Chương 6: Khuyết điểm của vô hạ hạn

" Đội trưởng nói nhiều với thằng nhóc này nhiều làm gì, giải quyết nó rồi thu thập chiến lợi phẩm về thôi."

Gã đầu trọc vừa nói vừa cầm súng ngắm về phía Trần Tâm, chỉ đợi tên đội trưởng trung niên nhân ra lệnh, hắn liền ra tay không do dự.

" Hừ đừng tưởng tao không biết mày đang suy nghĩ gì, không phải là thiếu tiền chơi gá.i sao."

Trung niên nhân tức giận vỗ đầu tên đầu trọc khiến hắn lảo đảo.

" Hì hì, đội trưởng tại anh không biết đấy thôi, chỗ đấy đã có thêm vài em cực kỳ nóng bỏng, nhất là cực phẩm hai bé loly rất là hợp khẩu vị của em nha."

Gã đầu trọc nói với giọng đầy thèm thuồng, nước dãi chảy ra từ khoé miệng trong rất bỉ ổi.

Tên thanh niên kế bên gật đầu lia lịa biểu thị đồng ý.

" Khụ khụ hai bọn mày làm tao cảm thấy hứng thú rồi đấy, sau vụ này tao có lẽ cũng nên đến thử một lần."

Sau đó cả ba ánh mắt hung ác hướng về Trần Tâm, tên đội trưởng bước ra phía trước rút lấy đại đao phía sau ra, gã đầu trọc và tên thanh niên cầm súng đi theo phía sau lưng, chằm chằm nhìn cậu.

Còn về phía Trần Tâm cậu đứng im tại chỗ không một chút nào muốn nhúc nhích, nhìn ba tên phía trước châm chọc nói.

" Nha, thật luôn bọn mày đi cướp của một học sinh vừa thức tỉnh dị năng cấp binh còn chưa tới, mà đội hình của bọn mày giống như đi đánh boss thế, không lẽ tao gây áp lực lên bọn mày lớn đến vậy à."

Nghe vậy tên trung niên nhân cười lạnh đáp.

" Châm ngôn của bọn tao là sư tử vồ thỏ cũng sẽ dùng toàn lực, dù mày chưa đạt đến cấp binh cũng như vậy thôi, mấy lời ba hoa chích chòe của mày chả có tác dụng gì đâu, chờ chết đi nhóc con ha ha ha ha."

Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, giết người đề phòng bị giết ngược, ai biết được dị năng của kẻ mà mình sắp đánh cướp sẽ là gì, ba tên dị năng giả theo lý niệm này, nên vẫn có thể sống sót đến hiện tại và làm ra nhiều vụ cướp bóc khác.

Căn bản là vậy nhưng Trần Tâm là một chú thỏ sao, cho dù là thỏ thì chắc chắn sẽ là con thỏ không bình thường.

" Bắn hạ thằng oát con này, né balo ra không nên làm hư hại vật phẩm có giá trị."

Trung niên nhân ra lên cho hai tên đàn em.

" Rõ." X2.

Tiếp thu mệnh lệnh gã đầu trọc và tên thanh niên nhắm vào những chỗ yếu hại của Trần Tâm, và không quên tránh né phần balo ra.

" Phanh phanh."

Tiếng súng vang lên nhưng do bộ phận giảm thanh cực tốt nên âm thanh của súng rất nhỏ, không chú ý thì sẽ không nghe thấy được.

Thấy Trần Tâm vẫn đứng yên tại chỗ, ba gã nghĩ rằng cậu đang sợ hãi đến mức không thể nào di chuyển được, cả ba cười lạnh khinh bỉ nhìn tên nhóc con miệng đầy hôi sữa chuẩn bị lìa đời.

Nhưng khi hai viên đạn chuẩn bị chạm vào người Trần Tâm thì đột nhiên dừng lại, bất quy tắc phiêu phù trước mặt cậu.

" Cái này."

Gã đầu trọc và tên thanh niên hai mắt nhìn nhau, có thể nhìn thấy được sự nghi hoặc trong mắt đối phương.

" Cũng có bản lãnh, vậy ăn tao một đao."

Trung niên nhân gầm lên quát, thanh đại đao đưa cao lên sau đó chém xuống, hắn muốn chém Trần Tâm ra làm hai khúc.

Nhưng sự việc tương tự tiếp tục xảy ra, lưỡi đao cách đầu của Trần Tâm chỉ có 10cm, nhưng trung niên nhân cảm thấy cây đao trên tay mình và thằng nhóc trước mặt cách nhau đến vô cực.

Lùi về phía sau trung niên nhân ánh mắt dè chừng, không còn phách lối như vừa rồi nữa, hắn biết có lẽ hôm nay đã đá phải tấm sắt.

" Dị năng của mày là loại có khả năng phòng ngự sao."

Trung niên nhân trầm giọng hỏi.

