Edit: Cơ Hoàng
Mạc Phàm về đến nhà, trong đầu vẫn văng vẳng lời nói của Mục Hạ. Những lời nói của ông ta nghe có vẻ hững hờ, nhưng ẩn trong đó quá nhiều sự xem thường đối với bố, với cái gia đình này, cũng như đối với hắn.
Hắn không trở thành Ma pháp sư sơ giai được sao?
Ha ha, ông đây cười vào mặt các người!
Mạc Phàm thừa nhận mình từng có một thời gian rất thân cận với tiểu công chúa Mục Ninh Tuyết, nhưng lúc đó còn nhỏ nên hắn không biết điều này sẽ mang đến một tai nạn cho chính gia đình nghèo khó của mình. Chính từ ngày đó Mạc Phàm mới bắt đầu hiểu ra cái xã hội này cũng có ba bảy loại người.
"Mạc Phàm, ha ha ha, chuyện của con được giải quyết rồi. Bố vừa gọi điện cho một người bạn cũ, không ngờ người đó lại là giáo viên chủ nhiệm của trường trung học phổ thông Ma pháp Thiên Lan. Bạn của bố nói chỉ cần con nghiêm túc tu luyện, người đó sẽ cho con tiến vào trường trung học phổ thông Ma pháp Thiên Lan để con có thể thức tỉnh một hệ ma pháp. Cả đời mới có một cơ hội như thế, lần này con phải nỗ lực đấy, hiểu không?" Mạc Gia Hưng mặt vàng như nghệ tươi cười đi vào nhà, vỗ vai Mạc Phàm.
Mạc Phàm nhìn nụ cười vui sướng của bố mình, nếu bình thường Mạc Phàm cũng sẽ vui sướng uống một trận chúc mừng với ông, nhưng sau khi hắn biết chân tướng, làm sao hắn còn dám tin nụ cười sang sảng của người bố trung hậu này được? Điều làm Mạc Phàm đau lòng hơn là việc người bố mà mình luôn tôn kính lại chưa từng được người trong xã hội này tôn trọng.
"Thật không hả bố? Tốt quá, không hổ là bố của con, chuyện gì bố cũng giải quyết được, ha ha." Cuối cùng Mạc Phàm cũng cố đổi một khuôn mặt tươi cười, kề vai sát cánh cùng bố mình.
"Đương nhiên, nhìn xem bố của con là ai?" Mạc Gia Hưng cảm thấy đứa con này rất biết cách nịnh nọt, nụ cười trên mặt ông càng rạng rỡ hơn.
Tối nay hai bố con uống mấy chén, trong lúc uống rượu Mạc Gia Hưng uyển chuyển nói: "Mạc Phàm, con cứ trọ ở trong tường đi, bố định cho thuê nhà kiếm thêm chút tiền sinh hoạt cho gia đình chúng ta."
Mạc Phàm biết ngôi nhà này đã được bán cho Mục Hạ rồi, gian nhà hỏng này không đáng giá, nhưng mảnh đất này lại có giá rất cao ở nội thành.
"Được đó, cho thuê đi, dù sao con cũng ít khi trở về, nhưng mà Tâm Hạ..." Mạc Phàm nói, vờ như không biết chuyện.
"Tâm Hạ ở chỗ cô của con cũng được. Nói thật là hai người nam giới chúng ta cũng không tiện chăm sóc cho Tâm Hạ. Con bé này hiểu chuyện, chúng ta không cần lo lắng quá nhiều." Mạc Gia Hưng nói.
"Vậy được rồi, bố nhớ đến trường học thăm con nhé." Mạc Phàm nói.
"Biết rồi, bố hơi mệt với buồn ngủ nên ngủ trước đây. Ngày mai con dọn tới trường học đi." Mạc Gia Hưng uống cạn ly rượu cuối cùng, loạng choạng đứng lên.
Mạc Phàm nhìn bố xoay người, thấy cái bóng lưng này đột nhiên nhớ tới bài văn của Chu Tự Thanh.
