Chương 27: Bị hãm hại trong kỳ sát hạch

Edit: Cơ Hoàng

"Là C thật hả?"

"Không phải đâu, ánh sáng vẫn còn đang từ từ khuếch tán ra kìa."

Mấy vị giám khảo nhìn nhau với vẻ mặt hoang mang, những thí sinh khác đều hoàn thành kiểm tra rất nhanh, đến lượt học sinh này thì lúc đầu ánh sáng rất yếu, sau đó lại từ từ trở nên mạnh mẽ. Từ D lên đến C, sau khi đến C vẫn còn tiếp tục toả sáng.

"Lên B rồi! Đây tuyệt đối là B!"

"Á đù, lại phản dame à? Học dốt đang lội ngược dòng rồi!"

"Có lầm không đấy? Tao cố mãi mới được một điểm C, sao thằng này lại có thể được B chứ." Hoàng Phi Phong cũng là Hỏa hệ sắp khóc đến nơi rồi.

Chu Mẫn là A++, cái tên Đại Ngưu cũng được tới B, bốn học sinh Hỏa hệ chỉ có Hoàng Phi Phong hắn là C, sao hắn còn tranh sủng được trước mặt cô Đường Nguyệt nữa chứ!

Mắt Tiết Mộc Sinh cũng lập tức sáng lên.

Làm thầy chủ nhiệm, ông ấy sợ nhất là trong lớp xuất hiện một kẻ ngáng đường. Ngày hôm nay Tiết Mộc Sinh chỉ mong Mạc Phàm đừng cầm được cái tiêu chuẩn ba năm không được sử dụng kia thôi, rồi vị đại phật này muốn kéo tụt bao nhiêu người xuống thì cứ kéo.

Nhưng điều mà Tiết Mộc Sinh hoàn toàn không ngờ tới chính là thằng nhóc này lại có thể kéo một điểm B về!

Điểm trung bình lớp chắc là khoảng B-

Điểm của vị đại phật này lại cao hơn điểm trung bình của lớp, có nằm mơ cũng không bao giờ Tiết Mộc Sinh nghĩ đến.

Lúc này Tiết Mộc Sinh còn vui vẻ hơn cả nhìn thấy một học sinh điểm A!

Tiếng bàn luận lần này không hề nhỏ hơn Mục Bạch vừa nãy, dù sao thì Mục Bạch cũng đã được mọi người công nhận có thành tích tốt, nhưng Mạc Phàm lại được mọi người công nhận là học kém của học kém luôn.

Tên học kém đột nhiên đạt điểm B, quá nhiều người bất ngờ!

"Sao có thể... Sao có thể..." Lần này Mục Bạch há hốc mồm rồi!

Chú Mục Hạ của cậu ta cũng sắp hôn mê rồi.

Chuyện gì vậy, thằng nhóc này được B hả?

"Mục Bạch, rốt cuộc là vừa nãy con có đặt Ám Thạch xuống đó không vậy? Ám Thạch kia thu nạp ánh sáng rất mạnh, có thể biến một người điểm C thành kẻ không thể đạt được nổi D đấy." Mục Hạ nhỏ giọng nói với Mục Bạch.

"Có ạ, chắc chắn con đã đặt Ám Thạch ở đó rồi." Cho dù trong cuộc thi Mục Bạch có thất bại thì cũng không thể để sẩy tay ở công đoạn này được.

Chắc chắn Ám Thạch đã được đặt ở đó rồi, nhưng vì sao thằng này vẫn đạt kết quả là B?

Chẳng phải thực lực của tên này chỉ nằm trong khoảng C với D thôi sao? Chẳng lẽ hắn còn giấu giếm thực lực sau đó bạo phát trong cuộc thi lấy một điểm B?

Nếu như C là đủ tư cách thì B là quá chói lóa rồi!

Các mày có thể tưởng tượng ra một tên học kém đến nỗi trường sắp phải sử dụng thể lệ trừng phạt đã bị chăng đầy mạng nhện suốt ba năm kia bỗng nhiên biến thành học sinh ưu tú không?

"Ừ, khá bình thường, cũng không có gì ngoài dự đoán." Mục Trác Vân giọng điệu bình thản xen lẫn mấy phần giễu cợt nói.

Suýt chút nữa thì con gái của ông ta đã bị một thằng nhóc như vậy dụ dỗ bỏ trốn sao?

Nếu chuyện này mà có thật chắc ông ta sẽ bị người khắp thiên hạ cười cho rụng răng!

"Được rồi, chúng ta đến một lớp học khác đi." Mục Trác Vân không muốn con gái để ý đến thằng nhóc này, mở miệng nói với mọi người.

"Anh cả, còn chuyện Mục Bạch..." Mục Hạ chưa hết thòm thèm nói.

Mục Hạ khá bất mãn với kết quả này, mục đích của hành trình ngày hôm nay vừa là giúp Mục Bạch nổi bật trong gia tộc được tộc trưởng coi trọng, đồng thời làm cho Mạc Phàm chết không có chỗ chôn. Bây giờ cả hai mục đích đều không đạt được, làm sao có thể đi vậy được?

"À, đến Tết thì thưởng cho gia đình họ một chút coi như cổ vũ." Mục Trác Vân đáp.

Mục Bạch nghe xong mà choáng váng.

Cái gì là đến Tết thưởng một ít?

Ai mà thèm những đồng tiền như bố thí kia chứ, cậu ta muốn được coi trọng, muốn trở thành đệ tử được Mục thị thế gia bồi dưỡng trọng điểm. Cậu ta muốn có Tinh Trần Ma khí, muốn có phần tài nguyên tu luyện của con cháu đích tôn của con quái vật khổng lồ Mục thị này!