Nhếch mép cười Trần Tâm tùy ý trả lời nói.

" Mày có thể cho là vậy."

" Hừ cố lộng huyền hư, xem tao đánh nát mai rùa của mày."

Nói xong trên thân của trung niên nhân bộc phát linh lực mạnh mẽ, thực lực binh cấp ngũ tinh của gã hiện tại mới lộ diện thật sự.

" Dị năng của tao là cường hoá cơ bắp, mặc dù chỉ là trung cấp dị năng, nhưng với đẳng cấp của tao, thì đã đầy đủ khả năng đánh chết mày rồi, xem đao."

Trung niên nhân hình dạng xảy ra biến hoá, một thân cơ bắp bành trướng gấp đôi, khí thế hung hãn lao tới trước mặt Trần Tâm, hai tay cầm đại đao lại là một đòn chém xuống, nhưng lần này lực lượng khác một trời một vực với khi trước.

Nhưng vẫn là khung cảnh đó đại đao của trung niên nhân vẫn dừng lại trước vô hạ hạn, khi Trần Tâm nghĩ rằng đây là kết thúc thời điểm.

Cậu cảm nhận được nguồn linh lực đang cung cấp chuyển hoá thành chú lực bị gián đoạn trong phút chốc, nhưng trong phút chốc đó vô hạ hạn của cậu biến mất, không còn bị ngăn trở đại đao tiếp tục chém xuống.

Trong lúc nguy cấp Trần Tâm nhanh chóng lấy lại quyền kiểm soát chú lực, thuật thức thuận chuyển Thương được sử dụng, áp súc không gian xác định vị trí, sau đó Trần Tâm dịch chuyển lên một cành cây hung hiểm tránh thoát cái chết.

" Người đâu?."

Trung niên nhân không thấy Trần Tâm nghi hoặc dò hỏi.

" Đội trưởng thằng nhóc ở đằng kia."

Tên niên chỉ tay về phía Trần Tâm đang đứng nói.

" Làm sao lại, thằng nhóc đó lại ở đó."

Gã đầu trọc không hiểu gì gãi gãi đầu không cọng lông nói.

" Kệ nó vừa rồi tao đã chém nát mai rùa của nó rồi, chỉ cần vài lần nữa tao chắc chắn sẽ giết được tên nhóc con đấy, mau đuổi theo."

Cả ba cùng lúc bộc phát linh lực, lao về phía Trần Tâm truy đuổi.

" Chết tiệt vừa rồi là sao, linh lực của mình gián đoạn không cung cấp chú lực duy trì vô hạ hạn."

Mặc dù nghi hoặc nhưng không có thời gian cho cậu tự hỏi, ba tên kia đã đuổi đến nơi, Trần Tâm hít sâu một hơi nhếch miệng cười, nhưng trong ánh mắt có một vệt hàn quan loé qua.

" Bọn mày thích giết người cướp của đến vậy thì tao sẽ tặng bọn mày một món quà, mong bọn mày sẽ thích."

.

Dứt lời tay trái của cậu nắm lại, co vào đặt ngang qua tay phải, tay phải đưa thẳng, hai đầu ngón tay duỗi ra.

[ Thuật thức thuận chuyển: Thương toàn công xuất."]

Màu xanh quả cầu ầm vang xuất hiện trước đường đi của ba tên dị năng giả, phát hiện trước tiên là trên trung niên nhân, hắn thân pháp mau lẹ lùi lại tránh thoát phạm vi của Thương.

" Mau lùi lại không nên tiến lên phía trước."

Nghe vậy gã đầu trọc và tên thanh niên biến sắc, ý đồ rút lui nhưng đã quá muộn khi cả hai đang ở quá gần Thương.

Lực kéo mạnh mẽ hút cả hai vào trong, cơ thể vặn vẹo thành một viên cầu thịt, sau đó nổ tung huyết dịch văng tứ tung, những bộ phận thi thể không còn nguyên vẹn.

" Cái này làm sao có thể, một kẻ binh cấp còn chưa đến làm sao có khả năng tạo ra kỹ năng mạnh mẽ thế này."

" Không lẽ thằng nhóc này thức tỉnh dị năng cao cấp hay chiến cấp."

Nuốt nuốt nước bọt, ánh mắt tên trung niên nhân khi nhìn về phía Trần Tâm xảy ra biến hóa, có chút kính sợ, hâm mộ, ghen ghét, sau đó trở nên âm tàn.

" Không được kẻ này có tiềm năng quá lớn, nếu không diệt từ trong trứng thì sau này ắt sẽ tìm ta báo thù, hắn vừa rồi sử dụng kỹ năng đó chắc đã tiêu hao lượng lớn linh lực, không thể sử dụng được nữa, nếu bây giờ tấn công chắc chắn sẽ thành công giết được hắn."

Trung niên nhân nội tâm thầm nghĩ, sau đó kiên quyết giết Trần Tâm không chừa lại hậu hoạn.