Hắn trọ ở trường, Tâm Hạ ở nhà cô, hai đứa con đều dàn xếp được rồi, vậy người bố trung niên này sẽ ở đâu?
Cuối cùng Mạc Phàm cũng không nói toạc chuyện này ra.
Thực ra, với Mạc Gia Hưng thì việc ông hi sinh đến vậy vừa là trách nhiệm cũng vừa là vinh quang của người làm cha. Ông muốn con trai mình biết, con cứ yên tâm đi học, chuyện gì con không giải quyết được cứ để bố lo.
Mà Mạc Phàm biết nếu nói toạc chuyện này ra sẽ chỉ làm Mạc Gia Hưng cảm thấy đau khổ và xấu hổ không đất dung thân mà thôi. Có người cha nào mà không muốn làm một người cha mạnh mẽ chuyện gì cũng có thể giải quyết cho con mình?
Mạc Phàm không thể nói toạc ra, người khác có thể không tôn trọng bố, nhưng hắn thì không được phép!
Không có cái nhà nhỏ tồi tàn này thì thôi vậy, cùng lắm là ba năm nữa, chờ hắn tu luyện ma pháp thành công rồi thì muốn gì mà chẳng có.
Trong xã hội này ma pháp mới là thứ đứng đầu!
Hắn nhất định sẽ trở thành một Ma pháp sư đầu đội trời chân đạp đất!
...
Kỳ nghỉ hè hai tháng nhanh chóng trôi qua, Mạc Phàm cảm thấy mình như rơi vào trong biển sách vậy.
Sách gì Thư viện trung học phổ thông Ma pháp Thiên Lan cũng có, mà sách có liên quan tới ma pháp lại càng càng phức tạp giống như khoa học vậy, đúng như câu "Học là chuyện cả đời".
Có điều, Mạc Phàm cũng đã có thu hoạch rất lớn, ít nhất hắn đã không còn là tên mù chữ... à nhầm, mù ma pháp nữa. Giờ Mạc Phàm cũng đã nắm được phần kiến thức căn bản trong chín năm giáo dục ma pháp bắt buộc rồi.
Ngày 01 tháng 99 khai giảng, ngày khai giảng là một ngày cực kỳ quan trọng đối với tất cả các học sinh ma pháp, bởi vì một bước này không chỉ quyết định tương lai tất cả các học sinh có bước vào con đường Ma pháp sư hay không, mà còn quyết định sau này các học sinh sẽ trở thành Ma pháp sư hệ nào!
Thức tỉnh, tên như ý nghĩa, tức là đánh thức sức mạnh ẩn dấu trong thân thể.
"Quỷ con, chúc em may mắn, tốt nhất là thức tỉnh Hỏa hệ, hệ này sẽ giúp em có lợi thế rất lớn trong đám học sinh ma pháp. Mặc dù những hệ khác cũng tốt, nhưng ở cấp bậc Sơ giai thì sức chiến đấu của Hỏa hệ là tốt nhất, Thổ hệ cũng không tồi... Phong hệ cũng khá tốt..." Quản lý thư viện là lão Cố nói.
Mạc Phàm đáp một tiếng, không để ý nhiều, ông lão này mà nói thì khó tìm được điểm dừng lắm.
Nói thật, hôm qua Mạc Phàm đã mất ngủ cả đêm. Đối với hắn mà nói, cơ hội thức tỉnh ngày hôm nay không đơn thuần là một lần thay đổi vận mệnh mà còn là sự thử nghiệm trước nay chưa từng có, bởi vì ở trong thế giới cũ của hắn không hề có thứ gọi là ma pháp. Ngày hôm nay hắn có thể chân chính thử nghiệm rồi.
Trái tim nhỏ nhảy nhót tưng bừng!
...
Mạc Phàm là học sinh lớp mười, ban số tám, số thứ tự là bốn mươi tám - tức người xếp hạng cuối cùng!
Hết cách rồi, hắn đi cửa sau vào mà.
