Edit: Cơ Hoàng
Toàn thân Ác Ma Mạc Phàm phóng ra sấm sét kịch liệt, sức mạnh của những tia sét màu tím đen này nhanh chóng hóa thành một cây trường mâu lập lòe vô số tia sét trước mặt Mạc Phàm!
Giơ tay ra nắm lấy trường mâu do sấm sét biến thành, tốc độ của Ác Ma Mạc Phàm lập tức bùng nổ, toàn thân như hoàn toàn hòa làm một thể với sấm sét.
Trường mâu sấm sét hung hăng đâm về phía lồng ngực của ma quỷ Lục Niên, lúc sấm sét đủ mạnh sẽ bổ sung thêm lực xuyên thấu rất mạnh, giống như con Cự Vong Tích tiến giai kỳ lúc trước đã bị một tia sét đánh xuyên đầu!
Sấm sét tím đen vặn vẹo trong không khí, trường mâu sấm sét đâm vào ngực Lục Niên trước tiên.
Lục Niên đứng ở chỗ đó, gã có thể cảm nhận được sức mạnh của sấm sét đang ập đến trước mặt mình.
Những sấm sét này không kèm theo bất kỳ hiệu quả tê liệt nào, toàn bộ đều là sức mạnh phá hủy bá đạo và trực tiếp nhất. Khi chúng nó xoắn lại với nhau rồi biến thành một cây trường mâu thô to đâm tới, lực xuyên thấu không gì sánh kịp.
Bộ giáp mềm màu vàng là thứ đầu tiên va chạm với trường mâu sấm sét, nhưng Khải ma cụ đắt tiền này hoàn toàn không ngăn cản được sự xuyên thấu của những tia sét, chỉ trong khoảnh khắc bộ giáp đã bị đốt ra một lỗ đen.
Sấm sét xuyên qua phòng ngự của giáp mềm, đánh thẳng lên lồng ngực Lục Niên
“Xì xì xì, xẹt xẹt xẹt!”
Trường mâu sấm sét phát ra âm thanh chói tai, cực kỳ hưng phấn.
Chúng nó chạm vào da, xương ức, nội tạng và lưng của Lục Niên, mặc dù lúc xuyên qua lưng gặp phải chút trở ngại, nhưng cuối cùng vẫn có thể xuyên thấu.
Từ trong lỗ máu ở phía sau lưng của Lục Niên có sấm sét điên cuồng tràn ra, trường mâu sấm sét vẫn duy trì dòng điện mạnh mẽ và thỉnh thoảng xuyên qua ngực Lục Niên, thỉnh thoảng còn phân hoá ra một số tia sét rung động trong không khí.
Thân thể của Lục Niên cứng đờ ở đó, đôi mắt không ngừng trợn to.
Gã đưa tay sờ lên lỗ thủng trên ngực, trong nháy mắt bàn tay cũng bị điện giật cháy đen.
Gã không cảm giác được sự đau đớn, đó là vì sinh mệnh của gã đang điên cuồng trôi đi. Thứ đáng sợ nhất không phải là đau đớn, mà là không còn cảm nhận được sự đau đớn, điều này nghĩa là cái chết đang ở ngay trước mặt.
“Mày... Sao mày... Sao mày có thể…” Lục Niên nhìn chòng chọc vào Mạc Phàm, khuôn mặt thống khổ đến vặn vẹo.
Ác Ma Mạc Phàm đứng trước mặt Lục Niên, trên người vẫn còn sấm sét di chuyển cuồng loạn, giống như một vị thần sấm sét từ trên trời giáng xuống.
Hắn cười ngoác miệng một cách nghiêm nghị và tà ác, vui sướng đầm đìa mà cười phá lên.
Khuôn mặt tươi cười điên cuồng của hắn đối lập hoàn toàn với vẻ mặt thống khổ và không thể tin được của Lục Niên. Có lẽ Lục Niên, người mới vừa nãy còn là đao phủ có nghĩ thế nào cũng không ngờ được mình lại thua dưới tay tên nhóc này.
Sức mạnh khủng khiếp như vậy đáng lẽ phải để gã sử dụng, tại sao... tại sao mục tiêu hàng đầu lại là giết chết gã?
Ác Ma hệ… Lục Niên hao hết công sức mới tìm được một người thật sự phù hợp với Ác Ma hệ, lại không cẩn thận chế tạo ra cơn ác mộng cho bản thân, hắn dùng sấm sét đâm xuyên thân thể của mình...
Lục Niên không rơi một giọt máu, trên ngực có một lỗ hổng sét đánh cháy đen nhìn mà ghê người. Thân thể Lục Niên chậm rãi ngã về phía sau, giây phút cuối đời gã nhìn thấy được bầu trời trong xanh, đẹp như đá quý màu lam cực lớn. Đương nhiên, trên bầu trời đẹp như mơ đó còn in một khuôn mặt tà ác và nghiêm nghị, tràn đầy huyết văn. Đó là một thanh niên loài người, cũng là vật thí nghiệm hệ mới hoàn mỹ nhất.
Chẳng qua… thật không cam lòng!
Rõ ràng gã đã có thể nắm chắc Ác Ma hoàn mỹ này, có thể mượn sức mạnh này để muốn làm gì thì làm...
