" Khà khà, đương nhiên là đến xem rồi, dù sao năm này Xích Long thành ra thật nhiều thiên tài mà."
Trung niên nhân cười sang sảng nói
Hắn ta tên Ngọc Thành, hội trưởng hội thợ săn phân khu ở Xích Long thành.
Nghe vậy Chu An gật đầu.
" Đúng thật năm nay thật sự rất nhiều thiên tài xuất hiện, giống như nàng thiên phú của nàng ta nếu ở Cổ đô thì vẫn thuộc hạng đỉnh cấp nhất."
Chu An chỉ tay vào màn hình đang quay hình Cơ Diễm An nói.
" Dị năng chiến cấp thiên phú sao, đúng thật có thể so sánh với các thiên tài ở đó."
Ngọc Thành đầy hứng thú quan sát Cơ Diễm An, thông qua màn hình Ngọc Thành có thể nhìn thấy nàng ta vừa dùng dị năng của mình hạ gục những quái thú.
Ngọn lửa đỏ rực bao phủ bàn tay, ngoài ra bên trên ngọn lửa có lập loè tia chớp trắng bạc. Cơ Diễm An nắm quyền hai tay, ánh mắt đề phòng đôi hoả vân báo trước mặt.
Đối diện Cơ Diễm An là một đôi hoả vân báo cấp hai tam tinh và nhị tinh, bọn chúng có ngoại hình như những con báo bình thường, nhưng chiều cao tận hai mét, to như một chiếc xe tải con, bộ lông xích hồng như một ngọn lửa, móng vuốt dài như một con dao, đưa ra rút vào gầm gừ về phía nàng.
" Gào!."
Một trong hai hoả vân báo xuất kích, tốc độ cực nhanh vồ tới Cơ Diễm An, thấy vậy nàng liền lùi về sau một bước, lấy sức cơ eo, dồn lực cơ tay, một quyền như sấm trực diện đầu lâu hoả vân báo.
Bản năng của hoả vân báo liền báo động nguy hiểm, nếu như ăn một quyền này thì nó chắc hẳn lãnh cơm hộp sớm. Nhưng xui cho báo vì cả thân thể ở trên không trung, không có nơi tựa chuyển hướng.
Quyền phong bao phủ hai nguyên tố lôi và hoả trực diện đấm mạnh.
" Ầm."
Hoả vân báo cosplay tên lửa bay ra ngoài, ầm ầm va vào kiến trúc bỏ hoang bên trong.
Da lông cháy khét, hoả vân báo co giật thân thể, điện lưu do Cơ Diễm An truyền qua do cú đấm vẫn còn giữ lại.
Nói thì chậm nhưng xảy ra chỉ trong vài giây, hoả vân báo còn lại nhìn thấy thảm trạng của bạn tình lập tức nổi điên gào thét lao về phía Cơ Diễm An, nó muốn báo thù cho bạn tình của mình nhưng vẫn bị nàng nhẹ nhàng giải quyết.
Ngọc Thành gật gù âm thầm khen hay, sau đó nhìn sang những người khác.
Dương Lâm tạo ra nham thạch bắn hạ hai quái thú phi hành, Bạch Vũ tạo băng đông cứng năm con dạ nguyệt lang, rồi dùng thương băng kết liễu. Hàn Hạo một dị năng giả có dị năng hoá hình, dù là trung cấp dị năng nhưng lực chiến của hắn không hề yếu kém, hình dạng hoá hình là nữa người nữa trâu, cơ bắp thô to, trên cơ thể mọc ra lông trâu rậm rạp, trên đầu có hai chiếc sừng hình lưỡi liềm dài hơn 40m, Hàn Hạo cùng với tam sừng tê giác vật lộn cùng nhau, không phân cao thấp.
Ngọc Thành càng xem càng hài lòng, khoé miệng tươi cười không giấu lại được.
" Ha ha, tốt thật là tốt."
" Hội trưởng ngài nên xem người này, dị năng của cậu ta rất quỷ dị."
Chu An nói làm cho Ngọc Thành định thần lại, nhìn xem màn hình mà Chu An chỉ.
Trong màn hình là một thiếu niên tóc trắng mắt xanh, khác với những thí sinh khác, bọn họ vì vật lộn với quái thú nên trên người có dính chút bụi bặm và lấm tấm mồ hôi.
Còn cậu ta trên người hoàn toàn không có một giọt mồ hôi chứ đừng nói đến bụi bặm, những quái thú đến gần cậu ta thì không thể nào tiến thêm được nữa, sau đó liền bị một thứ gì đó chặt đứt.
" Có thông tin về thiếu niên này sao."
Ngọc Thành đối với Chu An hỏi.
Chu An nhẹ gật đầu, quay sang nói với nhân viên máy tính nói.
" Đưa tài liệu của thí sinh số 67 lên."
" Vâng thưa phó hội trưởng."
Những văn bản và hình ảnh của Trần Tâm được đưa lên.
" Cao cấp dị năng, Lục Nhãn hệ đặc biệt, cậu biết dị năng của thiếu niên này hoạt động như thế nào không."
" Theo thông tin mà chúng tôi đạt được, thì dị năng của cậu ta hiện tại có khả năng phòng thủ, công kích từ xa và có khả năng hút người hay đồ vật lại gần mình."
Chu An nhàn nhạt nói.
Nghe vậy Ngọc Thành trầm tư, một dị năng nhưng lại có nhiều khả năng, đây là lần đầu hắn thấy một dị năng quái dị đến vậy.
