Tốc độ của phi cơ rất nhanh, chỉ trong chút lát đã đến nơi, Trần Tâm từ cửa sổ nhìn xuống quan cảnh phía dưới.
Những toà nhà cao lầu nghiên ngã, đường phố hoang tàn đổ nát, cây xanh và cỏ dại bao phủ toàn bộ nơi đây, vài lúc cũng có thể nhìn thấy vài con quái thú lang thang chạy trên đường, cảnh tượng của một thành phố bỏ hoang rơi vào mắt cậu.
Ba đầu phi cơ khổng lồ xuất hiện tại phía trên bầu trời thành phố bỏ hoang, dù vậy nhưng không hề gây ra một động tĩnh nào cả, đó là do ba chiếc phi cơ đã khởi động trình hệ thống tàn hình của mình, tránh cho những quái thú bên dưới hoang mang trốn chạy.
" Chú ý, hiện tại chúng ta đang ở trên bầu trời thuộc địa phận của một thành trì bị bỏ hoang, hai trăm năm trước ở đây còn được gọi là Thanh Vân thành, nhưng khi đó bị một đợt thú triều càng quét, nhanh chóng Thanh Vân thành không thể nào chống lại rồi thất thủ, gặp tình cảnh như vậy người dân ở đây đành phải rời đi tránh nạn, sau đó bọn họ tụ họp cùng với những người chạy nạn khác thành lập ra Xích Long thành hiện tại, và 130 năm trước chúng tôi, công hội thợ săn phân nhánh ở Xích Long thành, chọn nơi này là khu vực thí luyện cho những dị năng giả, quái thú nơi này cảnh giới cao nhất cũng chỉ có cấp ba tam tinh thực lực, tương đương với tướng cấp tam tinh, được rồi hiện tại kỳ thi bắt đầu."
Giọng nói thông báo vừa dứt, chỗ ngồi của các thí sinh tự động hạ xuống, sau đó từ phi cơ rơi xuống phía dưới với độ cao hơn vài ngàn mét.
Trần Tâm cũng hơi bất ngờ với cách mà bọn họ đưa thí sinh xuống, nhìn xem hơn nghìn người từ phi cơ rơi xuống.
" Ha, cuối cùng cũng bắt đầu, ai tích điểm nhiều nhất người đó là người đạt hạng cao nhất sao, có vẻ điều lệ này không cấm việc đoạt điểm từ tay của người khác nha."
Nhìn chiếc vòng trên cổ tay của mình, Trần Tâm nở nụ cười tà, luật lệ quá nhiều chỗ hổng, cậu hoàn toàn có thể nhìn ra thì không thể nào những người khác không biết được.
" Thú vị, kỳ thi này thú vị hơn mình tưởng ha ha."
Đến một độ cao nhất định, một chiếc dù nhảy được bung ra từ ghế, tốc độ rơi xuống giảm dần, giảm dần tiếp theo an toàn hạ xuống mặt đất.
Bước ra khỏi ghế ngồi, Trần Tâm nhìn thấy dù nhảy tự động được thu lại, sau đó chiếc ghế bắt đầu gấp vào, sau đó biến thành hình dạng của một chiếc hộp vuông, cậu nghĩ đây là cách bọn họ thu lại ghế ngồi để không bị phí phạm.
" Gàooo."
Bất ngờ một quái thú âm thanh vang lên từ phía sau, nhìn lại thì phát hiện đây là một con tật phong sói, loại quái thú có tốc độ nhanh nhẹn.
Bốp tay phát ra âm thanh rắc rắc, Trần Tâm cười ra một tiếng, sau đó ngoắc ngoắc tay về phía tật phong sói.
" Tới, mày là quái thú đầu tiên tao gặp phải, tao cho phép mày tấn công trước đấy nhanh lên nào."
Một bên khác dù cho được Trần Tâm chăm sóc nhiệt tình, nhưng Bạch Vũ hiện tại trên người không có một chút thương tích, bởi vì hắn dùng phục hồi dược tề, đã hồi phục toàn bộ vết thương trên cơ thể, phải nói Bạch gia không hề ủy khuất tên Bạch Vũ này, hoàn toàn không che giấu mà cung cấp cho hắn đầy đủ tài nguyên tu luyện.
