony có thể cảm nhận được vị trí của Thor, Zeus và Thurderbird, cậu lái chiếc ca nô chạy tới. Đúng lúc sinh vậy kỳ lạ nổi lên trên mặt sông.
Nhìn thân hình to lớn đen thùi lùi của nó, Tony thốt lên:
“Đây rốt cuộc là loài gì vậy? Mõm như cá sấu, thân hình lại giống loài cá… Hình như mình từng thấy nó ở đâu thì phải?”
Không nhận ra nó là loài gì, Tony kéo con vật này lên trên chiếc ca nô. Cậu đặt nó nằm trong lòng của chiếc ca nô, rồi dùng chiếc điện thoại chụp lại hình của sinh vật này.
Tony truy cập vào Google và sử dụng chức năng tìm kiếm bằng hình ảnh. Chưa đầy mười giây, Tony đã có một loạt kết quả với hình ảnh tương tự.
“Thì ra là cá Láng hay còn gọi là cá sấu hỏa tiễn, đây còn là giống A. spatula, giống cá sấu hỏa tiễn có kích thước lớn nhất trong họ cá Láng.” Tony biết được sinh vật mình vừa bắt được là thứ gì nói.
A. spatula tồn tại từ hơn một trăm triệu năm trước. Chúng là loài lớn nhất họ cá Láng, cũng là một trong những loài cá nước ngọt lớn nhất Bắc Mỹ. A. spatula được gọi là hóa thạch sống vì chúng còn giữ lại những đặc điểm hình thái học của các tổ tiên cổ xưa, ví dụ như van xoắn tại ruột, đây là một bộ phận thường thấy ở cá mập, giúp chúng có thể thở cả trong nước và không khí. Về lý thuyết, chúng có thể phát triển chiều dài lên đến 3 mét và nặng 140 kg. Tuy nhiên, năm 2011 cá thể lớn nhất bị bắt, với số đo chính thức dài 2,572 mét và nặng 148 kg. Chúng có thể thích ứng với các độ mặn khác nhau, từ các hồ nước ngọt, đầm lầy nước lợ, cửa sông và vịnh dọc theo Vịnh Mexico.
Đọc một loạt thông tin về cá sấu hỏa tiễn mà mình vừa bắt được, Tony không khỏi ngạc nhiên trước sự xuất hiện của sinh vật này ở sông Charles.
“Có lẽ là do một người chơi cá nào đó thả ra sông. Không nghĩ tới nó lại có thể sống được ở vùng nước lạnh phía bắc và phát triển lớn như vậy. Cũng có thể nó đã lớn sẵn như vậy khi được thả đi… Rốt cuộc thì tại sao mày lại ở đây…” Tony miên man suy nghĩ về lý do con cá này xuất hiện ở đây. “Mặc kệ, vì lý do gì mày xuất hiện ở đây. Bây giờ mày thuộc về tao….” Tony vuốt ve bộ vảy cứng rắn như áo giáp của con cá sấu hỏa tiễn nói và bắt đầu thu phục nó.
Con cá sấu hỏa tiễn đang bất tỉnh bất chợt ngọ ngậy, nó bừng tỉnh khi cơ thể được cường hóa. Ánh mắt nó nhìn về phía Tony đầy vui sướng, nó vẫy cái đuôi vui mừng giống như một chú chó vậy.
“Để xem khả năng của mày đến đâu nào. Iron Fish!” Tony hưng phấn nói rồi thả con cá sấu hỏa tiễn trở lại dòng sông và đặt cho nó một cái tên.
Iron Fish trở lại dòng sông, nó quẫy mạnh một cái lao đi như một quả ngư lôi được phóng ra khỏi ống phóng. Trong nháy mắt, đoạn sông con Iron Fish lao tới, đàn cá chép châu Á hoảng sợ nhảy loạn lên không trung, chúng nhảy ra khỏi mặt nước chạy trốn một kẻ săn mồi to lớn đang dáo diết đuổi bắt chúng.
Nhưng mặt sông sau một lúc lại không hề xuất hiện bắt cứ một cái xác cá chép châu Á nào, cho thấy con Iron Fish đã săn giết được con mồi. Tony nhìn đán cá chép châu Á hoảng loạn vẫn cười, một nụ cười khó hiểu. Khi Iron Fish không cho thấy được giá trị gì.
Chỉ là những chuyện xảy ra sau đó mới làm ta hiểu tại sao Tony lại nở nụ cười đó. Sau khi chứng kiến màn trình diễn của Iron Fish, Tony liền lái chiếc thuyền ca nô chạy ra đầu một đoạn sông. Còn Iron Fish chạy theo hướng ngược lại, cách Tony đến vài trăm mét. Khi đã vào vị trí Tony cùng Iron Fish lao nhanh về phía nhau. Đàn cá chép châu Á bị tiếng động cơ do Tony điều khiển làm hoảng sợ bỏ chạy, Iron Fish cũng lùa đàn cá chép châu Á từ hướng còn lại chạy về phía Tony. Khi đó Thor và hai người anh em của mình đã đứng sẵn ở giữa đón lõng. Đàn cá bị dồn lại từ hai đầu bị Thor, Zeus và Thunderbird phóng thích điện tiêu diệt. Với cách làm này hiệu xuất làm việc tăng rất là cao.
Dòng sông Charles nổi đầy xác cá, chúng theo dòng nước trôi về phía hạ nguồn. Hàng nghìn con cá chép châu Á chết bất thường, nổi trắng trên sông đã làm cho các nhà bảo vệ môi trường của tiểu bang Massachusetts một phen hốt hoảng. Bởi họ lo sợ dòng sông bị nhiễm độc. Sau một cuộc điều tra, khi phát hiện ra lũ cá chết là do điện giật, họ mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng lại làm họ dấy lên nghi ngờ về nguyên nhân dẫn đến cái chết của chúng, là do sét đánh xuống sông hay có người lén lút dùng điện giết chúng. Sử dụng kích điện là bất hợp pháp ở Mỹ nếu không được cấp phép. Tony sẽ không ngờ tới được chuyện cậu đang làm, lại gây ra nhiều chuyện đến vậy. Dù sao thì đó cũng là chuyện của vài ngày sau. Lúc đó Tony có lẽ còn đang bận vui vẻ ở bên các cô gái của mình cũng nên.