Chương 7: Chấp nhận lời mời.

" Ting, chúc mừng ký chủ quay vào ô mất lượt."

" Ting, chúc mừng ký chủ quay vào ô mất lượt."

"Ting, chúc mừng ký chủ quay vào ô mất lượt."

" Ting, chúc mừng ký chủ quay được vật phẩm, x1 dược tề cải tạo thể chất."

" Ting, chúc mừng ký chủ quay vào ô mất lượt."

" Ting, chúc mừng ký chủ quay được kỹ năng hắc thiểm."

" Ting, chúc mừng ký chủ quay vào ô mất lượt."

" Ting, chúc mừng ký chủ quay được vật phẩm, x1 kính răm."

" Ting , chúc mừng ký chủ quay được giải, một phần kỹ năng của thuật thức ngự trù tử."

" Ting, chúc mừng ký chủ quay vào ô mất lượt."

Trần Tâm thở dài chống tay xoa xoa ấn đường, nhìn hệ thống cậu bất lực dò hỏi.

" Hệ thống tỷ lệ quay thưởng của ngươi, ta thật sự không dám khen ngợi a."

Hệ thống" ⊙⁠.⁠☉."

" Ting, nếu ký chủ cảm thấy tỷ lệ quay thưởng không được tốt, thì ngài có thể thay đổi cách thức quay thưởng khác.

" Ân, vẫn còn cách quay thưởng khác sao."

Trần Tâm thú vị dò hỏi.

" Ting, vòng quay hiện tại ký chủ sử dụng là cấp thấp tỷ lệ quay thưởng cực thấp, ký chủ có thể bỏ ra 10000 điểm tích lũy quay thưởng 10 lần trung cấp, 100000 điểm quay thưởng 10 lần cao cấp, 1000000 điểm 10 lần thần cấp, chắc chắn sẽ ra vật phẩm làm hài lòng ký chủ."

" Không tồi đâu cấp thấp đã có thể quay ra thứ như vô hạ hạn rồi, thì những vòng quay cấp cao sẽ ra được kỹ năng nghịch thiên gì đây."

" Trung cấp đến tận 10000 điểm sao, không vấn đề mình vẫn có thể tích đủ, cao cấp 100000 điểm, nếu tích lâu vẫn có thể quay được một lần, thần cấp 1000000....."

Trần Tâm trầm mặc, nhìn số điểm mà thần cấp phải bỏ ra để rút thưởng làm cậu cảm thấy đường xa khó tới.

" Mặc kệ đến đâu hay đến đấy, dục tốc bất đạt hiện tại nên xem những vật mình vừa quay ra đã."

Vứt suy nghĩ tàn sát hết rừng rậm để kiếm điểm tích lũy ra sau ót, Trần Tâm để ý đến những vật phẩm và kỹ năng vừa quay.

Có hai vật phẩm và hai kỹ năng, thứ nhất dược tề cải tạo thể chất, mục đích gia tăng thể chất cơ thể, tăng cường độ bền bỉ, sức mạnh và tốc độ cho người sử dụng, chú thích khi sử dụng, người sửa dụng sẽ cảm thấy cực kỳ đau đớn do các tế bào được cải tạo, chú ý sử dụng ở nơi an toàn.

Thứ hai kính râm bình thường, không sai chỉ là kính râm bình thường đeo lên cho đẹp chứ chả có tác dụng gì.

" Quay được cái này chả khác gì quay vào ô mất lượt, ranh giới của quay được vật phẩm và không đây sao."

Trần Tâm khoé miệng rung rẩy nội tâm chửi cái vòng quay 999 lần, dù vậy cậu vẫn đeo lên.

" Ha dù chả có tác dụng gì nhưng đẹp a, thực lực chỉ là tạm thời còn đẹp là việc quan trọng cả đời."

Xem xong phần vật phẩm cậu cảm nhận hai kỹ năng vừa được khắc vào đầu, còn dược tề đem về nhà uống sau.

