Ước chừng mười giọt tinh hoa đề huyết, toàn bộ bị Nghiêm Húc bắt được trong tay chỉ cảm thấy một trận ấm áp, Nghiêm Húc vội vàng dùng bình ngọc đựng thu vào chưởng môn giới chỉ.
Y bào nghiêm húc cháy đen vài chỗ, một vòng công kích sắp chết của lúc trước, mấy khối toái thiết nặng nề đều bị hai tay huyết tinh hóa ngăn trở, chỉ là bị thương nhẹ.
Kết quả này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của đám người Bắc Minh Băng và Bắc Nham Phong, hơn nữa động tác nhanh chóng, mười giọt tinh hoa đề huyết không hề phòng bị bị Nghiêm Húc toàn bộ cướp được.
" Dám ở trước mặt công tử hổ khẩu đoạt thực ( cướp thức ăn trước miệng hổ), sống không kiên nhẫn!" Huyền Hàn giận dữ quát, cơ bắp cả người lần nữa trướng lên, chỉ chờ Bắc Minh Băng hạ lệnh muốn nhào tới.
"Khổng trưởng lão! Ngươi quả là không sao, cẩn thận mấy người này! "Bắc Nham Phong thấy nghiêm húc bình yên vô sự, không chút xấu hổ vì hành động lúc trước của mình, lại một lần nữa lấy lòng Nghiêm Húc.
Bắc Gia chết thảm, hiện giờ Bắc Nham Phong một mình, đang lo làm thế nào để giải quyết nguy cơ trước mắt, nhìn thấy Nghiêm Húc quả thực chính là cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
"Luyện khí đại viên mãn! Không nghĩ tới ngay cả lão phu cũng nhìn khong ra! "Hai mắt Huyền lão lộ ra tinh quang, cẩn thận đánh giá tu vi Nghiêm Húc, hạ thấp thanh âm nói với Huyền Hàn: "ngươi không phải là đối thủ của người này, giao cho ta đối phó. ”
Lúc này, Nghiêm Húc vẫn như cũ là một bộ dáng tu sĩ trung niên, nhưng vì ngăn cản Đề Kim Thú bộc phát, tu vi luyện khí đại viên mãn triệt để bại lộ, rốt cuộc che dấu không được.
Thải Điệp dưới sự bảo hộ của Nghiêm Húc, không bị nửa điểm thương tổn, chỉ là chủ trì pháp trận tiêu hao pháp lực quá độ, đứng ở bên cạnh Nghiêm Húc, trong tay cầm hai khối hạ phẩm linh thạch chậm rãi khôi phục.
" Khổng trưởng lão, tại hạ có mắt không biết cao nhân, kính xin giúp ta vượt qua cửa ải khó khăn lần này. Chỉ cần giải quyết bọn họ, tinh hoa đề huyết toàn bộ dâng cho Khổng trưởng lão. "Bắc Nham Phong âm thầm truyền âm. Cật lực lôi kéo Nghiêm Húc cùng nhau đối kháng mấy người Bắc Minh Băng.
Cục diện hiện tạo, Bắc Minh Băng rõ ràng sẽ không bỏ qua cho Bắc Nham Phong, lúc này không mượn sức Nghiêm Húc. Hầu như không có khả năng sống sót.
"Hừ! Bắc đạo hữu thủ đoạn tài tình, lại hợp tác với ngươi chỉ sợ ta thật sự là hài cốt cũng không còn. " ánh mắt Nghiêm Húc lạnh lùng nhìn Bắc Nham Phong một cái, không hề đáp lại.
Nếu như không phải thân thể Nghiêm Húc cường hoành, Đề Kim Thú bộc phát một kích, cho dù không lấy đi tính mạng của Nghiêm Húc cùng Thải Điệp, sợ là bị thương rất nặng mặc người hành hạ, tự nhiên sẽ không có sắc mặt tốt với Bắc Nham Phong.
"Sớm biết người này luyện khí đại viên mãn. Ta cần gì phải động tâm tư lệch lạc hại hắn! "Bắc Nham Phong âm thầm ảo não, chẳng những mất đi minh hữu càng làm cho lục đệ Bắc Gia mất đi tính mạng, cũng càng làm cho hắn khẩn trương tiếp tục mượn sức Nghiêm Húc:
"Vừa rồi là ta vô tri. Hơn nữa Khổng trưởng lão ngươi đoạt được tinh hoa đề huyết, Bắc Minh Băng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các ngươi. ”
Nghiêm Húc thừa nhận lời Bắc Nham Phong nói không sai, nhưng vẫn không để ý tới hắn, chỉ lẳng lặng đứng tại chỗ. Chờ đám người Bắc Minh Băng động thủ.
