Edit: Cơ Hoàng
Thành phố Bỉ Dực nằm ở phía Đông Nam của đồng bằng Động Đình hồ. Cả thành phố nằm dưới sự quản lý của quân đội và hầu hết cư dân sống ở đây đều cung cấp dịch vụ cho toàn bộ quân khu Bỉ Dực.
Có một lượng lớn ma pháp sư quân đội đóng quân trong quân khu Bỉ Dực, trách nhiệm chính của họ là hình thành trạng thái giằng co với bộ lạc Tích Lô Cự Yêu ở Động Đình hồ. Cả thành phố như là một hàng rào bảo vệ quan trọng giữa bộ lạc Động Đình hồ với các thành phố phía Đông.
Trên bầu trời rộng lớn bên ngoài an giới, rất nhiều bóng dáng màu trắng đang bay về phía thành phố Bỉ Dực với tốc độ cực nhanh, chúng nó đáp thẳng xuống nơi hạ cánh phía trên pháo đài quân sự.
Đội này có tổng cộng hai mươi người, sau khi bọn họ giao Thiên Ưng cho Tuần Thú Sư thì lập tức tiến vào phòng họp ở đại sảnh của pháo đài.
Trong phòng họp của đại sảnh pháo đài, chín vị chỉ huy quân sự đã ngồi ở chiếc bàn dài, bọn họ đang nhìn chằm chằm vào bản đồ của đồng bằng Động Đình hồ được chiếu trên tường.
“Báo cáo!”
“Nói.” Người chỉ huy quân sự đứng dưới bức tường máy chiếu nhìn đội trưởng đang vội vã đi vào.
“Tất cả là thật, phía Tây của Động Đình hồ xuất hiện một lượng lớn thi thể của Tích Lô Cự Yêu, chúng tôi đã mang về một ít vật mẫu, sẽ nhanh chóng điều tra ra kết quả.” Đội trưởng đội thăm dò chào kiểu quân đội rồi nói.
“Tôi nói này tổng tư lệnh Thu Tín, bọn Tích Lô Cự Yêu đó chết thì thôi, việc gì phải phí công điều tra làm gì. Không chừng là có một con Cự Tích Ngụy Long mới ra đời nên chinh chiến để chứng minh địa vị Thống Lĩnh thôi. Đâu phải chuyện đấu tranh trong tộc đàn Tích Lô Cự Yêu chúng nó chưa từng xảy ra, cớ gì phải triệu tập chúng tôi đến đây?” Một người đàn ông mang quân hàm chỉ huy trông có vẻ lười biếng nói.
Tổng tư lệnh Thu Tín có khuôn mặt cực kỳ thô cuồng, nhưng ông luôn hành xử cực kỳ cẩn thận. Chỉ cần khu vực Động Đình hồ xảy ra chuyện nhỏ gì khác thường thì ông ta đều sẽ điều tra thật rõ ràng. Phải biết rằng phía sau pháo đài Bỉ Dực này có hơn mười triệu dân cư, nếu không dự đoán và chuẩn bị kỹ càng trước khi bộ lạc Tích Lô Cự Yêu tấn công tới, thương vong sẽ cực kỳ khủng bố!
Các chỉ huy quân sự ngồi chờ ở phòng họp một lát, không lâu sau đã có quân y bước tới, trình bày kết quả giải phẫu ra.
“Xem xét từ nhiều mẫu vật được mang về, có thể thấy phần lớn thi thể của Tích Lô Cự Yêu đều chết bởi ba cách, một loại là bị lửa thiêu chết, nghĩa là trong đó sẽ có không ít yêu ma bị hóa thành tro bụi. Một loại là bị sức mạnh sấm sét đâm xuyên qua, một đòn mất mạng, sạch sẽ gọn gàng. Còn một loại là bị xé xác mà chết, hung thủ có sức mạnh rất lớn và móng vuốt cực sắc bén!” Lão quân y ho khan nói.
“Lửa, sấm sét, sức mạnh?” Tổng tư lệnh Thu Tín trầm tư, bắt lấy ba yếu tố quan trọng này, định lục trong trí nhớ để tìm ra sinh vật nào cùng sở hữu ba sức mạnh kia.
Nhưng theo hiểu biết của ông ta thì trong phạm vi Động Đình hồ không có loài sinh vật nào như vậy.
“Còn phát hiện gì khác không?” Tổng tư lệnh Thu Tín tiếp tục hỏi.
“À, theo như lời của đội khảo sát thực địa thì chúng chết rất sạch sẽ.” Lão quân y nói.
“Chết rất sạch sẽ?”
“Chính là không phát hiện vong hồn, thường thì khi một khu vực có âm khí và tử khí quá nồng nặc, sinh vật vong linh sẽ được sinh ra, huống hồ ở hiện trường lại có hàng ngàn vạn thi thể. Nhưng trên thực tế thì ở đó lại không có bất cứ vong hồn nào, điều này chứng tỏ rằng sau khi những sinh vật đó bị giết chết, linh hồn cũng bị xé nát hoặc là bị lấy đi.” Lão quân y suy đoán nói.
“Chuyện này… chuyện này ly kỳ quá, tộc đàn Tích Lô Cự Yêu ở phía Tây đột nhiên bị tàn sát một cách khó hiểu, ngay cả hồn phách cũng đồng thời biến mất…” Nữ chỉ huy Ly Mạn nói.
“Mặc kệ đi, có thứ gì đó rửa sạch Tích Lô Cự Yêu giúp chúng ta, chúng ta cầu còn không được, tốt nhất là cứ giết thêm tám mươi hay trăm nghìn con nữa cũng được, mấy năm tới chúng ta sẽ thoải mái hơn rất nhiều.” Chỉ huy Triệu Mãng có vẻ lười biếng cười nói.
