Edit: Cơ Hoàng
Sự điên cuồng trong xương cốt cần được giải toả hoàn toàn, nhìn thấy Cự Tích Ngụy Long muốn bay đi, Mạc Phàm cực kỳ tức giận.
Tốc độ truy đuổi của hắn rất nhanh, thậm chí bàn tay có thể biến thành những móng vuốt, chạy thẳng đứng dọc theo tháp truyền hình cũ cao nhất như chạy trên đất bằng. Cảnh tượng này thực sự rất thú tính!
Sau khi điên cuồng vuông góc với mặt tường lên đến đỉnh, cuối cùng Ác Ma Mạc Phàm cũng nhìn thấy Cự Tích Ngụy Long đã bay cao sáu bảy mươi mét.
Thân thể hắn từ từ ngồi xổm xuống mái vòm của tháp truyền hình, với tư thế giống như trước đây, việc dồn sức giống như cánh cung này đủ để hắn bay lên độ cao hàng trăm mét. Sức bật này còn kinh khủng hơn cả Tật Tinh Lang, ác ma hoá do Huyết Lợi Tử đã cường hoá huyết mạch Tật Tinh Lang lên không biết bao nhiêu lần!
“Phốc!”
Trên người Ác Ma Mạc Phàm bao phủ một bóng sói đột ngột phóng lên cao, nhào thẳng đến chỗ Cự Tích Ngụy Long.
Cự Tích Ngụy Long như nhìn thấy quỷ, liều mạng vỗ cánh.
Vốn là không có bất cứ giống loài nào có thể xâm phạm địa bàn này được, nhưng Cự Tích Ngụy Long phát hiện, thực lực của tên yêu nghiệt này khá quỷ dị. Trước khi làm rõ rốt cuộc người này là gì, Cự Tích Ngụy Long không muốn liều chết vật lộn với tên này.
Ai ngờ người này được voi đòi Hai Bà Trưng, thấy nó chủ động thoái nhượng còn dám cắn chặt không buông!
Đầu óc có vấn đề sao?
Cự Tích Ngụy Long cực kỳ tức giận, nó điên cuồng hút khí, hút tất cả không khí xung quanh vào trong dạ dày của mình…
Cơ thể Cự Tích Ngụy Long nhanh chóng phình ra, nhìn từ xa giống như một quả bóng cao su to lớn có cánh.
“Rống!”
Cự Tích Ngụy Long phun tất cả hơi trong bụng về phía Ác Ma Mạc Phàm đang đuổi theo. Trong phút chốc, giữa không trung hình thành một cơn lốc xoáy ghê người.
Cơn lốc rót từ trên xuống, hung hăng bắn về phía Ác Ma Mạc Phàm đang lao tới.
Giữa không trung, Ác Ma Mạc Phàm không thể khống chế thân thể linh hoạt tự nhiên được, cơn lốc do hơi thở của rồng này hung hăng đánh lên người hắn, hoàn toàn cuốn hắn vào trong cơn lốc.
Cơn lốc hơi thở tiếp tục lao xuống, mang theo Mạc Phàm đang mất cân bằng như một con quay rơi xuống một khu dân cư bỏ hoang đầy cỏ dại.
Tất cả phòng ốc ở khu dân cư này đã hoá thành tro bụi dưới sức tàn phá của cơn lốc hơi thở này, một phạm vi lớn trở thành một đống hỗn độn. Ác Ma Mạc Phàm ở trung tâm cơn lốc này bị hung hăng đánh xuống một cái hố lớn do cơn lốc tạo thành, trên người hắn xuất hiện những vết thương giống như bị roi quất đánh.
Có điều những vết thương này cũng không quá sâu, chỉ là tổn thương ngoài da. Hơi thở Nguỵ Long phun ra vẫn lấy hình thái cơn lốc bao phủ trên bầu trời của khu vực này. Ác Ma Mạc Phàm trực tiếp đứng lên như không có chuyện gì xảy ra, hai mắt khác biệt kia xuyên qua màn bụi mù nồng nặc, nhìn chằm chằm về phía Cự Tích Ngụy Long đang bay ngày càng cao!
