Chương 21: Mèo lạy tiên, chó trừ tà (2)

Chương 21: Mèo lạy tiên, chó trừ tà (2)

Nhưng hành động tiếp theo của nó mới thật sự khiến tôi mở rộng tầm mắt.

Chỉ thấy con chó đen bỗng đứng yên, sau đó nhảy vươn hai chân trước lên…

Chỉ nghe “roẹt” một tiếng, một chất lỏng màu vàng từ giữa hai chân chó đen phun ra, rơi chuẩn xác xuống sống lưng con lừa.

“Á…”

Một tiếng thét chói tai vang lên, tiếp đó một đám hắc khí như ẩn như hiện xuất hiện phía trên lưng con lừa.

“Gâu gâu…”

Chó đen quay đầu sủa một tiếng với đàn chó phía sau. Đám chó như nhận được mệnh lệnh, tất cả đều học theo tư thế của chó đen, tiểu xuống lưng con lừa.

Trong lúc nhất thời, mùi khai nồng nặc, tiếng nước chảy “xì xì” không ngừng vang lên.

Hình ảnh này khiến góa phụ Vương vừa ngại ngùng vừa mắc cỡ, cô vội vàng “xùy xùy” vài tiếng, tiếp đó quay đầu không nhìn nữa.

Còn tôi thì vẻ mặt kinh ngạc, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ, đây là… Chó đen trừ tà trong truyền thuyết sao?”

Mèo lạy tiên, chó đen trừ tà.

Cả hai tình huống này tôi đều từng nghe sư phụ nói qua. Sư phụ nói, mèo lạy tiên phổ biến lắm, còn chó đen trừ tà rất khó gặp.

Nhưng tôi trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, cho dù là mèo lạy tiên hay là chó đen trừ tà, lại lần lượt trình diễn từng màn một trước mắt tôi.

Cái gọi là chó đen trừ tà chính là nói sau khi nó nhìn thấy đồ gì đó không sạch, sẽ dùng nước tiểu của bản thân để trừ tà ngăn chặn sát nghiệt. Những con chó bình thường tuyệt đối không có can đảm thế này.

Con chó đen lớn đi đầu này hiển nhiên không phải các giống chó cảnh bình thường. Nó không chỉ vô cùng cường tráng, lông tóc bóng loáng, mà ngay cả đôi mắt cũng sáng ngời có thần, trong đêm tối lóe lên ánh sáng quỷ dị.

Tôi còn chú ý thấy, ở trên trán của con chó đen lớn này có một túm lông đỏ. Túm lông đỏ này dài hơn lông đen trên người nó, giống như tóc mái được cắt ngang trán, rũ xuống mắt nó.

Lúc này từ đâu truyền tới tiếng “kít” vang vọng. Ngay sau đó, trên người con lừa lủn tủn đột nhiên xuất hiện một đống khí màu đen, trung tâm đống khí đen phồng lên một cục. Chợt, đập vào mắt tôi là hình ảnh một đứa bé đang cưỡi trên lưng con lừa lùn.

Có điều dáng vẻ của đứa trẻ này quá kinh khủng. Đầu nó to như cái đấu, thân thể lại vô cùng nhỏ gầy, chống đỡ cái đầu lâu to lớn là một cái cổ mảnh mai như cây nhỏ, thân thể nó khô gầy giống như một cây củi khô, trên mặt nó cũng đầy nếp nhăn, giống như vỏ quýt bị lột ra tới khô héo.

Giờ phút này, đứa trẻ cưỡi trên lưng con lừa lùn, giương nanh múa vuốt thị uy với con chó đen lớn.

“Thiên Du, sao trên người lừa lùn lại có một đứa bé thế? Đứa bé kia… sao lại có dáng vẻ đáng sợ tới vậy?” Quả phụ Vương là một người bình thường, đêm nay gặp phải nhiều chuyện cổ quái như thế mà vẫn chưa bị dọa sợ đã hoàn toàn nằm ngoài dự tính của tôi. Nhưng điều khiến tôi không ngờ là cô ấy có thể nhìn thấy con quỷ anh kia.

Quỷ anh ý chỉ đứa nhỏ vừa chào đời đã chết yếu, hoặc là những đứa trẻ còn chưa được sinh ra đã chết từ khi còn trong trứng nước.

Mang thai mười tháng, bọn nhỏ chuẩn bị đi vào thế giới này lại bởi vì chuyện ngoài ý muốn mà chết đi, điều này khiến trong lòng bọn nhỏ chất đầy oán khí, nếu xử lý không tốt sẽ biến thành quỷ anh.

Oán khí của quỷ anh vô cùng nặng, người xưa có một câu thế này: Diêm Vương dễ tiễn, quỷ nhỏ khó chơi.

Ý nói, tâm trí của đám quỷ nhỏ này chưa thành thục, bọn nó không có nhận thức cũng như sức phán đoán cơ bản với mọi việc, nên cách quỷ anh làm việc hoàn toàn dựa vào hứng thú và hưng phấn nhất thời.

Quỷ anh giết người cũng không có bất kỳ quy luật gì, cơ bản là thấy ai không vừa mắt thì giết thôi.

Nhưng quỷ anh trước mắt hiển nhiên vừa thành hình chưa được bao lâu, sát khí trên người không quá nồng đậm, chắc hẳn chưa từng giết người.

Lúc này, tiếng chó sủa “gâu gâu” truyền tới, con chó đen lớn đột nhiên nhảy lên một cái, há to miệng, táp về phía quỷ anh.

Quỷ anh sợ hãi phát ra tiếng kêu “oa oa” kỳ quái, sau đó, hệt như một con cóc, bốn chi của nó chống đất, rồi đột ngột nhảy lên một cái, trực tiếp nhảy bổ vào trong nhà ông Lưu khờ.

“Oa oa…”

Nó quay đầu nhìn con chó đen lớn kia, nhe răng làm ra cử chỉ đe dọa, trong miệng còn phát ra tiếng kêu “xì xì”.

Con chó đen lớn kia cũng không đuổi theo, chỉ đứng ở bên ngoài cửa, trừng đôi mắt đen kịt nhìn chằm chằm vào trong nhà, giống như có điều gì đó kiêng kị.

“Hì hì hì…”

Quyỷ anh lại lần nữa cười lanh lảnh, tôi còn tưởng nó sẽ rời đi, nhưng không ngờ nó lại quay đầu lại, dùng đôi mắt tà dị kia nhìn tôi.

Trong đôi mắt đỏ ngòm là vẻ oán độc cực độ, giờ phút này nhìn về phía sau tôi, còn toét miệng ra cười, lộ ra cái miệng với một hàm răng nhọn như gai, còn cười với tôi một nụ cười quỷ dị vô cùng.