Chương 333: Tử thần hồ Động Đình

"Nơi này có một số thi thể rải rác, thật kỳ lạ." Hồng Điểu càng thận trọng hơn, nhìn những thi thể rải rác rồi nói.

“Đó là chuyện bình thường, vì chúng nó đấu tranh nội bộ để tranh giành lãnh thổ và bạn tình nên chém giết lẫn nhau. Đi thôi, chúng ta đang rất gần kho báu rồi, hahaha. Chờ lấy được Lưu Chiểu, tất cả chúng ta sẽ phát tài!” Hoàng Trác Tư cười phá lên.

Thấy hắn kêu lên như vậy, vẻ mặt của mọi người lập tức trở nên kỳ quái, ánh mắt vô tình hoặc cố ý nhìn về phía người phụ nữ tên Ly Mạn kia.

“Ngu ngốc, mày nói luôn chuyện chúng ta đang tìm linh chủng Thổ hệ ra rồi, Lưu Chiểu chính là linh chủng Thổ hệ cực phẩm, giá thị trường cũng phải 30 triệu, nếu làm hỏng chuyện lớn, tao sẽ lột sống da của mày!” Đội trưởng Lương Đại Chuỳ trừng mắt nhìn Hoàng Trác Tư.

Hoàng Trác Tư cười xấu hổ, cố ý nhìn liếc qua Ly Mạn thì phát hiện ra rằng người phụ nữ này chỉ nhìn thoáng qua chỗ mình, dường như không có hứng thú lắm với linh chủng như Lưu Chiểu.

Bước vào thung lũng, từ đây nhìn về phía Tây thung lũng cứ phải gọi là lộng lẫy và rực rỡ. Hoàng hôn nhuộm vàng, khắp nơi là đám thằn lằn bò lổm ngổm lấp lánh, tạo thành một tấm thảm màu vàng, không những bao phủ một nửa lưu vực thung lũng mà một nửa phía Tây được bao phủ bởi những ngọn núi cũng vậy. Nhìn từ xa thực sự giống như có vàng ở khắp mọi nơi!

“Mẹ kiếp, rốt cuộc là có bao nhiêu Tích Lô Cự Yêu!” Hồng Điểu kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, không hề cảm thấy tráng lệ, ngược lại còn cảm thấy sởn da gà.

Nếu họ bị mắc kẹt trong thung lũng này thì thật sự sẽ giống như cừu lạc giữa bầy sói, không có cơ hội sống sót nào.

“Đội trưởng, anh có chắc là chúng ta phải đi vào không?” Nhìn thấy nhiều Tích Lô Cự Yêu như vậy, Hoàng Trác Tư muốn lùi bước.

Mặc dù bảo vật rất quan trọng, nhưng mất mạng sống thì chẳng còn ý nghĩa gì.

“Em... em cũng cảm thấy quá nguy hiểm.” Vài người khác nói.

“Chúng ta đều đến đây rồi, đừng lo lắng, nếu Hồng Điểu đã có kế hoạch thì sẽ không có vấn đề gì.” Lương Đại Chuỳ thở dài, nói vậy nhưng vẻ mặt lại không hề thoải mái chút nào.

May mắn thay, thung lũng này đủ lớn và có nhiều nơi ẩn náu, nếu không một khi bước chân vào thung lũng toàn yêu ma này, có mấy cái mạng cũng không đủ.

...

Sau khi Ly Mạn tiến vào thung lũng thì đã chia tay với đội pháp sư thợ săn.

Dù cô cũng hơi hứng thú, nhưng cô đường đường là chỉ huy quân sự, không thể đánh cắp linh chủng mà người khác thu thập tư liệu, lập kế hoạch và mạo hiểm mạng sống để có được.

Ly Mạn lần theo dấu vết của những xác chết đặc biệt đó, đội pháp sư thợ săn thấy cô không đi cùng hướng với thứ mà họ đang tìm kiếm thì đành mặc kệ.

So với phụ nữ, họ quan tâm đến bảo vật hơn, nếu có bảo vật, bán lấy tiền thì muốn tìm phụ nữ kiểu gì mà chẳng được?

Tuy nhiên, không lâu sau khi nhóm người này tiến vào thung lũng, có một người rất nhanh nhẹn cũng theo sát phía sau, tiến vào Tây Chiếu cốc đặc biệt này.

Cậu liếc nhìn đội pháp sư thợ săn và nữ pháp sư đang đi về các hướng khác nhau, rồi lại kiểm tra thi thể một lần nữa, cuối cùng đi theo hướng của nữ pháp sư...

Người này chính là Trương Tiểu Hầu đã rời khỏi trụ sở quân đội và một mình đột nhập vào đồng bằng Động Đình hồ.

Thực ra cậu đã đi theo đội của Lương Đại Chuỳ từ thành phố Bỉ Dực đến đây và toàn bộ quá trình đều không bị đám pháp sư thợ săn giàu kinh nghiệm đó phát hiện.

Trong quân đội, Trương Tiểu Hầu chủ yếu học về theo dõi và chấp hành bí mật, được coi là bộ đội đặc chủng trong quân pháp sư, điều này có liên quan rất lớn đến hai hệ ma pháp mà cậu tu luyện.

“Anh Phàm, em sẽ sớm tìm được anh!” Nhìn thấy dáng vẻ của thi thể rải rác ở khắp nơi, Trương Tiểu Hầu càng tự tin hơn.

...

...

Ly Mạn tiếp tục tìm kiếm theo thi thể, cô tin chắc rằng mình đang đến gần hơn với Tử Thần hồ Động Đình.

