Chương 5: Phía cuối hầm mỏ (1)

Chương 5: Phía cuối hầm mỏ (1)

Kế tiếp, quả nhiên đúng như những gì hắn dự tính, tu luyện xong một vòng chu thiên thì thể lực cũng vừa cạn kiệt. Vì thế hắn lại lập tức uống một ngụm nước, bổ sung thể lực đạt đến đỉnh cao.

Sau khi Ngụy Thành đã uống hết ba phần tư lượng nước trong túi thì hắn cũng đã tu luyện xong ba mươi chu thiên. Dựa theo tính toán mỗi một vòng chu thiên sẽ sinh ra khoảng chừng hai phần năm nội lực Bàn Sơn. Lúc này, nội lực Bàn Sơn trong đan điền của hắn hẳn là đã gia tăng gấp mười lần so với ban đầu.

Một lượng lớn nội lực Bàn Sơn như vậy mang đến hiệu quả rất khác biệt. Dù cho hắn không cố ý vận chuyển nội lực thì cũng có thể cảm nhận được trong đan điền có một dòng chảy đang lao nhanh như sông Hoàng Hà, cuồn cuộn không ngừng. Giống như chỉ trong một ý niệm là dòng nội lực này sẽ di chuyển khắp toàn thân. Ngụy Thành thật sự có cảm giác như mình có thể đâm thủng cả bầu trời, rất mạnh mẽ.

Tuy nhiên, không dễ để tạo ra nội lực Bàn Sơn. Vì thế Ngụy Thành cũng không dám mắc sai lầm nào chứ đừng nói tùy tiện phung phí. Hơn nữa, có lẽ là do tiến cảnh quá nhanh nên khiến cho cảnh giới không vững chắc. Hắn cứ có cảm giác như đang say rượu mất kiểm soát. Nội lực trong đan điền chỉ cần bị kích thích một chút là sẽ tuôn trào ra ngoài...

Điều này làm cho Ngụy Thành càng thêm không dám lộn xộn, chỉ khoanh chân ngồi yên một chỗ, cẩn thận chải chuốt một bộ phận nội lực Bàn Sơn không ổn định đang di chuyển dọc theo kinh mạch. Mãi cho đến khi nào đã hoàn toàn ổn định lại hết mới thôi.

Cũng không biết đã qua bao lâu, trong đầu Ngụy Thành bỗng nhiên vang lên tiếng sấm nổ, tựa như đang hô ứng gì đó. Đồng thời, nội lực Bàn Sơn trong đan điền của hắn cũng bất ngờ bùng phát, phun trào như núi lửa.

Ngụy Thành trợn to mắt, chỉ có thể trơ mắt nhìn nội lực Bàn Sơn mà hắn phải chịu nhiều đau đớn vất vả mới tu luyện ra được, giờ đây lại giống như lũ quét phá vỡ con đập, tuôn trào hết ra ngoài.

Nhưng trong chớp mắt tiếp theo, tấm bia đá truyền công kia lại lần nữa xuất hiện trước mặt Ngụy Thành. Càng có nhiều thông tin hơn đi vào đầu hắn, hắn mới hiểu ra được.

Hóa ra, số nội lực Bàn Sơn mà hắn tu luyện ra được đã đạt đến mức độ Nhất giáp.

Nội lực Bàn Sơn của hắn đã vượt qua giới hạn Nhất giáp, trực tiếp khiến cho hắn trở thành Võ Giả Tiên Thiên cảnh.

"Thế này cũng quá nhanh rồi đi."

Ngụy Thành tự lẩm bẩm, nhưng ngay sau đó hắn kinh hãi phát hiện ra, dường như có gì đó trong hầm mỏ đã xảy ra biến hóa. Đầu tiên là ánh sáng phát ra từ đám rêu phát sáng này đang yếu dần. Tiếp theo là trong mỏ xuất hiện từng lớp mạng nhện. Cuối cùng, hắn nghe thấy có tiếng ai đó thét lớn ở cách đó không xa.

Không biết vì sao, bỗng nhiên Ngụy Thành ngộ ra rằng, ngôi nhà an toàn đã không còn nữa rồi. Và loài người đã bước nửa bước chân vào Tu Tiên Giới chân chính.

Nhanh chóng để cho mình tỉnh táo lại, Ngụy Thành vừa chậm rãi vận chuyển nội lực Bàn Sơn trong cơ thể, vừa chú ý lắng nghe tiếng nói của những người xung quanh.

Lúc này, tuy ánh sáng mà đám rêu trong hầm mỏ phát ra đã hoàn toàn mờ nhạt. Nhưng ngược lại, dưới sự gia trì của nội lực Bàn Sơn, hắn có thể thấy được rõ ràng hoàn cảnh hiện tại.

Ngoài ra, không biết việc trở thành Võ Giả Tiên Thiên cảnh có thêm ưu thế gì hay không. Dù sao khi vận động, Ngụy Thành không hề cảm thấy thể lực của mình đang tiêu hao. Không hẳn thế, mà thể lực tiêu hao cực kỳ ít. Nội lực Bàn Sơn này đã hoàn toàn trở thành năng lực của hắn.

Giống như là một người bình thường đứng ở nơi đó, hắn có lo lắng khi mình đi hơn mười dặm đường thì liệu có kiệt sức không?

Đáp án là không, bởi vì thể lực của hắn có thể liên tục được phục hồi.

Cảm giác của Ngụy Thành hiện giờ chính là như thế.

Tổng lượng nội lực Bàn Sơn cấp độ Nhất Giáp chắc hẳn sẽ không dễ dàng bị sụt giảm. Trừ khi gặp phải tình huống đặc biệt nào đó mới hoàn toàn biến mất. Còn không thì dù cho có tiêu hao đi một ít cũng sẽ ngay lập tức khôi phục lại được.

Lúc này, trước tiên Ngụy Thành kiểm tra hai cái bánh bột ngô và một phần tư số nước còn lại trong túi. Nhận thấy đồ ăn thức uống vẫn chưa có dấu hiệu bị hư hỏng. Hai thứ này chắc hẳn có chất lượng phi phàm, là ưu thế hắn đã để dành để đốt cháy mỡ thừa trong người. , ,

Người khác khi bắt đầu chơi đều được tặng cho bàn tay vàng. Còn bàn tay vàng của hắn chính là mỡ thừa của bản thân, cũng coi như là cực phẩm.

Cẩn thận giấu kỹ bánh bột ngô trong người, túi nước thì để trong ba lô. Ngụy Thành cầm lấy cái cuốc, thận trọng từng bước đi dọc theo hầm mỏ ra ngoài.

Nên đi thôi.