Sau khi trở lại trong phòng, Tần Quân trực tiếp ở trên giường bắt đầu tu luyện Tử Hồng Lôi Pháp. Tuy rằng tu vi có thể dựa vào hệ thống thăng cấp, nhưng công pháp tiến cảnh phải dựa vào chính hắn.
Thời gian kế tiếp, đám người Tần Quân rất ít khi đi ra khỏi khách sạn Lạc Nhai. Tuy rằng Yến Mạc Bắc nghi ngờ vì sao Tần Quân không được hành động, nhưng lại không dám hỏi nhiều.
Nếu như không có Tần Quân hoặc Đát Kỷ làm bạn, hắn không dám rời khỏi khách sạn Lạc Nhai.
Chỉ chớp mắt, bốn ngày vội vàng trôi qua.
Ngày này, thám tử của Tần Dự rốt cuộc tìm được hành tung của đám người Yến Mạc Bắc.
- Bọn họ tiến vào khách sạn Lạc Nhai sao?
Tần Dự nhíu mày hỏi.
- Đúng vậy! Thuộc hạ tận mắt nhìn thấy được bọn họ ăn ở bên trong khách sạn Lạc Nhai. Nhưng bọn họ vẫn không rời khỏi khách sạn Lạc Nhai.
Thám tử thân mặc cẩm phục màu đen, khuôn mặt bình thường, thuộc về dạng gương mặt đại chúng ném vào trong biển người rất khó lại tìm không ra được. Nhưng khí chất của hắn rất âm u lạnh lẽo. Trong tròng mắt của hắn, trong lúc lơ đãng sẽ lộ ra ánh sáng lạnh lẽo làm cho lòng người khiếp sợ.
Tần Dự xoa cằm bắt đầu suy nghĩ tìm hiểu. Bối cảnh của khách sạn Lạc Nhai quá sâu. Chio dù là hắn cũng không hiểu được bao nhiêu. Nhưng phụ hoàng tiện nghi của hắn đã từng có ý nhắc nhở hắn. Bất kể hắn làm việc như thế nào, nhưng không được quấy nhiễu khách sạn Lạc Nhai.
Ngay cả hoàng Đế Đô cũng kiêng kỵ, vậy khách sạn này khẳng định không đơn giản.
- Thôi đi. Chờ bọn họ đi ra, lại giải quyết bọn họ. Tiền tài trên người Yến Mạc Bắc cũng không nhiều. Hắn không có khả năng ở lại trong khách sạn Lạc Nhai trong thời gian dài.
Tần Dự phất tay nói. So với việc Yến Mạc Bắc, hắn càng lưu ý tới một phong mật hàm về danh sách đặc sứ của vương quốc Thương Lam đang đặt ở trên bàn.
Tiếp qua năm ngày, cuộc quyết đấu giữa cao thủ hai nước lại sắp bắt đầu. Mà lần này hoàng đế để cho hắn chủ trì dẫn đội, ý nghĩa trọng đại. Hắn không được phép để xảy ra bất kỳ sơ sót nào.
Hắn hiểu rõ đây là phụ hoàng đang tạo thế cho hắn. Nếu như hắn biểu hiện tốt, sẽ đẩy thanh danh của hắn lên tới đỉnh phong. Nhưng ngược lại đúng là tổn thương nặng nề.
Ở thời điểm Tần Dự đang đau đầu vì chuyện cao thủ hai nước quyết đấu, Tần Quân lại nghênh đón một chuyện vui.
- Đinh! Cơ hội triệu hoán Thần Ma mỗi tháng một lần đã tới. Kí chủ có lựa chọn triệu hoán ngẫu nhiên hay không?
Đang tu luyện, Tần Quân chợt mở hai mắt ra. Hắn hít sâu một hơi, tâm tình trấn tĩnh, lẩm bẩm nói:
- Không nghĩ tới nhanh như vậy lại đã qua một tháng.
Bất tri bất giác, hắn đã xuyên qua một tháng. Hồi tưởng qua lại các loại chuyện xảy ra, tâm tình hắn không khỏi trở nên phức tạp.
- Đương nhiên phải triệu hoán! Hiện tại liền bắt đầu!
Sau khi Tần Quân thu lại tâm thần, kiên quyết nói. Tuy rằng dưới tay hắn có hai cao thủ siêu cấp Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển, nhưng số lượng thủ hạ vẫn quá ít.
Hắn không khỏi mong đợi. Lần này hắn sẽ lại triệu hoán đến một vị đại thần nào?
- Đinh! Bắt đầu ngẫu nhiên triệu hoán một Thần Ma!
- Đinh! Chúc mừng kí chủ triệu hoán đến tứ đại nguyên soái Quan nguyên soái!
- Quan Vũ (Quan Thánh Đế), đến từ truyền thuyết đạo giáo.
- Chủng tộc: Nhân tộc!
- Tu vi: Hóa Hư Cảnh tầng chín!