Tử Thần hồ Động Đình là một thuật ngữ gần đây đã được lan truyền từ Liên Minh Thợ Săn. Ở nhiều khu vực xung quanh Hồ Động Đình tự dưng xuất hiện chuyện Tích Lô Cự Yêu chết hàng loạt không thể giải thích được, sau khi người dân phát hiện chúng nó bị chết theo mấy cách kia thì đã gọi hung thủ là Tử Thần hồ Động Đình.

Ly Mạn là quân nhân đến kiểm tra vấn đề này, hồ Động Đình luôn là khu vực nhạy cảm và xao động, cô sẽ không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào vì sợ sẽ có sinh vật cấp Thống Lĩnh mới hoặc thậm chí là những sinh vật mạnh hơn xuất hiện, đó sẽ là một sự đả kích lớn đối với thành phố Bỉ Dực!

“Thật kỳ lạ, cảm giác như chân hơi nặng nề, cho dù không ra ngoài một thời gian, thể lực cũng không thể giảm nhanh như vậy chứ?” Ly Mạn đi qua một đầm lầy, đành phải tìm một nơi khô ráo để nghỉ ngơi.

Cô vội vàng cởi ủng ra kiểm tra tình trạng chân.

“Chết tiệt, sao mình có thể bất cẩn như vậy!” Cuối cùng Ly Mạn cũng biết được nguyên nhân. Chẳng biết chân cô đã trúng độc đầm lấy từ khi nào, từ màu trắng nõn chuyển sang đầy mảng tím.

Ly Mạn mới được điều chuyển đến đồng bằng hồ Động Đình cách đây không lâu nên không quen thuộc với môi trường ở đây, cũng không chuẩn bị tuyệt đối cho chất độc ở đây.

“Không đúng, mình đã nghiêm túc tuân theo lời cảnh báo của đồng đội cũ và thực hiện mọi biện pháp phòng độc rồi. Cộng thêm tu vi của bản thân thì mình không thể dễ dàng trúng độc như vậy được. Chẳng lẽ đây là một loại độc tố mới… Rốt cuộc là thứ gì đã phóng ra mà độc tính mạnh như vậy!” Ly Mạn ngồi trên tảng đá, trở nên lo lắng.

Cô mang theo tất cả các loại thuốc giải độc, cũng đã sử dụng hết, nhưng lại kinh hoàng phát hiện mình không thể ngăn chặn được độc tính đầm lầy đang dần lan rộng trên chân mình!

Đầm lầy là sự kết hợp của Thuỷ hệ và Thổ hệ, cô đã sử dụng cả thuốc giải độc nước và thuốc giải độc đất nhưng chúng hoàn toàn không có hiệu quả.

Gặp rắc rối lớn rồi!

Ly Mạn không sợ yêu ma chút nào, tới bao nhiêu giết bấy nhiêu.

Nhưng độc chắc chắn là thứ kinh tởm nhất trên đời, vốn dĩ cô đã không hiểu biết nhiều về chất độc, lần này đến đây một mình mà không chuẩn bị kỹ càng, gặp phải loại chất độc cứng đầu này thì đột nhiên khiến cô cảm thấy có chút bất lực.

“Đội pháp sư thợ săn đều ở rất xa... chẳng lẽ phát tín hiệu cầu cứu? Bộ chỉ huy quân sự sẽ phái người tới đây, nhưng... nếu bọn họ biết được một nửa nhiệm vụ của mình đã bị độc ngăn cản, chán nản được giải cứu trở về quân khu thì chắc chắn sẽ bị chê cười đến rụng răng. Từ lâu thì mấy lão già đó đã không thích mình đến quân khu can thiệp vào chuyện của bọn họ rồi!” Ly Mạn nghiến răng nghiến lợi. cuối cùng vẫn từ bỏ việc cầu cứu.

Cô tiếp tục thử nhiều phương pháp giải độc khác nhau, nhưng cường độ của chất độc vượt xa dự đoán của Ly Mạn.

Khi chất độc màu tím dần dần lan đến hai đầu gối, Ly Mạn hối hận vì quyết định ngu ngốc vừa rồi của mình.

Chất độc này không tầm thường!

Khi bầu trời trở nên tối tăm, Ly Mạn cảm thấy cơ thể mình vô cùng choáng váng, ngay cả việc gửi tín hiệu cũng trở nên khó khăn.

Tín hiệu cần phải được cấu trúc, tín hiệu thông thường chính là phát tín hiệu cho đám yêu ma. Ly Mạn đang choáng váng và thở hổn hển, dựa vào tảng đá lạnh lẽo.

Chất độc ngày càng lan rộng hơn, nhưng Ly Mạn không có chút sức lực nào. Cô mơ hồ nghe thấy tiếng hét kỳ lạ của đám Tích Lô Cự Yêu xung quanh mình nhưng mí mắt cô cứ sụp xuống.

Cô không chắc nơi này có đủ ẩn náu hay không, nhưng tất cả những gì cô có thể làm bây giờ là cầu nguyện không bị đám Tích Lô Cự Yêu phát hiện, nếu không...

“Xẹt xẹt xẹt!”

Ngay khi Ly Mạn ngất đi, cô mơ hồ cảm thấy một dòng điện cực mạnh xẹt qua trước mặt, vô cùng chuẩn xác mà xuyên thấu qua một con Tích Lô Cự Yêu đang bò về phía mình, chết ngay tại chỗ.

Tim của Ly Mạn lỡ nhịp.

Sao cô lại xui xẻo như vậy, gặp phải loại độc kỳ lạ ngay cả pháp sư cao giai như cô cũng không thể chống cự được đã đành, ngay trước khi hôn mê thì Tử Thần hồ Động Đình lại xuất hiện!

Sét đánh xuyên người, đây là cách chết của hầu hết Tích Lô Cự Yêu, cô rất chắc chắn rằng bóng dáng đang dần đến gần mình chính là thủ phạm mà cô đang tìm kiếm!