"Các ngươi đã thương lượng xong chưa? Ha ha ha. Ta cần phải động thủ. "Bắc Minh Băng nhướng mày, nhìn mấy người như nhìn người chết, nhận định Nghiêm Húc cùng Bắc Nham Phong đã âm thầm truyền âm liên thủ.
Bắc Minh Băng vừa dứt lời, Huyền Hàn là người đầu tiên lao ra, hướng ba người Nghiêm Húc chạy tới, cơ bắp cường tráng dưới da thịt màu lam nhạt hoàn toàn phình to ra, thân thể tròn một vòng.
Hai gã tu si luyện khí tầng tám cũng đi theo phía sau Huyền Hàn cùng ra tay, chỉ lưu lại Bắc Minh Băng cùng Huyền lão tạm thời không nhúc nhích.
Bắc Nham Phong không nhận được phản ứng khẳng định của Nghiêm Húc. Nhưng cũng cùng Nghiêm Húc nghênh đón ba người đối phương, trong lòng thầm nghĩ: "Lúc này nếu ta không ra tay. Chỉ sợ hai người bọn họ chết quá nhanh, mới chân chính lâm vào tình cảnh một mình chiến đấu. ”
Mặc dù Nghiêm Húc tu vi luyện khí đại viên mãn làm cho Bắc Nham Phong nhìn với cặp mắt khác , nhưng vẫn không tin có thể chiến thắng Bắc Minh Băng, trong lòng chỉ cầu dựa vào lá bài tẩy có thể chạy thoát.
Huyền Hàn thế đến hung mãnh, hai quyền ngón tay đeo một đôi pháp khí răng hổ, chiêu thức tất cả đều là quyền và quyền, quả nhiên là một gã tu sĩ luyện thể .
Bắc Minh phủ truyền thừa công pháp chia làm mấy phe phái, ngoại trừ am hiểu thủy hệ hoặc băng hệ pháp thuật ra, loại thân thể giống như huyền hàn rèn luyện cứng cỏi như thiên niên huyền băng, là truyền thừa công pháp thể tu của gia tộc.
Hai gã luyện khí tầng tám phối hợp với Huyền Hàn hiệp trợ tiến công, cùng ba người Nghiêm Húc bảo trì khoảng cách nhất định, thi triển ra các loại công kích cùng pháp thuật hạn chế hành động đối phương.
Hát! Huyền Hàn nhìn chằm chằm Nghiêm Húc xông tới, lời nói lúc trước Huyền lão dặn dò hoàn toàn bị ném khỏi đầu, tay phải kéo ra một đạo quỹ tích màu lam đánh về phía ngực Nghiêm Húc.
Nghiêm Húc thật không né tránh, nhìn chuẩn phương hướng tiếp một quyền này của huyền hàn, tay phải cũng nắm chặt thành quyền quyết đoán đánh ra, nhưng trong mắt Huyền Hàn lại có vẻ có chút hời hợt.
"Hừ! Dám cùng ta liều mạng, trận pháp sư này đầu ngấm nước sao? "Huyền Hàn hơi sửng sốt, phát lực lại không giảm chút nào, nắm tay cùng Nghiêm Húc đụng vào nhau.
Dư quang bộc phát làm Bắc Nham Phong chú ý tới động tác của Nghiêm Húc, trong lòng không khỏi nhảy dựng, thầm mắng: "Cư nhiên cùng Huyền Hàn liều mạng, người này ở trong tộc chính là có biệt hiệu Bắc Minh Huyền Thiết, xem ra lá bài tẩy không thể lưu lại được nữa, nếu không thật sự giao phó ở chỗ này! ”
Răng rắc!
Huyền Hàn vừa ra quyền này, không có giải quyết đối thủ như dự đoán, lại từ hữu quyền truyền tới một trận đau nhức, thiếu chút nữa làm cho hắn kêu lên đau đớn, bay ra bảy tám bước mới đứng vững.
"Chẳng lẽ người này cũng là thể tu!?" Huyền Hàn ngẩng đầu, không thể tin nhìn về phía Nghiêm Húc không nhúc nhích, nhịn xuống cơn đau từ tay , đem khớp xương bị chấn đến lệch vị trí một lần nữa nối lại.
Ngoại trừ khớp tay phải bị trật khớp ra, còn có khớp ngón tay nóng rát đau đớn, Huyền Hàn ỷ vào da dày thịt dày không bị trọng thương, chỉ là chỉ một kích này, cũng đủ để thấy được khoảng cách thật lớn giữa hắn và Nghiêm Húc.
Không chỉ Huyền Hàn kinh ngạc không thôi, Bắc Nham Phong, Bắc Minh Băng cùng với Huyền lão sắc mặt cũng biến đổi.
" Tránh ra, để ta lên!" Thân hình Huyền lão khẽ động, trong tay cầm một thanh đoản kiếm sáng như tuyết, gia nhập vào trong chiến đoàn.