- Công pháp: Vũ Đạo Thánh Khí! Thanh Long Trảm Thần Đao! Trảm Mã Đao!
- Thần thông: Phá Tà Phượng Nhãn!
- Vật cưỡi: Thần mã Xích Thố!
- Mức độ trung thành: 85(đầy giá trị 100)!
Trời ơi?
Quan Vũ?
Là Quan Vũ: rượu ấm chém hoa hùng, qua năm cửa ải, chém sáu tướng?
Tần Quân nhất thời há hốc mồm. Suy nghĩ vòng vo một chút, hắn vội vàng hỏi:
- Quan Vũ cũng là thần tiên sao?
- Không sai. Tam Quốc Diễn Nghĩa sau khi trải qua các loại diễn nghĩa và truyền thuyết, Quan Vũ ở dân gian không ngừng được thần hóa. Thậm chí có tên gọi là Vũ Thánh Nhân, Quan Thánh Đế. Hệ thống triệu hoán chính là Quan Vũ trong tứ đại nguyên soái Mã Triệu Ôn Quan.
- Quan Vũ này chính là Quan nguyên soái trấn thủ một trong bốn Thiên Môn lớn của Thiên Đình. Vì bảo vệ tốt Nam Thiên Môn, Ngọc Hoàng Đại Đế nghiêm ngặt lựa chọn nguyên soái trấn môn, thực lực không tầm thường. Bên ngoài còn sẽ có lực uy hiếp vốn có. Quan Vũ vừa vặn phù hợp. Dân gian có các loại phiên bản lời đồn đại, nhưng Mã Triệu Ôn Quan phổ biến nhất. Hệ thống ở đây cũng thiết lập bốn đại nguyên soái Mã Triệu Ôn Quan!
Tần Quân nghe được nghẹn họng nhìn trân trối. Quan Vũ thật đúng là thành thần, hơn nữa còn là nguyên soái trấn thủ Nam Thiên Môn. Hắn không khỏi liên tưởng đến hình ảnh trong Tây Du Ký. Đáng tiếc đại tướng bên trong trấn thủ Nam Thiên Môn là nhân vật áo rồng, hắn không hề cảm giác được sự tồn tại.
Chỉ có điều nhìn thấy được Quan Vũ chỉ là thực lực Hóa Hư Cảnh tầng chín, hắn nhất thời lại thoải mái. Thực lực như vậy ở trước mặt Tôn Ngộ Không đúng là nhân vật áo rồng.
Dù sao triệu hồi ra tới Thần Ma ký ức đều sẽ một lần nữa bị hệ thống đặt ra. Hắn cũng lười lại tiếp tục tính toán.
- Quan nhị gia à Quan nhị gia, hi vọng ngươi không để cho ta thất vọng.
Tần Quân ngồi ở trên giường, cảm thán nói. Thời kì tam quốc nhiều anh hùng như vậy. Sau khi Quan Vũ chết thành tựu tuyệt đối tính là đứng đầu. Trong dân gian không biết có bao nhiêu miếu đám người Vũ Thánh, Chư Cát Lượng, Tào Tháo, Lưu Bị, Lữ Bố. Ngược lại chẳng Quan Vũ được tới độ cao hóa thần.
Vừa nghĩ tới Quan Vũ ở trong chuyện Tam Quốc Diễn Nghĩa, mắt Tần Quân không khỏi nhất thời sáng lên. Quan Vũ tuyệt đối là điều kiện tuyển thủ cao thủ quyết đấu tốt nhất!
Quan Vũ của bản thần thoại khẳng định có chiến lực cực cao!
Hơn nữa Quan Vũ là vị Nhân tộc hắn triệu hồi ra.
Lại nói bản thân Quan Vũ chính là tướng lĩnh. Nói không chừng còn có thể mượn lần quyết đấu giữa hai nước này, được hoàng đế nhìn trúng, tiến vào quân doanh.
Tần Quân càng nghĩ càng phấn khởi. Hắn hận không thể lập tức nhìn thấy Quan Vũ. Chỉ có điều hệ thống thần thoại triệu hoán Thần Ma sẽ xuất hiện ở trong một ngày, không gấp được.
...
Sáng sớm ngày hôm sau, trong lầu hai của khách sạn Lạc Nhai có một nữ tử áo xanh mặt che lụa mỏng màu xanh đi xuống. Dáng người nàng lả lướt, hai tay nhẹ nắm lại, để xuống bên hông, trắng nõn nà. Thị nữ đi theo bên cạnh nàng cũng có diện mạo rất khả ái, chỉ khoảng chừng mười bốn mười lăm tuổi.
Hai nàng vừa đi ra, liền dẫn tới tất cả các vị khách trong đại sảnh tầng một đều bàn luận ầm ĩ.
- Lại là nữ tử này. Nàng cứ cách ba ngày mới xuống lầu một lần. Rất thần bí!