Số thứ tự càng thấp nghĩa là kết quả thi vào trung học phổ thông ma pháp càng cao. Nghe nói sau khi những người như thế thức tỉnh một hệ nào đó thì tốc độ tu luyện của họ sẽ nhanh hơn người bình thường rất nhiều, bởi vì bọn họ hiểu rõ toàn bộ tri thức ma pháp nên khi tu luyện sẽ rất thuận lợi.
Không khéo là người đứng đầu tiên của lớp mười, ban tám này chính là bạn học cũ của Mạc Phàm - Mục Bạch.
Mục Bạch là người của Mục thị thế gia, hình như là một chi thứ sống nhờ trong sơn trang. Sở dĩ cậu ta vẫn luôn xem thường Mạc Phàm là vì ở người trong sơn trang Mục thị đều coi cậu ta như tiểu thiếu gia. Mạc Phàm là con trai của người hầu đương nhiên cũng là người hầu.
Đáng tiếc cái tên con cháu chi thứ này không cùng một đẳng cấp với tiểu công chúa Mục Ninh Tuyết. Trước đây, Mục Bạch đã từng làm đủ mọi cách để lấy lòng Mục Ninh Tuyết nhưng Mục Ninh Tuyết vẫn mặc kệ không thèm để ý đến cậu ta.
Thành tích ma pháp của Mục Bạch rất tốt, cậu ta cũng được coi là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Mục thị thế gia. Nghe nói, nếu tên này thức tỉnh Băng hệ là hệ đặc thù của nhà họ Mục thì sau này tốc độ tu luyện của cậu ta sẽ nhanh hơn gấp mấy lần. Dù sao Mục thị cũng có nhiều tài nguyên, dù phân phối đến con cháu chi thứ như Mục Bạch thì người bình thường cũng không thể sánh bằng.
"Chào mừng các em tân học sinh mới vào trường. Chắc là ngày hôm nay có rất nhiều người trong số các em đang đợi thời khắc này, nhưng trước tiên tôi có vài lời muốn nói với mọi người." Trên thao trường ma pháp, hơn một nghìn năm trăm tân học sinh chia làm hai mươi lớp đứng thẳng hàng, xếp thành hình vuông chỉnh tề, trông cực kỳ hoành tráng!
"Này các em, các em có biết mục đích mà chúng ta trở thành Ma pháp sư là gì không?"
"Các em nên nhớ, dù bản thân là Ma pháp sư ở bất cứ vị trí nào cũng không được quên nhiệm vụ của chúng ta là phải tìm cách giúp nhân loại phát triển, bảo vệ nhân loại chính là sứ mệnh quan trọng nhất của một Ma pháp sư. Các em đừng quên ở ngoài thành thị mà các em đang được sống an nhàn kia có vô số yêu ma đang rình rập!"
Hiệu trưởng nói một hồi rất dài mới đến lời mọi người muốn nghe nhất: "Sau đây, lễ thức tỉnh hôm nay sẽ bắt đầu. Hi vọng tương lai các em có thể trở thành ngôi sao Ma pháp sư sáng chói trên bầu trời!"
Hiệu trưởng già vừa dứt lời, bọn học sinh trên sân trường đã không kiềm chế nổi nội tâm vui sướng.
Có ai mà không muốn điều khiển liệt diễm tràn ngập sức phá hủy, có ai mà không muốn khống chế hàn băng đóng băng tất cả tà ác, có ai mà không muốn điều động khí quyển rong ruổi trời đất, có ai mà không muốn thôi thúc nham thổ chống đỡ kẻ xâm lấn chứ?
Trong vô số truyền thuyết, video, phim ảnh có quá nhiều anh hùng đáng để bọn họ sùng bái, đồng thời khát vọng bản thân trở thành một vị Ma pháp sư như vậy. Ngày hôm nay là bước đầu tiên dẫn bọn họ lên con đường trở thành một Ma pháp sư, cho họ khả năng diệt Yêu Thú kiêu ngạo ngoài thành thị, cũng có thể nắm giữ quyền lực cao nhất trong đô thị ma pháp…