Đầu tiên là hắc thiểm, hắc thiểm là sự biến dạng không gian xảy ra khi chú lực được sử dụng trong khoảng 0,000001 giây so với một đòn tấn công vật lý. Khi một chú thuật sư có thể làm được điều này, chú lực của họ sẽ chớp loé sấm chớp màu đen, và sức công phá của đòn đánh sẽ gấp khoảng 2,5 lần so với thông thường.

Kỹ năng này đòi hỏi sự tập trung đáng kinh ngạc và không có kẻ nào có thể sử dụng nó tùy ý, và kỹ năng này không dành cho kẻ đánh mất bình tĩnh trong một trận chiến.

Đi đến một cây to Trần Tâm tập trung tinh thần, tay phải nắm thành quyền chú lực bộc phát, tung ra một đấm vào thân cây, trong quá trình này cậu cố gắng kéo thời gian chênh lệnh của hai lực xuống 0,000001 giây.

" Ầm!."

Không có chuyện gì xảy ra, biến động không gian không xuất hiện, thân cây chỉ ao hãm vào một hố to.

" Thất bại sao, dù cho kỹ năng này khắc hẳn vào trong đầu mình, nhưng nó vẫn khó sử dụng, thử thêm vài lần xem, mình không tin là không đấm ra được một lần hắc thiểm."

" Ầm!"

" Ầm!"

" Âm!"

Sau vài lần sử dụng Trần Tâm cũng phải chịu thua với độ khó của hắc thiểm, mặc dù không cam tâm nhưng cậu đành gác kỹ năng này qua một bên, Trần Tâm không quên hiện tại mình vẫn còn đang ở trong rừng rậm.

Kỹ năng thứ hai là [ Giải ] một trong những thuật thức ngự trù tử của vua đầu bếp sukuna.

" Ha ha, cuối cùng cũng có kỹ năng tấn công bình thường rồi, hiện tại mình vẫn chưa sử dụng được đảo ngược thuật thức, nên đòn tấn công vẫn khá đơn điệu, Thương bình thường không thể kết liễu đối tượng, bật hết công suất thì kiến trúc xung quanh không còn nguyên vẹn, sử dụng ở dã ngoại thì được chứ ở trong thành thì tiền đâu đền cho hết."

Nghĩ đến việc phải đền bù cho những kiến trúc mà mình phá hủy, Trần Tâm không tự chủ lau một vệt mồ hôi lạnh.

Nhìn thân cây bị cậu đấm nát trong lúc tập luyện, Trần Tâm nhẹ vung tay.

[ Giải ] vô hình trảm kích đem thân cây phân thành tám khúc, ầm ầm rơi xuống đất.

" Này dễ dùng hơn nhiều."

Thời gian sau đó Trần Tâm tiếp tục tiến sâu vào trong rừng rậm, trên đường đi cậu dễ dàng gom đầu quái thú, điểm tích lũy tăng dần theo thời gian.

" Ting, điểm tích lũy cộng 179 điểm."

" Ting, điểm tích lũy cộng 199 điểm."

" Ting, điểm tích lũy cộng 199 điểm."

" Ting, điểm tích lũy cộng 209 điểm."

" Ting, điểm tích lũy cộng 189 điểm."

" Ting, điểm tích lũy cộng 229 điểm."

" Ting, điểm tích lũy cộng...."

" Ting, tổng điểm tích lũy hiện tại là 1946 điểm."

" Hừm, trời sắp tối rồi sao."

Trần Tâm xem đồng hồ đeo tay, phía trên biểu thị bây giờ là 17h49 phút.

" Muộn vậy rồi à, thế hôm nay tới đây thôi buổi tối khu rừng này có vẻ không thân thiện lắm."

Xác định vị trí cậu đi ngược lại đường khi đi tới, sau nữa tiếng cậu đã rời khỏi khu rừng và trở lại bìa rừng khi trước, hiện tại mặt trời cũng sắm lặn mất, chỉ còn lại ánh nắng hoàn hôn chiều buông xuống.

Sử dụng thương tác động lên bản thân, Trần Tâm như một đầu xe tải lao nhanh chạy về hướng thành trì.