Huyền lão niệm pháp quyết ấn lên pháp khí, liên tiếp bắn ra bốn năm đạo hàn băng nhận. Nhân cơ hội này, Huyền Hàn thoát khỏi phạm vi công kích của Nghiêm Húc, xoay người đánh về phía Thải Điệp.
Trải qua mấy lần chiến đấu, thải điệp không còn là tân thủ không có kinh nghiệm chiến đấu, đã trưởng thành đến luyện khí tầng chín, dựa vào công pháp Huyền giai trung phẩm cùng tư chất thiên linh căn , sức chiến đấu tương đối không kém.
Huyền Hàn mấy lần muốn lấn thân quấn lấy, đều bị Thải Điệp hoặc là tránh né, hoặc là thi triển pháp thuật hóa giải thế công, chẳng những không chiếm được tiện nghi, trên người ngược lại bị bỏng vài chỗ, hàn băng dung hoà bên ngoài da thịt mỏng manh, bị thiêu đến một mảnh huyết hồng.
Bắc Nham Phong cũng không dám lưu thủ nữa, dựa vào công pháp Bắc Minh phủ quen thuộc, dùng tu vi luyện khí tầng tám cứng rắn đem hai gã luyện khí tầng tám khác ngăn lại.
Lúc này, một đạo thân hình quỷ mị ẩn giấu ở góc tối cách chiến đoàn không xa, nhìn chằm chằm bóng lưng Thải Điệp tìm kiếm cơ hội tốt nhất, chờ đợi xuất thủ.
Liên tục thất bại Huyền Hàn trên mặt rốt cuộc cũng không nhịn được, giận dữ quát một tiếng khí thế tăng lên tới cực hạn, trực tiếp sử dụng tuyệt chiêu dưới đáy hòm, trong miệng lẩm bẩm khẩu quyết ném ra một tấm lam sắc đạo phù.
Mặt đất dưới chân Thải Điệp lay động không vững, từ dưới lòng đất toát ra hơn mười cây băng trùy bén nhọn vây quanh nàng, Hỏa Vân Trạc trong tay rất nhanh lật, một vòng hỏa diễm hướng bốn phía khuếch tán ngăn trở băng trùy.
Băng trùy lạnh lẽo, nhất thời không cách nào phá cục, Huyền Hàn nắm lấy cơ hội lần nữa xông lên, nghiến răng nghiến lợi hận không thể lập tức tiêu diệt Thải Điệp.
Pháp khí răng hổ trên hai quyền Huyền Hàn chớp động, mang theo một cỗ hàn ý thấu xương hạ xuống, lại bị pháp lực hộ thuẫn bên ngoài Thải Điệp ngăn cản, tiếp theo nhanh như thiểm điện liên đánh hơn mười quyền.
Pháp lực hộ thuẫn bị công lung lay sắp đổ, chỉ còn lại một tầng mỏng cuối cùng. Thải Điệp xinh đẹp nhíu chặt mày, pháp quyết giữa ngón tay lại biến hoá, Hỏa Vân Trạc đột nhiên bắn về phía quyền của Huyền Hàn, thoáng cái liền đem nó trói lại.
Hỏa Vân Trạc mạnh mẽ thắt chặt , đồng thời bộc phát ra nhiệt độ nóng bức, nóng đến tay phải Huyền Hàn bốc lên từng trận khói trắng, tất cả đều là hơi nước bên ngoài cơ thể hàn băng bị hòa tan mà bốc hơi .
Huyền Hàn phát ra một tiếng kêu đau đớn, chỉ có thể dừng công kích muốn giãy ra ngoài. Thải Điệp quyết đoán bắt lấy cơ hội, liên tiếp ném ra ba đạo Hỏa Viêm Thuật phong bế đường lui của Huyền Hàn.
Một đạo thân ảnh mơ hồ nhỏ gầy, đột nhiên từ góc tối lao ra, nhanh chóng mà không tiếng động hướng Thải Điệp tập kích.
Lúc này, ba đạo Hỏa Viêm Thuật toàn bộ đập trúng huyền hàn trong nháy mắt bao phủ Huyền Hàn, Thải Điệp chỉ lo tình thế trước mắt, muốn thừa thế giải quyết đối phương, hoàn toàn không phát hiện sát khí sau lưng.
Cách Thải Điệp không tới hai trượng, thân ảnh mơ hồ hoàn toàn lộ ra, rõ ràng chính là Ảnh Hầu lúc trước theo dõi mấy người Nghiêm Húc, thì ra hắn đã sớm ẩn nấp chung quanh, chỉ đợi đến thời cơ tốt nhất phát động tập kích.
Ảnh Hầu cầm trong tay một thanh trung phẩm pháp khí chủy thủ màu xanh biếc, lưỡi dao sắc bén trong nháy mắt hóa thành vô số đạo ảo ảnh, hư thực bất phân đâm về phía ngực Thải Điệp