Chương 325: Xuống địa ngục cho tao!

Edit: Cơ Hoàng

“Vù vù vù!”

Một cảm giác lạnh lẽo đầy hơi thở hắc ám truyền tới từ phía sau, làm Lục Niên lập tức ý thức được thật sự có gì đó ở sau lưng mình.

Là yêu ma?

Không thể nào, mặc dù sức mạnh hóa đá của mình chưa hoàn toàn thi triển ra vẫn có thể biến khu vực xung quanh thành tượng đá, nếu có yêu ma đến gần cũng sẽ bị hoá đá.

Cảm nhận được sự kỳ lạ trong nụ cười của Trảm Không, cuối cùng Lục Niên vẫn không yên tâm mà quay đầu lại.

Ngay trong nháy mắt đó, một khuôn mặt từ xa tiến tới trước mặt của gã với tốc độ nhanh như một cơn gió, khiến Lục Niên ngẩn người ra.

Ai? Đây là ai?

Vì sao trên gương mặt này lại tràn đầy huyết văn tỏa ra sức mạnh hắc ám? Sao ánh sáng do cặp mắt kia phóng ra lại khiến người ta không rét mà run như vậy!

“Mạc… Mạc Phàm?” Lục Niên có chút không dám tin nhìn người đang xông tới trước mặt mình.

“Là ta!” Mạc Phàm nhếch mép cười cuồng dã, cuồng dã đến cực hạn đã hóa thành sự tàn nhẫn lạnh lẽo tận trong xương tủy. Giọng của hắn khác hoàn toàn so với lúc trước, lúc này lại phun ra một câu nói mà Lục Niên cực kỳ quen thuộc, “Ta nói rồi, nếu lần sau nhìn thấy mi, ta nhất định sẽ đá con chó do họ hàng gần tạp giao sinh ra như mi xuống địa ngục!”

Ác Ma Mạc Phàm không giỏi suy nghĩ, nhưng hắn không quên được sự căm hận trước khi hóa thành Ác Ma. Cuối cùng thì sự khó chịu trong lòng không thể trút bỏ được đã tìm được chỗ giải phóng thích hợp nhất. Chỉ huy quân sự ma quỷ Lục Niên mặt mày khả ố, khiến người ta giận sôi này, nhất định phải bắt được cả linh hồn của gã mà đập nát!

Lục Niên không kịp lấy lại tinh thần, bởi vì gã không phân biệt được rốt cuộc người này là Mạc Phàm, hay là Mạc Phàm đã ác ma hoá.

Gã từng thí nghiệm trên vô số người sống, không một ai có thể nói được tiếng người sau khi ác ma hoá, bởi vì bọn họ đều triệt để biến thành quái vật, ngay cả việc giữ lại dáng vẻ con người cũng không làm được. Còn tên Mạc Phàm trước mặt, ngoại trừ trên người đầy huyết văn và mái tóc dài bạc trắng, vẻ ngoài tổng thể vẫn giống như ban đầu.

Nhưng nếu không bị ác ma hoá thì sao trên người hắn lại toả ra hơi thở tà ác làm người khác phải run rẩy, sao sức mạnh trên người lại quái dị như vậy?

“Không thể cho mi chết quá nhanh... trước tiên khấu đầu cho ta xem, thế nào?” Ác Ma Mạc Phàm nhếch môi, lộ ra răng nanh như thanh kiếm!

Vừa dứt lời, tay Ác Ma Mạc Phàm đã bóp lên cái ót của Lục Niên.

“Chỉ bằng mày? Mày tưởng đứng gần tao như thế còn có thể nhúc nhích... A!” Lục Niên còn chưa nói hết câu thì cái đầu của gã đã bị Ác Ma Mạc Phàm dùng sức đập xuống đất.

Mặt Lục Niên hướng thẳng xuống đất, gã hoàn toàn không hề phòng bị, thân thể giống như một con chó già bị Mạc Phàm ấn đầu đập thẳng xuống đất!

Phải biết là mặt đất vốn là bùn, nhưng sau khi bị hóa đá đã cứng rắn như nham thạch. Ma quỷ Lục Niên vốn định dùng sức mạnh hóa đá để biến người sống thành vật chết, ai ngờ sau khi bị hoá đá, gã phải dùng mặt của mình để thử nghiệm độ cứng rắn của mặt đất!

“Bang!” Nam thạch hoá đã bị vỡ thành bụi, đầu của Lục Niên bị ấn xuống mặt đất bên dưới lớp hoá đá, trông giống như một con đà điểu rúc đầu xuống cát, vừa chật vật vừa đau đớn.

Nhưng tốt xấu gì thì Lục Niên vẫn là một ma pháp sư cao giai, thể chất mạnh hơn quá nhiều so với người bình thường. Nếu đổi lại thành một sinh vật cấp Nô Bộc, cái đầu đã bị đập nát máu văng đầy đất như một quả dưa hấu rơi từ trên cao xuống rồi. Vậy mà mặt mũi Lục Niên mới chỉ hơi sụp đổ, máu me đầy mặt mà thôi.

“Tao... Tao không tha… Không tha cho mày!” Trên người Lục Niên nhanh chóng xuất hiện ánh sáng màu vàng, ánh sáng hóa thành từng mảnh áo giáp mềm mại rõ ràng, nhanh chóng bao phủ toàn thân gã.