Khi về đến nơi Trần Tâm phát hiện khu vực phía ngoài tường thành khác hẳn khi cậu đến, những dãi hàng rong được bài ra, dị năng giả đi tới lui tấp nập, họ buôn bán những thứ được thu thập từ quái thú và thảo dược trong rừng rậm, có những dị năng giả bình thường và những dị năng giả trên thân có đeo huy chương của thợ săn, bọn họ khác hẳn với những dị năng giả bình thường không có tổ chức, trang bị và vũ khí đều là vật phẩm linh lực dù chỉ là cấp bậc thấp, nhưng vẫn tốt hơn vũ khí bình thường, đó là phúc lợi của những người thông qua khảo hạch trở thành thợ săn, và họ có đầy đủ thực lực để hưởng phúc lợi đó, vì thông qua kỳ thi thợ săn không ai là kẻ đơn giản cả.

Nhìn lâu một chút Trần Tâm không tiếp tục để ý, cậu không có chuyện gì cần thiết ở đây cả, bán những bộ phận quái thú, Trần Tâm biểu thị bán mỗi tiến hoá thảo đã đầy đủ, còn những bộ phận quái thú ha ha cậu vứt hết ở trong rừng rồi.

Xác thực danh tính cậu nhanh chóng được thông qua cửa thành, vào thành khi định bắt xe về nhà thì một giọng nói quen thuộc vang lên.

" Ê cu là mày sao Trần Tâm."

Nghi hoặc quay đầu, Trần Tâm phát hiện người lên tiếng là Dương Lâm, cậu ta bây giờ cũng đang mặc một trang phục tác chiến, nhưng trên thân vẫn còn sạch sẽ chắc là chuẩn đi tới rừng rậm.

" Dương Lâm ?"

" Mày đây là muốn đi vào rừng rậm săn quái thú sao."

" Đúng vậy dù sao tao cũng là một người thức tỉnh dị năng cao cấp, không huấn luyện cho tốt thì làm sao có thể đạt thành tích cao trong kỳ thi thợ săn."

Dương Lâm vô ngực đáp, sau đó nhìn Trần Tâm biểu lộ quái dị nói.

" Còn mày, đừng nói với tao là mày cũng đi rừng rậm đấy nhá."

Trần Tâm gật đầu.

" Đã đi rồi ?."

Trần Tâm gật đầu.

" Đi một mình ??."

Trần Tâm gật đầu.

Dương Lâm há hốc mồm không tin vào những gì vừa nghe, sau đó lộ ra ý cười tiến đến gần khoát vai Trần Tâm nói.

" Trần Tâm đã là anh em chí cốt với nhau mày hà cớ gì phải lừa tao chứ, trên thân mày không một hạt bụi thì ai tin là mày đi săn quái thú chứ, đừng ngại đi theo tao tao có ông anh, khoan đã cái quái gì vậy."

Cánh tay của Dương Lâm vẫn đang giữ tư thế chuẩn bị khoát vai Trần Tâm, nhưng cậu bị một thứ gì đó ngăn cản không thể đặt tay xuống, tạo ra khung cảnh kỳ lạ một thanh niên muốn khoát vai thanh niên còn lại, nhưng câu ta lại giống như không muốn khoát lên vai thanh niên đấy.

Trần Tâm cười khẽ sau đó tắt vô hạ hạn, không còn lực cản cánh tay của Dương Lâm rơi xuống vai của Trần Tâm.

" Vờ lờ vừa rồi là dị năng của mày sao, tạo ra lớp bảo vệ xung quanh cơ thể."

Dương Lâm ngạc nhiên hỏi.

" Gần đúng nhưng mày có thể hiểu theo cách khác, lớp màn này mày cứ dựa theo nghịch lý achilles và con rùa là được."

Trần Tâm trả lời nói.

" Cái gì achi và con rùa."

Dương Lâm gãi gãi đầu không biết nghịch lý achilles và con rùa là gì.

Trần Tâm vỗ trán quên mất thằng này học cặn bã." Mày cứ ví dụ là lớp màn này chia cắt không gian của tao với mày là vô cực là được."

" Thì ra là vậy hèn gì trên cơ thể mày không dơ bẩn chút nào, khoan đã khả năng phòng thủ này quá vô địch rồi đi, làm sao có ai đánh xuyên qua vô cực được chứ."

