Chương 28: Hóa ra là S!

Edit: Cơ Hoàng

"Có chuyện gì vậy?" Hiệu trưởng chất vấn ba vị giám khảo.

Ba vị giám khảo còn chưa kịp báo cáo có Ám Thạch xuất hiện, Mục Hạ đã giành nói trước: "Nếu có vấn đề thì cho kiểm tra một lần nữa đi, chủ nhiệm Vương, ông đến nhà kho lấy thêm một viên Tinh Cảm Thạch đến đây... Tinh Cảm Thạch dùng tốt thật, nhưng lại hơi dễ hỏng, sau khi chịu nhiều loại năng lượng quấy rầy đã xảy ra vài vấn đề. Thực sự rất cảm ơn cô Đường Nguyệt vừa liếc mắt đã phát hiện ra vấn đề, giúp chúng tôi bù đắp sai lầm."

Mục Hạ không hổ là con cáo già, lập tức ngăn cản, không cho ba vị giám khảo báo ra sự thật.

Đường Nguyệt cau mày, nhưng cô biết có lẽ chuyện này có liên quan tới Mục Hạ.

Nếu công khai việc này, những người lãnh đạo trường cũng sẽ bị mất mặt, mà em học sinh đang sát hạch này cũng có thể bị ảnh hưởng, hay thôi cứ để như vậy đi.

"Được, kiểm tra lại đi."

"Kiểm tra lại đi!"

"Em Mạc Phàm, Tinh Cảm Thạch xuất hiện một chút vấn đề, thành tích vừa nãy của em sẽ hết hiệu lực, chúng tôi sẽ cho em cơ hội kiểm tra lần nữa." Giám khảo đầu hói nắm lấy nhánh cỏ cứu mạng, lập tức nói.

Mạc Phàm nhìn đám người kia như nhìn một đám hề.

Dằn vặt, tiếp tục dằn vặt, ông đây đang bực lắm!

"Tốt quá rồi, kiểm tra lại đi. Cùng lắm mày cũng chỉ được D thôi, sao có thể là B được. Lão tam, chúng ta lại có thể cùng nhau vui vẻ ra khỏi trường rồi." Mặt Lục Tiểu Bân đầy vẻ kích động, nói.

Ông trời không phụ Lục Tiểu Bân mình nha, thật sự cảm ơn cô giáo Đường Nguyệt đã phát hiện vấn đề đúng lúc.

Cũng phải nói, bình thường tên Mạc Phàm này còn lười biếng hơn cậu ta thì sao có thể cá muối vươn mình được?

"Cô giáo Đường Nguyệt, sao cô phải khổ vậy chứ? Cho học sinh một cơ hội cũng không phải chuyện xấu mà." Tiết Mộc Sinh dở khóc dở cười nói với Đường Nguyệt.

Tinh Cảm Thạch thật sự có vấn đề, Tiết Mộc Sinh cảm thấy mình sắp không ổn rồi.

Chuyện nên đến vẫn phải đến, hình phạt xếp xó ba năm sắp bị học sinh lớp mình mở ra rồi!

"Ha ha, làm sao Hoàng Phi Phong tao lại đứng bét được, cô Đường Nguyệt đúng là anh hùng, em yêu cô quá." Hoàng Phi Phong cũng có Hỏa hệ nói như trút được gánh nặng.

Một bên khác, chó săn của Mục Bạch là Triệu Khôn Tam cũng không vui vẻ được.

Hù chết ông rồi, còn tưởng thằng rác rưởi này lội ngược dòng thật chứ, Triệu Khôn Tam cũng chỉ được B thôi.

"Vẫn còn may, vẫn còn may. Mục Bạch, suýt chút nữa Tinh Cảm Thạch hỏng này đã cho thằng khốn kia lọt qua ải rồi. Tôi phát hiện cô Đường Nguyệt càng ngày càng giống tình nhân trong mộng của tôi." Triệu Khôn Tam lau mồ hôi lạnh, tiếp tục nói: "Ồ, Mục Bạch, làm gì mà mặt cậu cứ nghiêm túc thế? Chẳng phải Tinh Cảm Thạch có vấn đề nên thằng khốn đó mới được B à? Yên tâm, nhất định nó sẽ phải cút khỏi trường."

"Mày nói ít thôi, phiền!" Mục Bạch nói, tâm trạng cực kỳ buồn bực.

Triệu Khôn Tam hơi rụt đầu lại, không biết mình chọc giận chủ nhân khi nào.

...

Những lớp khác gần như đã kết thúc sát hạch, bởi vì lớp số tám gặp vài vấn đề nhỏ nên khiến rất nhiều người tò mò vây xem, bao gồm cả những học sinh xuất sắc của các lớp khác.

Lần này đúng là Mạc Phàm đã vô tình trở thành tiêu điểm của mọi người.

"Được rồi Mạc Phàm, em có thể kiểm tra một lần nữa. Cô giáo Đường Nguyệt, cô cũng đã kiểm tra rồi, lần này không có vấn đề gì chứ?" Giám khảo đầu hói cười lấy lòng, nói.

"Không có vấn đề." Đường Nguyệt đáp.

Mạc Phàm lại tiếp tục đứng trước Tinh Cảm Thạch, lần này hắn không cảm thấy có một luồng khí lạnh như băng nhào về phía mình nữa.

Quả nhiên là bọn Mục Bạch động tay động chân!

Mạc Phàm hừ lạnh một tiếng, cũng may là cô giáo Đường Nguyệt gợi cảm mê người phát hiện sớm, nếu không Mạc Phàm có gây náo loạn cũng sẽ đấu tranh đến cùng trước mặt lãnh đạo trường!