Nếu Trần Tâm nghe được nội tâm của trung niên nhân, thì cậu sẽ ngửa đầu cười to, lượng linh lực của cậu khi vào rừng đến bây giờ chưa tiêu hao đến một phần ba.

" Mày làm tao khá bất ngờ đấy nhóc, kẻ chưa đạt đến binh cấp lại dễ dàng giết hai binh cấp khác, để tao đoán dị năng của mày khi thức tỉnh là cao cấp đúng không."

Trung niên nhân bước đi chậm rãi về phía Trần Tâm, hắn vừa đi vừa nói.

Trần Tâm nhíu mày sau đó dãn ra, cậu lại bắt đầu vẻ mặt cười cợt châm chọc của mình.

" Nói nhiều quá có đánh thì đánh, lầm bà lầm bầm như bà tám, hay mày thấy hai tên đàn em ra đi thê thảm nên muốn dập đầu tạ lỗi."

Trung niên nhân xạm mặt xuống, nghiến răng nghiến lợi thề không giết Trần Tâm thì không thôi.

" Hừ miệng mồm giảo hoạt, mày đã dùng một kỹ năng như vậy thì linh lực sẽ không còn nhiều đi, để xem mày còn trụ được bao lâu."

Trung niên nhân khom người, dị năng cường hóa cơ bắp hai chân.

Sau đó" ầm."

Dưới chân trung niên vừa phóng đi tạo ra một hố to bằng cái chậu.

Nhanh như tia chớp trung niên nhân phóng tới trước mặt Trần Tâm, đại đao chém ngang, tốc độ của hắn rất nhanh nhưng lục nhãn vẫn có thể bắt giữ được hành động của hắn.

Không dùng Thương ngăn cản là do cậu muốn cảm nhận được cảm giác vừa rồi, muốn tìm ra lý do chú lực bị gián đoạn.

Hiện tại vô hạ hạn được Trần Tâm gia tăng phạm vi một mét, trung niên nhân chém vào vô hạ hạn liền bị ngăn cản, nhưng chỉ sau một lúc cảm giác đó lại xuất hiện.

Chú lực bị gián đoạn cung cấp, vô hạ hạn biến mất, trung niên nhân cười lạnh nghĩ rằng mình có thể chém qua lớp bảo vệ của Trần Tâm nên đắc ý.

" Được rồi tao đã tìm được vấn đề, mày có thể chết rồi."

Quả cầu Thương xuất hiện sau lưng trung niên nhân, hắn cảm thấy lông tơ dựng đứng, dùng dị năng toàn lực cường hoá cơ bắp toàn thân.

Dù vậy cơ thể của trung niên nhân đứng trước Thương không thể nào so sánh, hắn bị xoắn thành một trái banh thịt rồi nổ tung.

Kết thúc trận chiến này dù có ngoài ý muốn xảy ra, nhưng Trần Tâm vẫn dễ dàng tiêu diệt một tổ đội có cấp bậc cao hơn bản thân.

" Thì ra là vậy, lý do chú lực của mình bị gián đoạn là do cấp bậc dị năng sao."

Trần Tâm tính theo hiện tại cậu là một học đồ thượng cấp, nhưng tên trung niên nhân là binh cấp ngũ tinh, cấp bậc sai biệt, lượng linh lực sai biệt, cho nên khi trung niên nhân tấn công cậu, linh lực của hắn phóng thích làm cho nguồn linh lực ít hơn của cậu bị dao động không ổn định, ngừng cung cấp chú lực làm cho vô hạ hạn mất tác dụng.

Vấn đề này không quá quan trọng, về sau cảnh giới càng cao nguồn linh lực sẽ trở nên dồi dào và tinh thuần hơn, không dễ dàng bị gián đoạn, với lại Trần Tâm không nghĩ sẽ dựa mãi vào vô hạ hạn để phòng thủ đâu, vô hạ hạn dù có mạnh đến đâu vẫn có thể bị đánh bại.

Cậu không nghĩ một ngày nào đó trở thành thầy một phần hai đâu.

" Ting, đánh bại dị năng giả binh cấp nhất tinh thu được 169 điểm tích lũy."

" Ting, đánh bại dị năng giả binh cấp tam tinh thu được 189 điểm tích lũy."

" Ting, đánh bại dị năng giả binh cấp ngũ tinh thu được 199 điểm tích lũy."

" Ting, điểm tích lũy của ký chủ hiện tại là 1132 điểm."

" Ting, đã có hơn 1000 điểm tích lũy ký chủ có muốn quay thưởng hay không."

Hai mắt Trần Tâm sáng lên, sau đó nhanh chóng gật đầu đồng ý, cậu mong sao lần này có kỹ năng tấn công khác, giống như thương thì lại phá hủy môi trường xung quanh quá.

" Ting, bắt đầu quay thưởng."

Hết chương chờ thêm chương.