Dương Lâm khiếp sợ nói.

" Không hẳn là vậy vô cực của tao không vô địch đến mức xem thường mọi đòn đánh đâu, vẫn có thể bị phá hủy đấy."

Trần Tâm giải thích.

Sau đó chuyển lại đề tài khi nãy, Trần Tâm dò hỏi thì biết được Dương Lâm có ông anh họ là dị năng giả binh cấp lục tinh, Dương Lâm thức tỉnh cao cấp dị năng nên được gia tộc coi trọng, Dương gia là một gia tộc mạnh mẽ chỉ dưới tam đại gia tộc của Xuyên Long thành, gia chủ Dương Chí Dũng có trung cấp dị năng, thực lực tướng cấp thất tinh cường giả.

Nên trong gia tộc vẫn có vài người cảnh giới đạt tới binh cấp, lần này xuất hành huấn luyện Dương Lâm được anh họ dẫn theo tích lũy kinh nghiệm.

Đang nói chuyện thì có một thanh niên đi tới, thanh niên cao mét tám, gương mặt thâm sâu trầm ổn, khí thế phát ra làm Trần Tâm hơi bất ngờ.

" Kẻ này rất mạnh, nhưng mình vẫn có thể thắng được."

Thầm nghĩ trong lòng Trần Tâm nhìn xem thanh niên, tới gần cậu liền thấy trên ngực của thanh niên đeo một huy chương thợ săn.

" A Trần Tâm giới thiệu cho mày đây là anh họ của tao Dương Phong, binh cấp lục tinh sở hữu dị năng trung cấp phong hệ."

Trần Tâm thấy vậy đưa tay ra muốn bắt tay chào hỏi.

" Chào anh em là Trần Tâm bạn học của Dương Lâm."

Dương Phong cười cười đưa tay ra bắt tay đáp lại Trần Tâm.

" Chào cậu anh là anh họ của thằng Dương Lâm, cảm ơn cậu đã chiếu cố nó bấy lâu nay."

" Không có gì đâu ạ."

Nói lời khách sáo xong Dương Phong nhìn Trần Tâm hỏi.

" Trần Tâm cậu là học sinh thức tỉnh cao cấp dị năng giống với Dương Lâm phải không."

" Đúng vậy."

Trần Tâm gật đầu đáp, sau đó nghi hoặc nhìn Dương Lâm.

Nhìn ra hành động nhỏ của cậu Dương Phong cười vỗ vai Dương Lâm nói.

" Cậu nghi hoặc tại sao anh biết à, không phải do thằng Dương Lâm nói cho anh biết, mà tin tức đang đăng đấy, việc Xích Long thành năm nay xuất hiện hai cao cấp dị năng với một chiến cấp dị năng."

" Ra là vậy."

Trần Tâm rõ ràng, nghi thức thức tỉnh được thực hiện công khai, nên cấp bậc dị năng là không thể che giấu, nhất là những học sinh thức tỉnh cao cấp dị năng và chiến cấp dị năng sẽ là tâm điểm chú ý.

" Dương Phong anh cùng với Dương Lâm hiện tại định đi quái thú rừng rậm sao."

Trần Tâm hỏi dò.

Nghe vậy Dương Phong cười khổ trả lời.

" Tính là hôm nay bọn anh sẽ đi, nhưng trong đội có một người có việc bận nên đành phải dời sang hôm sau."

" Còn cậu cũng định đi quái thú rừng rậm sao, đi cùng bọn anh thêm một người cũng chả có vấn đề gì."

Trần Tâm lắc đầu sau đó giải thích y chang vừa rồi cho cả hai.

" Vậy hiện tại cậu muốn về nhà à, nếu không đi chơi cùng bọn anh, có nơi này cực kỳ thú vị đấy."

Nhìn thấy ánh mắt mà đàn ông nào cũng hiểu của Dương Phong, Trần Tâm khoé miệng giật giật, nhưng từ chối lời mời khi lần đầu gặp thì không được tốt cho lắm, nên cậu gật đầu đồng ý cho anh ta vui lòng chứ Trần Tâm không ham hố gì đâu.

...............................................................

Hết chương chờ thêm chương