" Khốn kiếp, nếu không có hồi phục dược tề thì ta sẽ có thể bỏ lỡ kỳ thi lần này, khốn kiếp, tên Trần Tâm khốn kiếp ngươi nên cầu mong không gặp phải tao, nếu không hừ."
" Ha ha Bạch thiếu ngài yên tâm, tên Trần Tâm gì đó gặp phải chúng tôi cũng phải cuối đầu xin tha mà thôi, với đội hình ba binh cấp lục tinh và hai binh cấp ngũ tinh của chúng tôi, không tin tên Trần Tâm đó có thể lật trời dược ha ha ha."
Một nam tử có thân thể khôi ngô cơ bắp vỗ vỗ ngực đối với Bạch Vũ nói, phía sau còn có bốn người khác, giống như tên nam tử bọn họ cũng có thân thể đầy cơ bắp, nhìn là biết bọn họ đều là sức mạnh loại dị năng.
Bạch Vũ khẽ cười lạnh nói.
" Mong là như vậy, các ngươi đừng nên làm ta không hài lòng, nếu không hậu quả mà các ngươi nhận được, tin ta đi các ngươi sẽ không muốn biết đâu."
Nghe vậy đám người cảm thấy sống lưng lạnh thấu, từng người, từng người đi ra đảm bảo hứa hẹn hoàn thành nhiệm vụ được giao.
Bạch Vũ không để ý tới bọn họ, quay đầu sang chỗ khác nhìn về nơi xa, hắn giống như muốn tìm thấy thân ảnh của Trần Tâm trong thành phố bỏ hoang này.
" Hừ dám làm ta mất mặt ở đám đông, nhất là nàng cũng đã nhìn thấy, Trần Tâm ngươi đã có đường đến chỗ chết."
Hai tay xiếc chặt, biểu thị Bạch Vũ hiện tại rất đang phẫn nộ.
" Hắc xì, là ai đang nhắc mình sao, hắc hắc chắc là Thanh Nhi và Mị Nhi nhớ mình rồi, khi trở về phải thưởng cho hai nàng mới được."
Xoa xoa nước mũi, Trần Tâm nhẹ nhàng dùng [ giải ] hạ gục quái thú trước mặt, điểm số hiện tại của cậu là 460 điểm.
Top 1: Cơ Diễm An 780 điểm
Top 2 : Dương Lâm 640 điểm
Top 3 : Bạch Vũ 620 điểm
Top 4 : Hàn Hạo 530 điểm
Top 5 : Trần Tâm 460 điểm
" Ai, không biết hôm nay bước khỏi nhà bằng chân trái hay xui xẻo ám thân nữa, đã hơn 2 giờ rồi chỉ toàn cấp 1 quái thú, cũng chỉ gặp lát đát vài cấp 2 quái thú a."
" Gàoo."
Một hoả vân báo xuất hiện.
" Nào đừng vội mày cũng có phần."
" Gàooo."
" Phốc."
460 + 20.
Trong một căn phòng tối, nơi này được đặt rất nhiều thiết bị máy móc, có một chiếc màn hình lớn chiếu sáng, năm sáu thân ảnh nhân viên đang chăm chú làm việc.
Có một người đứng trước màn ảnh, ánh mắt không nháy một cái kỹ càng xem xét những thí sinh ở trên.
Từ phía sau đi đến một người, hắn ta vỗ lên vai nam nhân trước mắt.
" Chu An cậu nhìn thấy gì mà chăm chú thế, phát hiện được thiên tài nào sao."
Nghe vậy nam nhân tên Chu Văn quay mặt lại, lúc này có thể nhìn thấy kỹ lưỡng gương mặt của hắn, mày kiếm mắt sáng, ánh mắt sắc bén, nét mặt cương nghị nghiêm túc, ăn mặc bộ vest màu đen, đeo trên đầu một chiếc kính vuông.
" Hội trưởng ngài sao lại đến đây."
Hết chương chờ thêm chương.
Ps: nay tăng ca về trễ, chương hơi ít chữ ae thông cảm