Trên bầu trời, Cự Tích Ngụy Long cũng nhìn xuống hắn.
Lúc nó phát hiện người này chỉ bị chút thương ngoài da, lập tức phun ra hơi thở tức giận.
Rốt cuộc là quái vật này chạy ra từ đâu, rõ ràng hình thể nhỏ như một tên loài người yếu đuối, sao huyết mạch chảy trong cơ thể lại sánh ngang với sinh vật cấp Thống Lĩnh!
Loại quái vật này, hà tất phải trêu chọc!
Cự Tích Ngụy Long ngẩng đầu lên, gầm thét ra lệnh cho quân đoàn hàng ngàn hàng vạn con Tích Lô Cự Yêu ở dưới đất rút lui.
Vỗ cánh, Cự Tích Ngụy Long bay về hướng Động Đình hồ mà không hề quay đầu lại.
Vốn dĩ Cự Tích Ngụy Long cũng không có ý định ở lại đây, đã đến lúc đưa các con dân trở về hang ổ thật sự của nó.
Mệnh lệnh vừa truyền ra, đám Tích Lô Cự Yêu dày đặc nhanh chóng rút lui như thuỷ triều, đường phố chính vừa lúc nãy còn ầm ĩ rung trời bỗng nhanh chóng yên lặng, chỉ có thể nhìn thấy những tấm lưng và đuôi dày đặc đang đuổi theo thống lĩnh Cự Tích Ngụy Long của bọn chúng, di chuyển về phía đường chân trời nơi xa.
Một tấm thảm thịt lưu loát ngọ nguậy trong thành phố Kim Lâm. Những con Tích Lô Cự Yêu này không biết bảo vệ của công là cái gì, trực tiếp nghiến qua thành phố bị bỏ hoang lâu ngày này. Vì vậy trong thành phố Kim Lâm vốn có thể nhìn thấy những toà nhà san sát, giờ lại bị san bằng hơn một nửa do cuộc di chuyển của đám Tích Lô Cự Yêu, khung cảnh đồ sộ dữ dội!
Ác Ma Mạc Phàm giết Tích Lô Cự Yêu như thái rau, nhưng số lượng của bọn chúng quá nhiều, có giết một ngày một đêm cũng chưa chắc có thể giết sạch…
Nhưng đây mới chỉ là một tộc đàn nhỏ do một Cự Tích Ngụy Long dẫn dắt, không biết bộ lạc Động Đình hồ còn gấp trăm lần ở đây sẽ kinh khủng tới mức nào.
Thu…
Một khu phố khác, sau khi ma pháp cao giai có sức hủy diệt cực mạnh liên tục xuất hiện thì đã hoàn toàn thay đổi.
Nơi này là chiến trường của Trảm Không và ma quỷ Lục Niên, thực lực của hai người không có sự khác biệt rõ ràng.
Có lẽ tu vi của Lục Niên cao hơn Trảm Không một bậc, nhưng Trảm Không lại có được Phong hệ nên vô cùng linh hoạt, anh biết làm như thế để né tránh đợt ma pháp hủy diệt mạnh nhất của Lục Niên. Hai người đánh nhau từ trên trời xuống dưới đất, do trận chiến giữa hai ma pháp sư cao giai như họ mà có hơn trăm con yêu ma ở thành phố Kim Lâm tử vong.
Thật ra hai người đều chú ý đến động tĩnh ở khu trung tâm thành phố Kim Lâm, nhưng phải đối mặt với kình địch, bọn họ không rảnh phân tâm…
“Mày vẫn yếu kém như vậy, nếu mày chỉ có chút bản lĩnh đó, ta nghĩ hôm nay mày có thể xuống suối vàng theo cô ta được rồi. Chắc chắn cô ta vẫn nhớ thương tên vô dụng như mày.” Lục Niên cười tàn nhẫn.