“Tiếp tục theo dõi chuyện này, tôi sẽ công bố thông tin ra ngoài để xem có ai biết sự thật về chuyện này không.” Tổng tư lệnh Thu Tín nói.
Hội nghị nhanh chóng kết thúc, tổng tư lệnh Thu Tín đã liên lạc với những quân khu khác, hơn nữa còn tìm người biết được câu trả lời trong xã hội.
Phải biết rằng nếu xảy ra chuyện gì hiếm lạ kỳ quái thì tìm tới Liên Minh Thợ Săn là thích hợp nhất. Nhân viên của Liên Minh Thợ Săn có mặt ở khắp mọi nơi, có rất nhiều nơi ngay cả quân đội cũng không dám đặt chân mà vẫn có kỳ nhân dị sĩ tới mạo hiểm.
“Mọi người nói xem rốt cuộc đó là thứ gì, từ một tuần trước đột nhiên có rất nhiều thi thể Tích Lô Cự Yêu liên tục xuất hiện, thậm chí còn uy hiếp tới cấp bậc tộc đàn?”
“Ai mà biết được, chắc chắn là một sinh vật cực mạnh, nhìn số lượng thi thể được phát hiện thì chúng ta phải phái ra một đội quân mới có thể tiêu diệt được ngang bằng nó!”
Nữ chỉ huy Ly Mạn nhíu mày, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo mấy phần bất an.
Cô rất ghét những hiện tượng kỳ quái như thế này, bởi vì rất nhiều lúc nó mang ý nghĩa sắp có tai nạn giáng xuống.
“Đội trưởng, nói vị trí cho tôi, tôi sẽ tự đi điều tra rõ ràng!” Nữ chỉ huy Ly Mạn đứng lên nói.
“Chuyện này, hay là chờ…”
“Tôi không thích chờ đợi!” Ly Mạn trực tiếp trả lời.
Nói xong câu đó, nữ chỉ huy Ly Mạn đã dẫn đội trưởng kia rời khỏi phòng họp, hành động này của cô khiến tất cả mọi người không khỏi lắc đầu.
Tính cách nóng nảy của cô nữ vương quân khu này vẫn không giảm chút nào, ngay cả chuyện có khả năng rất cao chỉ là chém giết trong nội bộ tộc đàn Động Đình hồ cũng muốn đích thân đi điều tra rõ ràng. Có thể nói trong xương cốt người phụ nữ này còn bá đạo và hoang dã hơn cả đàn ông. So với việc ở trong thành phố Bỉ Dực nhàn rỗi tới mốc meo thì cô càng muốn đi ra ngoài tìm kiếm kích thích hơn…
Chậc chậc, đúng là một người phụ nữ thích sự giật gân!
…
Giữa quân khu và quân bộ sẽ tiết lộ rất nhiều thông tin cho nhau, tin tức mà tổng tư lệnh Thu Tín công khai đã nhanh chóng truyền đến bộ chỉ huy quân sự phía Nam.
Bộ chỉ huy quân sự phía Nam chủ yếu chiến đấu với tộc Ma Lang, vốn dĩ chuyện Tích Lô Cự Yêu ở Động Đình hồ không liên quan gì với bọn họ, nhưng chỉ huy Trảm Không vẫn rất quan tâm đến việc này.
Trở về từ pháo đài, Trảm Không mới nhận được tin tức chưa được bao lâu đã có người gõ cửa phòng dồn dập.
“Ai vậy?” Trảm Không hỏi.
“Trảm Không lão đại, là em, Trương Tiểu Hầu!” Ngoài cửa truyền tới giọng nói mang theo sự hưng phấn của Trương Tiểu Hầu.
“Tôi biết ngay tên nhóc như chú chắc chắn sẽ đến, vào đi!” Trảm Không cười mắng.
Trương Tiểu Hầu hưng phấn chạy vào phòng Trảm Không lão đại, vẻ mặt kích động nói: “Có phải đã có tin tức về anh Phàm không ạ? Vừa rồi em nghe nói bộ lạc Động Đình hồ xuất hiện chuyện lạ, xâu chuỗi với những gì lão đại nói với em lúc trước, em cảm thấy khả năng cao là chuyện đó liên quan đến anh Phàm…”
“Không biết, tôi sẽ phái người đi điều tra chuyện này, chú đừng kích động quá.” Trảm Không tức giận nói.
“Sao em không kích động cho được, anh ấy chính là người anh duy nhất của em.”
“Được rồi, chú cứ về trước đi, nếu có tin tức gì tôi sẽ thông báo cho chú.”
“Không, Trảm Không lão đại, xin anh cho em đến Động Đình hồ, khó khăn lắm mới có chút hi vọng, bất luận như thế nào em cũng phải tìm được anh Phàm về.” Trương Tiểu Hầu vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Đây không phải là chuyện của chú, huống chi với thực lực hiện giờ của chú, đi đến Động Đình hồ chỉ có nước làm mồi cho thằn lằn.”
“Đây là chuyện của em, Trảm Không lão đại, em có thể tự chăm sóc bản thân.” Trương Tiểu Hầu nói.
“Ngu xuẩn, với chút năng lực này của chú, có tu luyện thêm mười năm nữa cũng chỉ là tự tìm đường chết thôi.” Trảm Không hết kiên nhẫn, đuổi Trương Tiểu Hầu ra ngoài.
Đồng bằng Động Đình hồ là chỗ nào?
Ngay cả Trảm Không cũng không dám khẳng định sẽ quay về mà không bị thương, một ma pháp sư trung giai như Trương Tiểu Hầu mà đi đến nơi đó chẳng khác gì đi tự tử!