Khải ma cụ này tương đối cao cấp, có cả bảo vệ phần đầu. Lúc Ác Ma Mạc Phàm muốn tung nắm tay đấm lên mặt Lục Niên, giáp mềm màu vàng đã bảo vệ gò má của gã.

Ác Ma Mạc Phàm không quá để ý Khải ma cụ vừa xuất hiện, hắn nhấc Lục Niên lên, trên nắm tay phải của hắn lập tức có ngọn lửa cực nóng bốc cháy.

Nắm đấm thiên thạch rực lửa đập mạnh vào mặt Lục Niên, ai thèm quan tâm gã có được áo giáp mềm màu vàng bảo vệ hay không?

“Phanh!”

Ngọn lửa nổ mạnh, ngay khi nắm đấm này đánh vào mặt Lục Niên, ngọn lửa cực lớn ầm ầm nổ tung. Áo giáp trên mặt Lục Niên đã ngăn cản hơn phân nửa sự tổn thương của ngọn lửa này, tránh cho cái đầu gã bị đốt thành tro bụi. Thế nhưng sức mạnh từ quả đấm lại khiến hàm răng của gã vỡ nát toàn bộ, mũi lệch sang một bên…

Giáp mềm màu vàng không thể hoàn toàn ngăn cản được sự bạo lực này, vỡ vụn thành từng mảnh, để lộ ra khuôn mặt đã hoàn toàn biến dạng của Lục Niên, máu me đầm đìa.

“Thạch... Thạch... Thạch Hóa...” Lục Niên cũng không hổ là ma pháp sư cao giai, chịu sự đả kích như vậy vẫn có thể thi triển ma pháp cao giai.

Sau khi trải qua sự cường hoá của vòng tay bảo vệ, sức mạnh hóa đá lập tức bắn ra từ trong hốc mắt trũng sâu của Lục Niên, sức mạnh màu xám trắng điên cuồng lan tràn ra ngoài.

Lục Niên đã tức giận tới cực hạn, gã muốn biến tên nhóc này thành vật chết, sau đó một chân đá thành mảnh vụn!

Ác Ma Mạc Phàm mặc kệ có hóa đá hay không hóa đá, tiếp tục đuổi theo Lục Niên. Không lâu sau đã có sức mạnh màu xám trắng leo lên hai chân của hắn, khiến bước chân của hắn hoàn toàn cắm rễ trong nham thạch xám trắng.

Ác Ma Mạc Phàm cáu kỉnh đấm mạnh một phát xuống mặt đất, ngay lập tức có cột lửa to lớn phun trào lên, giao chiến cùng với sức mạnh hóa đá màu xám trắng đang bò lên như đại quân loài Mối!

Nham thạch màu xám trắng vừa mới bao phủ khu vực có phạm vi trăm mét xung quanh Mạc Phàm, cột lửa phun trào ra từ dưới đất làm mặt đá nham thạch bị nứt vỡ. Hai luồng sức mạnh này va chạm vào nhau, không ngừng đông lại, rồi không ngừng nứt ra, giống như hai phe quân đội mặc quân phục màu đỏ hoa hồng và màu xám đang chém giết lẫn nhau.

Đồng tử trong mắt chỉ huy quân sự Lục Niên không ngừng giãn rộng, sức mạnh Thạch Hoá đến từ đôi mắt của gã, nhưng nhìn cơ thể run rẩy của gã là có thể biết gã duy trì trạng thái này rất quá sức.

Đây là sức mạnh mà ngay cả sinh vật cấp Thống Lĩnh cũng có thể bị hóa đá, dựa vào cái gì mà người này có thể ngăn cản được?

Còn nữa, nếu hắn đã ác ma hoá, tại sao vẫn giữ được lý trí, còn nhớ rõ thù hận lúc trước?

“Tên tạp chủng nhà mày... mày phải cảm ơn tao, là tao… cho mày sức mạnh to lớn như vậy!” Lục Niên vô cùng phẫn nộ nói.

Mạc Phàm là tự ác ma hoá, gã chưa kịp khống chế tinh thần. Hơn nữa, Lục Niên tuyệt đối không ngờ được vật thí nghiệm tốt nhất này lại có thể ác ma hoá thành công như vậy, hoàn toàn giữ được hình dạng con người, có thể nói chuyện, có trí nhớ và sức mạnh khủng khiếp.

Tên nhóc này mới chỉ là ma pháp sư trung giai cũng đã có thể ác ma hoá tạo ra thực lực khủng bố như thế, nếu như hắn có thể sống sót qua tác dụng phụ, tăng thực lực lên cấp bậc cao hơn, chắc chắn hắn sẽ biến thành một ác ma thật sự khiến cho cả thế giới khiếp sợ.

Ma pháp sư tối cao gì đó, cấp Thống Lĩnh, cấp Quân Chủ gì đó đều sẽ bị hắn hung hăng giẫm đạp dưới chân!

“Đương nhiên là phải cảm ơn mi…” Ác Ma Mạc Phàm lộ ra sự điên cuồng và hưng phấn từ trong xương tủy, răng nanh như kiếm lộ ra ngoài qua nụ cười giả tạo, “Cho nên bây giờ ta sẽ đưa mi xuống địa ngục!”