Trong lúc nói chuyện, Lục Niên đột nhiên chuyển động vòng tay quân đội trên cổ tay một cái.
Vòng bảo vệ cổ tay vừa chuyển động, lập tức có ánh sáng ma pháp màu nâu lấp lánh nhanh chóng bao phủ toàn thân Lục Niên.
“Thứ này gọi là Cánh Tay Hoá Đá, có thể tăng cường hiệu quả hóa đá cho Nham Ma Chi Đồng - Thạch Hoá của ta trên diện rộng. Ma cụ phòng ngự của mày không dùng được nữa, Phong Chi Dực - Thủ Hộ đừng mơ ngăn cản được ánh mắt Thạch Hóa lần này của ta. Trảm Không, mày có vừa lòng với lễ tang hoá đá do ta đặc biệt chuẩn bị cho mày không?” Lục Niên cười phá lên.
Thạch Hóa ma khí!
Loại ma khí này cực kỳ quý hiếm, nó được thiết kế riêng để phù hợp với hiệu quả của một số ma pháp đặc thù nào đó, Lục Niên cũng tốn không ít tài sản mới lấy được thứ này.
Vốn dĩ gã cho rằng sẽ sử dụng ma khí này trong một chiến dịch khác, không ngờ người đầu tiên nếm thử sức mạnh Thạch Hoá mạnh nhất này lại là chiến hữu cũ Trảm Không của gã, đúng là không còn gì tốt hơn!
Trảm Không nhíu mày, nhanh chóng lui về phía sau.
Ma khí trên tay Lục Niên có uy lực kinh người, tuyệt đối không phải vật bình thường. Nếu gã thi triển ra ánh mắt Thạch Hóa, chỉ sợ một phần tư thành phố này sẽ bị hóa thành đá, anh phải tránh xa…
“Trốn? Trốn có tác dụng gì?” Lục Niên đang tích luỹ sức mạnh, tuy quá trình này hơi lâu, nhưng với tốc độ của Trảm Không thì không thể chạy thoát khỏi phạm vi Thạch Hoá được.
Lục Niên vô cùng hưởng thụ nhìn Trảm Không chật vật chạy trốn như trò chơi chim ưng bắt thỏ. Thỏ hoang luôn nghĩ rằng nó đủ nhanh để trốn thoát đến cái hố trước mặt mọi người, nhưng trên thực tế, chim ưng đã sớm tính được tốc độ của nó và khoảng cách với miệng hố. Từ giây phút nó lao xuống thì trò chơi săn đuổi này đã có kết quả.
“Ồ? Từ bỏ sao?” Sức mạnh Thạch Hóa đã bắt đầu khuếch tán ra xung quanh từ trong thân thể Lục Niên, những cây cối gần đó đều không tránh khỏi, toàn bộ biến thành màu xám trắng, chạm nhẹ cũng sẽ vỡ thành cát bụi.
Lục Niên đột nhiên phát hiện Trảm Không không chạy trốn mà đứng yên tại chỗ, ánh mắt rất phức tạp, như đã nhìn thấy thứ khiến người ta phải kinh ngạc.
“Tốt nhất ông nên quay ra sau nhìn đi.” Trảm Không mở miệng nói.
“Mày tưởng đây là trò chơi của trẻ con hả?” Lục Niên giận dữ nói.
“Ồ, tôi đã nhắc ông rồi đấy…”
Vẻ kinh ngạc trên mặt Trảm Không dần rút đi, cặp mắt sáng ngời có thần nhìn chăm chằm vào Lục Niên, nhìn chằm chằm vào bóng đen ngông cuồng ở sau lưng Lục Niên đang tiến về nơi này tốc độ cực nhanh!