“A a a a a!”
Ở giây phút cuối cùng của cuộc đời gã, có vô số bóng sói đột nhiên bay múa trên cơ thể sắp hoàn toàn chết cứng của gã.
Lục Niên cho rằng sinh mệnh của mình cứ thế kết thúc, nhưng cuối cùng gã vẫn gặp phải sự đau đớn như bị lăng trì, sự đau đớn này gắn liền với linh hồn đã tách khỏi thể xác!
Móng vuốt của bóng sói có thể tấn công vào linh hồn, có vẻ Ác Ma Mạc Phàm cố ý làm như vậy. Móng vuốt như lưỡi dao sắc bén xé nát linh hồn của Lục Niên thành từng mảnh, khiến tên chỉ huy quân sự này không còn cơ hội hóa thành vong hồn…
Linh hồn vĩnh viễn là thứ yếu ớt nhất của con người, linh hồn bị tấn công thì chỉ mong được hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này. Cảm giác này giống như cái chết liên tục lặp đi lặp lại, sở dĩ địa ngục đáng sợ là bởi vì thứ mà nó tra tấn chính là linh hồn con người!
Hiện giờ Lục Niên hối hận cũng vô dụng, gã bị móng vuốt cái bóng của Ác Ma Mạc Phàm xé thành mảnh nhỏ.
Thậm chí mảnh vụn linh hồn cũng không được bay đi theo gió mà bị hút đến giữa một con sông kỳ quái.
Nhìn qua con sông như dòng sông dưới địa ngục, phía trên có vô số vong hồn yêu ma đang lơ lửng, dưới con mắt của Lục Niên, những đốm sáng linh hồn đó cực kỳ đáng sợ.
Chẳng lẽ nơi này chính là địa ngục, gã thật sự đã rơi xuống địa ngục sao?
…
Tiểu Nê Thu khẽ rung nhẹ, thậm chí Mạc Phàm còn có thể nghe được tiếng gào thét vô cùng thống khổ của linh hồn Lục Niên.
Tuy nhiên phàm là vong hồn bị hút vào trong dây chuyền Tiểu Nê Thu, cuối cùng đều sẽ bị luyện hóa. Cũng không biết chuyện luyện hóa này có cùng loại với thí nghiệm sống không? Tóm lại là sẽ không dễ chịu, những thứ có liên quan đến Vong Linh hệ luôn kèm theo sự đau khổ, tra tấn và tử vong.
Sau khi tự tay giết chết ma quỷ Lục Niên, trong đầu Mạc Phàm đột nhiên trống rỗng, toàn sự cuồng bạo.
Trảm Không đứng cách đó không xa nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm, nhưng không dám đến gần.
Theo hiểu biết của Trảm Không, những người bị ác ma hoá không hề đơn giản như anh vừa mới nhìn thấy, anh muốn giúp Mạc Phàm hồi phục khỏi sự ác ma hoá, nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
Tính đến hiện tại chỉ có vài người có thể sống sót khỏi ác ma hoá, bản thân Trảm Không lại không phụ trách loại nghiên cứu biến thái này nên cũng bó tay hết cách.
Anh thử nói chuyện với Mạc Phàm, bởi vì so với những Ác Ma pháp sư điên cuồng trước đó, có vẻ Mạc Phàm vẫn còn giữ được ý thức của mình.
“Mạc Phàm...” Trảm Không nhìn chằm chằm Ác Ma Mạc Phàm.
Ác Ma Mạc Phàm cũng quay đầu lại, trong ánh mắt vẫn là sự phẫn nộ không thể kìm nén.
Mạc Phàm không trực tiếp tấn công Trảm Không, là bởi vì hắn nhận ra vị huấn luyện viên trưởng của Bác thành này.
Thế nhưng một cảm giác đầu đau như sắp nứt ra đột nhiên chiếm cứ toàn bộ đầu óc Mạc Phàm, khiến cho hắn điên cuồng muốn bổ đầu mình thành hai nửa.
Chấn động tinh thần, tinh thần bị tấn công cực kỳ mãnh liệt và táo bạo, chỉ sợ đây chính là tác dụng phụ của Huyết Lợi Tử. Linh hồn bị cắn trả đủ để biến một người bình thường thành kẻ điên, càng có thể đánh tan linh hồn của con người!
“Rống!” Mạc Phàm gào lên như dã thú, lửa cháy và sấm sét hoàn toàn không nghe khống chế mà múa lung tung quanh người Mạc Phàm.
“Nghe này, Mạc Phàm... nguyên nhân mà Ác Ma hệ mãi vẫn không được coi là hệ ma pháp chân chính là vì sau khi sử dụng có tác dụng phụ rất lớn. Nó tương đương với việc tiêu hao quá mức năng lượng tiềm ẩn trong cơ thể con người để người có Ác Ma hệ nắm được sức chiến đấu không gì sánh kịp trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, nhưng khả năng cao linh hồn của cậu sẽ bị tan vỡ!” Trảm Không nhìn thấy Mạc Phàm đang cắn răng chịu đựng sự cắn trả tinh thần, vội vàng nói với Mạc Phàm.
“Nói… nói cho tôi biết... tôi… tôi phải làm thế nào...” Mạc Phàm bảo tồn một chút lý trí phun ra những lời này.