Mạc Phàm nhắm hai mắt lại, đặt tay lên Tinh Cảm Thạch.

Tinh Cảm Thạch lạnh lẽo nhanh chóng nóng lên do được Mạc Phàm truyền sức mạnh Tinh Trần vào.

Ánh sáng càng này càng mãnh liệt, ánh sáng màu đỏ thắm như sắp đốt cháy toàn bộ Tinh Cảm Thạch từ bên trong. Lần này ánh sáng không bị áp chế nữa, được thả ra ngoài một cách triệt để, chúng nó trải rộng xung quanh Tinh Cảm Thạch, thậm chí là tràn ra bên ngoài Tinh Cảm Thạch!

"Chuyện này... Tia sáng này!"

Người đầu tiên lộ ra vẻ mặt khó tin chính là Mục Trác Vân.

Hiệu trưởng, phó hiệu trưởng, chủ nhiệm giáo dục, các thành viên của Ban Giám hiệu trường cũng trợn mắt thật to.

"Ánh sáng tản ra!"

Thầy chủ nhiệm Tiết Mộc Sinh há hốc mồm.

Làm giáo viên nhiều năm như vậy, sao có chuyện ông thầy không biết tia sáng tản ra này?

Lúc đầu cả trường chỉ có Mục Bạch đạt đến cảnh giới này, nhưng không biết là do hỏa diễm sáng hơn hay vì lý do gì mà ánh sáng Hỏa hệ này tản ra còn mạnh mẽ hơn ánh sáng Băng hệ của Mục Bạch gấp mấy lần!

"Ôi cái đệt!"

Trái tim của những học sinh lớp khác đang vây xem, còn có học sinh lớp số tám của chúng ta đã bị hai chữ "ôi đệt" khiếp sợ này đạp cho chết đi sống lại!

Ánh sáng tản ra, đây thật sự là ánh sáng tản ra!

Một học sinh gần như bị bầu thành học sinh cá biệt lại đạt đến cảnh giới ánh sáng tản ra ngoài!

"S... S hả?"

"Là S... Hình như là S thật."

"Hay là... Hay là chúng ta kiểm tra lại một lần nữa đi?"

Điên rồi, chủ nhiệm Vương hói đầu cùng với hai giám khảo khác sắp điên rồi, những bạn cùng lớp vẫn luôn cảm thấy Mạc Phàm sẽ bị đuổi ra khỏi trường cũng điên rồi.

Mẹ, đây mới là Tinh Cảm Thạch có vấn đề đúng không? Tại sao tu vi của tên kia lại cao đến trình độ này được?

"Đây là ảo giác, nhất định là ảo giác!"

"Tao không tin, tao không tin, tao không tin!" Bạn học Thủy hệ Lục Tiểu Bân đang gào khóc thảm thiết.

Giao hẹn cùng nhau ra khỏi trường học hả?

Vốn tưởng Mạc Phàm sẽ thực hiện hứa hẹn của đám học kém chúng ta, sao mày lại còn biến hình thành học thần vậy? Con mẹ nó, lần này đừng ai cản ông mày, ông mày muốn đi nhảy sông. Mạc Phàm còn có thể trở thành học thần thì sao một tên Thủy hệ Ma pháp sư như hắn lại không thể chết đuối được?

Cuối cùng gương mặt vốn không hề có cảm xúc của Mục Ninh Tuyết cũng đã thay đổi.

Đúng, đến cô cũng không ngờ cuối cùng kết quả sẽ là như vậy!

Đối với học sinh không có thiên phú đặc thù, cũng không có của cải như Mạc Phàm mà được điểm B là chuyện thật sự rất bình thường.

Tuy nhiên hắn lại đạt đến trình độ ánh sáng tản ra, ánh sáng tản ra của Hỏa hệ còn chói lóa hơn của Mục Bạch đã có một ít tài nguyên và cơ sở gia tộc hỗ trợ.

Không biết tại sao, trong lòng Mục Ninh Tuyết lại bừng lên chút ánh mặt trời giống như ánh sáng tản ra của Hỏa hệ vậy.

"Thực sự là làm người ta giật nảy cả mình, suýt chút nữa chúng ta đã bỏ quên một học sinh cực kỳ xuất sắc rồi." Một vị trong Ban Giám hiệu đã nói sau khi thán phục.

"Đúng đấy, đúng đấy, ngài không tưởng tượng được nếu chúng ta chỉ cho một điểm B sẽ ảnh hưởng đến tương lai của cậu bé đó khủng khiếp như thế nào đâu. Không những vậy còn làm trường học của chúng ta bị tổn thất một vị Ma pháp sư kiệt xuất cỡ này nữa."

"Mất bò mới lo làm chuồng cũng không muộn, cô giáo Đường Nguyệt, thật sự phải cảm ơn cô đã nhìn rõ mọi việc!"

Đường Nguyệt thấy các vị lãnh đạo đều khen ngợi mình thì cũng chỉ mỉm cười nhợt nhạt.

Thật ra ngay cả chính bản thân Đường Nguyệt cũng giật mình thon thót.

Cô ấy vẫn luôn nghĩ học sinh Hỏa hệ xuất sắc nhất trong lớp là Chu Mẫn, nhưng không ngờ cậu nhóc Mạc Phàm này lại càng xuất sắc hơn. Quan trọng nhất là trước đó cậu nhóc vẫn luôn bình tĩnh an ổn tu luyện, không khoe khoang, cũng không làm bại lộ bản thân, có được tố chất tâm lý như vậy chính là một mầm giống tốt để trở thành Ma pháp sư.