" Theo tôi thấy dị năng của cậu ta rất giống với niệm lực của Bích Loan đại nhân."
Một nhân viên từ phía sau hai người đưa ra ý kiến của mình nói.
Chu An và Ngọc Thành quay đầu lại nhìn chằm chằm vào hắn, nhân viên thấy thế cảm thấy áp lực cực lớn rụt đầu trở lại.
" Nói tiếp ý kiến của cậu."
Ngọc Thành nói.
Chu An bên cạnh cũng không có ý kiến gì, chỉ lẳng lặng chờ nghe.
" A, là như vậy khi trước lúc thời gian kỳ thi chưa bắt đầu, tôi có bắt gặp cậu ta và Bạch Vũ giằng co."
Nhân viên kể lại quá trình khi đó cho hai người nghe.
Nghe xong Ngọc Thành suy tư, còn Chu An chỉ có chút bất ngờ vì Trần Tâm có thể dễ dàng áp chế Bạch Vũ, từ đầu đến giờ hắn ta quan sát nhiều nhất là Bạch Vũ, vì dị năng của Chu An cũng là hệ băng, ôm tâm tư muốn thu Bạch Vũ làm đệ tử, nhưng sau vụ này có lẽ Chu An phải suy ngẫm lại, dị năng mạnh nhưng hành sử quá ngu dốt, hắn không cần một đệ tử như vậy.
" Quả thật rất giống niệm lực a, có lẽ mình nên báo lại cho nàng ta."
Nghĩ về thân ảnh đó, Ngọc Thành có chút nghĩ đến mà sợ, lắc lắc đầu để chuyện báo lại về sau nghĩ đến.
" Trích xuất video của thiếu niên này rồi giửi cho tôi, không được thiếu một đoạn nào."
Ngọc Thành ra lệnh nói.
" Vâng thưa hội trưởng."
Trần Tâm hoàn toàn không biết mình bị để ý đến, dù biết thì cũng chả làm được gì, hiện tại cậu đang nhàn nhã đi trên một con đường.
Xung quanh chỉ có những ngôi nhà đổ vỡ, xe cộ hư hại đặt khắp nơi trên đường.
" Kỳ lạ đoạn đường này tại sao không gặp được một quái thú nào."
Tiếp tục tiến thêm một trăm mét, Trần Tâm nhíu chặt lông mày.
" Yên tĩnh, khu vực này quá yên tĩnh, thật quái không lẽ."
Hai mắt Trần Tâm sáng lên, cậu đoán rằng đoạn đường này quá im lặng không một vết tích của một quái thú nào, là do có sự hiện diện của một quái thú cấp cao cư ngụ.
Sử dụng Lục Nhãn tìm kiếm xung quanh, cậu quan sát kỹ lưỡng mọi góc cạnh, những nơi mà quái thú đó có thể ẩn nấp, nhưng sau vài phút, cậu hoàn toàn không tìm thấy được một bóng dáng quái thú nào.
Trần Tâm cũng có quan sát lên bầu trời, nhưng vẫn không thấy gì cả, lúc này Trần Tâm trong lòng lộp bộp một cái, một tia khí tức mạnh mẽ đang khoá chặt cậu, nhưng Trần Tâm vẫn không tìm thấy nó ở nơi nào.
Khí tức càng ngày càng gần, Trần Tâm chảy ra một giọt mồ hôi, dù cho có vô hạn bảo vệ, nhưng cảm giác bị khoá chặt nhưng không biết địch nhân ở nơi nào rất khó chịu.
" Chật, không lẽ dưới đất."
Cuối đầu nhìn xuống vẫn không phát hiện được gì, nhưng Trần Tâm có trực giác kẻ địch của mình đang ở ngay phía dưới.
Chằm chằm nhìn mặt đất, Lục Nhãn liên tục được gia tăng nguồn chú lực, tầm nhìn càng thêm rõ ràng.
50m
60m
70m
100m
200m
Càng sâu xuống dưới, cậu đã có thể nhìn thấy một tia linh lực nhàn nhạt, rồi dần đậm đặc hơn, tốc độ cực nhanh từ hơn ngàn mét trong lòng đất lao lên.
" Ầm."
Nơi vừa rồi Trần Tâm đứng đất đá như bị bắn phá, tạo ra một cái hố tầm 5 mét, một thân ảnh khổng lồ từ đó xuất hiện.
Thân to như cổ thụ, dài tầm bốn mươi mét, lân phiến đen như mực, hai mắt hổ phách lườm lườm nhìn Trần Tâm.
Về phía Trần Tâm, vừa rồi phát hiện một gia hỏa lao nhanh về phía mình, cậu lập tức tác động [ thương ] lên bản thân rời khỏi vị trí cũ tránh thoát.
Nhìn xem con rắn khổng lồ trước mặt, cậu thu hồi dáng vẻ ung dung, cả người trở nên nghiêm túc. Vì trước mặt cậu hiện tại chính là một quái thú cấp ba lục tinh.
" Thật tình, bọn họ nói quái thú ở đây cao nhất chỉ có cấp ba tam tinh thôi sao, trước mặt gia hỏa này là gì đây."
Trần Tâm thở dài nói, cậu không nghĩ mình có thể ung dung đánh bại được thứ này, cảnh giới khác biệt quá lớn, nhưng muốn cậu thua cuộc rời đi thì còn lâu.
" Ting, phát hiện hắc thạch xà cấp ba lục tinh, đánh bại nhận được 600 điểm tích lũy."
Hết chương chờ thêm chương.