Chương 18: Cửu kinh cửu mạch (3)
Tuy Ngụy Thành không phải là tinh anh trong xã hội, nhưng chút chuyện này sao có thể không nhìn ra được chứ?
Nghe vậy, hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn Tống Quý Minh, thẳng thừng nói: "Tôi cần nghỉ ngơi, muốn thì tự đi mà đào!"
Dứt lời, hắn trực tiếp trở lại hầm mỏ trước đó, trong hầm mỏ này mặc dù có thạch yêu ẩn nấp nhưng chỉ cần không gây ra tiếng động gì quá lớn thì không sao. Ngược lại, đây chính là nơi an toàn nhất.
Hắn muốn tích lũy nội lực Bàn Sơn trong cơ thể lên mức độ Nhị Giáp, cũng chính là một trăm hai mươi năm trước khi ra khỏi khu hầm mỏ này.
Chỉ có như thế mới nắm được một cơ hội sống sót trong trường hợp xui xẻo gặp phải của quái vật hút máu kia.
"Hắn có Kim Chung Tráo làm thần khí hộ mệnh, khó trách sẽ kiêu ngạo như vậy.”
"Hừ, chỉ là may mắn mà thôi, hắn là tên đầu tiên chạm vào được tấm bia đá truyền công. Nếu không phải như vậy mà đổi lại là anh Dũng của chúng ta chạm vào bia đá trước thì làm sao có chỗ cho hắn ngông cuồng đến thế.”
Đám người Tống Quý Minh ở phía sau nhỏ giọng âm dương quái khí (*) bàn tán, kẻ xướng người họa, thủ đoạn rất thô thiển nhưng lại rất có tác dụng với Trương Dũng. Bởi vì khúc mắc trong lòng cậu ta chính là chỉ suýt chút nữa là thành người đầu tiên chạm được vào bia đá truyền công.
(*)Âm dương quái khí: Ám chỉ lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người khác đoán không ra.
Trong nháy mắt, sắc mặt Trương Dũng biến chuyển nhanh chóng, đỏ bừng rồi lại tối sầm. Nhưng cậu ta nhanh chóng cười lúng túng đáp lại: “Không sao cả, anh Ngụy nói cần nghỉ ngơi, vậy chúng ta chờ thôi, chờ bao lâu cũng được! Mọi người cũng đừng bàn luận chuyện này nữa, quan hệ giữa tôi và anh Ngụy thân thiết đến mức có thể giao phó cả mạng sống!”
Lúc này, Ngụy Thành đã trở lại phía cuối của hầm mỏ, cũng là nơi hắn xuất hiện lần đầu tiên. Ở đây tuy bụi bặm đổ nát nhưng vẫn mang lại cho hắn một cảm giác rất an toàn.
Sau khi di chuyển mấy tảng đá và đặt chúng ở lối vào, hắn khoanh chân ngồi xuống. Trước tiên Ngụy Thành uống mấy ngụm nước tinh khiết, rồi lại ăn bánh bột ngô, dùng toàn lực vận chuyển Bàn Sơn Tâm Pháp, hết một vòng chu thiên rồi lại đến một vòng chu thiên nữa.
Trong khoảng thời gian này, dưới sự giật giây xúi giục của bọn người Tống Quý Minh, Trương Dũng cũng có đến hối thúc Ngụy Thành hai lần, nhưng hắn đều không đáp lại. Có bản lĩnh thì đánh nhau ở đây thử xem?
Trương Dũng tuy tự xưng là dũng cảm nhất thiên hạ nhưng cũng không dám kinh động đến thạch yêu, chỉ có thể bất mãn rời đi.
Cuối cùng, khi tổng số nội lực Bàn Sơn trong cơ thể mà Ngụy Thành tu luyện được đã đến mức độ Nhị Giáp một trăm hai mươi năm, trong đầu hắn như vang lên tiếng sấm nổ. Tấm bia đá truyền công mà hắn chọn lựa trước kia lại hiện lên. Cùng lúc đó, nội lực Bàn Sơn mức độ Nhị Giáp cũng bùng nổ, phá tan cửa ải, đột phá lần nữa.
Nhưng lần này, Ngụy Thành đã bình tĩnh hơn lúc trước nhiều. Bởi vì bia đá truyền công xuất hiện lại đã cho hắn biết một thông tin khác.
Hóa ra, khi nội lực Bàn Sơn đột phá, thực chất là đang đả thông một kinh mạch mới và rất quan trọng bên trong cơ thể hắn.
Trước đây, lúc hắn vận chuyển Bàn Sơn Tâm Pháp, điều khiển nội lực Bàn Sơn tuần hoàn khắp cơ thể, đi qua từng kinh mạch huyệt đạo. Nhưng trên thực tế chỉ coi như là mới khám phá ra một phần nhỏ tiềm lực của bản thân.
Chỉ sau khi đột phá rào cản mới có thể khai phá nhiều tiềm năng trong cơ thể hơn.
Mà những kinh mạch huyệt đạo trong người sau khi được nội lực Bàn Sơn khai mở đả thông thì gọi là tiên thiên kinh mạch. Theo thuật ngữ trong Bàn Sơn Tâm Pháp, đây gọi là Tiên Thiên Cửu Kinh Cửu Mạch.
Mỗi khi tích lũy được nội lực đến mức độ Nhất Giáp thì có thể đả thông được một tiên thiên kinh mạch. Mãi cho đến khi đả thông được hết chín tiên thiên kinh mạch, vậy sẽ có một bước đột phá mới.
Ngụy Thành không biết bước đột phá mới là có ý gì, nhưng hắn cảm nhận được một cách rõ ràng đó là trạng thái của cơ thể ngày hôm nay đã mạnh mẽ hơn ít nhất gấp đôi so với những ngày trước.
Trong đường hầm mỏ tối tăm này mà hắn có thể thấy rõ mọi thứ như ban ngày. Ngay cả tiếng hít thở, tiếng nói nhỏ thì thầm của những người khác cách đó hơn một trăm mét mà hắn cũng nghe thấy được rõ ràng. Thậm chí, nếu hắn cố gắng tập trung lắng nghe thì còn có thể nghe được cả tiếng trái tim đang đập của họ.
Mà sau khi Ngụy Thành thử vận chuyển Kim Chung Tráo tầng thứ nhất, chỉ nghe một tiếng ông ông nặng nề vang lên bên tai, tiếp đó có một lồng ánh sáng vàng hiện lên và bao quanh người hắn, cách cơ thể ba mét.
So với nội lực Tử Hà phóng ra ngoài cơ thể Trương Dũng khi cậu ta toàn lực vận chuyển Tử Hà Tâm Pháp thì còn bá đạo mạnh mẽ hơn.