"Chuyện này... Anh cả, em cảm thấy..." Mục Hạ vừa định nói giúp Mục Bạch vài câu thì một giọng nói khác vang lên.

"Không đúng, tia sáng này có vấn đề!"

Đột nhiên có người phát sinh nghi vấn, đây là giọng nói của một cô gái, giọng nói dịu dàng êm tai, vừa gợi cảm lại vừa thành thục.

"Cô giáo Đường Nguyệt, cô có ý kiến gì đối với kết quả này sao? Theo lý thuyết thì cuộc thi là do giám khảo điều hành, cho dù chúng ta có thắc mắc..." Tiết Mộc Sinh mở miệng nói.

Thật ra Tiết Mộc Sinh đã cực kỳ thỏa mãn với thành tích này rồi, thậm chí ông thầy còn nghi ngờ Tinh Cảm Thạch có vấn đề, nếu không thì tại sao Mạc Phàm lại được B?

Cô giáo Đường Nguyệt à, cô đừng quá để ý chuyện này, nếu thật sự có vấn đề, một thầy chủ nhiệm như tôi cũng khó giữ được đấy!

"Giáo viên không có tư cách được chất vấn đối với kết quả thi cuối cùng, nhưng lại có thể khiếu nại về những vấn đề xảy ra bất ngờ trong quá trình sát hạch... Thậm chí có thể kiểm tra thiết bị, bảo đảm tính chuẩn xác của thiết bị." Đường Nguyệt nói, lời lẽ cực kỳ công chính.

Lúc này mấy vị lãnh đạo trường đều âm thầm lắc đầu với Đường Nguyệt.

Ngay cả hiệu trưởng cũng đang không ngừng ra hiệu ám chỉ với Đường Nguyệt.

Cũng không phải những người lãnh đạo trường biết có quỷ kế gì cất giấu trong này, mà là bọn họ không hy vọng lúc tất cả hội đồng trường đều có mặt lại xảy ra một vài chuyện không cần thiết.

Kết quả này có vấn đề gì chứ? Quá bình thường luôn! Đơn giản chỉ là thành tích của một học sinh bình thường nên có thôi.

"Tại sao cô lại có ý kiến về kết quả này?" Mục Trác Vân nảy sinh mấy phần hứng thú, mở miệng dò hỏi.

Đường Nguyệt đã đi vào trường thi, lông mày của cô nhíu lại.

Bỗng nhiên, cô nhắm hai mắt lại, giống như một vị Ma pháp sư đang phóng thích ma pháp.

Người có hiểu biết về ma pháp đều biết thật ra là cô đang cảm ứng.

...

Hành vi của Đường Nguyệt lập tức làm cho hai người Mục Hạ và Mục Bạch hoảng sợ.

Theo lý thuyết thì sau khi Mạc Phàm kiểm tra xong sẽ tạm dừng sát hạch để các học sinh đi nghỉ ngơi, đồng thời cũng công bố danh sách học sinh xuất sắc trong nửa đầu kỳ sát hạch.

Thừa dịp thời gian nghỉ ngơi giữa giờ này, giám khảo đầu hói kia sẽ lấy đi Ám Thạch một cách trót lọt, kỳ sát hạch sẽ diễn ra như thường lệ, cũng sẽ không còn ai biết được chuyện này.

Tất cả đều diễn ra tuần tự, ai ngờ lại có giáo viên nhảy ra, hình như còn phát hiện ra vấn đề ở đây.

"Cô giáo Đường Nguyệt, tại sao cô lại không tuân thủ kỷ luật trường thi như vậy? Nếu tôi là cô tôi sẽ rời phòng thi của thí sinh ngay lập tức!" Mục Hạ lập tức lớn tiếng quát tháo.

Đương nhiên Mục Hạ phải hét to rồi, lão muốn dùng dâm uy của mình làm giáo viên phát hiện ra vấn đề này phải sợ hãi.

Nhưng Đường Nguyệt không thèm để ý, có vẻ như đã tìm thấy gì đó nên cô bước thẳng tới chỗ Tinh Cảm Thạch.

"Tinh Cảm Thạch có vấn đề, lần này phải sát hạch lại." Đường Nguyệt nhìn chằm chằm mấy vị giám khảo bằng ánh mắt cực kỳ sắc bén.

Giám khảo đầu hói không biết nên làm sao, vội vàng liếc nhìn Mục Hạ.

Trên mặt Mục Hạ hiện vẻ không nhịn được.

Vẻ mặt Mục Bạch lại càng hoang mang.

"Lo lắng làm cái gì? Mau kiểm tra đi, chúng ta nhất định phải cho thí sinh một cuộc thi công chính công bằng nhất, nếu có vấn đề thì phải xử lý ngay lập tức." Hiệu trưởng trường trung học phổ thông Ma pháp Thiên Lan nghiêm nghị nói.

Ba vị giám khảo lập tức đi kiểm tra, cũng nhanh chóng phát hiện dưới Tinh Cảm Thạch ẩn dấu một viên Ám Thạch.

"Kỳ lạ, trước khi thi chúng tôi đều đã kiểm tra thiết bị, tại sao vật này lại chạy vào đây được nhỉ?" Một vị giám khảo khác kinh ngạc nói.

Sau khi mỗi một thí sinh sát hạch xong thì các giám khảo sẽ kiểm tra lại Tinh Cảm Thạch lần nữa, mà người kiểm tra sau khi Mục Bạch thi xong chính là giám khảo đầu hói.

Giám khảo đầu hói sắp đái ra quần rồi!

Bao che gian lận trong kỳ sát hạch, đây cũng là tội lớn nha.