Chương 20: Mèo lạy tiên, chó trừ tà (1)

Chương 20: Mèo lạy tiên, chó trừ tà (1)

Tôi nghe vậy lập tức quay đầu nhìn lại, vừa quay đầu lập tức nhìn thấy một đám mèo hoang không biết xuất hiện từ lúc nào, hiện tại đang tụ tập xung quanh con lừa kia.

Số lượng mèo hoang không ít, tầm hai mươi con, điều kỳ là chính là cả đàn mèo này toàn là màu đen. Giờ phút này, đám mèo đứng xung quanh con lùn, đôi mắt màu cam nhìn chằm chằm vào sống lưng con lừa đó.

Nhưng hành động tiếp theo của bọn chúng lại khiến tôi giật mình hoảng sợ.

Chỉ nhìn thấy tất cả mèo hoang đều ghé đầu xuống mặt đất, thân thể nghiêng về phía trước, hai chân sau duỗi thẳng, bụng dán trên mặt đất, tiếp đó lại lùi mình, đổi thành duỗi thẳng hai chân trước.

“Đàn mèo hoang này… Đang duỗi mình sao?” Hình ảnh này quá kỳ lạ, ngay cả góa phụ Vương cũng cảm giác được không đúng, cô run giọng nói: “Bây giờ đã hơn nửa đêm, sao đám mèo lại tụ tập ở chỗ này để duỗi người?”

Tôi lắc đầu nói khong biết, nhưng đáy mắt cũng đã bị sự hoảng sợ che kín.

Từ nhỏ tới lớn, sư phụ kể cho tôi nghe rất nhiều câu chuyện xưa. Trong đó có một câu chuyện giống như hình ảnh bây giờ, một đám mèo hoang làm động tác duỗi người.

Sư phụ nói, đó là mèo lạy tiên.

Lúc đầu tôi còn không hiểu, nhưng sau khi nhìn thấy động tác của đám mèo tôi lập tức nhận ra đó chính là động tác quỳ lạy nha!

Vạn vật đều có linh tính, bất kể là mèo hay chó, bò, ngựa…, trời sinh bọn nó có thể nhìn thấy được nhiều thứ mà người thường không thể nhìn thấy.

Tất cả những động vật đó khi nhìn thấy thứ kia, bản năng sẽ sợ hãi, sẽ kêu hét báo động.

Ví dụ như trâu nhìn mi rơi lệ, chó dựng ngược lông, sủa điên cuồng với ngươi, hay là sơn dương khụy hai chân trước xuống dập đầu với không khí. Tất cả những thứ đó đều là vì phản ứng của bọn nó với những thứ không sạch sẽ.

Nhưng mèo lại khác hoàn toàn bọn chúng, đặc biệt mà mèo đen.

Sư phụ nói, âm khí của mèo đen quá nặng, nơi chúng nó xuất hiện sẽ có nhiều chuyện kỳ lạ xảy ra, mà nếu xuất hiện cả đàn, vậy nơi đó ắt có tai họa ngập đầu.

Hơn nữa, mèo rất kiêu ngạo, bọn nó sùng bái kẻ mạnh, nhìn thấy những thứ không sạch sẽ sẽ theo bản năng đi lạy, chuyện này cũng xem như là một loại phản ứng đi.

Mà loại lạy này, được người đời gọi là mèo lạy tiên.

Hiện tại, hơn hai mươi con mèo đen phủ phục trên mặt đất, không ngừng lặp lại động tác co duỗi đối với con lùa, trong miệng còn phát ra tiếng kêu “meo meo”, tiếng kêu đó rất dịu ngoan, kèm theo một chút thần phục.

Rất rõ ràng, thứ chúng nó nhìn thấy có thực lực rất mạnh. Nói cách khác chính là chúng nó sẽ vẫn luôn quỳ lạy như thế.

“Rốt cuộc thứ cưỡi trên lưng con lừa kia là gì?” Tôi hơi do dự, liệu có nên mở thiên nhãn nhìn xem hay không?

Vào giây phút tôi đang cân nhắc chuyện này, tôi bỗng nghe được một tiếng chó sủa truyền ra. Ban đầu chỉ là một con sủa, nhưng tiếng sủa này giống như làm đầu đèn, cả thôn lập tức ồn ào tiếng chó sủa, tiếng sủa vang vọng khắp ngóc ngách trong thôn.

Chuyện khiến tôi kinh sợ hơn chính là tuy tiếng chó sủa phân tán khắp nơi, nhưng theo hướng phát ra âm thanh, tôi đoán đàn chó này đang cùng nhau tụ tập lại.

Đám mèo hoàng giật mình, cả đám dựng thẳng thân thể, cùng quay đầu lại nhìn về một hướng.

Tôi cũng quay đầu nhìn lại, ngay sau đó chỉ thấy một đám màu đen đang không ngừng lao về phía này.

Tôi hoảng sơ, lòng thầm nói, không phải cái đám màu đen đó chính là chó mực đó chứ?

Tất nhiên, sự thật chứng minh suy đoán của tôi là hoàn toàn đúng, một con chó mực dẫn đầu đàn vừa chạy tới đã sủa như điên với đám mèo hoang kia.

Con chó này rất lớn, lớp lông đen trên người dày bóng loáng. Thân thể cứng rắn, nếu nó dựng thẳng thân thể dậy thì có lẽ còn cao hơn cả tôi.

Con chó này đúng là mười phần khí thế, giống như một đại tướng quân dẫn thiên quân vạn mã phía sau lưng vậy.

Nó vừa như vậy, đám chó phía sau cũng sủa như điên. Đàn mèo hoang hoảng sợ, lông trên người dựng đứng, thân thể căng lên, phát ra tiếng gầm cảnh cáo. Nhưng nề hà số lượng đàn chó quá nhiều, hơn nữa con nào cũng to lớn, cho nên không cần so bao lâu bên phía đám mèo đa thua về phần khí thế rồi.

“Meo!”

Mèo hoang kêu lên một tiếng kỳ lạ, sau đó “vút” một tiếng, lập tức chạy giải tán.

“Con chó dẫn đầu kia là từ đâu ra vậy, hình như không phải là của thôn chúng ta.” Góa phụ Vương núp sau lưng tôi, thấp giọng nói: “So với đám chó ngốc nghếch mà chị nuôi thì đúng là mạnh hơn nhiều.”

Con chó này đúng là không phải của thôn chúng tôi, chó trong thôn chúng tôi chủ yếu là chó cỏ, mà con chó này rõ ràng không phải là chó cỏ bình thường. Chỉ có điều bảo nó là loại chó gì thì tôi cũng không biết.

Sau khi đám mèo hoang bị đuổi đi, con chó đầu đàn liền đi quanh con lừa, tròn mắt đen nhánh không ngừng đảo tròn, giống như đang đánh giá thứ gì đó.